Thường Tiễn đang muốn triệt để dứt điểm, sau lưng bỗng nhiên nhói đau, lĩnh trọn một cước của Vương Hạo Thần.
Vương Hạo Thần thấy Sở Thanh Tiêu gặp nguy hiểm, cũng không quản được chính mình chưa hồi khí xong, vội vàng vận dụng Vạn Thần Quyết một thức Phong Thần Ảnh phối hợp Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ đến tiếp ứng.
Môi hở răng lạnh, hiện tại thiếu đi bất kỳ một người nào cũng khó lòng đối phó Thường Tiễn.
- Tự lo cho mình không xong còn muốn đi cứu người khác !
Thường Tiễn bị phá đám giữa chừng, hai mắt đỏ thẫm, một chưởng cuồng nộ đánh về phía Vương Hạo Thần, thanh thế như đạn pháo vừa nổ.
- Thủy Thần Ngự !
Liên tục kịch chiến, Vương Hạo Thần cho dù có Vạn Đạo Thông Thiên Quyết cũng tiêu hao rất nhiều, vội vàng vận dụng Vạn Thần Quyết, định đẩy đi công kích của đối phương.
Nhưng mà . . .
Thường Tiễn đang ở vào trạng thái bạo tẩu, một chưởng thí mạng đánh ra uy lực cực lớn, ngay cả Vạn Thần Quyết tá kình võ kỹ cũng không đẩy đi nổi.
Ầm một tiếng, Thủy Thần Ngự toàn diện tan vỡ, Vương Hạo Thần chịu một chưởng nát tim phổi, xương ngực đều suýt nữa sụp đổ.
Nếu là hiện tại Thường Tiễn lần nữa công đến, chỉ sợ hắn liền lành ít dữ nhiều, rất may là đối phương không có cơ hội đó.
Hình Nhân và Tư Mộ Liêm đã kịp thời đến tiếp ứng.
Thường Tiễn điên cuồng bạo tẩu, Quán Hồng Thương có hoành tảo thiên địa khí thế, Hình Nhân và Tư Mộ Liêm liên thủ đều phải chống đỡ vô cùng chật vật, hơn nữa còn liên tục bị thương.
Vương Hạo Thần đang nỗ lực phục nguyên, thế nhưng lại nhìn rất rõ ý định của Thường Tiễn.
Đối phương đây là muốn dốc hết vốn liếng đánh cược một lần, ý đồ chính là muốn bất chấp tất cả để đánh nhanh thắng nhanh.
Thế nhưng là, đây là điều bọn hắn đã tính toán từ trước, hiện tại điều quan trọng nhất cần làm là dây dưa kéo dài thời gian, dùng lối đánh xa luân chiến tiêu hao thực lực của Thường Tiễn, sau đó . . . chính là thời điểm kết thúc !
Đương nhiên, đó là với điều kiện không ai trong số bọn hắn mất đi sức chiến đấu !
- Ầm !
Ở bên kia, Thường Tiễn càng đánh càng hung, toàn diện áp chế Hình Nhân và Tư Mộ Liêm, lôi hỏa dày đặc che mất cả hai người.
Biết rõ cứ đánh như vậy, sớm muộn cũng bị Thường Tiễn đánh gục, hai người tựa hồ ngầm đạt được một loại ăn ý, Tư Mộ Liêm đột nhiên lui lại phía sau, dứt khoát để Hình Nhân lao lên một mình đối địch.
- A a a . . .
Hình Nhân rõ ràng cũng đã liều mạng, trên người Bạch Hổ Thần Văn quang mang đại thịnh, sát khí tựa như biển cả lan rộng, khiến hắn giống như thực sự hóa thành một đầu Bạch Hổ chân chính.
- Bạch Hổ Công Sát Thuật - Cốt Nhục Phân Ly !
Hình Nhân gầm thét, Cực Sát Bạch Hổ Lục đẩy lên đỉnh điểm, sau lưng rốt cuộc xuất hiện Bạch Hổ hư ảnh, thân hình tựa như một mũi tên lao thẳng về phía Thường Tiễn, hai tay hóa trảo đánh về phía trước, sát khí đại thịnh, tựa như muốn xé rách mọi thứ cản đường.
Bạch Hổ uy phong lẫm lẫm, gầm thét chấn động đại địa, gần như cùng một lúc với Hình Nhân lao về phía Thường Tiễn, cặp vuốt sắc nhọn phía trước nhắm ngay người trước mắt vồ tới.
Bạch Hổ Công Sát Thuật là bí kỹ truyền thừa từ thời đại Hoang Cổ đến tận ngày nay của Bạch Hổ nhất tộc, uy lực vô cùng đáng sợ, là tuyệt sát bí thuật chấn nhiếp yêu ma vạn tộc trong suốt các thời đại lịch sử.
Thời đại Hoang Cổ, không biết đã có bao nhiêu Nhân tộc tiên hiền hay Yêu tộc yêu tổ bị xé xác dưới loại bí kỹ này.
Một thức Cốt Nhục Phân Ly, ý nghĩa cũng như tên, chỉ cần lực lượng đủ mạnh liền có thể trực tiếp xé sống kẻ địch, khiến đối phương chết không toàn thây !
Thường Tiễn sắc mặt đồng dạng nghiêm túc, hắn biết nếu không đỡ được một chiêu này của đối thủ, hậu quả sẽ khó lường.
- Viêm Lôi Thương Pháp - Viêm Long Thổ Châu !
Quán Hồng Thương kiêu ngạo cuồng vũ, lôi hỏa dày đặc hóa thành một đầu cự long, nương theo trọng thương đâm ra liền tới đối mặt với Hình Nhân.
Long tranh hổ đấu !
Bạch Hổ hung tợn múa vuốt, xé rách lôi hỏa mà đến.
Viêm long kiêu ngạo hùng vĩ, ngạo thị chúng sinh.
- Đùng !
Thường Tiễn thực lực vẫn là quá mạnh, một thương uy lực uy hồn xé rách Bạch Hổ hư ảnh, đánh tan thế công của Hình Nhân.
Hình Nhân bị nổ bắn ra ngoài, trên ngực xuất hiện một cái lỗ máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hai tay xương cốt suýt nữa là đứt gãy.
- Vũ kỹ thật đáng sợ !
Trên thực tế, Thường Tiễn sau khi đấu cứng một kích này với Hình Nhân cũng vô cùng vất vả, cả người bị đẩy lui về phía sau hơn chục bước, khóe miệng tràn ra máu tươi, hai tay bị kình lực của một thức Cốt Nhục Phân Ly vừa rồi chấn đến tê dại.
Hình Nhân liều mạng một kích, uy lực đã vượt qua Nhất Tinh Vũ Linh một kích toàn lực cấp bậc, Thường Tiễn lại chính diện đấu cứng thì không bị thương mới là quái sự.
Đương nhiên, thương thể của Hình Nhân nặng hơn Thường Tiễn rất nhiều, chiến lực của hạ xuống không ít.
Lối đánh thí mạng như vậy, người có thực lực mạnh hơn đương nhiên thường sẽ chiếm lợi, bởi lẽ bọn hắn không chỉ bị thương nhẹ hơn mà còn có nhiều thời gian hồi phục hơn, thế nhưng Thường Tiễn lại không có được cái lợi thế đó, vì đối thủ của hắn ở nơi này không chỉ có Hình Nhân !
Vương Hạo Thần, Sở Thanh Tiêu và Tư Mộ Liêm sao có thể cho hắn cơ hội để hồi phục ?
- Nhật Nguyệt Kiếm Điển - Nhật Chiếu Thương Minh !
Gần như ngay sau khi Thường Tiễn đánh lui Hình Nhân, Tư Mộ Liêm đã dẫn theo Thanh Minh Kiếm công phạt mà đến.
Đại nhật hư ảnh hiển hiện chiếu rọi thiên địa, một kiếm kinh hồng toàn lực trảm xuống.
Thường Tiễn căn bản không kịp hồi khí xuất chiêu ngăn cản, hắn có thể làm chính là toàn lực điều động Viêm Lôi Giáp tạo ra lớp phòng vệ mạnh nhất.
Dù vậy, một kiếm này của Tư Mộ Liêm uy lực quá mạnh, lôi hỏa dù dày đặc nhưng vẫn bị Thanh Minh Kiếm triệt để bổ ra, mạnh mẽ chém lên người Thường Tiễn.
Có thể tưởng tượng, nếu như không có Viêm Lôi Giáp, có lẽ trên người Thường Tiễn đã có một vết kiếm thương sâu đến tận xương.
- Khục !
Kình lực của một kiếm này vẫn khiến Thường Tiễn tại chỗ hộc máu, nội thương càng nghiêm trọng.
- A !
Tư Mộ Liêm một kiếm đắc thủ, theo lý cần phải bồi thêm một kiếm khác, thế nhưng chính hắn ngay sau đó cũng phải kêu lên một tiếng đau đớn, bởi vì phần ngực đã trúng phải một chưởng của Thường Tiễn.
Thường Tiễn chiến lực chưa chạm đáy, một chưởng phản kích lực lượng rất đủ, khiến Tư Mộ Liêm trọng thương lui ra, trên ngực y phục bị lôi hỏa đốt cháy một mảnh.
- Thường sư huynh, hiện tại chắc là ngươi đã hiểu đạo lý trên đời không có vạn vô nhất thất rồi chứ ?
Vương Hạo Thần đã hồi khí xong, xem như kiềm chế được vết thương, chiến ý từ đầu đến cuối chỉ tăng không giảm, tay cầm Diệu Nhất Kiếm thi triển ra một thức trong Thiên Long kiếm quyết - Thiên Long Hàng Thế.
- Ngao !
Bàng bạc kiếm khí hóa thành hoàng kim cự long hư ảnh, vương giả chi khí tràn ngập, từ xa lao thẳng về phía Thường Tiễn.
Bình thường Vương Hạo Thần không thích mở miệng nói chuyện trong lúc giao chiến, thế nhưng hôm nay đối thủ quá mạnh, hắn nhất định phải dùng mọi loại biện pháp để thắng được đối thủ.
Thỉnh thoảng nói một câu, chính là muốn giảm đi đấu chí của Thường Tiễn, càng là tăng thêm ý chí cho Hình Nhân, Tư Mộ Liêm và Sở Thanh Tiêu.
- Hừ !
Thường Tiễn thần sắc lạnh lẽo, một thương đâm ra, đánh nát hoàng kim cự long hư ảnh, chính mình cũng bị đẩy lui về phía mấy bước.
Hắn bị thương, thực lực suy giảm, nhưng hắn không có khả năng để cho đối phương nhìn rõ sâu cạn của bản thân, nếu không tình hình đối với hình hắn sẽ càng bất lợi.
Dũng giả thường thắng, Thường Tiễn biết rõ Vương Hạo Thần đám người vẫn kiêng kị thực lực của hắn, vì thế lúc này tuyệt đối không thể biểu hiện ra mình yếu thế.
- Thường sư huynh, ngươi đã ngoài mạnh trong yếu, còn cần gì phải đóng kịch !
Vương Hạo Thần chân đạp Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, hai tay gần như cùng lúc vận dụng quyền pháp, chưởng pháp, kiếm pháp.
Hàn Băng Thần Quyền - Lý Sương Băng Chí ! Hàn khí lạnh thấu xương, tựa như hàn băng thực chất !
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng - Viêm Dương Ảnh Sát ! Hỏa diễm như máu, nóng bỏng bức nhân !
Thiên Long Kiếm Quyết - Thiên Long Vấn Tâm ! Long ảnh tái hiện rít gào hư không, kim quang diệu thế !
Vương Hạo Thần toàn lực vận dụng Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, tốc độ được đẩy lên đến đỉnh điểm, tựa như cùng lúc phân thân làm ba, thi triển ra ba môn vũ kỹ hoàn toàn khác nhau, tin rằng đây cũng là cực hạn mà hắn có thể làm được nếu như không vận dụng Phong Thần Ảnh.
- Ta Thường Tiễn coi như lại suy yếu cũng không phải kẻ như ngươi có thể đánh bại !
Thường Tiễn gầm thét, nắm chặt Quán Hồng Thương không ngừng vũ động, lôi hỏa xung quanh nhanh chóng hóa thành một cơn lốc đánh văng mọi thứ đến gần.
- Viêm Lôi Thương Pháp - Viêm Lôi Loạn Vũ !
Ba trọng chiêu của Vương Hạo Thần, toàn bộ đều bị đẩy đi, không cách nào tiếp cận Thường Tiễn.
Tuy nhiên một thức Viêm Lôi Loạn Vũ uy lực cũng đã thấy đáy, nhanh chóng tan rã.
Một thức này của Viêm Lôi Thương Pháp rất hao nguyên khí, Thường Tiễn thi triển xong sắc mặt liền tái nhợt thêm mấy phần, thế nhưng hắn còn chưa kịp hồi khí thì đã cảm nhận được nguy hiểm từ phía trên truyền tới, vội vàng đưa mắt nhìn lên trên.
- Thiên Quân Vạn Mã Kinh Thiên Hạ !
Vương Hạo Thần một thân lực lượng toàn bộ bạo phát, một thức Kinh Thần Thối Pháp tạo ra uy thế cũng như tên gọi, tựa như vạn tiễn cũng bắn, khí tràng ép cho Thường Tiễn đều cảm thấy khó thở.
Có thể nhanh như vậy biến chiêu khiến cho Thường Tiễn không kịp phản ứng, chính là nhờ Phong Thần Ảnh một thức trong Vạn Thần Quyết !
- Bành ! Bành ! Bành !
Một thức liên hoàn cước này bá đạo tuyệt luân này, Thường Tiễn . . . lĩnh trọn !
Thường Tiễn trong miệng máu tươi cuồng phun, lôi hỏa quanh người cũng tan tác, trong ngoài đều bị thương.
- Oanh !
Thường Tiễn cứ việc đau đớn đến tầm mắt mơ hồ, vẫn theo bản năng trả lại Vương Hạo Thần một thương, đem đối phương đánh bay ra ngoài.
Lần nữa lưỡng bại cầu thương !
Thế nhưng là, cả năm người đều đã trọng thương, khó lòng đánh lâu, chiến trận này đã nhanh đến hồi kết thúc !