Bọn họ nói: "Ta.. ta là người của Tử Kha hoàng tử, nếu như giết đi ta Tử Kha hoàng tử sẽ không tha cho Sở gia."
"Phụt!" Sở Cửu Ca lấy ra một cây độc châm, đâm vào huyệt đạo của hắn, rất nhanh hắn liền đau đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
"Ta muốn nghe, không phải là những thứ này! Mẫu thân ta bị Tử Kha hoàng tử nhốt ở nơi nào?"
"Cái này.. cái này ta cũng không biết, chúng tôi bắt xong Sở gia chủ liền giao cho điện hạ rồi, chúng tôi cũng không biết điện hạ đem người giấu ở đâu?"
"Cái gì? Tuyền Nguyệt xảy ra chuyện gì rồi?" Sở lão gia chủ sắc mặt đại biến.
"Nếu như ngươi cái gì cũng không biết, vậy thì chết đi!" Một cây lợi tiễn, trực tiếp đâm xuyên cổ họng hắn, là Sở Cẩn Chi động thủ.
Khó khăn lắm mới đột phá cảnh giới mà mình mong đợi, nhưng khi vừa xuất quan liền nhìn thấy tình cảnh này của Sở gia, lão gia tử than thở, là ông làm chưa đủ tốt.
Luận về tu luyện thì ông vẫn được, luận về quản lý gia tộc ông thật sự không có sở trường đó.
Xử lý sau cuộc chiến, nên giết thì giết, nên nhốt thì nhốt, nên phế đi thì phế đi, lưu đày thì lưu đày.
Nếu như Sở thất gia là người được định là thay thế gia chủ, những việc này đều giao cho hắn xử lý vậy.
Sở tam gia bị Lâm gia chủ đả thương, trực tiếp bị đánh thành tên ngốc rồi.
Sở Cửu Ca xác định gia hỏa này không phải giả ngốc, Sở Cẩn Chi miễn tội chết cho hắn, đem hắn đưa đến chỗ Sở đại bá bầu bạn rồi.
Nửa đêm canh ba, lại có người xông vào Sở gia, người đến vẫn là cao thủ luyện hồn cảnh.
Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, Tử Kha hết lần này đến lần khác thất lợi vẫn không từ bỏ sao!
Còn chưa đợi Sở Cửu Ca có hành động, cô liền nghe thấy mấy tiếng phá không mà ra.
"Binh binh!" Tiếng vật nặng rơi xuống đất truyền đến, tiễn pháp cao siêu như vậy, Sở Cửu Ca cũng biết do ai động thủ.
Sở Cửu Ca ẩn nấp trong bóng tối, liền nhìn thấy vị thất thúc như ngọc đứng dưới ánh trăng, hắn nhỏ giọng nói, "Ta động thủ đủ nhanh rồi, có lẽ không có ồn đến Cửu Ca."
Thế là Sở Cẩn Chi đem thi thể lôi đi, Sở Cửu Ca thì thầm: "Thất thúc đây là tính đem thi thể lôi đi xử lý sao? Hay là ta tặng người chút đồ tốt."
Sở Cửu Ca lấy ra một cái bình chơi đùa, bên trong chứa đầy nước hóa thi cực mạnh.
Sở Cửu Ca lén lén đi theo, kết quả phát hiện có điều không đúng, thất thúc vậy mà đem hai thi thể đó kéo đến viện của người, sau đó..
Hai người đó vẫn chưa hoàn toàn đứt hơi, bị một trận đau nhói làm tỉnh.
Bọn họ nhìn thấy người nam nhân đang cười một cách ôn hòa vô hại trước mắt, cầm trên tay một cây đao sắc nhọn, từng chút từng chút đem da của bọn họ lột xuống.
Bọn họ muốn hét lên, nhưng mà lưỡi đã bị cắt đi mất, hoàn toàn nói không ra lời.
Từng đao từng đao hạ xuống, máu tươi nhuộm đỏ sân.
Bọn họ nghe thấy một giọng nói băng lạnh, "Chủ tử của các ngươi chọc đến ta rồi, có vài người là các ngươi không thể động đến, cho nên các ngươi đáng chết!"
Âm thanh vẫn ôn nhu như thế, nhưng lại khiến cho người ta lạnh thấu xương.
Sở Cửu Ca nhìn người nam nhân áo trắng trước mắt, dịu dàng lại băng lạnh, vô hại lại máu lạnh, thất thúc lại có hai mặt cực đoan như vậy!
Thủ pháp lột da thuần thục đó, nhất định không phải là lần đầu, không phải lần đầu..
Sở Cửu Ca phát hiện một số kí ức bị áp chế thức tỉnh rồi, kí ức đã từng của Sở Cửu Ca.
Thất thúc rất đẹp, là người cô thích nhất ngoài mẫu thân ra, Sở Cửu Ca lúc trước thích bám theo hắn, thất thúc cũng rất sủng cô, Sở Cửu Ca không có phụ thân cực kỳ ỷ lại hắn.
