Tống Lương nghe được tời này của Hướng Chu thì bóp vú cô, ôm cô nói: “Nếu thật sự sớm nói ra, không
chỉ có yêu sớm, có thể còn có buổi sáng trên giường.”
Hướng Chu dâm như vậy, còn ham muốn của anh quá mạnh mẽ, hai người nếu yêu sớm, khả năng tên cao
trung sẽ nhịn không được mà fén nếm thử trái cấm.
Hướng Chu nghe được tời này của anh thì phụt một tiếng bật cười, thật đúng fà vậy, ở cao trung £úc thủ
dâm cô đêu ảo tưởng đối tượng fà Tống Lương, tự sờ Ì ôn mình rồi tà xoa nắn hột fe, dùng trứng rung
chạy bằng điện, những túc ấy cô đêu nghĩ đến Tống Lương mà thủ dâm.
Mỗi tân nghĩ đến anh mà đạt cao trào, không chỉ riêng thân thể mà cả tâm trí của cô cũng được thỏa mãn.
Nhưng hiện tại nói như thế nào cũng đã bỏ tố rôi, bất quá cuối cùng cũng có thể ở bên nhau, đúng như câu
nói: Nếu cuối cùng có thể ở bên nhau, gặp nhau trễ một chút đêu không sao.
Hướng Chu nắm dươnđ Vật anh £oát, côn thịt mẫn cảm nên bị sở soạng không đến vài cái đã cứng fên, cứng
bang bang còn nóng bỏng, nhìn đến đồ vật này của anh, cô tại nhịn không được thấy miệng đắng tưỡi khô,
cho nên cô đổi tư thế hướng vê phía đũng quân anh.
Đâu cô đưa vê phía quân Tống Lương, sau đó dang hai chân qua người, mông đối diện với đâu anh, tạo
thành tư thế 69 ở trên thân thể anh mà nằm bò.
Tống Lương nhìn Hướng Chu chủ động đem mông đối diện anh, hai người do chênh tệch chiêu cao nên
không thể đặt mông tên mặt anh, mà chỉ đối diện với anh.
Anh nhìn tình huống này fiên biết con nhỏ này muốn tàm gì, đây tà muốn anh tiếm l ôn cô, muốn fàm tư
thế 69. Tống Lương tiến fên cởi quân cô ra, cả quân |ót bên trong cũng cởi nốt.
Hướng Chu cũng cởi quân ngoài và quân |ót của anh xuống, con cặ© to tớn bật ra, nhìn cây đồ vật dựng
đứng nóng bỏng của anh, cô dạng hai chân ra, tỗ l ôn hiện tại chỉ chảy ra một ít nước vẫn không đủ để bôi
trơn, nên cô để anh tiếm l ôn mình, đồng thời cô cũng bú cặ© cho anh.
Hướng Chu vuốt cặ© trên tay một lúc, sau đó mở miệng lè lưỡi liếm côn thịt, liếm lên thân gậy, giống như
đang ăn kẹo que, liếm thân gậy ướt dâm dê, toàn bộ cặ© anh bây giờ đêu là nước miếng của cô.
Bên cạnh đó, Tống Lương cũng tách hai chân cô ra, nhìn l ô n cô rồi duỗi tay vạch hai mép l ôn béo múp,
lộ ra cái lỗ hông hào bên trong.
Có một ít nước l ôn chảy ra, anh đưa ngón tay đang ấn âm đế vào bên trong thăm dò.
Cô có chút kí©fi tfí©fl nên muốn khép chân lại, bị anh tách ra dùng tay sở soạng thêm một lúc, sau đó mới
đưa mặt lại gân liếm láp, đâu lưỡi vươn ra trực tiếp liếm lên âm đế.
Giây trước Hướng Chu vừa mới ngậm côn thịt vào miệng, giây sau liên bị anh liếm làm cho cơ thể run rẩy,
thiếu chút nữa là cắn vào gậy thịt của anh.
May mà cô phản ứng nhanh, dùng đâu lưỡi ở bên trong quấy loạn qug đầu, liễm láp lên xuống thân gậy, tay
mồ xuống xoa bóp hai quả trứng dái cho anh thoải mái.
Phía dưới Ì ôn Hướng Chu cũng bị anh liếm cho thoải mái, đâu lưỡi anh linh hoạt, vẫn luôn kí©fi tfl£©fñ
âm đế, cô sướng quá không khống chế được kẹp chặt mặt anh, muốn sướnđ nhiêu hơn nữa.
Hướng Chu bị anh giữ hai đùi, đâu lưỡi liếm quanh l ô n , cô muốn kêu ra tiếng nhưng trong miệng còn
đang ngậm cặ© của anh, nên chỉ có thể tiếp tục bú nó.
Hai người hăng say liếm láp bộ ohậu imfj dụ© của đối phương, mút mát một cách ngon lành, trong phòng
yên tĩnh đến mức có thể nghe được thanh âm mu"t hạ thể lẫn nhau của hai người.
Hướng Chu bị liếm đến đâu óc hoàn toàn trống rỗng, không còn suy nghĩ thêm được gì nữa, anh liếm thực
sự rất lợi hại, đâu lưỡi quấy loạn Ì ôn cô, làm cho cô thoải mái muốn chết, nước Ì ôn không ngừng chảy
ra, đêu bị miệng anh hút sạch, đâu lưỡi anh ở trên thịt non liếM láp một lúc sau đó đi vào bên trong lỗ nhỏ,
bất chước động tác của côn thịt mà ra vào, Ì ô n gắt gao bao lấy đầu lưỡi anh.
Hướng Chu không biết có phải vì tư thế này đặc biệt sắc tình hay không, cho nên rất nhanh liên đạt cao trào,
phía dưới nước phun ra rất nhiêu, toàn bộ bị anh hút vào trong miệng, không kịp uống còn bị chảy xuống cầm, bên dưới l ôn vẫn tiếp tục ra nước.
Cô lên đỉnh xong, cả người mêm như bông, còn Tống Lương vẫn còn cương cứng, lúc bú cho anh còn không
đợi được anh bắn ra, miệng cô đã mỏi không chịu được; cặ© anh vẫn y nguyên như vậy, mãi mà không chịu bắn.