Đôi chân thon dài, thẳng tắp, bắp thịt săn chắc, cậu thèm thuồng vuốt nhẹ từ phía cẳng chân đi lên. Tay Tần Thiên Hạo dừng lại ở vị trí mông của Quan Hử, hai tay xoa bóp mông y, mỗi tay một bên liên tục nhào nặn. Không ngờ chúng còn mềm mại và đàn hồi hơn cả cậu nghĩ, Tần Thiên Hạo không kiềm được mạnh tay hơn nữa, sức tay mạnh đến nỗi gần như đã trở thành cấu nhéo.
Bị thô bạo sờ nắn như thế, Quan Hử khó chịu vô cùng, y muốn nhổm người dậy thoát đi hành động này, nhưng vừa nâng người lên thôi, Tần Thiên Hạo đã dễ dàng nắm chặt hai tay của y.
Tần Thiên Hạo rướn người về trước, ôm chặt Quan Hử còn cao hơn cả mình vào lòng, khiến tư thế lúc này của Quan Hử cứ như đang ngồi hẳn lên người cậu. Phần mông của Quan Hử tiếp tục bị Tần Thiên Hạo xoa nắn cấu nhéo, động tác thay đổi nhiều góc độ cứ bóp mãi hai gò mông đầy độ đàn hồi của Quan Hử, Tần Thiên Hạo hôn lên cổ y, lẩm bẩm một cách suồng sã: “Anh Hử, mông anh săn chắc và đàn hồi quá, bóp đã thật. Không uổng công mỗi ngày đều rèn luyện, ngay cả chỗ này sờ vào cũng sướng đến vậy.”
“Sờ, sờ chỗ đó làm gì?” Quan Hử không giỏi biểu đạt bằng ngôn ngữ, hơn nữa tư thế bây giờ của hai người khiến y cảm thấy ngượng vô cùng nên bèn lên tiếng hỏi, ngữ điệu ngắc ngứ, y không biết tại sao Tần Thiên Hạo, người ngày thường không hề làm mấy hành động điên cuồng như bây giờ, tối nay lại có những cử chỉ kỳ lạ như vậy, dùng đủ loại động tác kỳ quặc tra tấn cơ thể y, còn nói những lời khó hiểu.
“Tôi, tôi không có cố ý rèn luyện chỗ đó.” Dù đang bị Tần Thiên Hạo dùng hành động vô cùng hạ lưu chơi đùa với hai gò mông, nhưng Quan Hử lúc nào cũng để ý cho mình không đè nặng Tần Thiên Hạo quá, y quỳ hai gối lên giường chống đỡ cơ thể. Nửa người trên dính sát vào người Tần Thiên Hạo, hai tay choàng lên vai cậu, phần mông còn đang bị dày vò không ngừng.
Với những lời nói trêu ghẹo rõ ràng của Tần Thiên Hạo, Quan Hử vẫn rất nghiêm túc giải thích, y rèn luyện mỗi ngày với mục đích khỏe mạnh không bị bệnh, không hề có ý rèn luyện riêng phần mông.
“Hi hi…” Nghe Quan Hử nhíu mày giải thích, Tần Thiên Hạo nhịn không được bật cười, đôi lúc anh Hử ngốc nghếch trông rất đáng yêu. Cậu lần nữa ngẩng đầu hôn người đang bất an choàng tay trên vai mình, sau đó đẩy y nằm lại xuống giường, kéo hai chân Quan Hử ra hai bên để phần eo của y nhổng lên một chút.
Lúc nãy xoa mông anh Hử thôi là thấy, cũng do anh Hử rèn luyện tốt quá, bất kể là bộ phận nào trên cơ thể này cũng hấp dẫn cậu, khiến cậu ‘không nỡ dời tay’. Nghĩ nghĩ, sự khát khao ấy biến thành lỗi của Quan Hử, Tần Thiên Hạo tức giận giơ tay đánh liên tục lên cái mông khiến cậu suýt nữa đã quên ‘công việc’. Đến tận khi hai gò mông sở hữu độ cong xinh đẹp ấy hằn đỏ những dấu ngón tay, cậu mới hài lòng dừng lại.
Nâng mông lên rồi banh ra hai bên, tiểu huyệt trốn nơi rãnh mông cuối cùng cũng để lộ vẻ mặt ngượng ngùng của nó. Nhìn nơi chưa từng bị ai chạm qua kia, cảm xúc của Tần Thiên Hạo chợt trở nên nôn nóng, cậu xoay người lục lọi trong túi chiếc quần chưa bị vứt xuống đất bên cạnh, tìm thứ mà lúc trước Bạch Lục đã cho mình.
Dùng răng mở bình ra, nhả nắp bình xuống, Tần Thiên Hạo tức thì hướng miệng bình vào nơi đang bất an co rút liên hồi của Quan Hử, chất dịch dày đặc trong suốt như mật ong chầm chậm nhỏ vào tiểu huyệt.
Nơi bí ẩn của mình tiếp xúc với chất dịch mát lạnh, Quan Hử bắt đầu giãy giụa cơ thể muốn ngồi dậy, nhưng lại bị Tần Thiên Hạo đè mạnh xuống, không cho y nhúc nhích.
Tần Thiên Hạo nhẹ giọng an ủi Quan Hử, “Anh Hử nghe lời nào, phải dùng thứ này chúng ta mới thoải mái, anh cũng sẽ không bị thương.”
Tại sao lại bị thương?
Quan Hử không hiểu, nhưng trước những nụ hôn và những lời an ủi không ngừng của cậu, y chỉ đành phải đè nén ý định đẩy Tần Thiên Hạo ra, tiếp tục nhẫn nhịn.
Chất dịch nhỏ lên tiểu huyệt của Quan Hử, màu sắc của nó trong suốt lấp lánh, Tần Thiên Hạo bắt đầu thực hiện những trình tự đã được học, chầm chậm đút một ngón tay vào trong. Nghe những lời an ủi của cậu, Quan Hử cũng cố gắng phối hợp, mặc dù khi đút vào sâu hơn, cậu có thể cảm nhận rõ cơ thể cứng còng của Quan Hử, nhưng cậu vẫn kiên trì tiếp tục.
Ngón tay đi vào sâu bên trong, xung quanh mềm mại và nóng bỏng vô cùng, nó không ngừng co rút như muốn nuốt trọn ngón tay Tần Thiên Hạo. Chất dịch từ chiếc bình nhỏ xuống cũng theo ngón tay Tần Thiên Hạo đi vào trong, thấm đầy lên vách thịt nóng bỏng khiến nó thêm trơn ẩm. Tần Thiên Hạo có thể nghe thấy rõ tiếng thở dốc nặng nề mà Quan Hử đang cố nén, đó là tiếng kiềm nén trầm khàn của một chàng trai đương tuổi thanh xuân, nó như một liều thuốc kích dục loại mạnh khiến Tần Thiên Hạo không muốn tiếp tục làm chuẩn bị cái quái gì nữa, chỉ muốn xông thẳng vào trong.
Do quá kiềm nén nên hai bên thái dương toát đầy mồ hôi, nhưng Tần Thiên Hạo lúc này chẳng còn hơi đâu để lau nữa, sự chú ý của cậu dồn hết lên tiểu huyệt đã bắt đầu thả lỏng của Quan Hử, thật không ngờ cơ thể rắn chắc đầy nam tính như thế này mà lại có một nơi mềm mại để tiếp nhận cậu. Hiện mấy ngón tay của cậu cũng đã có thể dễ dàng đi vào tiểu huyệt, cũng nhờ công của chất bôi trơn kia.
Có lẽ chất bôi trơn có chứa thành phần kích dục, cũng có lẽ vì ngón tay Tần Thiên Hạo đã chạm chúng chỗ nhạy cảm bên trong Quan Hử, sau khi được ngón tay khuếch trương, toàn thân Quan Hử nóng lên một cách khó hiểu, y khó chịu nhúc nhích vài cái, hai hàng mi nhíu chặt, cuối cùng thật sự không nhịn nổi nữa nắm lấy tóc Tần Thiên Hạo, ngón tay vô thức kéo tóc cậu.
Tần Thiên Hạo ngẩng đầu thì phát hiện sắc mặt Quan Hử đã nhuốm đầy tình sắc, lông mày nhíu chặt, răng cắn lên bờ môi dưới xinh đẹp, dường như đang phải chịu đựng thứ gì khó chịu lắm, phân thân đã bắn một lần giờ phút này cũng ngẩng đầu lên.
“Anh Hử? Anh thấy sao?” Chỉ bị ngón tay chơi đùa thôi mà đã hưng phấn như vậy, xem ra anh Hử còn nhạy cảm hơn cậu nghĩ, tuyệt lắm. Động tác nơi ngón tay vẫn không hề dừng lại, Tần Thiên Hạo tiếp tục dùng tay khuếch trương cơ thể Quan Hử, tiểu huyệt đã đầy chất bôi trơn được ngón tay của Tần Thiên Hạo ma sát qua lại phát ra tiếng nước dâm đãng.
