Nhìn bốn phía đại hoả ngập trời, trên không đường, dưới vô lối, trước mặt sau lưng đều không ngừng phát sinh vặn vẹo. Trần Tinh trong lòng không khỏi cảm thấy âm trầm một mảnh.
Hắn một bên liên tục sử dụng chiêu thức Trảm Phong đối bính, đại não thì liên tục nghĩ cách thoát ra thế gọng kềm này.
Không những thế, sau đó Trần Tinh còn phải nghĩ cách tiếp cận Trâu Chí Hào để có thể sử dụng Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật hấp thu ký ức của hắn.
Nguyên cớ từ khi Trâu Chí Hào xuất hiện, xung quanh hắn luôn được bao phủ bởi nhị sắc hoả diễm, điều này làm cho Trần Tinh không thể nào tiếp cận hắn được. Vả lại, chiêu thức tấn công của Trâu Chí Hào thắng ở phạm vi cực kỳ rộng lớn. Hắn vừa sử chiêu đã hoàn toàn khoá đi thế lui của Trần Tinh.
Nếu hắn không có kế sách tiến công rõ ràng, ắt hẳn sẽ không thể nào đạt được mục đích. Giết Trâu Chí Hào đối với Trần Tinh mà nói la một chuyện vô cùng dễ dàng. Thế nhưng muốn tiếp cận hắn sử dụng Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật thì lại khó khăn vô cùng.
Điều quan trọng mà Trần Tinh cần làm đó là, làm sao có thể tiếp cận Trâu Chí Hào đánh bất ngờ đây? Trong lúc nhất thời, Trần Tinh cũng không thể nghĩ ra. Hắn một bên suy nghĩ kế sách thì đột nhiên cảm nhận nhị sắc hoả diễm tăng mạnh thế công đồng thời nhiệt hoả không chỉ gia tăng ba phần.
Trên trán xuất hiện lấm tấm mồ hôi do hoả diệt áp bức, Trần Tinh đôi mày vừa nhíu mắt liếc xuống Huyết Long Giới Chỉ. Trong lòng ám đạo một hơi thở dài.
Kế sách cuối cùng mà Trần Tinh không muốn lựa chọn nhất chính là trốn vào bên trong Huyết Long Giới. Bởi lẽ hắn không muốn trốn tránh trong khi đang trải qua một trận chiến, hắn không muốn làm rùa đen rút đầu trong khi đối thủ cũng không phải nhân vật số má gì.
Thế nhưng trong trường hợp này Trần Tinh không thể không làm vậy. Hắn có mục đích, hắn làm việc luôn xem xét đến hai mặt lợi hại. Trần Tinh lúc này có thể triệu hoá Diệt Thần Kích sử dụng Thiên Tru chiêu số đánh tan ngập trời hoả diễm này. Nhưng rồi sau đó thì sao? Vẫn như cũ không thể tiếp cận Trâu Chí Hào. Có khi Trần Tinh còn e ngại một chiêu Thiên Tru qua đi, Trâu Chí Hào thì cốt cũng chẳng còn, huống chi là để cho hắn sử dụng Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật đâu.
Nghĩ đến đây, tuy trong lòng không thoải mái nhưng hắn cũng chỉ có thể trốn vào Huyết Long Giới.
Trần Tinh quyết định liền không do dự, quyết đoán vô cùng. Đến nổi trong lòng vừa mới khoa chịu cũng bị hắn đạt sang một bên không hề nghĩ tới nữa. Đã quyết định liền sẽ không hối hận, còn xấu hổ hay khó chịu nói đến có tác dụng gì đây?
Trần Tinh nhanh chóng lắc mình biến mất, bóng người tiêu thất đến khí tức cũng không lưu lại chút gì.
Ở bên ngoài đang huy động hoả thương. Trâu Chí Hào đột nhiên nghi hoặc dừng lại động tác, hoả diễm mất đi chèo chống lập tức bắt đầu thoái lui. Đến khi khói độc hoả mù tán đi, Trâu Chí Hạo mới điểm thần nhìn sang.
Nguyên bản Trần Tinh vị trí giờ không có cái gì, hoàn toàn trống không.
Trâu Chí Hào cúi đầu trầm tư lầm bầm:
-Kỳ quái, như thế nào đột nhiên biến mất đâu? Chẳng lẽ là chết rồi?
Nghĩ nghĩ, Trâu Chí Hào cũng không tin Trần Tinh dễ dàng chết như vậy, thế nhưng Trâu Chí Hào từ lúc nhận thức Trần Tinh tới hiện tại tựa hồ đều không cảm nhận được Trần Tinh mang lại cảm giác áp bách như các trưởng lão mang đến, trong lòng thoáng cái liền yên tâm một chút. Đây chỉ là nhân chi thường tình khi đối mặt một vấn đề không thể lý giải mà thôi.
Bởi lẽ từ đầu đến cuối, Trâu Chí Hào không nghĩ đến phương diện Trần Tinh sở hữu nghịch thiên như thế Trữ Vật Không Gian có thể chứa đựng người sống.
Theo dòng sông lịch sử chảy dài đến nay, Trữ Vật Không Gian có thể chứa đựng người sống hầu như là môt chuyện không thể xảy ra. Cho nên Trâu Chí Hào không nghĩ đến là việc bình thường.
Cộng thêm việc lúc Trần Tinh nháy mắt giải quyết Nghiêm Tung, Trâu Chí Hào cũng đã làm xong công việc rời khỏi trước đó. Hắn không tận mắt chứng kiến cùng với ghen tuông nóng giận mất đi bình tĩnh đánh giá sai đối thủ, cũng như không thể sáng suốt đưa ra giải pháp thích hợp là chuyện đương nhiên.
-Hừ, chết xem như tiện nghi ngươi!
Trâu Chí Hào theo lối Trần Tinh đã chét suy nghĩ, cho nên cũng không tận lực dò xét địa phương nào đó không đúng.
Hắn thu hồi hoả thương chuẩn bị ly khai nơi này, đột nhiên vị trí ban đầu của Trần Tinh đột nhiên truyền tới ba động. Không gian tựa như thuỷ trong kính gợn sóng nhẹ một cái.
Thân ảnh Trần Tinh đột nhiên hiện ra, Trâu Chí Hào giật mình một cái xoay người lại thốt lên đúng một tiếng kinh hãi:
-Ngươi....!!!
-Vèo~
Trần Tinh lúc này cũng không dự tính dây dưa chần chừ, Chỉ Xích Thiên Nhai lập tức huy động. Thân hình hắn cứ thế lần nữa biến mất và ngay sau đó xuất hiện trước mặt Trâu Chí Hào.
Hữu thủ Trần Tinh đen nhánh một mảnh, âm trầm khí tức toả ra khiến Trâu Chí Hào sống lưng không khỏi phát lạnh.
Trâu Chí Hào đồng tử phóng đại đến cực hạn, Trần Tinh động tác quá nhanh, hắn không thể làm ra né tránh.
Trâu Chí Hào chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bàn tay Trần Tinh chụp vào thiên linh cái của mình. Hắn không biết Trần Tinh muốn làm gì thế nhưng trong lòng thì cảm thấy tử vong ập đến.
Hoảng sợ đến cực điểm, Trâu Chí Hào đột nhiên muốn mở miệng cầu xin, thế nhưng mọi thứ đã muộn.
Trần Tinh tay phải đã vươn ra vừa vặn chụp vào đầu Trâu Chí Hào. Bàn tay đen nhánh nhưng lại tanh nồng máu tươi, xung quanh xuất hiện huyết quang lượn lờ với một sức hút vô cùng kinh khủng.
Đây chính là hiệu quả thật sự của Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật một khi được điều động đến cực hạn. Ngay từ đầu Trần Tinh đã muốn cướp đoạt ký ức của Trâu Chí Hào, nhưng Trâu Chí Hào tuyệt nhiên không thể xem thường. Do đó Trần Tinh chỉ có thể dùng hết toàn lực.
Trâu Chí Hào trẻ tuổi liền có thể đi đến một bước này có thể xưng là thiên tài.
Thế nhưng chính vì trẻ tuổi mà đã nắm giữ được tu vi người thường chỉ có thể mơ ước, cho nên Trâu Chí Hào tránh không được tâm cao khí ngạo một chút. Tính tình hào sảng của hắn cũng đã phần nào cho thấy điều đó.
Bảo hộ đồng môn đệ tử yếu hơn không phải là việc xấu. Xen vào việc bao đồng cũng là như thế. Nhưng điều đó lại chứng tỏ người này đạo tâm vẫn chưa thể nào gọi là kiên định.
Do đó Trâu Chí Hào tổng thể chấp nhận số phận bị Trần Tinh sưu hồn.
Tâm tính không đủ kiên định cùng với đối mặt với tử vong sinh ra sợ hãi chẳng khác nào càng thêm trợ giúp cho Trần Tinh tiến nhanh hơn trong việc sưu hồn.
-Phốc~
Âm thanh đầu lâu bạo tạc là việc nằm trong dự tính, từng loạn ký ức của Trâu Chí Hào theo đó ùa vào Trần Tinh đại não.
Trần Tinh thu hồi Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật nhưng lúc này đột nhiên phát sinh biến dị. Huyết Tinh Sưu Hồn Thuật dường như thoát ly Trần Tinh khống chế như thế.
Nó không những không dừng lại mà còn tăng nhanh sức hút, tựa nhe muốn thôn phệ cái gì. Nguyên bản máu tươi của Trâu Chí Hào từ trên thân hình đang rơi xuống đột nhiên theo dòng tựa như thần long chảy ngược lên trên. Thân hình không đầu Trâu Chí Hào nhanh chóng khô quắt xuống sau đó phừng một cái biến thành tro tàn theo gió phiêu tán.
Còn máu của hắn thì lại cấp tốc hợp lại với nhau rồi bốc cháy hừng hực tạo thành một khoả nhị sắc hoả châu trôi nổi trước mặt Trần Tinh như thế.
Cảm nhận tựa hồ nhị sắc hoả châu này đối với mình sinh ra kỳ dị liên hệ. Trần Tinh không khỏi vươn tay chộp lấy mà không e sợ nhiệt độ từ hoả châu phát ra.
Trần Tinh trong lòng khỏi khỏi hồ nghi thầm nghĩ:
-Dường như có gì đó không đúng...
*Hết chương