Nghịch Cảnh Hôn Nhân

Chương 6



Tôi gào khóc đến mức tuyệt vọng thế nhưng anh chỉ im lặng, anh tàn nhẫn lắm, mặc kệ tôi gọi anh cũng chẳng thèm trả lời lại tôi lần nào.

Nghe tôi gào khóc thê lương. Tất cả xung quanh mọi người đều khóc theo. Bất ngờ lúc này bỗng nhiên trong miệng anh trào ra một dòng m.á.u đỏ tươi...

Nhìn thấy m.á.u trào ra từ miệng anh tự dưng trong cổ họng tôi truyền đến một cảm giác buồn nôn, nhưng lại không nôn ra được, từ nhỏ tôi có nghe đâu đó người ta truyền tay nhau rằng người c.h.ế.t đuối nếu gặp người thân sẽ hộc ra m.á.u tươi, tôi nghe qua nhưng chưa từng chứng kiến, hôm nay đối diện với thực tế thật sự tôi không thể nào chấp nhận nỗi nữa rồi, tôi gạt nước mắt định kéo tấm vải che mặt anh lại để không phải nhìn anh đau đớn nữa.

Thế nhưng khi tay tôi định cầm tấm vải phủ lại thì vô tình sao trong lòng tôi có linh tính điều gì đó không được bình thường nên lập tức thay vì đắp vải phủ lại thì bàn tay tôi giựt phắt tấm vải tuột xuống. Giây phút này người đứng cạnh định ngăn lại tôi lại nhưng không kịp.

Một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt tôi, cả t.h.i t.h.ể của chồng mình loang lổ dưới lớp vải trắng hiện ra trước mắt làm tôi hoảng hồn không kiềm được mà buột miệng hét lên

-Á...aaaaaaaaaaa

Mọi người nghe tiếng la của tôi đều chạy vội đến xem. Trước mắt tôi đôi chân anh đều dập tan nát, bầm xanh đen, có vài miếng thịt chỉ thiếu chút nữa là rớt ra luôn, nhìn cảnh này mọi người xung quanh ai cũng bịt miệng lại, có người còn không kìm được rớt nước mắt thương cảm, có người vì sợ quá mà chạy vụt ra ngoài để ói.

Còn tôi phút giây này, nhìn anh thế này tôi như hoá điên, nỗi đau thương bị đè nén cũng vì thế mà dâng trào, lồng n.g.ự.c co thắt đến độ chẳng thở nổi.

Đau lòng đến mức chỉ muốn chet theo anh, nhưng giờ phút này, cảm nhận có điều lạ tôi liền gác đi nổi đau rồi đứng phắt dậy lao đến anh chủ ghe nắm lấy cổ áo anh ấy đôi mắt tôi hằn lên từng tia lửa đỏ hỏi tội

_Tại sao lại như thế này anh nói đi, tại sao chồng tôi ch.ế.t mà không toàn thây như vậy hả, tại sao….Anh ấy làm gì nên tội để phải chịu dày vò như thế hả?



...Mặc tôi chửi bới, gào thét, anh chủ ghe vẫn cứ đứng im lắng nghe tôi chửi cho đến khi tôi ko còn sức chửi nữa ảnh mới bộc bạch biện minh

_Chuyện này…Là lúc thằng Quân rớt xuống biển do mắc hai chân vô cánh quạt bên dưới nên bị chém, sao khi mọi người vớt lên thì đã thấy rồi…Em bình tĩnh đi...

_Bình tĩnh, anh nói tôi làm sao bình tĩnh cho được hả? Nếu như người nằm đây không phải chồng tôi mà là người thân của các anh xem các anh còn nói được gì nữa không?

_ Cút....cút hết cho tôi, còn nữa anh đem xấp tiền này về đi, tôi không cần... Tôi cần Quân sống lại chứ không phải anh ấy nằm đây với cơ thể nát bét thế này. Cút

...Tôi tức giận ném xấp tiền vào người anh ta rồi lững thững đi đến bên Quân, kéo tấm vải lên che người anh, lúc này đoàn người bên tẩn liệm đi vô, tôi cũng đứng nép qua một bên cho họ làm nhiệm vụ…Do Quân mất còn quá trẻ nên cô Sáu hàng xóm đi coi thầy dùm tôi về báo sẽ chôn cất lúc

00h00' khuya luôn.

Vậy là từ lúc t.h.i t.h.ể anh về nhà đến lúc chôn chỉ còn vài tiếng đồng hồ do gấp quá lại buổi tối cũng chẳng kịp hoạ cho anh tấm ảnh để thờ, và vì t.h.i t.h.ể anh mất đã quá lâu nên mùi hôi bốc lên nồng nặc khắp nhà dù bên đội tẩn liệm đã phủ biết bao nhiêu là hoa trà cũng chẳng thể ám mùi được cho nên mọi người ai ai cũng đều hối thúc tôi chôn anh cho nhanh. Chứ chẳng ai nói với tôi rằng Quân c.h.ế.t oan ức cả.

…Còn phần tôi tôi gần như kiệt sức nên cũng không suy nghĩ được gì, bụng dưới do từ hôm qua nay ko ăn uống được gì nên nhói đau từng cơn. Ai tới đốt nhang cho anh tôi cũng chẳng thể tiếp nổi cứ thế mà phải trăm sự nhờ vả cô Sáu và hàng xóm…

Cho đến gần 10h đêm có một anh bạn di ghe chung với Quân đến thắp nhang muộn xong anh ấy trao lại cho tôi chiếc điện thoại của Quân, anh đó nói rằng lúc Quân vô tình rớt xuống biển thì cái điện thoại rớt lại trên ghe nên anh ấy nhặt được …

Tôi nghe vậy lập tức nhận điện thoại rồi cảm ơn anh ta một tiếng…

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv