Hướng Chu thật sự cho rằng anh sẽ không làm gì mình, nên hiện tại bình tĩnh mà đánh răng, kết quả đang đánh răng thì anh đột ngột đâm vào. Trong nháy mắt cắm vào thì thân thể bị đẩy về phía trước một chút.
Miệng nói không chạm vào cô, kết quả bây giờ lại cắm cặc vào 1 ôn cô, tay ôm eo cô, thẳng lưng mà va cham.
“Ưm.......” Hướng Chu còn đang đánh răng, bị anh thúc một cái thì va vào bôn rửa tay trước mặt, đối diện là tấm gương, là gương toàn thân nên có thể dễ dàng thấy được hiện tại hai người đang làm gì.
du
Tống Lương căn bản cũng không phải người kiêm chế dụ© vọng tốt, vừa rồi bị cô sờ soạng đã có cảm giác, hiện tại muốn ngay lập tức Địt cô, mạnh mẽ ra vào trong 1 ôn cô.
Hướng Chu thoải mái đứng đánh răng, nghe được tiếng va chạm cơ thể của hai người, âm thanh ‘bạch bạch bạch’ đặc biệt sắc tình. Tay đánh răng bắt đầu trở nên buông thả, không cách nào tập trung đánh được, mới cử động một chút đã bị anh va chạm, chỉ đi đánh răng một chút mà tốn nhiều thời gian đến vậy.
....
Cuối cùng hai người vẫn đến muộn, sau khi làm một nháy trong nhà tắm, bọn họ lại tốn thêm 30 phút để sửa soạn mới chuẩn bị đi cửa hàng váy cưới. Đi đến nơi thì đã muộn nửa tiếng.
May mắn hôm nay cửa hàng không có khách nên bà chủ cũng không so đo, trước tiên lên website của tiệm để chọn vài kiểu dáng. Nơi này chỉ là một huyện nhỏ nên váy cưới chủ yếu là những mẫu mã đơn giản.
Cô chọn một vài bộ để chụp ảnh cưới, trong đó có cả truyền thống và phương Tây kết hợp.
hơn nữa cũng không biết bản thân mặc bộ nào mới hợp. Nhưng cũng không đến lượt anh lựa chọn, rốt cuộc đều do Hướng Chu quyết định. Hướng Chu thích mặc kiểu váy nào, muốn anh mặc bộ nào đều là cô tự chọn lựa, bản thân anh chỉ cần phối hợp theo ý cô. Cô muốn anh mặc cái nào thì anh mặc cái nấy.
Tổng Lương đối với phương diện này không có hiểu 2. 1578170
Sau khi chụp ảnh xong, hình ảnh cưới cũng do Hướng Chu lựa. Không phải có một câu nói như vậy sao, ảnh cưới thì nhà trai có đẹp hay không không quan trọng, chỉ cân nhà gái đẹp là được.
Hướng Chu lựa được vài bức hình yêu thích. May mắn Tống Lương đối với bề ngoài không quá để ý cho lòng. Hai người chụp ảnh xong thì chuẩn bị trở về. Đã đặt xong hoa trang trí, đến lúc đó gọi một vài người phục vụ cùng nhiếp ảnh gia đến hôn lễ nữa là xong.
nên nhìn những thành quả đã chọn cũng không có gì không,
Tuy rằng có hơi rườm rà, nhưng hậu hết đám cưới trong thôn đều theo một trình tự như vậy. Đêu mời một ít người phục vụ và nhiếp ảnh gia tới ghi hình. Ghi lại toàn bộ hôn lễ từ đâu đến cuối, lúc đón dâu còn có lúc đãi rượu mừng, tất cả quá trình đều chụp lại, dù sao kết hôn cũng là sự kiện quan trọng của một đời người, nên thủ tục cân làm thì đều nên làm.
Tất cả đều chuẩn bị tốt, chờ quá hai ngày nữa sẽ là hôn lễ. Hiện tại hai người kiểm tra lại thì mới nhớ ra còn
nhiều đồ chưa mua. Vừa vặn hôm nay là ngày họp chợ nên có nhiêu đô được bày bán, hai người đi mua một
ít pháo hoa dùng trong đám cưới và một ít đô linh tinh, cuối cùng là vài bao lì xì để phát cho phù dâu phù rể. quen biết nhau từ nhỏ đến lớn. Đến lúc đó rước dâu đưa bao lì xì khẳng định sẽ rất nhiêu, Hướng Chu nói với Tống Lương: “Đến lúc đó anh đến cửa phải đưa bao lì xì, phù dâu sẽ đứng trước cổng, anh đưa bao lì xì nhiêu một chút. Nhưng phải nhớ kỹ không cần đưa quá nhiêu tiên, nếu đưa nhiêu quá chúng ta sẽ trụ không nổi, hôn lễ này đã tiêu tốn rất nhiều rồi. Cái gì cũng cân đến tiên. Chúng ta tiết kiệm một chút cho sinh hoạt sau này còn xài đến.”
Hướng Chu nghĩ đến bạn bè hai bên đều là anh chị , nuôi 173
Tống Lương nghe được lời này liên cười, quả nhiên là gả cho anh, hiện tại làm gì cũng tính toán vì anh, vuốt tóc cô gật đâu nói: “Được, anh nghe lời bà xã, bà xã của anh nói gì cũng đúng.”
Từ sau khi kết hôn Hướng Chu chưa từng nghe từ miệng anh nói ra hai chữ bà xã, nên hiện tại nhìn anh nói ra tự nhiên như vậy thì rất ngượng ngùng.
Hai người mua rất nhiều đồ, may mà anh lái xe máy tới đây. Sau đó hai người ở trên huyện ăn một bữa cơm, lúc sau mới trở về.
Thời điểm về đến nhà đã mệt nằm rã ra.
Hướng Chu vào nhà liên lăn ra sô pha nằm xuống, Tống Lương đem đồ đặt vào trong nhà cô, bởi vì đến lúc
đó ở bên này sẽ tổ chức cúng kiếng nên có một ít đồ nên để ở đây.
Anh phải về rồi, Hướng Chu câu lấy bên hông anh, ôm anh nói: “Để em ôm anh một lát.”
Tống Lương nhìn cô như vậy thì nói: “Anh không về nữa
Tiné?”
Hướng Chu vẫn muốn anh trở vê, vì tập tục trong thôn là trước khi kết hôn thì nam nữ không thể cùng nhau qua đêm, chỉ còn vài ngày nữa là kết hôn rồi, bây giờ ở lại thì sẽ phá hỏng tập tục mất.