Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 3 - Chương 170: Không phải còn có khuynh thành sao?



Chỉ có một biện pháp này? Quân Mộ Khuynh giơ tay chống cằm, nhíu chặt chân mày, lúc này, Doãn Lệ sao có thể xuất hiện ở đây, hơn nữa nàng vô duyên vô cớ đột nhiên đưa ma thú cho hắn, nói không chừng còn dọa sợ hắn, nhưng nếu như không khế ước, ma thú sẽ lui cấp, vậy hết thảy không phải uổng phí sao?

Như vậy không thể được, vất vả uổng phí một hồi, cuối cùng không có được gì cả.

“Còn có một biện pháp.” Huyết Yểm thấy Quân Mộ Khuynh không cam lòng, thì thào nói.

“Cái gì?”

“Chính là ngươi để cho nó nhanh tấn chức.” Điểm này gần như là không thể nào, làm gì có ma thú ở thời điểm lui cấp, còn có thể tấn chức, nhưng mà hiện tại đây lại là biện pháp duy nhất, trừ biện pháp này ra, nó cũng nghĩ không ra còn có biện pháp nào khả thi hơn.

Tấn chức? Lúc này Huyết Yểm bảo nàng là để cho con gấu báo này tấn chức, có lầm hay không, đây quả thực là chuyện không thể nào, thế nhưng… Cũng có thể thử một chút.

“Oa! Các ngươi ở đây chơi cái gì vậy?” Âm thanh kinh ngạc vang lên ở trên đỉnh đầu mọi người, một đạo kim sắc quang mang thoáng qua, Hỏa Liêm ở trong hình thái tự vệ là mèo, chậm rãi đi tới bên người Quân Mộ Khuynh.

“Ngươi vì sao lại biến thành mèo?” Quân Mộ Khuynh đen mặt hỏi, rõ ràng đã là Thánh Thú, nó vẫn giống như trước đây, thích biến thành mèo, hắn là kim hổ có được hay không, không phải là mèo vàng! Càng không phải sủng vật.

Hỏa Liêm lập tức nhảy lên, lông vàng toàn thân dựng thẳng lên, “Chủ nhân, ta đây là tiểu lão hổ, tiểu lão hổ! Không phải mèo!” Nó sao lại là mèo, còn nhớ chủ nhân đã từng nói, “Giả heo ăn hổ”, vậy thì nó kim hổ giả thành mèo, không phải có thể ăn càng nhiều, thời điểm tấn chức, dùng thủ đoạn của chủ nhân dạy cho nó để khỏi bị ăn nhiều sét, nếu không nó đã sớm bị đánh vụn.

“Ngươi bây giờ chính là mèo.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, còn tiểu lão hổ, không phải là một con mèo đang động dục sao!

Hỏa Liêm liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, tự giác đi tới bên cạnh, nhìn ma thú trên mặt đất, “Ơ kìa, đây là khế ước thú a, chủ nhân, ngươi tại sao có thể giết khế ước giả người ta đi a, giết liền giết đi, tại sao có thể nhìn khế ước thú người ta hấp hối như vậy, trực tiếp đào ma hạch của nó, làm đồ ăn vặt cho Chi Chi là được rồi.” Nói xong, Hỏa Liêm liền giơ móng tới.

“Sau khi ma hạch của nó lấy ra, ngươi cũng sẽ rơi vào trong miệng Chi Chi.” Chỉ có điều đến lúc đó cũng không biết Chi Chi có thể ăn hay không.

Thân ảnh kim sắc cứng đờ, sau lưng Hỏa Liêm tê dại, chậm rãi thu hồi móng vuốt giơ lên, nó quay đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, “Hắc hắc, chủ nhân, ngươi là nói đùa đi.” Nó hoàn toàn hiểu rõ chủ nhân đây không phải là đang nói đùa, vì ma hạch của mình, nó vẫn là tha cho con linh thú này.

Khóe miệng Bá Hiêu co quắp một chút, cái người kim hổ này đi theo ở bên người chủ nhân lâu nhất, cái gì cũng không có học được, thế nhưng bản lĩnh vô sỉ lại học rất tốt.

Hắc Dực toát mồ hôi không ngừng, nó vốn cho rằng kim hổ xuất hiện, sẽ nghĩ biện pháp cứu gấu báo, kết quả nó lại muốn đào ma hạch của người ta, cho Chi Chi làm đồ ăn vặt, thấy qua nhiều ma thú như vậy, đây là con vô sỉ nhất, còn nói cái gì mà Thánh Thú.

Mà bầy thú phía sau, sau khi nghe thấy lời của Hỏa Liêm, rối rít rụt cổ một cái, chỉ sợ ma hạch chính mình không cẩn thận cũng sẽ bị đào đi, sau đó biến thành đồ ăn vặt.

“Ngươi nói xem?” Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, bộ dáng của nàng như là đang nói đùa sao?

“Khụ khụ… Chủ nhân, ma thú này, ngươi giữ lại thì giữ lại, nhìn bộ dáng của nó, giống như là sẽ chết, còn không bằng cho Chi Chi là được rồi.” Về phương diện ăn uống, nó tuyệt đối đồng ý với Chi Chi, nó còn chưa từng thấy qua con ma thú nào có thể ăn ma hạch đâu!

“Ta không phải là đang suy nghĩ biện pháp khiến nó sống lại sao?” Quân Mộ Khuynh thở dài, lúc này tấn chức, việc này cũng quá khó khăn đi, làm thế nào mới có thể tấn chức? Nàng chỉ biết dấu hiệu lúc đấu kỹ sư tấn chức, nhưng ma thú, nàng lại hoàn toàn không rõ.

Nghĩ biện pháp khiến nó sống lại, nghĩ như thế nào? Ma thú sắp chết, muốn cứu sống nó, trừ khế ước, đó chính là tấn chức a, nhưng mà nhìn bộ dáng của nó cũng đã là sống dở chết dở, cái này muốn cứu như thế nào? Chúng nó thật rất tò mò.

“Chủ nhân, nếu khế ước giả không thể tới, vậy cũng chỉ có một biện pháp là tấn chức, nhưng ma thú tấn chức phải có tinh lực dồi dào, nó cái dạng này, cho dù là tấn chức, cũng sẽ đỡ không được thiên phạt.” Bá Hiêu lạnh lùng nói, cho nên nói, tấn chức kia căn bản là chuyện không thể nào, ý nghĩ này của chủ nhân hoàn toàn là không thể thực hiện được.

“Chỉ cần nó tấn chức, ta liền có biện pháp.” Quân Mộ Khuynh khoanh hai tay trước ngực, cho dù nàng nghĩ như thế nào, vẫn là không nghĩ ra được, phương pháp khiến cho ma thú tấn chức.

Mấy con ma thú rơi vào trầm mặc, cúi đầu nhìn ma thú trên mặt đất, lúc này, nhìn bộ dáng của nó, đừng nói là tấn chức, chính là đứng lên, tiếp nhận thử thách của thiên địa quy luật, cũng không có khả năng, khiến nó tấn chức, đó chính là một chuyện không có khả năng, thật không biết vì sao chủ nhân kiên trì muốn con ma thú này tấn chức.

Huyết Yểm đợi ở trong không gian, nhìn động tĩnh bên ngoài, “Ma thú tấn chức, phải có đầy đủ điều kiện, con ma thú này một chút cũng không có, ngươi có biện pháp gì?” Quân Mộ Khuynh vẫn luôn làm ra chuyện không thể thành có thể xảy ra, nhưng lúc này, nàng còn có thể làm được sao?

“Không biết.” Quân Mộ Khuynh thở dài, Huyết Yểm cũng không có cách nào, nàng có thể có biện pháp gì.

Bầu không khí lại lần nữa rơi vào một mảnh yên tĩnh, lực lượng của gấu báo nằm trên mặt đất đã càng lúc càng suy yếu, không có cách nào, đẳng cấp của nó sẽ bắt đầu giảm xuống, đến lúc đó cho dù là nghĩ ra biện pháp, thì cũng không thể khiến nó tấn chức, đây là gặp chuyện phiền phức, còn là một phiền phức lớn.

Bá Hiêu nhìn trên người gấu báo mấy lần, mắt kim sắc nhìn phía xa, nàng vẫn không có biện pháp gì, nếu như ma thú biết ở bên bờ sinh tử, làm thế nào để tấn chức, sao còn có nhiều ma thú chết thảm như vậy, cho nên nàng cũng bất lực.

Hỏa Liêm bước nhẹ như mèo, chậm rãi đi đi lại lại bên người gấu báo, nó đã đem khí thế cường đại che giấu, nhưng gấu báo vẫn có loại cảm giác thở không thông.

“Ngươi đừng đi loạn, nó đã rất khó chịu.” Quân Mộ Khuynh trừng Hỏa Liêm một cái, mèo cũng có loại nhiều chuyện, xem ra Hỏa Liêm liền thuộc loại này, cái gì mà kim hổ, đó chính là một con mèo vàng, một con mèo vàng không có việc gì đi động dục khắp nơi.

Hỏa Liêm vuốt mũi, cái này không thể trách nó đi, nó đã đem uy áp Thánh Thú thu lại, nếu không con ma thú này ở cạnh hai Thánh Thú, một thần thú, cũng sớm đã phá vỡ thân thể mà chết.

“Chủ nhân!” Kim sắc trong mắt Bá Hiêu đột nhiên nâng lên một tia hi vọng.

“Ngươi nghĩ tới cái gì?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày.

“Chủ nhân, ngươi còn nhớ một màn kia ở Anh địa không? Lần đó, cũng là có rất nhiều ma thú chưa tới thời điểm tấn chức, thế nhưng chúng nó lại tấn chức, trên trăm con ma thú, trừ thần thú linh thú không có tấn chức, những con khác đều đồng loạt tấn chức thành công.” Nếu như tìm được điểm mấu chốt lần đó, bọn họ có thể biết nhân tố nào làm cho con ma thú này tấn chức, mặc dù lực lượng của nó đang từ từ suy yếu, chỉ cần không thối lui đến huyễn thú, vậy thì còn có biện pháp.

“Việc này ta vẫn còn nhớ, nhưng mà, chúng ta đến bây giờ cũng không biết là vì sao.” Quân Mộ Khuynh lắc đầu, mở ra hai tay, biện pháp này nàng cũng từng nghĩ, chỉ có điều lúc đó ma thú cứ như vậy tấn chức, ai biết xảy ra chuyện gì.

Ngay cả những con ma thú ấy cũng không biết mình tấn chức như thế nào, chớ nói chi là nàng hay người ngoài.

“Nói đến tấn chức, chủ nhân, ta cũng chưa đến thời điểm tấn chức a, nhưng thời điểm ngươi tiếp cận ta, ở trong thân thể lại có dấu hiệu tấn chức.” Hắc Dực lẩm bẩm nói, nó vẫn luôn suy nghĩ đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, vì sao thoáng cái là có thể tấn chức, hơn nữa còn tấn chức nhanh như vậy.

Nàng!

Quân Mộ Khuynh mở hai mắt ra, việc này cùng nàng có quan hệ gì, thời điểm chúng nó tấn chức, nàng chính là chuyện gì cũng không có làm, sau đó liền thấy chúng nó tấn chức, đến bây giờ nàng cũng cảm thấy mạc danh kỳ diệu đây!

Hỏa Liêm hoài nghi nhìn Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân, ngươi từ lúc nào thì có thể khiến lực lượng ma thú tấn chức, tại sao không sớm một chút lấy ra, nếu như ta sớm biết ngươi có thể trực tiếp khiến ma thú tấn chức, ta cũng không cần đi rèn luyện thật xa a!” Kim hổ nào đó rất không có chí khí nói.

Một cái liếc mắt lạnh lùng quét tới, Hỏa Liêm vội vàng ngậm miệng, không dám nói nhiều một câu, lại chọc chủ nhân giận dữ, đến lúc đó tự mình chịu không nổi.

“Ngươi còn có lực lượng như vậy?” Huyết Yểm cũng mở miệng dò hỏi, nếu là như thế thì nghi hoặc trong lòng nó có phải đã có thể giải thích hay không?

“Ta làm sao biết.” Quân Mộ Khuynh vô tội đáp, nàng thật không biết chuyện gì xảy ra, bọn họ lại nói như thế, một mình nàng cũng không hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

“Nhìn bộ dáng của ngươi cũng biết ngươi không biết là chuyện gì xảy ra.” Huyết Yểm lại lắc đầu, cũng không biết những con ma thú ấy có phải ngốc hay không, nhân loại sao có thể ảnh hưởng đến ma thú tấn chức, từ thời viễn cổ, cũng không có tiền lệ như vậy.

“Hay là, ngươi cũng thử một chút xem.” Huyết Yểm mở miệng lần nữa, nếu như là thật, cũng có thể xem là một biện pháp tốt.

Thử một chút?

Quân Mộ Khuynh nhìn nhìn tay của mình, lần trước nàng vuốt Hắc Dực một chút, sau đó Hắc Dực liền tấn chức, lần này nàng cũng phải vuốt gấu báo sao? Thế nhưng chuyện như thế là không thể nào, nàng vẫn là không ôm hi vọng gì, đến lúc đó thất bại, ngã chết chính là nàng.

Hi vọng càng lớn thất vọng càng lớn hơn, thử một chút thì thử một chút.

Bá Hiêu tự giác lui về phía sau một bước, ngay cả Hỏa Liêm bên cạnh cũng vội vàng bước nhẹ đi ra, không một chút do dự, Hắc Dực bay trên không trung, chậm rãi bay lên.

Tay nhỏ mảnh khảnh chậm rãi vươn tới, Quân Mộ Khuynh nhìn tay mình, cảm thấy chuyện đó cũng không có khả năng, nhưng nếu như không có khả năng, chuyện mấy lần trước lại phải giải thích thế nào, thực sự chỉ là ngoài ý muốn sao? Nhưng ngoài ý muốn như vậy, cũng quá trùng hợp đi?

Quên đi! Mắt đỏ đậm lộ ra một tia kiên định, Quân Mộ Khuynh ngồi xổm người xuống, tay nhỏ chậm rãi hướng về phía trên người gấu báo vuốt vuốt.

Một cái, hai cái, tam cái…

Nhìn mình đã vuốt mấy lần, thế nhưng gấu báo nằm trên mặt đất một chút động tĩnh cũng không có, nàng chậm rãi đứng lên, chính là không có khả năng, nàng sao có thể ảnh hưởng đến ma thú tấn chức, hiện tại xem ra, thật sự là không có khả năng.

“Chẳng lẽ là chúng ta hiểu sai rồi?” Hỏa Liêm nhìn phía xa, nghĩ tới lần đó con báo ngốc kia tấn chức, điên cuồng chạy khắp nơi, hại nó cũng bị thiên địa quy luật bổ tới, nó liền một trận phiền muộn, đến bây giờ nó cũng không thể hiểu lúc trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Hẳn là.” Hắc Dực gật gật đầu, nếu như chúng nó đều hiểu sai, vậy thì chuyện mấy ngày hôm trước phải giải thích thế nào, nó quả thực tấn chức a!

Bá Hiêu hiện tại cũng không biết nên nói như thế nào, biện pháp như thế nếu như cũng không được, vậy thì thật không có biện pháp nào khả thi.

Huyết Yểm ở trong không gian, nhìn một màn này, biếng nhác nói, “Nếu như các ngươi lại nghĩ không ra biện pháp, con ngốc thú đó sẽ có phiền toái, thời gian cũng không còn nhiều.” Nó đây coi như là nhắc nàng một chút, lực lượng đang từ từ yếu bớt, rất nhanh sẽ lui cấp.

“Ta biết.” Quân Mộ Khuynh thở dài, nhưng mà cũng không thể cứ như vậy buông tha không phải sao.

Gấu báo chậm rãi ngẩng đầu, nhìn người trước mắt, trong lòng lộ ra thật sâu cảm kích, nó vẫn cho rằng nhân loại nhìn thấy ma thú liền giết, nhưng nhân loại trước mắt, lại đang suy nghĩ biện pháp làm sao để cứu nó, bất luận nàng xuất phát từ mục đích gì, nhưng nàng cũng không có giết nó.

“Ngươi không cần lộ ra ánh mắt như vậy, ta cứu ngươi, là vì muốn ngươi cùng nhân loại khế ước.” Quân Mộ Khuynh nhìn thấy đôi mắt kia, lãnh đạm nói, nàng giúp con ma thú này, quả thực là vì đưa cho Doãn Lệ.

Đại sư chậm rãi mở miệng, không biết nó nói cái gì, thế nhưng cảm kích trong đôi mắt, vẫn không có giảm đi.

“Nó đang nói, mặc kệ ngươi xuất phát từ mục đích gì, nó vẫn là cám ơn ngươi, nếu như nó có thể sống được, vì báo đáp ngươi, nó sẽ cùng nhân loại khế ước.” Huyết Yểm không tình nguyện giải thích, một chuyện nhỏ nhặt như thế, lại khiến cho đường đường là Huyết Yểm nó phải tự mình giải thích.

Ách…

Lúc này nàng có phải nên nói một tiếng cám ơn hay không, nàng hiện tại cũng chưa nghĩ ra biện pháp đâu!

“Ta cũng không muốn ngươi báo đáp, nếu như ngươi không muốn, ta sẽ không miễn cưỡng ngươi, nhìn ngươi cái dạng này, sẽ không phải bởi vì báo đáp người kia, mới cùng hắn khế ước chứ?” Cho dù là báo ân, cũng không cần báo đáp như thế đi.

Gấu báo chậm rãi cúi đầu, quả thực là bởi vì như vậy, nó mới cùng nhân loại khế ước.

Thật đúng là vậy a!

“Ma thú này thực sự là quá vô dụng!” Huyết Yểm lắc đầu, vì báo ân, cùng nhân loại khế ước, ngốc tử, quả thực chính là ném mặt mũi ma thú đi!

Hỏa Liêm cười ha hả đi tới trước mặt gấu báo, ngẩng đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân, ngươi cũng đừng có khinh bỉ nó, mau nghĩ đến biện pháp đi?” Kỳ thực nó vẫn cảm thấy ma hạch quan trọng hơn.

“Có thể có biện pháp thì tốt rồi.” Quân Mộ Khuynh thở dài, nàng cũng không phải vạn năng, ma thú tấn chức, nàng có thể có biện pháp nào, hiện tại xem ra, ma thú tấn chức, căn bản cũng không phải là bởi vì nàng, cũng cùng nàng không có nửa điểm quan hệ, nhưng vì cái gì mỗi lần ma thú tấn chức, thiên địa quy luật luôn phách nàng!

Quân Mộ Khuynh càng nghĩ càng không rõ, hiện tại cũng không có biện pháp gì có thể làm cho ma thú tấn chức, nếu thực sự không được, để nó rời đi đi, lui cấp trở thành huyễn thú, dù sao so với chết cũng tốt hơn, biến thành huyễn thú, tốt xấu gì vẫn còn cơ hội tấn chức.

“Chủ nhân, có người đến!” Bá Hiêu cảnh giác nói, nhân loại này không phải là một người tới, còn mang theo những người khác.

Liếc mắt nhìn người trên mặt đất, kim sắc quang mang thoáng qua, thi thể Lôi Ấp trong nháy mắt biến thành tro tàn, mà lúc này, người của Lôi gia cũng rất nhanh tìm đến, người dẫn đầu chính là Lôi Trầm.

Oan gia ngõ hẹp a, Quân Mộ Khuynh nhìn người tới vội vội vàng vàng kia, lẳng lặng đứng ở tại chỗ, để Hắc Dực đem thân thể gấu báo bỏ vào trong bầy ma thú.

Làm xong những chuyện này, Lôi Trầm đã đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, nhìn thân ảnh của nàng, Lôi Trầm lộ ra một tia khinh thường, khẽ hừ nhẹ một tiếng.

“Quân tiểu thư, không biết ngươi có thấy nhi tử ta hay không.” Lôi Trầm cao ngạo hỏi, mặc dù bọn họ hiện tại đứng cuối trong ngũ đại gia tộc, nhưng người của Lôi gia vẫn tác oai tác quái như cũ, một chút tự mình hiểu lấy cũng không có, một chút cũng không cảm giác mình đã khác so với trước đây.

Nhi tử? Không phải là người vừa rồi đi?

Quân Mộ Khuynh nhíu lông mày, chậm rãi đi tới trước mặt Lôi Trầm, “Không có ý tứ, Lôi gia chủ, ta không có nghĩa vụ biết nhi tử của ngươi là ai, càng không có nghĩa vụ trả lời vấn đề của ngươi.” Lôi gia đứng cuối trong ngũ đại gia tộc, còn đắc ý như thế, chỉ là không ngờ, người vừa rồi kia lại là nhi tử Lôi Trầm, không tệ không tệ.

Tâm tình của nàng đột nhiên trở nên tốt hơn, nhi tử Lôi Trầm chết, vậy đối với Lôi gia mà nói, chính là một lần thiệt hại nặng, nghĩ như thế, trong lòng cũng thoải mái hơn.