Không thể nhịn được nữa, rút hẳn ngón tay ra khỏi tiểu huyệt ấm áp đã được khuếch trương đầy đủ, Tần Thiên Hạo đặt phân thân thô to hung tợn không hề hợp với dáng vẻ của mình đến trước cửa tiểu huyệt mềm mại do bị kích thích nên không ngừng rỉ ra dịch thể, nói với Quan Hử: “Anh Hử, anh, em đi vào đây.”
“?”
“Quà sinh nhật, anh!”
“… Vào, vào đi.” Thấy đầu cậu đã rướm đầy mồ hôi nhưng vẫn nở nụ cười rạng rỡ với hai má lúm đồng tiền, Quan Hử dường như có thể đoán được tiếp theo đây chuyện gì sẽ xảy ra. Y nhắm mắt lại, rồi chầm chậm mở ra, cố gắng giữ bình tĩnh, ngữ điệu khi nói cũng trở nên ngắc ngứ.
Được Quan Hử cho phép, cũng cảm thấy cơ thể bên dưới đang từ từ thả lỏng, tuy tư thế của y còn hơi cứng nhưng nó đã nói rõ tâm ý của chủ nhân. Tần Thiên Hạo không nói thêm nữa từ từ đút vào. Phần đỉnh phân thân ma sát với cửa huyệt mềm mại, sau khi cọ cọ vài cái, Tần Thiên Hạo bèn đẩy mạnh. Tiểu huyệt trơn ẩm đã được khuếch trương tốt nuốt lấy phân thân cậu.
Bất chợt được tiểu huyệt ấm áp bao phủ, nơi ấy vừa trơn mềm vừa chật hẹp, ban đầu chỉ tiếp nhận vài ngón tay nên tạm thời chưa thích ứng kịp vật thể lớn hơn gấp nhiều lần đột ngột đưa vào, vách thịt không biết phải phản ứng ra sao, không biết nên đẩy ra hay tiếp nhận, cuối cùng chỉ biết bao lấy và ngậm chặt kẻ xâm nhập.
Không ngờ cảm giác được vùi mình trong cơ thể Quan Hử lại tuyệt diệu thế này. Tiếc là bao nhiêu năm nay mình không tỉnh ngộ sớm hơn đè anh Hử xuống làm mông anh ấy. Tần Thiên Hạo vừa tiếc nuối cho những năm tháng uổng phí vừa đẩy phân thân của mình vào sâu vào trong nơi ấm áp kia.
Chợt nghe thấy tiếng đè nén nho nhỏ của người đang nằm bên dưới.
“Anh Hử, khó chịu sao?” Tuy ngoài miệng hỏi như đang quan tâm, nhưng Tần Thiên Hạo vẫn không hề dừng lại động tác tấn công bên dưới.
“Căng…” Không đau, nếu đau thì những cơn đau mà y từng chịu lúc nhỏ còn hơn bây giờ gấp trăm lần. Nhưng nó lại thuộc về một loại cảm giác khác, cái cảm giác căng trướng quái dị do bị vật lạ đi vào cơ thể khiến Quan Hử không thể thích ứng nổi.
“Nếu không đau thì một lát sẽ thoải mái ngay thôi.” Ghé đầu qua, câu lấy lưỡi của Quan Hử ngậm vào miệng thực hiện một nụ hôn sâu. Tần Thiên Hạo vừa an ủi Quan Hử vừa tiếp tục thúc mạnh vào trong. Bên trong Quan Hử thoải mái, mềm mại và nóng bỏng, nó khiến cậu không tài nào chống cự nổi, giờ phút này vách thịt kia đang bao chặt lấy phân thân cậu, khoái cảm tình dục không ngừng kích thích khiến cậu gần như phát điên, Tần Thiên Hạo rút ra phân thân đã đi vào hoàn toàn, rồi sau đó lại thúc mạnh vào, từng đợt tấn công mãnh liệt tựa như muốn vùi luôn cả hai viên bi bên dưới vào trong.
Thế nhưng, cho dù Tần Thiên Hạo có ra sức thế nào chăng nữa cũng không thể hoàn toàn ngâm mình vào cơ thể Quan Hử. Cậu chỉ có thể càng ra sức thúc vào sâu hơn, hưởng thụ cảm giác vui sướng lúc này. Trong suốt quá trình Tần Thiên Hạo luôn ôm chặt Quan Hử, tiếng ma sát va chạm giữa hai cơ thể vang vọng khắp ngôi nhà rác được dựng lên giữa bãi đất trống.