Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Quyển 2 - Chương 24: Long khóa tháp! tầng thứ nhất



Edit: ZiQuân Mộ Khuynh chậm rãi bò dậy, quan sát xung quanh một lượt, trong lòng nghi hoặc, đây là đâu? Vừa rồi hình như nàng có nghe tiếng của Long Thiên xú lão đầu kia. Ai, té đau quá a!

Đỏ đậm con ngươi thoáng qua một tia nghi hoặc, não cũng bắt đầu hoạt động trở lại, ngay lúc nàng bị Phong lão sư đẩy, nàng một lần nữa lại có cảm giác kia, đây là ở đâu nhỉ?

Trong phòng tối mờ, thấy không rõ trướcmặt là ở đâu, hỏa nguyên tố yên tĩnh hiện ra, chiếu sáng mọi vật trướcmắt, nàng mới có cơ hội nhìn rõ mọi vật ở đây. Đây không phải là một căn phòng, mà là bên ngoài một tòa tháp cổ, bầu trời thì hỗn loạn, mangtheo sắc đỏ máu.

Đi tới tòa tháp cổ trước mắt, nhìn cáibia cổ xưa, một ánh sáng chợt lóe từ đỉnh bia đến trung ương, vừa vặnxuyên qua ba chữ ‘Long khóa tháp’ to lớn, hai bên bia cổ là hai con rồng đang trong tư thế bay vút lên trời, một đen một trắng, kim hoàng sắclàm người ta có cảm giác chúng nó sẽ có lúc bay vút lên, xung quanh haicon rồng đen trắng có đầy cổ ngữ.

Quân Mộ Khuynh nhíu mày, văn tự trên bia cổ kia, sao lại trông quen mắt thế nhỉ, có điều nàng lại không nhớ làđã thấy qua ở đâu, còn có nơi này, là lão sư cố ý đưa nào tới sao?

Tòa tháp cổ thoạt nhìn cũ kỹ tangthương, như là đã trải qua rất nhiều gió mưa năm tháng, bầu trời phíatrên cũng không phải thuộc Thiên Không đại lục.

“Long khóa tháp, có chín tầng, nếu muốnthoát ra khỏi đây, phải đi tới đỉnh tháp, bởi vì đó cửa ra duy nhất ởđây.” Một thanh âm già nua từ trong đỉnh tháp truyền tới, xung quanh tòa tháp cũ kỹ nổi lên sương mù, làm tòa tháp vốn cũ kỹ liền trở nên thầnbí.

Chín tầng? Tức là có chín thử thách?Quân Mộ Khuynh mỉm cười nhìn tòa tháp cổ bi thương, trong mắt xẹt quamột tia hưng phấn, đôi ủng màu đỏ chậm rãi nâng lên, trên mặt là một mạt kiên định, thân ảnh mảnh khảnh từng bước từng bước chậm rãi hướng vàobên trong. Vừa đi tới cửa tháp, ba chữ ‘Long khóa tháp’ liền đập ngayvào mi mắt.

Lúc ánh mắt nàng nhìn tới ba chữ ‘Longkhóa tháp’, độ cong khóe miệng càng sâu. Ngay cả chữ viết đều có khí thế đến vậy, không biết bên trong sẽ như thế nào? Nàng vươn tay ra, cònchưa kịp chạm đến cánh cửa thì một tiếng ‘chi dát’ vang lên, cửa tự mởra.

Quân Mộ Khuynh không do dự bước vào, đivào bên trong được hai bước, cửa lập tức tự đóng lại, nàng liếc nó mộtcái rồi thản nhiên đi tiếp.

Ngay một khắc nàng tiến vào, bia cổ kia liền phát sinh biến hóa, nguyên bản hai con ngũ trảo long (rồng năm móng) một đen một trắng lập tức biến thành đỏ đậm, cái màu đỏ kia không phải làmàu đỏ kim sắc mà là màu đỏ của máu, đỏ như máu tươi, xích long (rồng đỏ) như đang đổ máu, đẹp đến cực điểm, lân rồng phát ra hồng quang nhàn nhạt, nếu không nhìn kỹ thì không thể nào nhận ra được.

Vào tới tầng thứ nhất, Quân Mộ Khuynhcảm giác được khí tức khác thường, tầng thứ nhất trống rỗng không có bất kỳ vật gì, bụi mù mịt làm xung quanh trở nên bi thương tĩnh mịch.

Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, nàng đã đimột vòng tầng thứ nhất cũng chẳng có chỗ nào đặc biệt, liền trực tiếphướng tầng thứ hai đi đến, nàng vừa mới tới cầu thang dẫn lên cầu thứhai, hai mắt đột nhiên phát lạnh, cảnh tượng lập tức biến hóa, nguyênbản trong phòng không có vật gì lập tức biến thành một thảo nguyên trống trải.

Đây mới thật sự là tầng thứ nhất đi?Càng ngày càng thú vị. Đối mặt với biến đổi xảy ra bất thình lình, QuânMộ Khuynh chẳng những không kinh hoảng trái lại trên mặt nàng còn cườitươi hơn, vẻ thành thục kia cùng với khuôn mặt non nớt của nàng hoàntoàn tương phản. Nếu như lúc này có người ở đây nhất định sẽ rất kinhngạc vì sao một nữ tử mười tuổi lại có thể đối mặt với chuyển biến mộtcách bình thản như vậy, lại còn cười nữa.

Sói quật. Hai chữ ‘sói quật’ thật tođược điêu khắc trên người con sói bằng đá, bút tích kia giống hệt búttích trên cửa tháp, hẳn là cùng một người viết đi.

Sói? Ta chính là người hiệu lệnh cho đàn sói. Đỏ đậm thân ảnh nhanh chóng thoáng qua, Quân Mộ Khuynh muốn đánhnhanh thắng nhanh, dù sao sói đối với nàng mà nói là động vật vô cùngquen thuộc, từ nhỏ nàng đã làm bạn với chúng, biết rõ tập tính của bầysói, đây cũng chính là ưu thế của nàng.

Dừng lại ở trung tâm thảo nguyên, nàngđứng yên một chỗ, nhắm mắt lại chờ đàn sói tới. Chắc chắn từ lúc nàngxuất hiện ở đây bọn chúng đã biết rồi, chúng nhất định sẽ tới nhanhthôi, sói là động vật sống theo bầy đàn, vô cùng đoàn kết, thích cùngnhau hoạt động, vượt qua tầng này sẽ không khó với nàng.

Cây sáo màu đỏ lập tức hiện ra trước mặt Quân Mộ Khuynh, xung quanh tỏa ra quang mang màu đỏ, nàng chậm rãi mởmắt ra, nghi ngờ nhìn về phía đàn sói.

Từ lúc đến thế giới này, nàng chưa dùngqua cây sáo lần nào, giờ mới biết nó đã đổi màu, hình như lại lợi hạihơn cũ thì phải. Lúc nàng không có cần tới nó, nó đều ở yên lặng trongkhông gian mặt, vừa nghĩ tới nó, nó liền tự xuất hiện, cây sáo này vốnlà một phần trong cơ thể nàng, nên mới có thể dung nhập cơ thể nàng mộtcách hoàn mỹ đến vậy.

Có điều bây giờ không phải là thời giannghĩ tới những việc này, Quân Mộ Khuynh quét mắt một lượt bầy sói địch,bày ra tư thế chiến đấu, nàng đã ngửi thấy mùi vị quen thuộc, là sói,rất nhiều sói đang tới đây.

‘Ngao oo~’ thanh âm khát máu truyền đếntừ cách đó không xa, Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn lại, nguyên một mảnhthảo nguyên to lớn bị che phủ hoàn toàn, Quân Mộ Khuynh biến sắc, nàngkhông nghĩ tới lại có nhiều sói đến vậy, hơn nữa chúng có thể xuất hiệntoàn bộ hết chỉ trong một thời gian ngắn.

Không đúng, đây không phải là bầy sói bình thường. Quân Mộ Khuynh nhìn ánh mắt đờ đẫn của bọn chúng, lập tức thu hồi cây sáo.

Đây là dùng đấu kỹ ngưng tụ, tươngtruyền, đấu kỹ sư cấp cao nhất chính là tôn thần, tôn thần có thể hóa ra phân thân, cũng có thể ngưng tụ bất kỳ thứ gì nhìn thấy được, duy trìmột khoảng thời gian rất lâu mà không hề tiêu tan, đấu kỹ mà tôn thầnngưng tụ ra có thể cùng với người khác tự đối kháng, thậm chí còn lợihại hơn.

Có điều kia cũng chỉ là truyền thuyết,chưa có ai có thể đạt tới tôn thần, càng chưa có ai xác định được trênthế giới này có tôn thần đấu kỹ sư tồn tại. Có người nói, đây chẳng quachỉ là là mục tiêu của đấu kỹ sư mà thôi. Có người lại nói, đạt tới tônthần làm cho thần linh nổi giận nên không thể tồn tại được. Mấy chuyệnnày đều không quan trọng, nàng không quan tâm kia có phải đấu kỹ do tônthần ngưng tụ ra hay không, đánh trước hẵn tính, nếu là đấu kỹ thì đùngđấu kỹ đánh tan, đối thủ chân chính của nàng chính là con sói đầu đàn,là con lợi hại nhất.

“Bát phương chi hỏa!”

“Hỏa nhận!”

“Hỏa ánh sáng nhận!”

“Hỏa vũ, ngưng!”

Đỏ đậm thân ảnh không ngừng chuyển độnggiữa bầy sói, đấu kỹ tuôn ra không ngừng, thanh âm lạnh như băng khôngmột chút gián đoạn, ngưng tụ ra một loạt đấu kỹ, mà nàng lại không cóchút mệt mỏi nào, hơn nữa càng đánh càng hăng, tốc độ ngưng tụ đấu kỹcàng lúc càng nhanh.

Lúc này, nếu Hạng Võ thấy một màn ở đây, nhất định sẽ rống to, biến thái, Quân Mộ Khuynh chính là một đại biến thái.

Bầy sói cũng không yếu kém, mãnh liệttấn công, bọn chúng hành động vô cùng ăn ý nhau, một con ngã xuống, conkhác lập tức xông vào thế chỗ.

“Hỏa tiễn!”

“Hỏa vũ!”

“Bát phương chi hỏa!”

Đối mặt với công kích của bầy sói, QuânMộ Khuynh có vẻ vô cùng bưu hãn, nàng ra sức công kích bầy sói, đấu kỹrơi khắp bầu trời, xuyên qua thân thể mấy con sói.

Ở đây chỉ có một mình nàng, Quân MộKhuynh không hề có ý định giấu diếm thực lực của bản thân. Mà cho dù lúc này có người ở đây, nàng cũng không thể che giấu được, sói là động vậtvô cùng đoàn kết, không cẩn thận một chút có thể bị chúng xé nát, mạngnhỏ giữ không được thì giấu làm chi vô ích.

May mắn là chẳng có ai ở đây, nếu khôngthấy tốc độ ngưng tụ đấu kỹ của Quân Mộ Khuynh cùng thủ pháp của nàng,nhất định sẽ tức hộc máu mà chết.

Bầy sói liều lĩnh xông lên, chúng ra sức cắn xé, rống giận, nếu như không phải hai mắt chúng vô hồn, thật sự rất khó có thể phân biệt được đây là sói do đấu kỹ ngưng tụ. Được một lúc,trên người Quân Mộ Khuynh đã xuất hiện vài vết máu, mà tốc độ ngưng tụđấu kỹ của nàng lại càng lúc càng nhanh, đấu kỹ càng lúc càng độc, sốlượng sói ngã xuống không ngừng gia tăng.

Trên thảo nguyên to lớn, thanh âm kêugào của bầy sói không ngừng vang lên. Thanh âm lạnh như băng của Quân Mộ Khuynh đang ngưng tụ đấu kỹ cũng không dừng lại, đấu kỹ được ngưng tụra nhuộm đỏ cả bầu trời.

Quân Mộ Khuynh dùng tốc độ cực nhanh cực mạnh tiêu diệt một con sói, tốc độ của bọn chúng đã giảm đi trông thấy, nụ cười trên mặt nàng càng lúc càng sâu, rốt cuộc cũng không nhịn đượcsao? Đột nhiên, toàn bộ soi dừng công kích, đứng ngốc một chỗ, ánh mắtvô hồn chứng tỏ chúng nó không hề có sinh mệnh.

Những con sói đang ngồi xổm dùng tốc độchậm rãi từ từ biến thành trong suốt, rồi biến mất, sau đó, một quangmang màu nâu đi ra khỏi cơ thể chúng, tia quang mang kia tụ lại trênkhông, trên trăm con sói dựa vào tinh thần lực mà chống đỡ, chúng nó tựmình hủy diệt chính là đem tất cả tinh thần lực tụ tập lại, biến thànhmột đại lang vương lợi hại nhất.

Bầy sói đột nhiên biến mất chỉ vì ngưngtụ ra một con sói to lớn, thủ pháp này tương tự như việc Quân Mộ Khuynhđem hỏa vũ khắp bầu trời ngưng tụ thành một hỏa tiễn, nhưng lực lượnglại lợi hại hơn rất nhiều so với hỏa tiễn của nàng.

Cự lang màu nâu ngồi xổm trên mặt đất,thân thể nó to hơn một ngôi nhà ba tầng, Quân Mộ Khuynh đứng bên cạnhngửa đầu nhìn, lực lượng thật mạnh của thổ nguyên tố làm nàng có cảmgiác muốn lui về phía sau, đây là việc chưa từng xảy ra từ khi đến thếgiới này, bất kể là đối mặt với Long Thiên hay là Quân Tế, Lôi Tố, nàngvẫn chưa bao giờ cảm giác bị áp bách như hôm nay.

“Mặc kệ ngươi lợi hại như thế nào, tanhất định sẽ đme ngươi giẫm dưới chân!” Quân Mộ Khuynh vươn tay ta chỉvào cự lang, kiêu ngạo nói, cứ như thân hình nhỏ bé này không phải làmình.

‘Ngao ô ~’ cự lang ngửa đầu tru mộttiếng, bất mãn trước một nhân loại kiêu ngạo như vậy, nó không phải mathú, nó có ý thức của chính mình, nó cũng có sự cao ngạo của ma thú,biết rõ ràng những gì mình làm.

Cự lang ngạo nghễ nhìn nhân loại trướcmắt, móng vuốt to lớn nâng lên, không một chút lưu tình đem nàng giẫmbẹp, hôm nay, nó phải cho nàng biết được đại giới của việc coi thường ma thú.

Móng vuốt cồng kềnh hạ xuống, một âmthanh bạo tạc ầm ầm vang lên, bụi bay đầy trời, cự lang không cử độngnữa mà kiên trì đợi cho bụi tan ra.

Bụi mù xung quanh chậm rãi tan đi, cựlang cúi đầu tìm kiếm cái hồng sắc thân ảnh kia, nó ngồi xổm tại chỗnhìn xung quanh, hồng sắc thân ảnh kia đã biến mất, cự lang tìm kiếmxung quanh, nó không tin người kia có thể chết dễ như vậy, chỉ bằng sựkiêu ngạo của nàng, nó sẽ không đẻ nàng được chết dễ dàng như vậy.

“Ta ở đây!” thanh âm lạnh như từ phiasau cự lang vang lên, nó lập tức xoay người lại, chưa kịp nhìn rõ nàng ởđâu thì một đao đỏ rực đã cắm vào trên trán nó trong nháy máy.

Cự lang thống khổ ngửa mặt lên trờirống, hai chân phía trước không ngừng vùng vẫy, thế nhưng lưỡi đao đỏkia thấy nó còn muốn phản kháng, trong mắt Quân Mộ Khuynh liền thoángqua một tia sát ý, nàng ra sức cắm mạnh xuống, lưỡi đao xuyên thủng đầucự lang, cự lang thống khổ rên rỉ mổ chút, thân thể liền lảo đảo.

Quân Mộ Khuynh xoay người bay lên khôngtrung, phong nguyên tố bọc nàng bên trong, đem nàng đặt đứng vững vàngtrên mặt đất, rồi tản mất.

Cự lang nằm trên mặt đất rean hai tiếng, ánh mắt ‘không thể nào’ nhìn chằm chằm Quân Mộ Khuynh, cuối cùng nóchậm rãi nhắm mắt lại, một trận gió nhẹ thổi qua, thân thể màu nâu tolớn lúc này như một đám giấy vụn bị gió thổi tan đi mất, biến thành mộtchút tinh quang, biến mất ở trên thảo nguyên.

Quang cảnh xung quanh lại biến hóa thêmlần nữa, thoáng một cái liền trở về cái hành lang u ám, Quân Mộ Khuynhliếc đằng sau một cái, khóe miệng lộ ra tươi cười, bỗng nhiên trên đỉnhđầu truyền ra một thanh âm.

“Chúc mừng ngươi đã qua cửa sói quật,phía sau còn có tám cửa, một cửa thất bại ngươi cũng sẽ không ra được,vĩnh viễn ở lại trong thế giới hỗn độn này, trở thành một phần tử ở đay, chúc ngươi nhiều may mắn.”

Tiếng cười? Quân Mộ Khuynh nhíu mày,nàng liếc trên đầu một cái, nàng xác định là đã nghe có tiếng cười,chẳng lẽ ở đây còn có người khác? Nghĩ tới đây, Quân Mộ Khuynh vội vãchạy lên lầu, cửa thứ nhất đã khoa trương như vậy, cửa thứ hai khôngbiết sẽ có thứ gì.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv