【 năm 】 Đối mặt ân ái
Nếu luận mới gặp, tin rằng trên đời này không có mấy người có thể so sánh với bề ngoài của nguyên thân.
Lê Sân xoa xoa sợi tóc bên mái hơi loạn , ý cười không đạt đến đáy mắt.
Nàng sẽ không cho bọn hắn cái cơ hội này.
Hiện tại Quý Thu Từ xem ra còn có chút non nớt, cùng Tuân Kị ở chung hiển nhiên có chút đông cứng . Bọn họ còn chưa có biến thành phu thê ăn ý , mọi nơi đều có lỗ hổng.
"Trọng Uyên đến đây ."
Trọng Uyên là tự của Tuân Kị , nguyên thân tự nhiên sẽ không biết, nhưng Lê Sân lại so với bất luận kẻ nào rõ ràng hơn hết.
Hiển nhiên nhiệm vụ trước mắt là không ngừng làm mất sự ngờ vực của Tuân Kị , ở trước mặt Quý Thu Từ nàng muốn biểu hiện thân mật cùng với Tuân Kị . Thân là nữ tử, nàng chắc hẳn phải giải được nghi kỵ trong lòng nữ tử -- đặc biệt là người giống như Quý Thu Từ .
Lấy quan hệ trước mắt của Tuân Kị cùng Quý Thu Từ , Tuân Kị tất nhiên là sẽ không chủ động hướng Quý Thu Từ giải thích quan hệ của bọn họ không bằng khiến cho hiểu lầm càng sâu một ít.
Tuân Kị nhíu nhíu mày, nhưng cũng không có do dự ngồi xuống bên cạnh Lê Sân . Lê Sân cười xinh đẹp , nhẹ nắm tay hắn , bám vào bên tai hắn nói nhỏ nói:
"Hiện giờ ngươi mới thú Vương phi, chớ có phụ lòng nàng. Thu Từ là ai gia tự mình tuyển dư cho ngươi nên đừng phụ một phen tâm ý của ai gia ."
Lê Sân nói mí mắt hơi rũ xuống ,che dấu thực tốt đắc ý trong mắt .
Nghĩ đến, nàng nói"Tự mình chọn lựa" , càng có thể làm Tuân Kị nhận rõ sự thật. Như là nói Quý Thu Từ là người của nàng .
Quả nhiên, ý vị Tuân Kị không rõ liếc Quý Thu Từ một cái, mặc mi tu lãng hơi chau lại, lại thực nhanh thả lỏng.
Ngay sau đó, hắn lại ra ngoài dự kiến của Lê Sân , nắm lấy tay Lê Sân , vị trí hai người mới vừa rồi liền để sát vào nhau một tấc, cánh môi ái muội nhẹ cọ qua vành tai nàng :
"Nhi thần tuân chỉ ."
Bàn tay khô ráo ấm áp đem tay nàng hoàn toàn bao vây, khí nóng cuồn cuộn không ngừng truyền đến trên da thịt nàng. Lê Sân trong lòng kinh hỉ, trên mặt vẫn bình tĩnh như cũ , chỉ là vội vàng quay đầu đi, cố ý lộ ra nửa vành tai phấn nộn ửng đỏ .
Tuân Kị thấy một màn này, trong mắt hứng thú tràn đầy.
Bộ diêu trên búi tóc Lê Sân xẹt qua gương mặt hắn , xúc cảm lạnh lẽo. Chính là trong tay hắn bàn tay kia mềm ấm trơn trượt , xúc cảm tốt đẹp làm hắn không buông ra được .
Tình cảnh hai người như vậy ,xem ra Quý Thu Từ thậm chí so nàng Vương phi trên danh nghĩa còn thân mật hơn.
Nàng âm thầm cắn chặt răng, nhưng nhịn xuống cái gì cũng không nói, chỉ là trong lòng cân nhắc kế hoạch ngày sau , chỉ sợ là nên thay đổi.
Lê Sân thấy mục đích hôm nay đã hoàn thành xấp xỉ, chuyển biến tốt liền rút tay đặt ở trong lòng bàn tay của Tuân Kị về , phảng phất thẹn thùng vừa nãy bất quá chỉ là ảo ảnh trong mắt hắn.
"Ngày sau hai người các con nên hòa hảo ở chung," nàng cúi đầu nhìn về phía Quý Thu Từ, cười sung sướng, "Giờ không còn sớm nữa, các con trở về sớm một chút."
Nghe vậy, Quý Thu Từ cung kính nhún người hành lễ:
"Tạ ơn sự dạy bảo của Thái Hậu nương nương ."
Một câu kéo ra khoảng cách hai người , Lê Sân không thể không nói, Quý Thu Từ không hổ là nữ chủ, vẫn có vài phần bản lĩnh.
Nàng thú vị nhướng mày, đang muốn phản bác, không ngờ lời nói ra thế nhưng bị Tuân Kị ngắt lời.
"Ngươi đi trước đi," hắn đối Quý Thu Từ nói, ngữ khí thập phần bình đạm, "Ta cùng với mẫu hậu còn có chút việc thương nghị."
Lời này vừa nói ra, Lê Sân cùng Quý Thu Từ không hẹn mà cùng kinh ngạc nhìn về phía hắn. Quý Thu Từ còn tốt, nén giận nuốt xuống sỉ nhục không lớn không nhỏ này , không nói gì lui về phía sau. Lê Sân lại cũng không lý giải được là như thế nào .
"Được...."
Lê Sân cười gượng, đang nghĩ ngợi như thế nào để từ chối , Tuân Kị đã lập tức đến gần , một tay nắm cằm nàng :
"Mẫu hậu."
Hắn thấp thấp cười, tiếng nói thuần hậu như có tơ nhung lướt qua, rung động lòng người,
"Ngươi đến tột cùng là muốn làm cái gì?"