Sau khi hôn lễ kết thúc, hai người Tống Lương cùng Hướng Chu rất nhanh đã quay trở về thành phố.
Bởi vì đã nghỉ nhiều ngày như vậy, đám cưới lại tiêu tốn khá nhiều tiêvn, cho nên sau khi kết thúc hai người nhanh chóng quay về thành phố để kiếm tiên.
Hướng Chu và Tống Lương đều có ý nghĩ tạm thời sẽ khá157817
sinh con, bà nội cô trước đón có dặn dò, trong
vòng hai năm phải sớm sinh con, nhân lúc hiện tại cơ thể còn khỏe mạnh liên sinh cho anh một đứa trẻ.
Còn nếu lại chờ thêm mấy năm mới sinh thì đối uvới phụ nữ lúc này sẽ rất cực, hiện tại còn trẻ là thời điểm tốt nhất, cũng không làm chậm trễ công việc của hai đứa.
Hướng Chu hỏi qua ý Tống Lương, anh nói từ từ sinh cũng không vội mà, dù sao cũng tùy theo duyên phận. Duyên tới thì tự nhiên sẽ có con thôi, anh cũng không nói là muốn có ngay.
Cho nên liên thuận theo tự nhiên, Hướng Chu cũng là người có mục tiêu, chính là cùng người mình thích ở bên nhau, sau đó kết hôn sinh con, vui vẻ hạnh phúc bên nhau là được.
Dù sao hai người cũng không kháng cự việc có con, mọi việc cứ diễn ra bình thường như vậy, kết quả thật sự có thai rồi.
Hướng Chu có thai là bốn tháng sau hôn lễ, một buổi sáng ngày nào đó đột nhiên nôn nghén quá nghiêm trọng.
Những ngày sau đó ăn vào vẫn liên tiếp nôn ra, hai người đều cảm thấy không thích hợp. Hơn nữa Hướng Chu cảm thấy ngực gần đây cũng có vấn đề, giống như càng lúc càng lớn, như là bị căng ra, cho nên quyết định đi kiểm tra thân thể một chút.
Kết quả đúng thật chính là mang thai, mang thai hơn ba tháng rồi, vào thời điểm mà hai người quyết định thuận theo tự nhiên kia.
Sau khi có thai thì Hướng Chu rất vui vẻ, cùng anh trở về nhà liên bắt đầu xuống tay chuẩn bị đồ cho đứa trẻ, cũng không phải là kẻ có tiên gì nên chỉ mua những đồ vật bình thường.
Toàn bộ thời gian mang thai của Hướng Chu cũng xem như nôn nghén không quá mức nghiêm trọng. Chắc có lẽ đứa nhỏ cũng là con gái nên đặc biệt thông cảm cho mama, thời điểm cô mang thai cũng không lăn lộn quá nhiều, sau một tháng nôn nghén thì không còn phản ứng nữa, có thai phụ nôn đến tận mấy tháng mới hết, cho nên cô cảm thấy rất vui vẻ.
Điều làm cô khó chịu nhất là phải kiêng ăn kiêng uống, có con rồi không giống như xưa, rất nhiều món đều không thể ăn, đặc biệt là đồ lạnh. Hướng Chu lại là người nghiện trà sữa, vào mùa hè mỗi ngày cô đều phải uống một ly để giải khát.
cho.
Từ lúc mang thai cô liên kiêng trà sữa, muốn uống cũng không uống được, vì Tống Lương vẫn luôn không
muốn uống nha.
Hôm nay cuối tuần cô không cân đi làm, nên sáng sớm đã tỉnh dậy đi xuống lâu giúp anh. Hôm nay trời quá nóng, quạt thổi đều muốn ra lửa, cô nhìn khách đến
WT115748 hút một ngụm trà sữa nuốt xuống, cô cũng
Hướng Chu nhìn Tống Lương đang sửa xe, anh đang bận nên chắc không thấy đâu, Hướng Chu liên muốn đi mua trà sữa uống, cầm di động lên chuẩn bị ra ngoài.
Hiện tại bụng cô đã bảy tháng, rất lớn, ưỡn bụng lên chuẩn bị đi thì đã bị người phía sau thấy được gọi lại: “Hướng Chu, em đi đâu đó?”
Hướng Chu sợ bị anh phát hiện cô đi mua trà sữa, cho nên xoay người nhìn anh, vuốt bụng, “Em đi mua ít đô để ăn, bụng hơi đói nên muốn mua một ít điểm tâm. À, ăn bánh mì đi, anh có muốn ăn không, muốn ăn thì em mang về một phân cho anh.”
Tống Lương biết cô nghiện trà sữa nghiêm trọng, mỗi ngày phải mân một ly mới chịu được, lần nào uống cũng bị anh bắt được. Cho nên lân này nghe cô nói thì anh có chút không tin: “Em xác định là đi mua đồ ăn chứ không phải đi mua trà sữa?”
Hướng Chu nghe được lời này liên tức giận, không vui nói với anh: “Sao em có thể mua trà sữa chứ? Em không phải nói đã từ bỏ sao? Vì con em đã cố nhịn, anh còn không tin tưởng em. Thật sự chỉ đói bụng nên muốn mua bánh mì ăn thôi, anh đừng nghĩ nhiều.”
хе.
Tống Lương nghe được cô nói thì cũng không nói thêm điều gì, nhìn cô liếc mắt một cái sau đó tiếp tục sửa
Hai tay Hướng Chu vuốt bụng, nhìn bộ dáng không so đo của anh, thở dài một hơi nhẹ nhõm, xoay người chạy nhanh đi mua trà sữa uống.
Cô thích tiệm trà sữa đổi diện một con phố, trân châu bên trong là thứ cô thích nhất.
Cũng không dám uống nhiều, cho nên mua một ly trân châu trà sữa size nhỏ, tiệm có quá nhiêu người, đứng đợi ở đây thì nóng chết. Cô liên trở về cửa hàng bên cạnh tiệm sửa xe, chuẩn bị ở bên ngoài uống xong lúc sau mới đi vào.
Đã lâu lắm cô không được uống, lúc cắm ống hút vào
trời.
mat một ngụm thấy sung sướng như muốn bay lên
Thật hạnh phúc, uống một ngụm trà sữa, nhai trân châu dai dai đặc biệt thỏa mãn. Uống thêm vài ngụm cảm giác cả người đều thoải mái, vuốt bụng nghĩ thâm chắc bảo bảo cũng muốn uống nhỉ.
Tống Lương ở đằng xa đang đi về phía cô. Biết rằng cô sẽ không an phận mà, khẳng định sẽ trộm chạy đi mua trà sữa uống, không nghĩ tới đúng thật, anh đi đến bên cạnh cô, giọng điệu không vui hỏi: “Trà sữa ngon không?”
Hướng Chu theo bản năng muốn trả lời: “Ngon lắm”
Nhưng nghe thanh âm này cảm thấy không ổn, cho nên xoay người lại nhìn một chút, kết quả nhìn thấy anh thì bị dọa sợ.
Cô bị Tống Lương bắt tại trận rồi huhu ~~.