Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 4 - Chương 54: Tới không đúng lúc



Hiên Viên Kiếm nhìn hai người quỳ ở trước mặt hắn, chỉ cảm thấy châm chọc, gia tộc Bắc Minh gia tộc Nam Cung, ai là không muốn mình làm quốc chủ, bọn họ quỳ gối dưới chân hắn, nhưng trong lòng nghĩ cái gì, ai có thể biết, bọn họ chỉ sợ hiện tại hận sao hắn chưa chết.

Không để ý đến Nam Cung Sĩ và Nam Cung Mỹ Mỹ quỳ trước mặt, trực tiếp quay người đi trở về đối diện Quân Mộ Khuynh.

“Chúng ta quay về Bắc quốc.” Thời điểm Hiên Viên Kiếm nhìn về phía Quân Mộ Khuynh, biểu tình trên mặt cũng không có khí phách uy nghiêm như vừa rồi.

“Được.”

Bọn họ cũng muốn đi Bắc quốc! Nam Cung Mỹ Mỹ mạnh ngẩng đầu nhìn hai người trước mặt, “Quốc chủ, hai người kia không rõ lai lịch, gần đây trên đại lục tới rất nhiều người ngoài, nói không chừng bọn họ là một trong số đó.” Ý của nàng rất rõ ràng, ngươi không sợ chết thì mang hai người kia đi vào, nhưng nếu như hoàng vị của ngươi không giữ được, thì cũng không thể trách bọn hắn.

Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, khí tức lãnh khốc ở trên người vờn quanh, “Không rõ lai lịch? Không biết Bắc quốc có nghe nói qua Quân Mộ Khuynh hay chưa?”

Quân Mộ Khuynh? Nàng là Quân Mộ Khuynh!

Mọi người mạnh ngẩng đầu, nhìn người trước mắt, hiện tại Thương khung đại lục đều biết ba chữ “Quân Mộ Khuynh”, nói bọn hắn chưa nghe qua, đó là giả, chỉ là, người trước mắt sẽ là Quân Mộ Khuynh sao, thế nào không giống như trong truyền thuyết chứ?

Người trước mắt thực sự sẽ là Quân Mộ Khuynh sao?

Hiên Viên Kiếm cũng bị ba chữ Quân Mộ Khuynh làm dọa sợ, cái người thiên tài song nguyên tố, thiên tài tóc đỏ mắt đỏ, sẽ là người trước mắt sao?

Tất cả mọi người đều đang khiếp sợ, Nam Cung Mỹ Mỹ thì ngược lại nở nụ cười, “Chẳng lẽ ngươi dám nói mình là Quân Mộ Khuynh sao?” Quả thực chính là trò cười, Quân Mộ Khuynh sao có thể đến Bắc quốc, hơn nữa người trước mắt, một chút cũng không giống Quân Mộ Khuynh.

Quân Mộ Khuynh liếc mắt, nàng vốn chính là Quân Mộ Khuynh, khỏi phải nói cũng biết là bọn hắn không tin lời nàng, đó chuyện của bọn hắn không liên quan gì đến nàng.

“Lời đồn chẳng lẽ không có giả sao? Ai nói Quân Mộ Khuynh nhất định là tóc đỏ mắt đỏ, hơn nữa, ta cũng không nhất định có song nguyên tố không phải sao?” Quân Mộ Khuynh ôm hai cánh tay, tuyệt không để ý tới ánh mắt của người trước mặt, nàng giả bộ không được sao?

Thật lâu sau Hiên Viên Kiếm mới tìm giọng nói của mình, sửng sờ mấy giây, hắn mới dám mở miệng, “Chúng ta có cần đi tiếp không?” Thảo nào nàng nói mình có đồ đệ, thiên tài song nguyên tố, ai không muốn bái nàng làm thầy, chỉ có điều dù cho người trước mắt là Quân Mộ Khuynh, hắn cũng không có ý nghĩ đó.

Mặc dù hắn nhỏ, thế nhưng hắn cũng biết, nếu như Quân Mộ Khuynh nguyện ý lưu lại chỗ nào, thì nhất định sẽ lưu lại chỗ đó, ai đuổi cũng không đi, còn nếu như nàng không muốn lưu lại, cho dù có nhiều người hơn nữa cũng không thể giữ được nàng.

Một thân ảnh từ trên không trung chậm rãi hạ xuống, uy áp của cao thủ phát ra trên không trung, Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần ngẩng đầu nhìn lên, một thân ảnh quen thuộc đập vào mi mắt.

Thích Sênh!

Quân Mộ Khuynh nheo mắt lại, che giấu sát ý đang sôi trào trong mắt.

Thư sinh chậm rãi đi tới, “Quân cô nương gần đây rất khiêm tốn, cho nên các vị nhận không ra, cũng là bình thường.” Ánh mắt Thích Sênh nhìn Quân Mộ Khuynh, trong mắt là bình tĩnh thản nhiên, không biết, thì thật sự cho rằng hắn là một thư sinh tay trói gà không chặt.

“Thích tiên sinh?” Nam Cung Sĩ ngẩng đầu nhìn người có bề ngoài thư sinh mấy ngày trước bọn hắn gặp được trên đường, lại là người có thực lực rất mạnh.

Hắn quen Quân Mộ Khuynh?

Nhìn thấy thân ảnh Thích Sênh, sát khí trên người Quân Mộ Khuynh sôi trào, đôi mắt màu đen vậy mà bị nhiễm đỏ rực.

Hàn Ngạo Thần bước nhanh đi đến bên cạnh Quân Mộ Khuynh, nắm chặt tay nàng, trong lòng cũng âm thầm kỳ quái, ngay cả huyễn khí, cũng không thể ngăn cản màu mắt nàng thay đổi.

Cảm giác được nhiệt độ từ bàn tay to, cảm xúc của Quân Mộ Khuynh lúc này mới bình tĩnh lại, trong mắt cũng ngừng phát sinh biến hóa, khôi phục lại màu đen, chỉ là sát khí trên người bất luận như thế nào cũng không che giấu được.

Sát khí bá đạo lan tràn ra chung quanh, làm mọi người ở đây đều hoảng sợ, Nam Cung Mỹ Mỹ nhìn Quân Mộ Khuynh, trong lòng nàng đang run rẩy, thân thể càng không ngừng run rẩy, nàng có thể cảm giác được, có thể cảm giác được rõ ràng.

Nàng không rõ, người trước mắt vì sao lại đột nhiên trở nên đáng sợ như vậy, nếu như có thể, nàng bây giờ thật muốn đứng lên, hung hăng giáo huấn người trước mắt một trận, quốc chủ thật lâu cũng không có mở miệng để cho bọn hắn đứng lên, bọn hắn lại không thể tự ý đứng lên.

Nàng hận cái cảm giác bị Quân Mộ Khuynh áp chế! Không thể nhúc nhích, ngay cả thân thể cũng không tự chủ được mà run lên.

Sát khí bá đạo này, giống như tử thần đến vậy, lực lượng vô hình kia, trói chặt cổ tất cả mọi người, người quỳ trên mặt đất người, trên trán chảy xuống giọt mồ hôi lạnh.

Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, nhìn Thích Sênh, “Thích công tử thực sự là không chỗ nào không có mặt, mấy tháng trước ở Âm Nguyệt thành, sau đó là Hỏa Dung thành, hiện tại lại là Bắc quốc.”

“Đôi khi, vì phải hoàn thành nhiệm vụ quan trọng của mình, nhất định phải có chút thủ đoạn.” Thích Sênh bình tĩnh trả lời, giống như là không có cảm giác được xung quanh đang tràn ngập sát khí vậy.

Lúc hắn đến gần Quân Mộ Khuynh, cũng đã cảm thấy sát khí sôi trào đập vào mặt, nhưng đôi mắt lạnh như băng kia lại không có chút biến hóa nào, việc này khiến cho hắn cảm thấy kỳ quái, có sát khí là không sai, thế nhưng trong mắt Quân Mộ Khuynh lại không có chút sát ý nào, đây là có chuyện gì?

Chẳng lẽ nàng không biết chủ mẫu Quân gia bị hắn đả thương sao?

Quân Mộ Khuynh không có trả lời ngay, nàng liếc mắt nhìn Thích Sênh, rồi nhìn lại Nam Cung Mỹ Mỹ, “Hiện tại không biết ai mới là người lai lịch không rõ.”

Lời của Thích Sênh, nàng nghe không hiểu, vậy thì sống cũng uổng phí, lời này có ý tứ, không phải là vòng vo nói với nàng, chủ mẫu Quân gia chính là hắn đả thương hay sao, mà hắn cũng biết mục đích nàng tới nơi này.

Hiên Viên Kiếm đi lên một bước, nhìn Nam Cung Mỹ Mỹ, lộ ra nụ cười mê chết người, “Nam Cung Mỹ Mỹ, từ lúc nào Bắc quốc xuất hiện một người như vậy, tại sao bản hoàng lại không biết?” Bây giờ nhìn Quân tỷ tỷ  thật là đáng sợ!

Nam Cung Mỹ Mỹ sửng sốt một chút, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Thích Sênh, người này chính là người mấy ngày trước Nam Cung Sĩ mang về, đáng chết! Hắn vậy mà lại biết Quân Mộ Khuynh!

Bắc quốc không cho phép người ngoài tiến vào, đây là quy định, nếu như gia tộc Nam Cung mang người ngoài tiến vào Bắc quốc, đây là trái với quy định.

Việc này phải giải thích như thế nào!

Nam Cung Mỹ Mỹ nóng nảy, trong lòng lại thêm một phần oán hận với Nam Cung Sĩ, người này cũng không phải nàng mang vào, thân là một phần của gia tộc Nam Cung, nhưng không thể chịu trách nhiệm, nếu không toàn bộ gia tộc sẽ bị người nắm thóp.

Hết thảy mọi chuyện đều là lỗi của Quân Mộ Khuynh, nếu như không có Quân Mộ Khuynh, tiểu quốc chủ sao có thể nhớ tới chuyện này!

“Ngươi chính là quốc chủ Bắc quốc?” Thích Sênh kinh ngạc nhìn tiểu hài tử trước mặt, quốc chủ Bắc quốc, vậy mà lại là một đứa nhỏ! Đây là có chuyện gì?

Hiên Viên Kiếm đứng thẳng, lạnh lùng nhìn người trước mắt, “Không sai, hơn nữa bản hoàng cũng có quyền lực, không cho ngươi tiến vào Bắc quốc!”

Thích Sênh yên lặng nhìn Hiên Viên Kiếm, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh, chợt, thân ảnh của hắn khẽ động, mà mục tiêu chính là Hiên Viên Kiếm đứng ở phía trước Quân Mộ Khuynh.

Một đứa nhỏ, cũng dám ngăn cản hắn tiến vào Bắc quốc, muốn chết!

Nhìn thấy thân ảnh Thích Sênh đánh về phía Hiên Viên kiếm, trên mặt Nam Cung Mỹ Mỹ với Nam Cung Sĩ xuất hiện biểu cảm phức tạp, bọn hắn là đang hy vọng Hiên Viên Kiếm bị người này giết chết, nhưng lại lo lắng, nếu như Thích Sênh giết không được, ngược lại sẽ dẫn tới phiền phức.

Thân ảnh Thích Sênh càng lúc càng tới gần Hiên Viên Kiếm, biểu cảm trên mặt Nam Cung Mỹ Mỹ với Nam Cung Sĩ lại càng khẩn trương hơn.

Nhưng lại không biết, nét mặt của bọn hắn, đều bị Quân Mộ Khuynh thu hết vào đáy mắt, thời điểm nhìn thấy động tác của Thích Sênh, nàng chỉ cảm thấy châm chọc, người luôn luôn bình tĩnh, lúc biết không được tiến vào Bắc quốc, vậy mà lại muốn uy hiếp quốc chủ Bắc quốc.

Mặc dù Hiên Viên Kiếm chỉ là một đứa nhỏ, nhưng dù gì cũng là quốc chủ Bắc quốc a, nếu như hắn xem nhẹ Hiên Viên Kiếm vậy thì sai lầm rồi!

Thấy dáng vẻ kinh hoảng của Hiên Viên Kiếm, Thích Sênh khẽ cười, một tiểu hài tử ngay cả đấu kỹ cũng không ngưng tụ được lại dám uy hiếp hắn, vậy thì cũng chỉ có chết! Một thân ảnh mạnh mẽ xuất hiện ở trước mặt Hiên Viên Kiếm, ngay khi Thích Sênh cho rằng mình nhất định sẽ giáo huấn được tiểu hài tử trước mắt, một bàn tay to kéo Hiên Viên Kiếm qua.

Thích Sênh cũng đánh vào khoảng không, hắn kinh ngạc dừng bước, ngẩng đầu nhìn lại.

“Mặc Ngạo Tà!” Lại là hắn!

Hàn Ngạo Thần ưu nhã kéo Hiên Viên Kiếm ra sau lưng mình, chậm rãi đi về phía Thích Sênh, đôi mắt màu mực lạnh như băng bình thản vô thường, nhưng cũng không có một tia nhiệt độ.

“Lam hạ khi dễ một tiểu hài tử ngay cả nguyên tố cũng không thể ngưng tụ được, chuyện này nói ra, chỉ sợ là không dễ nghe, hơn nữa, tiểu hài tử này còn là quốc chủ Bắc quốc, chẳng lẽ lam hạ muốn bị Bắc quốc truy sát?” Hàn Ngạo Thần nhàn nhạt nói, trong giọng nói không có chút phập phồng.

Sắc mặt Thích Sênh cứng đờ, những người khác có lẽ ‘nói’ mà làm không được, nhưng Mặc Ngạo Tà lại có thể làm được, hắn là một trong tứ thiếu hoàng thành tứ gia, Mặc gia là thủ phủ giàu nhất Thương khung đại lục, cũng chỉ có Mặc gia mới có tài lực với thực lực hỗ trợ cân bằng nhau, điểm này bất kể là ngũ đại gia tộc đấu kỹ, hay là ba nhà hoàng thành khác, hoàng thành Hạng gia, cũng làm không được.

Có thể làm được việc mà người khác không thể làm, người như vậy sẽ đơn giản sao?

“Ta chỉ là muốn giáo huấn tiểu quốc chủ một chút, để hắn biết, ở đại lục này, thực lực mới có thể quyết định tất cả.” Lúc này Thích Sênh đâu còn vẻ thư sinh nho nhã như vừa rồi, vẻ mặt dữ tợn, ánh mắt âm hàn, cùng với bộ dáng vừa rồi thật sự là cách biệt một trời một vực.

Nam Cung Sĩ run rẩy nhìn nam tử trước mặt, hắn bây giờ mới biết, chính mình trêu chọc vào hạng người gì, lúc đầu thấy hắn tao nhã có lễ, hiện tại xem ra, hắn chính là ma quỷ!

“Thực lực có thể quyết định tất cả, Thích công tử, vậy ngươi thừa dịp gia chủ Quân gia không ở nhà, đánh lén Quân gia, việc này thì nói thế nào?” Ánh mắt Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn người trước mắt.

Hay cho một lý do quang minh chính đại, thực lực quyết định tất cả! Thối! Phát rồ!

