Ngồi trong lòng hắn, môi đỏ mọng rung động, đánh bạo hương môi hắn hôn tới…….
Long Phù Nguyệt đứng bên cạnh chỉ cảm thấy trong đầu có một loạt ââm thanh ầm ầm vang lên, tức giận đến nhất Phật xuất thế, nhị Phật thăng thiên!
Trong đan điền là hơi thở chua xót, nước mắt nóng hổi trào ra bên ngoài, ngũ vị tạp trần, không hiểu là cảm giác gì………
Mình vì hắn sống chết mấy lần, nhưng hắn lại khôi phục bản tính phong lưu rồi!?
Làm nàng còn tưởng hắn vì mình thủ thân. Thì ra…….Thì ra hắn đã sớm ở trong này mơ mơ màng màng rồi!
Vậy mình còn trở về đây làm cái gì? Nay người không ra người, quỷ không ra quỷ. Nên làm cái gì bây giờ?
Tay nhỏ bé của nàng nhanh chóng nắm chặt, trừng mắt nhìn hai người đang ôm ấp cùng một chỗ kia, đôi mắt giống như muốn phun ra lửa.
Mắt thấy môi hai người kia sắp chạm vào nhau.
Long Phù Nguyệt không nhịn được nữa kêu to: “Phượng Thiên Vũ! Ngươi là tên khốn kiếp!”
Muốn xông đến tách hai người bọn họ ra. Nhưng dù sao nàng cũng bị nhốt trong cái không gian này, bàn tay nàng chỉ có thể xuyên qua người bọn họ, không có cách nào tiếp xúc được.
Nàng kêu đến nát cổ họng, bọn họ một chút cũng không nghe.
Ánh mắt Phượng Thiên Vũ mê ly, thâm thúy như biển, một bàn tay đem nàng kia ôm vô trong ngực, miệng thì thào: “Phù Nguyệt, Phù Nguyệt……” Cúi đầu liền hôn xuống.
Nàng kia thân mình căng cứng, hai bàn tay lại nhanh chóng, mềm mại như xà quấn chặt lấy hắn, say mê nụ hôn của hắn……..
Trước đây Long Phù Nguyệt cũng từng xem hắn cùng nữ tử hôn môi, thậm chí còn mạnh mẽ hơn bây giờ rất nhiều.
Nhưng mà lúc đó nàng còn chưa yêu thương hắn, nhìn hắn cùng nữ tử khác thân thiết, nàng chỉ cảm thấy như xem phim AV(= phim người lớn ^^)
Giờ phút này lại phải nhìn một màn này, tất cả khí huyết của nàng đều tập trung về đỉnh đầu, trái tim bi ai như bị đâm một đao thật mạnh, đau đến nàng khom lưng lùi xuống.
Nghe được hắn thấp giọng lẩm bẩm, tâm thần nàng chấn động.
Hắn xem vũ kỹ kia là nàng?
Nhưng …. Nhưng nhầm lẫn cũng không được! Nàng không muốn nhìn hắn cùng nữ tử khác thân thiết! Bản thân mình lại cái gì cũng không làm được.
Muốn đem vũ kỹ kia mạnh mẽ đẩy ra, lại muốn tát Phượng Thiên Vũ mấy cái để hắn tỉnh ra, để cho hắn thấy rõ người trong lòng là ai………
Trong lòng giống như bị một ngọn lửa thiêu đốt, lại giống như trống rỗng không có tí cảm giác gì. Toàn thân trên dưới đều lạnh như băng. Đó là sự lạnh lẽo tỏa ra từ các đầu khớp xương, lạnh lẽo làm nàng ôm chặt cánh tay, môi cũng bị cắn thành màu trắng.
Nàng không muốn nhìn nữa, không bao giờ muốn!