Con yêu thú cửu phẩm đó gần như chuẩn bị phá thành mà vào, không ai có thể ngăn chặn, cô cũng chỉ có thể thử chiêu này rồi.
Sở Cửu Ca ngưng tụ tất cả linh hồn lực và linh lực, khiến chúng ngưng tụ thành một cây tên vô hình, ánh mắt cô chuyên chú nhìn về yêu thú cửu phẩm phía trước.
Tìm kiếm nhược điểm của nó, muốn biết phải bắn vào vị trí nào có thể khiến cho yêu thú cửu phẩm ngã xuống, không thể tiếp tục chạy về phía trước.
Sở Cửu Ca cảm thấy một vị trí lực lượng phi thường hỗn loạn, liền là vị trí này rồi!
"Viu!"
Một đạo âm thanh phá không truyền ra, một cây tên không ai có thể thấy bắn về phía con yêu thú cửu phẩm đó.
Con yêu thú đó cảm nhận được nguy hiểm đang đến, muốn tránh khỏi, nhưng mà tốc độ tên của Sở Cửu Ca nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ phản ứng của nó!
"Phụt!" Tên vô hình xuyên thấu qua, cây tên đó đâm xuyên bụng con yêu thú đó, bụng nó xuất hiện một lỗ máu.
Đôi mắt của yêu thú cửu phẩm không ngừng biến đổi giữa màu nâu và màu đỏ, sau đó uỳnh một tiếng ngã ra mặt đất.
Tất cả mọi người trọn tròn mắt nhìn cảnh này, "Vừa nãy.. vừa nãy là có một người bắn một tên qua đó rồi đúng không?"
"Một tên quá thần kì, vậy mà lại có thể phá vỡ phòng vệ của yêu thú cửu phẩm, lại có thể đánh ngã yêu thú cửu phẩm.."
Yêu thú cửu phẩm cường đại ngã xuống, khiến cho mọi người thở phào, tiếp đến chiến sĩ của Lục Phỉ Thúy thành bắt đầu phản công.
Đột nhiên, yêu thú cửu phẩm đó đứng dậy, khiến mọi người sợ hết cả hồn, "Lui lại!"
Yêu thú cửu phẩm đó không có công kích bọn họ, mà là với tốc độ nhanh nhất chạy về bên trong sâm lâm.
Không còn sự uy hiếp của đại gia hỏa cường hãn này, bọn họ rất nhanh kích lui yêu thú, giúp cho Lục Phỉ Thúy thành an nhiên vượt qua khỏi nguy cơ lần này.
"Nhất định là nữ nhân đó động thủ!" Tử Tinh Châu mặt cũng đen rồi.
Cô ta đánh thương một con yêu thú cửu phẩm, hắn cũng không biết phải thế nào mới có thể vượt qua được Sở Cửu Ca.
Hắn một chút cũng không muốn mặc nữ trang, làm nữ nô của của nữ nhân đáng hận Sở Cửu Ca đó.
Tiếp đến Tử Tinh Châu lâm vào trạng thái điên cuồng chém gϊếŧ, khiến cho những yêu thú đó và những người khác không ai dám đến gần, bọn họ cảm thấy người trẻ tuổi bây giờ quá điên cuồng rồi.
Bắn ra một tên đó Sở Cửu Ca đã mất hết sức lực rồi, thế nhưng lúc này có người đi đến.
"Vị trí của một tên vừa nãy là từ bên này bắn qua, hy vọng vị đại nhân đó vẫn còn, chúng ta có vinh hạnh gặp người một lần."
"Người thật sự là quá lợi hại rồi, ta rất sùng bái người!"
Sở Cửu Ca nói: "Tiểu Hắc, dụ bọn chúng rời khỏi!"
Cô không muốn để lộ bản thân, một ngưng thể cảnh bát trọng bắn ra một tên có thể thương đến một yêu thú cửu phẩm, đây căn bản là điều không thể.
"Vâng! Chủ nhân."
Một vệt sáng màu đỏ lóe qua, thu hút sự chú ý của thành chủ Lục Phỉ Thúy thành, Sở Cửu Ca tranh thủ rời khỏi.
Đợi đến khi Sở Cửu Ca khôi phục linh lực, trận chiến thủ hộ Lục Phỉ Thúy thành đã kết thúc.
Bọn họ thành công thủ hộ Lục Phỉ Thúy thành, toàn thành cuồng hoan.
Người điên cuồng chém gϊếŧ yêu thú Tử Tinh Châu trở thành anh hùng của Lục Phỉ Thúy thành, thành chủ nói: "Dạ huynh, tiểu tử Tử Tinh Châu đó quá lợi hại rồi. Nhưng mà tiểu cô nương đó đâu, sao lại không thấy cô ấy, không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ?"
Dạ Dương Thu ngược lại rất bình tĩnh, ông nói: "Không có gì, chỉ là quá mệt rồi, về trước nghỉ ngơi mà thôi."
Dạ Dương Thu rất rõ người bắn ra một tên kích lui yêu thú cửu phẩm trước đó là Sở Cửu Ca, bây giờ cô nhất định linh lực tiêu hao không còn sót gì, cần được nghỉ ngơi.
Tiệc cuồng hoan trong thành Tử Tinh Châu không có tham gia, rất hiển nhiên hắn đang đợi thống kê điểm số của bọn họ ra lò, lần này điểm số của Tử Tinh Châu là cao nhất.
Tử Tinh Châu nói: "Sở Cửu Ca, ta thắng rồi, ta muốn cởi bỏ bộ nữ trang đáng chết này. Ta cuối cùng cũng có thể không cần làm nữ nô của ngươi nữa."
Sở Cửu Ca kích lui yêu thú cửu phẩm, nhưng lại không có đem nó gϊếŧ chết, không có tính điểm!
Sở Cửu Ca nói: "Ta không thừa nhận kết quả này."
"Dù sao ta thắng rồi." Tử Tinh Châu cũng biết lần đại chiến này phần lớn đều nhờ có cô ra tay, dùng một tên đó kích lui yêu thú cửu phẩm.
Nếu không nhờ một tên đó tiêu hao hết toàn bộ linh lực của cô, thắng chưa chắc sẽ là hắn.
Sở Cửu Ca nói: "Dạ lão sư, hôm nay vẫn chưa có kết thúc, tiếp tục liệt sát vẫn có thể cộng điểm đúng chứ!"
Dạ Dương Thu nói: "Đúng! Nhưng mà bây giờ ngoài thành đã không còn yêu thú nữa, ngươi chẳng lẽ muốn thâm nhập vào bên trong sâm lâm đi liệt sát, điều đó cũng quá nguy hiểm rồi."
"Ta có Hắc Viêm! Dạ lão sư đừng lo lắng."
Sở Cửu Ca tranh thủ đêm còn chưa tối rời khỏi Lục Phỉ Thúy thành, Tử Tinh Châu nói: "Đáng chết! Ngươi chỉ vì để ta làm nữ nô của ngươi cũng quá liều mạng đi! Ta cũng tuyệt đối không chịu thua đâu."
"Hai người các ngươi quả thật là quá bậy!" Dạ Dương Thu hận không thể đem hai tên gia hỏa này kéo lại, nhưng mà ông cuối cùng chỉ có thể âm thầm mà đi theo.
Hơi thở của nhân loại xuất hiện ở bên trong sâm lâm, thu hút sự chú ý của không ít yêu thú.
Lần này rất nhiều yêu thú bị nhân loại gϊếŧ chết, cho nên bọn chúng hận nhân loại chết đi được, Sở Cửu Ca bọn họ rơi vào sự vây công.
Tử Tinh Châu cảnh giác xung quanh chuẩn bị động thủ, Sở Cửu ca nói: "Hắc Viêm, dọn đường!"
Cô đến nơi này, không phải vì thu thập những yêu thú cấp thấp này.
"Vâng! Chủ nhân."
Hắc Viêm xông ra bên ngoài, ngọn lửa màu đen đó khiến cho những yêu thú đó lui lại ngoài ba thước.
Cho dù dáng vẻ của Hắc Viêm trông chỉ như một tiểu gia hỏa, nhưng những yêu thú này lại từ tận trong thâm tâm sinh ra nỗi sợ hãi.
Yêu thú bình thường không dám cản đường, Tử Tinh Châu cảm thấy buồn bực, "Ngươi không phải đến liệt sát yêu thú để vượt qua ta sao? Sao lại một mực không động thủ? Chỉ là để cho Hắc Viêm đem bọn chúng dọa chạy."
Sau khi Hắc Viêm xuất hiện ánh mắt của Tử Tinh Châu chưa từng rời khỏi người nó, quá đáng yêu rồi.
Sở Cửu Ca đáp: "Muốn thắng ngươi, đương nhiên một chiêu tuyệt sát sẽ tốt hơn, như vậy từ từ tích điểm, thời gian cũng không đủ mà!"
Một chiêu tuyệt sát!
Tử Tinh Châu có một dự cảm chẳng lành, "Ngươi.. ngươi không phải là muốn đi tìm yêu thú cửu phẩm đó sau đó bổ thêm một nhát chứ! Đây cũng quá nguy hiểm rồi, ngươi điên rồi."
Sở Cửu Ca nói: "Nếu đã biết ta đi mạo hiểm, ngươi còn đi theo làm gì? Mau trở về đi!"
Tử Tinh Châu cản lại Sở Cửu Ca nói: "Ngươi thật sự muốn ta làm nữ nô của ngươi đến vậy."
"Lúc trước khi ngươi đề ra yêu cầu đó đã chọc giận đến ta rồi, cho nên.. ngươi muốn sớm chút kết thúc, ta nói cho ngươi biết, cửa cũng không có." Sở Cửu Ca liếc về phía hắn nói.
Tử Tinh Châu cũng sâu sâu cảm nhận được đắc tội Sở Cửu Ca là một việc phi thường thất sách, hắn cản không nổi Sở Cửu Ca, chỉ có thể đuổi theo cô.
Yêu thú cửu phẩm đó tuy rằng bị một tên trước đó của cô thương đến, nhưng mà không đại biểu Sở Cửu Ca cô ta có thể thu thập yêu thú đó lúc này mà!
Sở Cửu Ca lưu lại linh hồn lực của cô trên tên đó, lực lượng bất tử chi đồng tản ra, cô có thể xác định vị trí của con yêu thú cửu phẩm bỏ chạy đó.
"Uỳnh!" Ngay khi Sở Cửu Ca chạy đến, cô và Tử Tinh Châu vừa hay nhìn thấy tên gấu to đó ngã ra mặt đất.
Sở Cửu Ca nói: "Tìm thấy rồi."
"Vận may của ngươi cũng quá tốt rồi đi!" Tử Tinh Châu trợn to mắt.
Yêu thú cửu phẩm lúc này e là không còn một chút lực chiến đấu rồi, muốn gϊếŧ đi nó hoàn toàn dễ như trở bàn tay.
Hắn phải thua rồi sao?