Nghịch Cảnh Hôn Nhân

Chương 15



Tôi nhìn cô Sáu rồi cảm nhận bản thân mình. Cô Sáu nói tôi mới nhớ, hôm bữa tôi cũng nghi định mua que về để thử nhưng rồi bận việc của Quân mà tôi quên mất, nhưng tính tôi việc gì chưa chắc tôi sẽ không bao giờ nói ra cho người ngoài biết vì sợ họ đồn, nên tôi lấp l.i.ế.m trả lời cô Sáu cho qua

_Không có đâu cô, tại hôm giờ con bận, ăn uống thất thường với lại bị táo bón đi ngoài nên bụng bị trướng lên thôi hà.

_Ừ vậy hả, vậy mà tao tưởng mày có bầu tao mừng cho vợ chồng mày, thằng Quân mất để lại cho mày đứa con thì tốt biết mấy

_dạ..

_Ờ mà Lam nè, tao hỏi này hồi tối mày có thấy thằng Quân không. Thiệt là đó giờ tao nghe người ta đồn có ma mà tao đâu có tin. Hồi tối này tao mới tin là thiệt đó nghe, mày biết không tao vừa nằm xuống nhắm mắt lại là tao thấy nó đứng ngoài cửa nhà tao, đầu tóc rối nùi, cái mặt thì trắng toát, nó than nó đói, hỏi tao có cơm ko cho nó ăn, tao sợ quá giật mình dậy mà óc ác gì nó dợn luôn ợ ko biết làm gì tao mới gọi cho mày đó...

_Dạ từ lúc anh Quân mất tới nay con cũng hay thấy ảnh về hoài à cô, mà cô vậy thì mình phải nấu cơm cúng ảnh đúng ko cô?



_Ờ,mày nấu cơm rồi cúng nó đi mày, để nó đói tội nghiệp…Khổ thằng nhỏ hiền lành mà số ỉu quá.

Cô Sáu ngồi nói chuyện với tôi một lúc thì về, tôi nghe lời cô cũng nấu cơm cúng với hi vọng anh được ấm no ko còn đói khổ nữa, rồi sực nhớ lại lời ông thầy bói, vậy là qua ngày sao tôi đã nhanh chóng sang bên nhà ông, vì là mới sáng tôi qua nên vừa dịp ko có ai ông thầy bảo tôi vô rồi đưa tôi một lá bùa được ép trong bọc kín. Tôi khó hiểu ko biết thầy có ý gì thì thầy nói rằng, do tôi bị yếu bóng vía nên có thể sau này sẽ thấy nhiều thứ ko được sạch sẽ,ông kêu tôi phải luôn đeo lá bùa này trong người, với lại một tháng sau sẽ có chút tiến triển về chuyện của Quân, nhưng ông khuyên tôi tuy Quân bị hại nhưng ko phải là cố ý sau này khi mọi việc rõ ràng ông hi vọng tôi đừng báo công an để tạo phúc khí….Tôi tuy căm hận kẻ đã gây ra cái chế.t của anh nhưng suy nghĩ lại dù sao anh cũng mất rồi, nếu ông thầy đã nói vậy tôi sẽ theo dõi sao, vì suy cho cùng thật sự bây giờ ko tin lời thầy, tôi cũng chẳng tìm ra được hung thủ, mà cũng chẳng biết được có phải anh bị hại ko nữa. Thôi thì để mọi việc theo chiều nào, tôi sẽ xoay theo chiều ấy rồi xử lý,mà tất cả cũng nhờ ơn thầy đã cực khổ với gia đình tôi thế nên khi chào thầy ra về tôi đã cúng lại tiền tổ ở nhà thầy là 2 triệu.

...Ko biết có phải tấm bùa linh nghiệm hay do tôi cúng cơm anh thường xuyên mà từ bữa đó đến nay tôi ko thấy anh, ngôi nhà cũng yên ắng hẳn, hôm nào tôi mua gì ăn đều cúng anh trước tôi mới ăn sau nên không còn mơ nghe anh than đói khát gì nữa..

Lại tiếp một tháng trôi qua, tình cờ hôm nay vô nhà tắm tôi mới phát hiện ra 2 que thử thai để trong này, nhớ ra lâu rồi chẳng có kinh nguyệt ghé thăm sẵn tiện tôi rút ra thử luôn xem sao nào ngờ cái que vừa được tôi cắm xuống nước tiểu liền hiển thị 2 vạch đỏ đậm lè. Tôi bần thần nhìn chiếc que hồi lâu rồi mới định thần lại được, trên môi tự dưng vô thức bật cười mãn nguyện cứ thế tôi cười mãi ko khép được, hoà vào cảm xúc ấy nước mắt tôi theo đó cũng tuôn chảy xuống hai bên má…

Cuối cùng ước nguyện của anh cũng đã Tú sự thật rồi, cuối cùng chúng tôi cũng đã có con rồi nhưng...tôi đưa tay sờ xuống bụng mà nghẹn ngào....con đến muộn, chẳng còn có ba để yêu thương con rồi...

Vì để cho chắc chắn trưa hôm ấy tôi liền chạy xe đến phòng khám sản khoa để siêu âm, kết quả được cô bác sĩ kết luận con tôi đã được hơn 2 tháng, đã có tim thai và em bé rất khoẻ,... Hạnh phúc trào dâng dù không được trọn vẹn cho lắm, nhưng tôi vẫn thấy vui, vậy là kể từ hôm nay tôi không phải chỉ sống cho mình tôi mà còn sống vì con tôi nữa rồi, tôi tự dặn lòng phải sống thật tốt,chăm sóc thật tốt cho bé con của chúng tôi...

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv