Nàng đang nghĩ tới, một gia đinh bỗng nhiên thở hồng hộc chạy tiến vào: "Phù Nguyệt cô nương, Vương gia nói ngươi đổi thân xiêm y lập tức theo hắn tiến cung."
"A? Tiến cung? Tại sao muốn gọi ta tiến cung?" Trong lòng lại thầm nghĩ: "Hoàng đế Đại gia uống lộn thuốc? Nghĩ như thế nào lại để cho ta tiến cung?"
Gia đinh kia cười nói: "Vương gia phân phó như thế, tiểu nhân cũng không biết. Nha, đây là xiêm y Vương gia nói ngươi mặc tiến cung, cô nương mau mau thay đi. Hai vị Vương gia vẫn còn chờ cô nương."
Long Phù Nguyệt biết hỏi gia đinh này cũng hỏi không ra nguyên cớ, không có biện pháp. Chỉ phải đi vào gian trong, đem quần áo thay.
Bộ quần áo kia là y phục thái giám, Long Phù Nguyệt sau khi thay,lấy kính soi một lượt, không khỏi bật cười. Con mụ nó, thời điểm nàng mới xuyên qua chính là mặc một thân y phục thái giám, không nghĩ tới hôm nay lại đổi lại một thân như vậy.
Mặc xong, Long Phù Nguyệt liền đi theo gia đinh kia đi vào phòng khách phía trước.
Trong phòng khách hai hoàng tử đang nhàn nhã uống nước trà nói chuyện phiếm. Tuyệt không giống bộ dạng đợi người.
Nha Nha, thối gia đinh, thúc giục ta giống như thúc giục trên đống lửa. Hai vị này đây không phải thực nhàn nhã, thực tự đắc nha, làm sao lại giống bộ dáng lập tức phải đi?
Nàng trước tiên thi lễ với Phượng Thiên Vũ, Phượng Thiên Vũ mỉm cười: "Đi thỉnh an Lục vương gia."
Ai, nàng phiền nhất trò quỳ lạy này rồi, từ sau khi thần kỳ tới quốc gia này, đầu gối của nàng liền gặp nạn, không biết đã quỳ lạy qua bao nhiêu lần. Hừ, có thời gian ta cũng làm cái ‘ quỳ cho dễ dàng ’.
Trong lòng nàng âm thầm nhớ kỹ, một mặt cùng vị kia Lục vương gia chào hỏi.
Lúc ở Bất Dạ cung, Long Phù Nguyệt cũng là xa xa thấy hắn một lần. Một là lúc đó có nhiều tình huống không ngừng xảy ra, thứ hai cũng là nàng lúc ấy bị hai tỷ tỷ hấp dẫn toàn bộ tâm tư. Cho nên vẫn không nhìn kỹ hắn.
Lúc này đây, Long Phù Nguyệt là nhìn trọn vẹn. Nàng vừa nhìn thấy, không khỏi ngây người.
Trời ạ, hoàng thất rốt cuộc là huyết thống gì a, tại sao lại sinh sản ra nhiều mỹ nam như vậy?
Trước mắt Lục hoàng tử mặc một thân áo tím nho nhã, như là tiên nhân rơi lạc nhân gian, thanh nhã mà tuyệt trần, trên mặt lộ vẻ mỉm cười như tắm gió xuân, nhìn Long Phù Nguyệt liếc mắt một cái, trên mặt tràn đầy ý cười ấm áp như ngọc: "Vị này chính là —— Long Phù Nguyệt công chúa? Ca múa thật sự là nhất tuyệt, tại hạ có thể vinh hạnh nhìn thấy, thật sự là tam sinh hữu hạnh."