“Ngươi…” Lôi Trầm chỉ vào Quân Mộ Khuynh, gương mặt già nua mang theo tức giận, hắn sớm muộn sẽ làm cho Quân Mộ Khuynh chết trên tay hắn, ngàn tính vạn tính, không có bất kỳ người nào tính đến việc Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, càng không có người nào nghĩ đến Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân.

Bây giờ suy nghĩ lại một chút, trước đây hắn còn muốn để Xích Quân gia nhập vào Lôi gia, thời điểm lúc vây cánh của nàng chưa có nhiều, khắp nơi thủ hạ lưu tình với nàng, hiện tại nghĩ lại, hắn thật sâu hối hận quyết định ban đầu, nếu như lúc đó giết Xích Quân, hôm nay cũng đã không có nhiều chuyện như vậy.

“Lôi gia chủ chỉ vào vãn bối là ta như vậy, chẳng lẽ là muốn động thủ, ồ… Nếu như chuyện hôm nay truyền đi, người khác sẽ nghĩ Lôi gia chủ ngài như thế nào? Là nói ngươi ỷ lớn hiếp nhỏ, hay là nói gia chủ Lôi gia vì báo thù, thừa dịp Quân Mộ Khuynh không mang theo bất cứ một con ma thú nào, muốn giết ta?” Quân Mộ Khuynh vô tội nhìn Lôi Trầm, mắt đỏ đậm lóe ra tươi cười.

Lôi Trầm thu tay về, bị Quân Mộ Khuynh làm tức giận đến nói không nên lời, nàng không mang ma thú, vậy phía sau nàng là cái gì, cọc gỗ sao?

Sớm đã biết miệng lưỡi Quân Mộ Khuynh sắc bén, cho rằng thấy công việc bề bộn như vậy, đối phó với một mình Quân Mộ Khuynh, hắn vẫn có thể ứng phó, đối với dăm ba câu của nàng càng không sao, hiện tại xem ra hoàn toàn sai lầm rồi, đây quả thực là chó má, Quân Mộ Khuynh nàng vừa mở miệng là có thể tức chết người!

Hỏa Liêm nằm trên mặt đất, cười đến toàn thân co quắp, hai năm không gặp, chủ nhân vẫn còn bưu hãn như thế, lời nói ra so với trước đây càng tức chết người không đền mạng.

“Vậy xin hỏi Quân tiểu thư, có từng thấy qua một thiếu niên cưỡi linh thú gấu báo đi qua nơi này.” Lôi Trầm nhịn xuống hết lửa giận, trừng Quân Mộ Khuynh một cái, hắn sớm muộn gì cũng sẽ khiến nàng hối hận tất cả những chuyện đã gây ra, Quân Mộ Khuynh nàng giết người Lôi gia đâu chỉ một người!

“Không có.” Là thấy qua, chứ không phải đi qua, bởi vì khi đó hắn cũng đã chết rồi.

Hiện tại so với Quân Mộ Khuynh, hắn còn có một chuyện quan trọng hơn phải làm, về phần Quân Mộ Khuynh, khoản này bọn họ sẽ tính toán sau!

“Vậy chúng ta cáo từ trước!” Lôi Trầm tức giận trừng Quân Mộ Khuynh một cái, vừa định xoay người bước nhanh rời đi, bên tai lại truyền đến âm thanh.

“Không biết Lôi gia chủ đến ngoài thành là vì sao? Ngay cả triệu hoán sư cũng đi ra, ta nhớ, ta đã thông báo cho ngũ đại gia tộc các ngươi, hôm nay không cho phép bất luận kẻ nào ra khỏi thành!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, đừng tưởng rằng nàng không biết mục đích của Lôi Trầm, hắn đến không phải chính là vì gần trăm con ma thú này hay sao.

Dã tâm của Lôi gia, không cần bọn họ nói nhiều, trong lòng nàng liền biết nhất thanh nhị sở.

Sắc mặt Lôi Trầm cứng đờ, sững sờ ở tại chỗ, quả thực là không sai, sau khi Quân Mộ Khuynh nói cho người Quân gia biện pháp của nàng, Quân gia liền phái người nói cho các đại gia tộc khác, không cho phép bọn họ ra ngoài thành, càng không cho phép bọn họ có bất kỳ thương tổn nào đến ma thú.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv