Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 171: Cần lên Dược phong



Sở Cửu Ca đem đồng thuật tu luyện đến tiểu thành, Dung Uyên cuối cùng cũng chịu thả người rồi.

Sau khi Sở Cửu Ca rời khỏi Cửu Uyên phong, liền dự tính đi tìm Nhị Lượng và Tử Tinh Châu để nghe ngóng tình báo.

"Vị sư huynh này, cho hỏi Vân Lâm phong của đại trưởng lão đi hướng nào?" Sở Cửu Ca hỏi.

Sở Cửu Ca mặc là phục sức của đệ tử nội môn, nhưng mà tiểu sư muội dung mạo tuyệt sắc như vậy vị sư huynh này vẫn là lần đầu gặp, đệ tử nội môn mới vào kỳ này hắn cũng chưa từng gặp qua người này.

Hắn hỏi: "Ta chính là đệ tử của Vân Lâm phong, vừa hay ta cũng đang không có gì làm, có thể vì sư muội dẫn đường."

"Vậy thì cảm ơn sư huynh rồi."

Dẫn theo một sư muội xinh đẹp đến không tài nào tả nổi như vậy, quả là ngưỡng mộ chết một đám sư huynh sư đệ rồi, mọi người đều đang thảo luận vị sư muội lạ mặt này là ai.

Đợi khi Sở Cửu Ca đi đến Vân Lâm phong, Tử Tinh Châu vẫn luôn rất lạnh lùng như trở thành một người hoàn toàn khác, Nhị Lượng vẫn luôn rất nhốn nháo càng thêm không cần phải nói.

"Cửu Ca!"

"Tiểu Cửu!"

Thân phận của Sở Cửu Ca, bọn họ đương nhiên cũng có biết đến.

Sở Cửu Ca là người duy nhất của Thái Vân Tông bọn họ có thể ở trên Cửu Uyên phong, phải biết đó là đỉnh núi có linh lực đầy đủ nhất ở Thái Vân Tông.

Đối với vị tiểu sư muội này hiếu kỳ lâu như vậy, cuối cùng cũng gặp được người thật rồi.

Ánh mắt của mọi người quá nóng bỏng, Sở Cửu Ca nói: "Hai người các ngươi hôm nay nếu không có việc, thì tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện."

"Được!"

Đợi đi đến nơi không có ai, Tử Tinh Châu kích động nói: "Cửu Ca, vị Dung công tử đó không có làm gì ngươi chứ? Tuy là nghe nói thân phận của hắn không tốt, nhưng dù sao cũng là một nam nhân.."

Nhị Lượng nói: "Cái gì mà thân phận không tốt? Lừa quỷ sao!"

Tử Tinh Châu ngẩn ra, "Ngươi chẳng lẽ gặp qua hắn? Đệ tử của Thái Vân Tông hình như chưa có ai gặp qua vị Dung công tử thần bí đó."

Sở Cửu Ca nói: "Lần trước tại đại điện không tiện nói với ngươi, kỳ thực ta với Dung Uyên có quen biết, không chỉ quen biết, hắn còn là vị hôn phu của ta! Mấy ngày nay ta vẫn luôn bận tu luyện một loại linh kỹ mới, cho nên mới một mực không có xuất hiện."



"Cái gì? Cửu Ca ngươi có vị hôn phu rồi! Còn là vị Dung công tử đó." Tử Tinh Châu mang một vẻ chấn kinh.

Nhị Lượng trề môi, rất không ưa tên nam nhân phúc hắc đó.

Gia hỏa đó rốt cuộc có vận khí gì, lại có thể định hôn ước với tiểu Cửu, việc tốt như vậy sao lại không đến phiên của hắn?

Sở Cửu Ca nói: "Tất cả manh mối đều ở trên người của phó tông chủ, ta nghĩ chúng ta cần đi đến trại đặc huấn một chuyến hỏi xem Dạ lão sư."

"Đệ tử Thái Vân Tông không được phép tự ý rời khỏi tông môn, hơn nữa chúng ta cứ như vậy trực tiếp đi tìm Dạ lão sư có lẽ sẽ dẫn đến sự chú ý của người khác, trong Thái Vân Tông, đánh chủ ý đến hộp bất tử không phải chỉ có chúng ta với Dung công tử đó, rất có khả năng còn có người khác." Nhị Lượng nhắc nhở nói.

"Nhiệm vụ của tông môn, chúng ta tiếp nhận một nhiệm vụ của tông môn có lẽ liền có thể quang minh chính đại rời khỏi, chỉ cần tiếp nhận một cái tương đối gần Lục Linh Quốc, chúng ta lén lén đi đến trại đặc huấn không phải là được rồi sao?" Tử Tinh Châu đề nghị nói.

Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Không sai, đệ tử nội môn mỗi tháng nhất định phải hoàn thành một nhiệm vụ, các ngươi mấy ngày nay để ý xem có nhiệm vụ bên ngoài gần Lục Linh Quốc hay không, nếu có chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ là được."

Nhị Lượng cười nói: "Được!"

"Dược phong ở đâu? Các ngươi biết không?" Sở Cửu Ca hỏi.

Nhị Lượng nói: "Ta biết ta biết, để tìm hộp bất tử, ta đã đem mọi ngóc ngách của Thái Vân Tông mò mẫm hết rồi. Cửu Ca ngươi không phải là muốn tìm vị Vân đại sư đó để học luyện dược chứ?"

Tử Tinh Châu nói: "Vậy ta cũng đi, cũng đã đến lúc để vị trưởng lão thủ tịch luyện dược sư của Thái Vân Tông đó biết về thiên phú luyện dược của ta rồi."

"Thiên phú luyện dược của ngươi thật sự rất tốt sao?" Nhị Lượng hiếu kỳ hỏi.

Tiếp đến bọn họ đi đến Dược phong, ngay dưới chân núi đã có thể ngửi thấy mùi thơm của các loại dược.

"Đứng lại! Đây là Dược phong, Vân đại sư thích an tĩnh, không có sự cho phép của Vân đại sư, bất kỳ đệ tử nào cũng không được vào Dược phong." Bọn họ muốn lên Dược phong, nhưng lại bị một dược đồng ăn mặc như đệ tử nội môn cản lại rồi.

Sở Cửu Ca nói: "Ta là Sở Cửu Ca, muốn gặp Vân đại sư, ngươi có thể đi thông truyền một tiếng hay không?"

"Cái gì? Ngươi chính là Sở Cửu Ca đó."

"Vân đại sư đích thân xuất mã muốn thu ngươi làm đệ tử, kết quả ngươi bị Dung công tử giành mất rồi. Ngươi chẳng lẽ tu luyện không thuận lợi ở chỗ Dung công tử đó, bị Dung công tử chê, cho nên lại muốn đến bái Vân đại sư của chúng tôi làm thầy. Cũng không biết bây giờ Vân đại sư có còn nhìn trúng ngươi hay không?"

Những dược đồng này nhìn Sở Cửu Ca, trong mắt tràn đầy sự đố kỵ.

Bọn họ đều là đệ tử nội môn của Thái Vân Tông, vào Thái Vân Tông còn sớm hơn tụi Sở Cửu Ca vài năm.

Lúc đó bọn họ một lòng muốn trở thành đệ tử của Vân đại sư, Vân đại sư lại hoàn toàn không nhìn trúng bọn họ.



Gia tộc của bọn họ phí rất nhiều công phu, mới đem bọn họ an bài đến làm được đồng bên người Vân đại sư.

Mang danh dược đồng nhưng chỉ là làm việc vặt mà thôi, Vân đại sư căn bản không chỉ dạy riêng cho bọn họ, cho nên ở chỗ này nhiều năm như vậy, đến nay họ vẫn chưa học được luyện dược.

Dựa vào cái gì một đệ tử mới vào nội môn, liền có đặc cách như vậy, bọn họ rất không phục.

Đối với ánh mắt của bọn họ, Sở Cửu Ca rất không vui, cô nhàn nhạt nói: "Dẫn đường!"

"Muốn bọn ta dẫn đường, vậy thì hay để cho bọn ta mở mang tầm mắt xem xem thực lực đệ tử mới nội môn thiên phú đệ nhất trong truyền thuyết, mầm mống có thiên phú luyện dược cực cao ra sao?" Nói xong, những người này ngưng kết linh lực, đánh về hướng Sở Cửu Ca.

"Các ngươi muốn chết!" Tử Tinh Châu giận rồi.

Nhị Lượng cũng nắm chặt nắm đấm chuẩn bị ra tay, đám tép riu này lại dám ỷ đông hiếp yếu muốn ra tay đối phó nữ thần của hắn, "Các ngươi chán sống rồi!"

Sở Cửu Ca hất hất tay nói: "Các ngươi trước đừng ra tay, dù sao cũng để cho ta có một cơ hội luyện tay chứ!"

"Muốn một mình đối phó với mấy người chúng tôi, thật là một người mới cuồng vọng mà!"

Những người này ở đây làm dược đồng, thiên phú luyện dược không đủ cũng không có chuyên tâm nghiên cứu.

Ngày ngày chỉ biết mong chờ Vân đại sư có thể để ý bọn họ truyền dạy thuật luyện dược cho bọn họ, kết quả không học được luyện dược, tu vi còn bị tụt dốc.

Nhưng mà Vân đại sư để cho bọn họ làm dược đồng cũng không phải là làm không công, thỉnh thoàng cũng thưởng cho họ một số đan dược, khiến cho bọn họ bây giờ có được thực lực ngưng hồn cảnh tứ trọng ngũ trọng.

Cấp bậc như vậy thuộc trình độ trên trung bình, đối với một người mới như Sở Cửu Ca, họ tự tin tràn đầy.

"Ngưng hồn cảnh nhất trọng, cái được gọi là thiên tài, chỉ có trình độ như vậy?" Bọn họ chê cười nói.

Trước khi tuyển chọn nội môn đệ tử, Sở Cửu Ca đã đột phá ngưng hồn cảnh nhất trọng rồi.

Thông quá nửa tháng huấn luyện của Dung Uyên, cô liền có thể đột phá lên ngưng hồn cảnh nhị trọng.

Tốc độ tu luyện yêu nghiệt như vậy, cả thất quốc cũng không ai bì được.

Tử Tinh Châu đương nhiên cũng cảm nhận được sự dao động lực lượng đó của Sở Cửu Ca, bất lực nói: "Cửu Ca quá hung tàn rồi, với tốc độ tu luyện như vậy rất nhanh liền có thể vượt qua ta rồi. Rõ ràng lúc vừa gặp, thực lực của ta vượt xa Cửu Ca."

Sở Cửu Ca tốc độ tiến cấp quá hỏa tốc, khiến cho Tử Tinh Châu có áp lực rồi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv