Edit:Salad
Ở thành phố Z ba ngày, ba người đều quá nhàn nhã tự tại. Tô Lãm nhân cơ hội này cẩn thận rèn luyện dị năng của mình.
Nhằm thăm dò người khác trước nên ba người không hẹn mà cùng chọn giữ lại một phần thực lực, có thể làm cho người khác xem trọng, nhưng không đến mức quá xuất chúng.
Hôm nay ba người từ bên ngoài trở về, chỉ vừa mới sửa sang lại quần áo, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa.
Tô Du xoa tóc hơi ướt, mang theo một thân đầy nước ra mở cửa.
Kỳ thật sau khi Tô Lãm có dị năng, số lượng người dùng năng lực nước liền giảm bớt.
Mở cửa ra, ngoài cửa là một gương mặt quen thuộc. Là thư kí của thị trưởng thành phố Z, An Hạ.
Trên mặt hắn mang theo nụ cười, trong tay cầm một bức thư mời:
"Tôi có quấy rầy các bạn không?"
Ngày thường An Hạ luôn làm cho người khác cảm thấy thân thiết, Tô Du cũng không có ác cảm quá lớn với hắn.
"Có chuyện gì sao?"
Mặt Tô Du có chút lãnh đạm, nhưng với người khác mà nói, An Hạ đã nhận được đãi ngộ quá tốt rồi.Tuy đều là người ở cùng dưới mái hiên, nhưng thanh ngạo trong xương cốt anh lại chưa tiêu tán nhanh như vậy.
An Hạ liền đưa thư mời trên tay cho anh:
"Ngày mai thị trưởng tổ chức một bữa tiệc tư nhân mời tất cả các dị năng giả đến, hy vọng các bạn cũng đến."
Tô Du tiếp nhận bức thư giản dị nhưng lại không mất đi tinh xảo kia:
"Bữa tiệc?"
Anh nghi hoặc nói, nhanh chóng xem qua nội dung trên bức thư.
Nụ cười của An Hạ vẫn không thay đổi:
"Vâng là một bữa tiệc."
Thị trưởng thành phố Z Phương Viễn Duyên là một nhân vật truyền kỳ. Chưa đến 30 tuổi đã một tay khống chế thành phố Z, bất luận là thủ đoạn hay là năng lực đều mạnh đến không thể nghi ngờ.
Lần đầu Lê Sân thấy anh ta là khi vừa mới vừa tiến vào thành phố Z xem anh ta diễn thuyết. Thật sự là có vài phần quyết đoán, ngũ quan cũng rất anh tuấn mê người, chẳng trách là thần tượng những thiếu nữ tôn sùng.
Tuy trên thư mời nói có thể mặc tùy ý, nhưng dù sao cũng là một bữa tiệc, cũng không thể mặc quá tùy tiện. Cũng cũng chỉ có ba người Lê Sân tùy hứng chỉ thay đổi trang phục sạch sẽ.
Đến nơi tổ chức tiệc, đã có tốp năm tốp ba dị năng giả trình diện, họ đều mặc tây trang hoặc lễ phục, còn dụng tâm trang điểm kỹ càng.
Lê Sân mặc một bộ đồ màu đen ,bên trên là áo cúp ngực bó sát người, dưới là quần da màu đen dài kếp hợp với ủng, vừa có thể tránhlạnh, lại vừa tiện ứng phó với tình huống đột phát.Tuy mặc như thế nhưng cô vẫn là một điểm sáng lớn trong đám người.
Tóc dài màu vàng kim, ngũ quan diễm lệ, cô giống như là diễn viên đi ra từ trong phim điện ảnh, dáng người gợi cảm nóng bỏng kia cũng làm cho người khác thèm nhỏ dãi.
"Đi đâu."
Lê Sân lẩm bẩm, trong tay cầm bức thư mời kia.
"Đi ra chỗ nhiều người kia thôi."
Đây là đề nghị của Tô Du.
Toàn thân anh đều sạch sẽ, áo sơmi màu đen, quần dài màu đen, ống quần được bao bọc bởi ủng dài, làm dáng người vốn cao gầy của anh càng thêm thon dài.
Tuy anh cực kì không tình nguyện nhưng tóc vẫn là bị Lê Sân cưỡng chế xử lý qua một chút, lộ ra cái trán trơn bóng no đủ,mũi cao môi mỏng, đứng từ góc độ nào cũng tinh xảo hoàn mỹ đến nỗi không thể bắt bẻ.
Lê Sân cảm thấy anh nói rất có đạo lý, một tay nắm tay nhỏ của Tô Lãm, đi vào lối vào.
Nhìn qua giống như người một nhà.
Trong nguyên tác Tô Lãm bởi vì Tô Du chết nên ôm hận ngủ đông 4-5 năm, mới bước lên con đường báo thù.
Tuy hiện tại Tô Lãm cũng đã nếm đủ ấm lạnh của nhân tình, nhưng cô bé vẫn còn có một trái tim ấm áp.