Thích Sênh lộ ra nụ cười đẹp mắt, “Không phải Quân cô nương đã rời khỏi Quân gia rồi sao, hình như chuyện của Quân gia không có bất cứ quan hệ nào với ngươi chứ?”

“Tốt, lý do này, rất tốt!” Đôi mắt đỏ đậm ở trong màn tuyết trắng xóa hiện ra, đỏ giống như là đang rỉ máu vậy.

Hình như hiện tại Thích Sênh hoàn toàn không biết nguy hiểm đang tới gần, vẫn bình tĩnh nhìn Quân Mộ Khuynh, nhìn thấy đôi mắt màu đỏ hiện ra, hắn đè nén kinh ngạc xuống đáy lòng!

Mắt đỏ!

Nam Cung Mỹ Mỹ xụi lơ ngồi dưới đất, nhìn Quân Mộ Khuynh dần dần chuyển thành mắt đỏ, tóc đỏ! Truyền thuyết Quân Mộ Khuynh tóc đỏ mắt đỏ là thật!

Hiên Viên Kiếm đứng ở một bên, lúc này mới từ trong khiếp sợ đi ra, liền nhìn thấy một đôi mắt như máu dần dần hiện ra.

“Oa! Thật là đẹp!” Hiên Viên Kiếm không có kinh hoảng giống như những người khác, trái lại cảm thấy kinh ngạc, hắn cũng chỉ là một tiểu hài tử bảy tuổi, đối với chuyện mới mẻ vẫn là cảm thấy kỳ quái.

Chi Chi lười biếng chống đở mí mắt, nhìn thấy bộ dáng thán phục của Hiên Viên Kiếm, liền nhích lại gần tóc của Quân Mộ Khuynh, sau đó tiếp tục nhắm mắt lại đi ngủ.

“Khuynh Khuynh, gần đây ngươi quá mệt mỏi, ta giúp ngươi giáo huấn hắn một chút.” Hàn Ngạo Thần chậm rãi bước tới bên người Quân Mộ Khuynh, trên mặt lộ ra nụ cười tuyệt mỹ, nếu như nụ cười này mang theo nhiệt độ, thì càng thêm hoàn mỹ, chỉ tiếc là nụ cười này lạnh lẽo vô cùng.

Hắn muốn ra tay?

Quân Mộ Khuynh nhìn Hàn Ngạo Thần, lại quay đầu liếc mắt nhìn Thích Sênh.

Nàng bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, nãi nãi cũng đánh không lại người trước mắt, thực lực của người này, nhất định là hơn nàng, nói không chừng, còn hơn cả Hàn Ngạo Thần!

Thích Sênh lạnh lùng cười, giáo huấn hắn! Chỉ sợ bọn họ cũng không có bản lĩnh này.

Trong nháy mắt đôi mắt đỏ đậm biến mất, Quân Mộ Khuynh cười cười, “Ngạo Tà, cứ coi như là bị chó cắn một miếng đi, sao ngươi có thể chấp nhặt với súc sinh?”

Bởi vì người bị thương chính là nãi nãi, nàng thiếu chút nữa cũng không còn lý trí, hiện tại có rất nhiều cao thủ cấp bậc tôn thần đến Thương khung đại lục, thực lực đều hơn hẳn nàng, người này khí tức quỷ dị, vừa rồi nếu không phải là Hàn Ngạo Thần, chỉ sợ hiện tại nàng đã bị thua thiệt rồi.

“Phốc…” Tùy tùng gia tộc Nam Cung thoáng cái không nhịn được, cười ra tiếng.

Hiên Viên Kiếm cực lực nhịn xuống tiếng cười sắp ra miệng, nghiêng đầu sang bên cạnh, không nhìn người trước mặt.

Trong nháy mắt gương mặt Thích Sênh liền biến thành màu gan heo, lại không thể phát tác, nếu như hắn ra tay thì chẳng khác nào đã thừa nhận mình là súc sinh, giỏi cho một Quân Mộ Khuynh, giỏi cho một thiên tài!

Tay áo rộng lớn phất một cái, Thích Sênh xoay người rời đi, một ngày nào đó, hắn sẽ tìm được cơ hội, giáo huấn Quân Mộ Khuynh một chút, khi đó, xem nàng còn có thể kiêu ngạo như thế nữa hay không!

Hiên Viên Kiếm thấy Thích Sênh xoay người rời đi liền một nhảy bước tới trước mặt Quân Mộ Khuynh.

“Quân tỷ tỷ, ngươi thật lợi hại!” Một câu nói là có thể làm người ta tức giận bỏ đi, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Nhớ tới sắc mặt người kia, Hiên Viên Kiếm liền không nhịn được cười to một hồi, trong lòng mọi người đều biết rõ ràng “Súc sinh” kia là ai, nhưng hắn lại không dám phát tác, nếu như hắn dám động thủ, đó chính là thừa nhận hắn là súc sinh.

Cao thủ mà, cho nên rất chú trọng mặt mũi, vì vậy mà hắn mới làm người câm chịu thiệt, không bị tức chết, cũng coi như mạng hắn lớn!

“Đương nhiên, đừng quên đồ mà ngươi còn thiếu ta.” Quân Mộ Khuynh cười cười, Hiên Viên Kiếm xứng đáng là người thừa kế của Bắc quốc, gặp được chuyện lớn như vậy, còn có thể không kinh hoảng, quốc chủ Bắc quốc đem trọng trách ném cho nhi tử mới bảy tuổi, xem ra cũng là có nguyên nhân.

“Quân tỷ tỷ, sao ta có thể quên chứ.” Hiên Viên Kiếm cười híp mắt, hắn đương nhiên sẽ không quên, đưa cho nàng tuyết ngưng thảo, nàng là Quân Mộ Khuynh có được hay không, chẳng lẽ còn sợ hắn chạy trốn hay sao, hơn nữa, hắn ngoại trừ Bắc quốc, còn có thể trốn đi chỗ nào?

Nhìn bóng lưng đi xa kia, trong lòng Hiên Viên Kiếm càng thêm vui vẻ, thật là lợi hại!

“Đồ của ta, ta đương nhiên phải nhớ.” Quân Mộ Khuynh lạnh nhạt nói, không nhìn tới người quỳ trước mặt.

Người gia tộc Nam Cung, đã sớm run rẩy trên mặt đất, Nam Cung Sĩ bị dọa đến không dám hô hấp, người vừa rồi kia, là hắn mang về Bắc quốc, quốc chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Hiên Viên Kiếm cười vô hại như thế, thậm chí có thể nói là đáng yêu, ai biết trong lòng hắn có tâm tư gì, hắn là một tiểu quỷ!

Hiên Viên Kiếm gật gật đầu, quay đầu nhìn Nam Cung Mỹ Mỹ nói, “Hai người các ngươi trở lại nói cho Nam Cung Mẫn, nói bản hoàng đã trở về, nếu như bọn hắn có chuyện gì muốn tấu, ngày mai tới.” Nói xong, hắn liền kéo Quân Mộ Khuynh đi về hướng cửa thành Bắc quốc.

“Vâng.” Nam Cung Mỹ Mỹ cúi đầu đáp, trong lòng đã hết sức khó chịu, cũng không dám phát tác.

Nàng là đệ nhất thiên tài gia tộc Nam Cung, cho dù Nam Cung Mẫn nhìn thấy nàng, cũng phải cho nàng ba phần mặt mũi, quốc chủ này còn nhỏ tuổi lại dám nói với nàng như vậy, không phải là ỷ có Quân Mộ Khuynh ở bên cạnh hắn sao? Nàng ngược lại muốn nhìn, Quân Mộ Khuynh có thể vĩnh viễn ở lại Bắc quốc hay không!

Nam Cung Mỹ Mỹ xoay người, thấy Nam Cung Sĩ vẫn còn sợ hãi quỳ trên mặt đất, chế nhạo nói, “Nam Cung Sĩ, người đều đã đi rồi, ngươi còn quỳ cái gì, xem ra mỹ nhân của ngươi không có rồi, Quân Mộ Khuynh, ngươi dám trêu chọc sao?” Quân Mộ Khuynh!

Nam Cung Sĩ chậm rãi ngẩng đầu, thân thể cũng chậm rãi đứng lên, “Nam Cung Mỹ Mỹ, đừng có ỷ vào mình là đệ nhất thiên tài, dám diễu võ dương oai trước mặt bản thiếu gia, đừng quên, ta mới là nhi tử của gia chủ Nam Cung! Hừ!” Nàng là thứ gì!

Nam Cung Sĩ xoay người rời đi, nhìn cũng không liếc mắt nhìn Nam Cung Mỹ Mỹ, từ sau khi nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, những người khác ở trong mắt của hắn, đã không còn là mỹ nhân.

Nam Cung Mỹ Mỹ xoay người nhìn theo thân ảnh đỏ rực đã đi xa, thiên tài song nguyên tố, nàng ngược lại muốn nhìn, Quân Mộ Khuynh là thiên tài như thế nào, cũng muốn lĩnh giáo sự lợi hại của thiên tài này!

Hừ nhẹ một tiếng, nàng đi nhanh về hướng cửa thành Bắc quốc, Hiên Viên Kiếm đã trở về, chỉ sợ những người đó sẽ đứng ngồi không yên.

Tùy tùng gia tộc Nam Cung thấy Hiên Viên Kiếm đã rời đi, lúc này xụi lơ ngồi ở trên mặt tuyết, mồ hôi trên người ướt đẫm y phục, một màn vừa rồi, đủ để cho bọn hắn hiểu được một việc.

Tuyệt đối không thể đắc tội với Quân Mộ Khuynh, Thích tiên sinh, bọn hắn đều đã biết bản lĩnh của Thích tiên sinh, cuối cùng, còn không bị một hai câu của Quân Mộ Khuynh làm tức giận bỏ đi sao!

Gặp người của gia tộc Nam Cung gia, mấy người cũng không có dừng lại nữa, Quân Mộ Khuynh không muốn gặp lại cái người Thích Sênh kia, bây giờ chưa phải thời điểm kích động, Thích Sênh kia, nàng sớm muộn gì cũng sẽ tính sổ với hắn.

Hàn Ngạo Thần trực tiếp ôm Hiên Viên Kiếm, phi thân đi, dưới tình huống mọi người không thể nhận thấy, đã xuất hiện ở trong cung điện Bắc quốc.

Nhưng mà bọn họ vừa mới đặt chân, liền cảm thấy xung quanh dũng động sát khí, ánh kiếm chợt lóe, từ phía sau bay tới, Hàn Ngạo Thần vội vàng ôm Hiên Viên kiếm, nhanh chóng né tránh.

“Các ngươi thật lớn mật, dám xông vào cung điện Bắc quốc!” Quân Mộ Khuynh vừa mới đặt chân, bên tai liền truyền đến giọng nói vô cùng chính trực, nàng xoay người nhìn lại, liền phát hiện, bảo kiếm vừa bay ra ngoài, lại bay về phía mình, hơn nữa tốc độ kia, một chút cũng không chậm.

Dựa vào! Người này mắt mù hay sao, Hiên Viên Kiếm lớn như vậy hắn cũng không nhìn thấy, trực tiếp đâm kiếm qua đây, rõ ràng không phải là võ sĩ, còn dùng kiếm, nếu như không phải là địa hỏa thần khí, bằng công phu này của hắn, đã sớm thua rồi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv