Vương Hạo Thần ở trong linh tuyền tu luyện trọn vẹn nửa ngày, càng lúc hắn đối với chưởng đạo tạo nghệ cảm ngộ càng sâu, dành nhiều thời gian để ngộ đạo như vậy, bình cảnh rốt cuộc cũng đã bị xông phá.
Linh khí trong linh tuyền, vào lúc này cũng bị hắn hút cạn, khí tức ngay lập tức tăng mạnh, đồng dạng đột phá đến cảnh giới mới.
Chưởng Ý hai tầng !
Ngũ Tinh Vũ Sư !
Vương Hạo Thần mở mắt, song đồng sáng rực như tinh thần, khí thế hùng hậu không gì sánh kịp.
Lần này, thu hoạch của Vương Hạo Thần rất lớn, tu vi cùng chưởng đạo đồng thời đột phá, có thể nói là song hỉ lâm môn.
Nếu như không phải mấy ngày gần đây hắn dùng phần lớn linh khí trong linh tuyền đi tinh luyện Bất Hủ Chân Dịch, hắn tu vi lúc này chí ít cũng phải là Lục Tinh Vũ Sư.
Tứ Tinh Vũ Sư Vương Hạo Thần đã có thể miễn cưỡng chiến hòa Bát Tinh Vũ Sư đỉnh phong Lục Như m, lúc này hắn tu vi bước vào Ngũ Tinh Vũ Sư, chiến lực rốt cuộc mạnh đến mức nào ?
Chí ít cũng có thể cùng Cửu Tinh Vũ Sư đánh một trận.
- Đệ Thất Phong quả nhiên là địa phương tốt !
Vương Hạo Thần cảm khái.
Hắn tiến bộ quá nhanh !
Nhớ lại một chút, lúc vừa đến nơi này, hắn chẳng qua là một cái vừa mới bước vào Nhất Tinh Vũ Sư, lúc này mới qua bao lâu ? Hắn tu vi vậy mà trọn vẹn tăng lên bốn cái tiểu cảnh giới.
Nếu như không phải vừa đúng dịp Đệ Thất Phong linh tuyền mở ra, Vương Hạo Thần căn bản không có khả năng đem tu vi của mình tăng lên nhanh chóng như vậy, hơn nữa còn không có hậu hoạn gì.
Khó trách loại chuyện này bình thường 10 năm mới có một lần.
Đương nhiên, nếu như không có Tiểu Long hỗ trợ, Vương Hạo Thần hắn cũng khó có thể tìm được nhiều đầu linh tuyền cao cấp như vậy.
Tiểu Long hấp thu nhiều đầu linh tuyền linh khí như vậy, khí tức so với trước đó cũng phải mạnh hơn một ít, dù sao thịt muỗi cùng là thịt, ăn nhiều như vậy, không có khả năng một điểm tăng lên cũng không có.
Vương Hạo Thần ra khỏi linh tuyền, cảm thấy toàn thân tràn đầy lực lượng, hắn lúc này, tại Đệ Thất Phong có lẽ cũng có thể xem là cường giả tuyến đầu.
………….
Đệ Thất Phong phía nam.
Sau khi chúng đệ tử liên kết tạo thành ba chia đại đoàn đội tại Đệ Thất Phong, Thanh Nguyên Phong đoàn đội, Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong đoàn đội chia nhau chiếm giữ số linh tuyền ở đông, tây, bắc ba hướng.
Mà Lôi Ngục Phong, Ngọc Tiêu Phong, Minh Thiên Phong đoàn đội thì chỉ chiếm được số linh tuyền ở phía nam, hơn nữa còn thường xuyên bị hai chi đoàn đội khác đệ tử nhắm vào, đơn giản bởi vì thực lực không đủ.
Ba con thú tranh giành miếng mồi thơm, con yếu nhất tự nhiên sẽ bị hai con mạnh hơn nhắm vào, ý muốn đem nó loại bỏ trước.
Đương nhiên, con yếu cũng sẽ không dễ dàng như vậy bị diệt, nó là yếu, nhưng không phải trái hồng mềm, nó thật liều mạng, coi như bị loại khỏi vòng chiến cũng có thể khiến cho một con mạnh khác phải trả giá nặng nề, mà hai con mạnh thì một phần là đề phòng lẫn nhau, một phần thì lại không muốn trả giá quá nhiều, từ đó mới cho con yếu có cơ hội thở dốc.
Loại tranh đấu giữa đệ tử này, Thiên Sinh Môn cao tầng tuyệt đối sẽ không nhúng tay, ngược lại sẽ còn khuyến khích, bởi vì đây là một loại rèn luyện.
Các ngươi muốn đấu ? Tốt a ! Đấu càng nhiệt tình càng tốt, lấy chút kinh nghiệm, không chết người là được !
Không ai muốn đệ tử của mình đều là bé ngoan trong nhà, một khi đi ra thế giới bên ngoài liền bị người khác ăn đến xương cũng không chừa lại.
Bọn hắn cũng không thể một mực bảo vệ chúng đệ tử, không rảnh, cũng không có năng lực làm vậy.
Trong tông môn tranh đấu ăn chút đau khổ là chuyện tốt, dần dần lại bớt đần hơn một chút, dù sao thế giới bên ngoài rất tàn khốc.
Số linh tuyền còn lại ở phía nam cũng không nhiều, chỉ có bốn đầu lục phẩm, hai đầu thất phẩm, và một đầu bát phẩm hạ đẳng linh tuyền.
Đây nghĩ bao nhiêu đây là rất nhiều, dù sao nếu không tính Minh Thiên Phong, chỉ riêng Lôi Ngục Phong và Ngọc Tiêu Phong chúng đệ tử gom lại cùng một chỗ đã rất khó phân chia, dù sao số lượng đệ tử quá nhiều.
Mà lại, mấy đầu linh tuyền này có giữ được không đã là cả cái vấn đề, bởi vì hai chi đoàn đội kia đều đang nhìn, thỉnh thoảng sẽ phái người đến tìm cơ hội đánh cướp.
Ba phong đệ tử tự nhiên sẽ không nhường bộ, nếu lại nhường ra mấy cái linh tuyền bọn hắn chỉ sợ cũng không biết phải phân chia như thế nào mới tốt.
Chính vì thế, bọn hắn phải quyết tâm giữ cho bằng được mấy đầu linh tuyền, kéo dài thời gian đến khi cấm chế hoàn toàn mở ra.
Đầu kia bát phẩm hạ đẳng linh tuyền là quan trọng nhất, ba chi đoàn đội không chỉ có phái ra lượng lớn tinh anh đệ tử đến trấn thủ, mà còn Hình Nhân vị này Cửu Tinh Vũ Sư cường giả tự mình tọa trấn.
Ba đầu thất phẩm hạ đẳng linh tuyền, đều có cường giả hạng nhất dưới Cửu Tinh Vũ Sư trấn giữ, mà Lâm Hải, thì tự mình đứng trong đại bản doanh ở chính giữa bốn đầu linh tuyền, một khi xảy ra biến cố hắn có thể bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến tiếp viện.
Mục đích của ba phong đệ tử rất đơn giản, chính là không muốn mất đi một đầu linh tuyền nào, vì thế mới đem lực lượng chia nhỏ ra như vậy, hơn nữa còn để Lâm Hải hoạt động tự do, nếu như chỉ là muốn giữ đầu kia bát phẩm hạ đẳng linh tuyền, bọn hắn chỉ cần tập trung tất cả lực lượng tử thủ nơi đó, vậy hai chi đoàn đội kia chắc chắn không dám cường công, trừ phi bọn hắn muốn cá chết lưới rách.
Bây giờ bọn hắn đem lực lượng chia thành từng nhóm nhỏ như vậy, rất khó có thể bảo vệ tốt tất cả các vị trí, thế nhưng đã không có biện pháp khác.
Hơn nữa, bởi vì ba phong không có Vũ Linh, vì thế không có được một vị cường giả có thể lãnh đạo mọi người, hiện tại đoàn đội là lấy Lâm Hải làm đầu, thế nhưng hắn cũng vô pháp phục chúng, nhiều nhất chỉ có thể khiến cho mọi người chịu nghe hắn nói, nếu là có chiến sự nổ ra, hắn chưa hẳn điều động được hai phong khác đệ tử.
Không nói những người khác, Ngọc Tiêu Phong và Minh Thiên Phong người dẫn đội sẽ không nghe hắn.
Rất đơn giản, đây chính là lòng người, không ai sẽ dễ dàng đi nghe lệnh người khác, càng không muốn đem quyền lợi của mình giao vào tay một người.
Hai chi đoàn đội kia bên trong quan hệ đều là phục tùng người mạnh nhất, tương đối thống nhất một điểm, còn chúng ta không giống như vậy, chúng ta là hợp tác, không phải đến phục tùng ai, ngươi căn bản ép không được chúng ta, chúng ta không ai phục ngươi.
Nếu ngươi là Vũ Linh, tốt a, chúng ta bất kể muốn hay không đều phải nghe ngươi, một phần bởi vì sợ ngươi, một phần bởi vì ngươi có thể vì chúng ta đoạt tới càng nhiều lợi ích, nếu là như vậy, nghe ngươi cũng không phải không được.
Đáng tiếc ngươi không phải Vũ Linh, ngươi là mạnh, nhưng không có mạnh đến mức có thể điều khiển chúng ta, thậm chí ngươi tác dụng trên chiến trường chưa hẳn đã lớn hơn chúng ta, cũng không thể tranh đoạt đến càng nhiều lợi ích, vậy chúng ta sao có thể phục tùng ngươi ?
Thật làm quá mức, ta dẫn người của ta rời đi, lúc đó ngươi khẳng định muốn khóc !
Không có ta và người của ta giúp, một mình Lôi Ngục Phong các ngươi thì có thể thủ được mấy đầu linh tuyền ?
Đoàn đội bên trong không ai phục ai, vì thế việc phân chia lợi ích cũng là cái vấn đề.
Chung quy vẫn là thực lực vấn đề !
Lâm Hải khẳng định là hiểu rõ ngọn ngành, bất quá hắn ngoại trừ bất đắc dĩ ra cái gì cũng không làm được.
Hắn không bằng Thường Tiễn và Đồ Nguyên hai tên kia, hắn tại Vũ Sư tích lũy nội tình còn không đủ, cho dù muốn cưỡng ép đột phá cũng rất khó, hơn nữa còn khả năng lưu lại hậu hoạn, vì thế hắn mới một mực không dám làm liều, nếu không cũng sẽ không khó xử như vậy.
Không phải ai cũng là Vương Hạo Thần dạng này quái vật, chỉ cần có đầy đủ tài nguyên liền có thể đem tu vi tăng lên như vũ bão, vũ giả bình thường, cho dù thiên phú tốt cũng cần có thời gian lắng đọng cảnh giới.
Số ít người có thể tại trong thời gian ngắn tăng lên mấy cái tiểu cảnh giới, nếu như không tính Vương Hạo Thần dạng này dị loại, hoặc là có bảo vật củng cố tu vi, phân nửa chính là cưỡng ép đột phá mà không quan tâm đến quá trình tu luyện sau này, nửa còn lại chính là bởi vì đã kẹt lại tại một cảnh giới quá lâu, nội tình quá thâm hậu, một khi đột phá sẽ có thanh thế rất lớn, có thể nhân cơ hội liên tục xông qua mấy cái tiểu cảnh giới.
………
Ba đầu thất phẩm hạ đẳng linh tuyền, đều có lượng lớn đệ tử trấn thủ, trong đó dẫn đội càng là Bát Tinh Vũ Sư cường giả, Ngọc Tiêu Phong đệ nhất cường giả Khương Thanh Hàm dẫn người trấn giữ một chỗ, Lôi Ngục Phong Du Hồng Minh bảo vệ một chỗ khác, còn lại một chỗ, bởi vì không còn có Bát Tinh Vũ Sư để điều động, chỉ có thể để cho Tiêu Ngọc Huyên dẫn theo mấy vị cường đại Thất Tinh Vũ Sư đến trấn thủ.
Lúc này, Tiêu Ngọc Huyên đám người vừa mới đẩy lui một đợt công kích của kẻ địch, thế nhưng là, không có mấy người vui vẻ, Tiêu Ngọc Huyên càng là liễu mi nhíu chặt, trong mắt khó giấu được vẻ lo lắng.
Bởi vì đây đã là lần công kích thứ ba trong vòng một ngày, đối phương căn bản là không cho các nàng cơ hội nghỉ ngơi.
Áp lực rất lớn !
Tiêu Ngọc Huyên biết đội ngũ của mình là yếu nhất trong mấy chi đội ngũ, đối phương nếu như muốn đánh, khẳng định sẽ tìm nàng khai đao, mà thực tế cũng chính là như vậy, hai đoàn đội kia về cơ bản là tập trung lực lượng đi công kích đội ngũ của nàng, ở những nơi khác chỉ quấy nhiễu, khiến cho Hình Nhân, Khương Thanh Hàm, Du Hồng Minh không dám phái người đến đây cứu viện.
Người tới có Thanh Nguyên Phong đệ tử, cũng có Tử Dương Phong và Hồng Thạch Phong đệ tử, thực lực cực kỳ không kém, đều có Thất Tinh Vũ Sư cường giả dẫn đội, hơn nữa còn là không ngừng một vị.
Đương nhiên, Tiêu Ngọc Huyên chi này đội ngũ cũng tuyệt đối không yếu, Thất Tinh Vũ Sư đều có bốn năm vị, có mấy người càng là bên trong cảnh giới này cường giả, thế công cỡ này chưa đủ làm khó bọn hắn, thậm chí coi như là có Bát Tinh Vũ Sư đến đây, bọn hắn cũng có thể ứng đối.
Chỉ là, liên tục trải qua đại chiến như vậy, cho dù là sắt thép cũng sẽ mệt mỏi, tất cả mọi người đều tiêu hao rất lớn.
Hơn nữa, đó cũng không phải là vấn đề đáng ngại nhất.
Một vị tay cầm thiết côn thân hình hùng tráng đi tới Tiêu Ngọc Huyên bên cạnh, trầm giọng nói :
- Tiêu sư muội, ta cảm thấy tình hình có chút không đúng !
Tiêu Ngọc Huyên nhìn hắn, hỏi :
- Đường sư huynh cảm thấy thế nào ?
Vị kia Lôi Ngục Phong Thất Tinh Vũ Sư cường giả, tên gọi Đường Chấn, chỉ thấy hắn cau mày nói :
- Hai đoàn đội kia biết rõ chúng ta bên này là không có Bát Tinh Vũ Sư tọa trấn, rõ ràng là yếu nhất một chỗ ! Bọn hắn khẳng định rõ ràng chỉ bằng mấy cái Thất Tinh Vũ Sư là không làm gì được chúng ta, vì sao không cử Bát Tinh Vũ Sư đến đâu ?
Đường Chấn cũng không cho rằng, hai đoàn đội kia sẽ không có Bát Tinh Vũ Sư để phái đi.
Chê cười ! Nếu như bọn hắn thật sự muốn mạnh tay, đừng nói Bát Tinh, coi như là Cửu Tinh Vũ Sư bọn hắn cũng có thể phái đi ra, dù sao hai chi đoàn đội kia cường giả vô số, có trời mới biết bọn hắn đến cùng còn có bao nhiêu cường giả ẩn giấu.
Nói lời thật lòng, không cần hai đoàn đội thay phiên nhau công kích, chỉ cần một trong số đó thật quyết tâm, phải ra đại lượng cường giả công kích, chỉ dựa vào đám người bọn hắn khẳng định là không giữ được đầu linh tuyền này, trừ phi Lâm Hải bên kia đưa binh đến cứu viện.
Thế nhưng là, nếu như chỗ này thật bị vây công, Lâm Hải sẽ đưa quân đến tiếp viện sao ? Hắn chẳng lẽ sẽ không nghĩ đến, một khi hắn đi rồi, lỡ như hai đoàn đội kia lại phái người đến đánh những chỗ khác thì làm sao bây giờ ?
Không cẩn thận một chút, sẽ rơi vào kế điệu hổ ly sơn của kẻ địch, đến lúc đó thật sẽ là mất hết tất cả.
Tiêu Ngọc Huyên im lặng nghe Đường Chấn nói, chính mình hồi lâu vẫn không nói gì.
Đường Chấn có thể nghĩ đến điểm này, Tiêu Ngọc Huyên sao có thể không nghĩ đến, nàng thậm chí còn có một số suy đoán càng sâu, thế nhưng nàng cũng vô lực đi làm cái gì, căn bản không có biện pháp.
Ba phong liên minh đoàn đội chung quy vẫn quá thiếu cường giả, chỉ là giữ mấy đầu cao cấp linh tuyền cũng đã thiếu trước hụt sau.