Ba tháng trước thịnh hội bốn nước, trên dưới nước Tư U cũng đã giăng đèn kết hoa. Trên từng cánh cửa đều treo đồ trang trí sặc sỡ, mỗi nhà đều ăn mặc như ăn mừng năm mới. Từng cửa thành đều có trọng binh gác, kiểm tra lệnh thông hành nghiêm ngặt.
Bây giờ đã là mười lăm tháng bảy, cách thịnh hội bốn nước còn chưa tới một tháng. Thời gian càng gần, cửa thành nước Tư U càng náo nhiệt, mỗi ngày đều có một hàng người thật dài thật dài chờ kiểm tra. Khách điếm trong kinh thành và các huyện trấn xung quanh càng chật ních, quán rượu cũng không có chỗ ngồi, cực kỳ náo nhiệt!
Trước sau hồng tía đua chen,
Giờ sao giếng lấp tường nghiêng thế này.
Cảnh xuân sắc thắm còn đây,
Lòng xuân lại đã đâu hay nhà nào.
Sương giăng sớm, chiều mây cao,
...
Ba mươi dặm ngoài kinh thành xuất hiện một đội danh dự cực kỳ rêu rao. Đi đầu chính là mấy đào kép mặc quần áo sặc sỡ, đang y y nha nha hát côn khúc tuyệt dịu du dương. Một bài "Mẫu Đơn Đình" mở màn đã nghiền ép tiết tấu quần hùng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi xem nhẹ mồ hôi đầm đìa, khổ không thể tả trên mặt họ.
Nhưng không ai dám nói một câu, chỉ liều mạng nhảy và hát. Bởi vì phía sau bọn họ là đội hộ vệ hoàng gia mặc áo giáp giơ cờ xí màu sắc rực rỡ, dùng sức quơ, dựng đủ khí thế cho chủ tử nhà mình.
Sau đội hộ vệ hoàng gia chính là đội kỵ binh mặc áo giáp hơn trăm người. Mỗi người đều mặc khôi giáp màu bạc lóng lánh, cưỡi con ngựa cao to, đeo trường kiếm sáng loáng. Từ xa nhìn lại, quả nhiên rất uy phong.
Lúc đội ngũ tới gần, một chiếc xe ngựa làm bằng gỗ lim tốt cực kỳ thu hút sự chú ý xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Rường cột chạm trổ, vô cùng khéo léo. Càng khoa trương chính là, hoa cỏ điêu khắc bên trên đều dùng vàng làm lá, đá quý làm nhụy, bùn vàng khảm kim cương đính bảo thạch. Dưới ánh mặt trời, đống châu báu này tỏa ra ánh sáng lóng lánh chói mắt. Cho dù là người thường thấy ngọc thạch châu báu trân phẩm, chỉ sợ cũng không nhịn được thèm nhỏ dãi đồ trang trí của chiếc xe ngựa này.
Nếu như ngươi cho rằng chỉ có như vậy thì cực kỳ sai lầm. Lúc mọi người nhìn thấy móng ngựa làm bằng hoàng kim đều đồng loạt hít vào một hơi. Còn chưa kịp thở thì thấy những mỹ nhân trong trẻo phía sau xe ngựa lại lóa mắt, suýt chút nữa trừng đến rớt tròng mắt ra ngoài.
Một hai ba bốn năm, cẩn thận tính toán, vậy mà tới năm mươi người. Ngoài ra hai bên đội ngũ mỹ nữ còn có gần mười con chó hình thể khổng lồ hung hãn đi theo. Sau đó là đới đao thị vệ, rồi đội ngũ sứ giả, rồi đội kỵ binh. Đội ngũ hơn ngàn người khiến đám khán giả kinh ngạc hết lần này tới lần khác. Bọn họ sôi nổi phỏng đoán rốt cuộc trong chiếc xe ngựa này là đại nhân vật nào. Nếu không, vì sao lại phô trương lố bịch như thế.
"Ngừng!" Khi một giọng nói như thiên thanh cắt ngang bầu trời, không ấm không lạnh phiêu đãng vang lên, mọi tiếng ồn xung quanh lập tức dừng lại. Bầu không khí kỳ lạ tràn ngập quan đạo trong khoảnh khắc.
Lúc ánh mắt của mọi người dần dần chuyển hướng, bấy giờ mới chú ý tới ngay phía trước đội ngũ khí thế này thình lình xuất hiện đội tiếp khách của nước Tư U bọn họ. Người dẫn đầu là một nam tử áo đen khí chất lạnh lùng, khí tràng cả người không hề bị vị đại nhân vật phô trương này lấn át.
Vị nam tử cao lớn này đeo mặt nạ quỷ, không phải Chiến thần vương Vệ Giới thì còn có thể là ai?