Thế nhưng có một đêm Sở Cửu Ca đi tìm thất thúc hỏi về một số vấn đề tu luyện, nhưng lại nhìn thấy thất thúc giết đi mấy người thần bí xông vào, sau đó ở hậu viện của hắn một bên cười dịu dàng một bên lột da người, điều này khiến cho Sở Cửu Ca mới tám tuổi chịu đả kích rất lớn.
Sau khi bị phát hiện thất thúc vẫn như thường dịu dàng nói chuyện với Sở Cửu Ca, bảo cô đừng nói với mẫu thân, kết quả Sở Cửu Ca trực tiếp bị dọa ngất đi.
Việc này lưu lại ám ảnh rất lớn trong lòng Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca gặp hắn liền sợ hãi!
"Ai?" Khi Sở Cửu Ca thất thần vì hồi ức đột nhiên ùa về, lộ ra hơi thở bị Sở Cẩn Chi phát hiện.
Sở Cẩn Chi khẽ ngây ra, nói: "Là Cửu Ca."
"Đừng xem, con lại nằm ác mộng nữa mất! Là thất thúc không đúng, sau lần đó ta đáng lẽ nên khống chế tốt bản thân, chí ít không nên tại Sở gia.." Sở Cẩn Chi có chút chán nản nói.
Tỷ tỷ mất tích, tung tích không rõ khiến cho hắn mất khống chế, cho nên mới..
Lần trước Ca nhi bị dọa đến sợ hắn như vậy, lần này trở về Cửu Ca không sợ hắn đến thế nữa rồi, hắn cảm thấy rất hài lòng, bây giờ lại bị hắn phá hỏng mất rồi.
Nhưng mà khiến cho hắn ngạc nhiên là, lần này Sở Cửu Ca không có bỏ chạy, mà là đi đến trước mặt Sở Cẩn Chi.
Sở Cẩn Chi nói: "Cửu Ca có phải cảm thấy thất thúc rất buồn nôn, rất tàn nhẫn!"
Sở Cửu Ca trả lời: "Bọn họ đều là kẻ địch, nếu không phải thất thúc bảo vệ con, đêm nay con bị bọn họ bắt đi còn không biết sẽ như thế nào?"
"Thất thúc, lau tay đi!"
Biểu hiện của Sở Cửu Ca khiến cho Sở Cẩn Chi có chút kinh ngạc, nhận lấy khăn tay, Cửu Ca đây là chấp nhận rồi, không sợ hắn rồi!
Hắn chưa từng giống như biểu hiện bên ngoài ôn hòa sáng lạn, nội tâm sớm đã có một hạt giống hắc ám nảy mầm.
Nhưng mà một mặt như vậy hắn chưa từng dám để cho người hắn để ý biết đến, hắn sợ bọn họ sẽ xa lánh hắn.
Sở Cửu Ca lấy ra một bình nước hóa thi đem chỗ này xử lý sạch sẽ, Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, mùi máu tanh quá nồng rồi lại còn là trong viện của người, người như vậy ban đêm không thể ngủ ngon được!"
Chớp mắt công phu, hai thi thể máu me bê bết thế mà không thấy đâu nữa.
Sở Cẩn Chi ngẩn ra, lại có nước hóa thi mạnh đến vậy.
Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc đêm nay nghỉ ngơi cho tốt! Ngày mai bắt đầu, chúng ta đi tìm những người đó từ từ tính sổ, trước tiên bắt đầu từ Lâm gia, thế nào?"
Sở Cẩn Chi cười nói: "Cửu Ca đã lớn rồi, tự mình có thể đưa ra quyết định, mọi thứ ta đều nghe theo sự an bài của con."
"Vậy người ngủ ngon, thất thúc!" Sở Cửu Ca cười với hắn nói.
Sở Cẩn Chi nhìn theo bóng lưng của Cửu Ca khẽ ngẩn ra, Ca nhi có thể chấp nhận một mặt đen tối này của hắn.
Có lẽ.. có lẽ tỷ tỷ cũng sẽ chấp nhận, những thứ vẫn luôn dồn nén trong lòng, đột nhiên như được khai thông.
Tử Kha liên tiếp tổn thất mấy cường giả luyện hồn cảnh, phẫn nộ không thôi.
Cho dù hắn là hoàng tử của Tử Linh Quốc, cao thủ luyện hồn cảnh bên người cũng có hạn.
Hắn ra ngoài cũng không có đem theo bao nhiêu người, bây giờ ngoại trừ mấy hộ vệ thân cận là cao thủ thực lực luyện linh cảnh, những người còn lại thế mà toàn bộ đều tổn thất hết rồi, chỉ bởi vì nữ nhân Sở Cửu Ca đó.
Tử Kha đã vạch rõ ranh giới với Lâm gia, bởi vì Lâm gia đã không còn chút tác dụng gì nữa, hắn tại sao phải bảo vệ Lâm gia.
Biết được tin tức này Lâm gia chủ cảm thấy tuyệt vọng, mà lúc này Sở gia lại ghé thăm, một người bị Sở Cửu Ca ném qua.
"Lâm gia chủ hôm qua xông vào Sở gia ta, muốn không phải là người này sao? Nhưng mà trước khi ngươi rời khỏi có vẻ quên mất đem theo, ta hôm nay đem người giao lại rồi."
"Rầm!" Một người trông như miếng giẻ rách bị ném ra.