<tbody>Năm mươi triệu đô la trong miệng Carville chỉ là một mánh lới, sự thực hắn gửi vào ngân hàng chỉ không đầy năm triệu đô la mà thôi, đây là do Jester hỏi ra được từ trong miệng Carville, đương nhiên, trong quá trình Jester cũng đã vận dụng một ít thủ đoạn nhỏ.
Sau khi bị Jester dằn vặt một trận, Carville giống như một người điên, tóc tai bù xù không nói, cả người thoạt nhìn không còn tư thế uy phong như xưa, mà là hình dạng lúc nào cũng có thể tan vỡ.
“Lão bản, hắn chỉ có bốn triệu đô la gửi ngân hàng, phân biệt tại ngân hàng Hoa Kỳ và ngân hàng Thụy Sĩ.” Jester giẫm chân trên lên người Carville, nhìn Lý Dật nói: “Hắn nói cấp cho anh năm mươi triệu đô la chỉ có hơn bốn triệu tiền mặt, còn lại đều là tài sản cố định. Tỷ như biệt thự xe hơi, hơn nữa, Carville còn có rất nhiều cổ phần ở nhiều xí nghiệp trong nước.”
Nghe được Jester nói, vùng lông mày Lý Dật hơi nhíu lại.
Muốn biết tài khoản và mật mã ngân hàng của Carville không khó, thế nhưng muốn lấy được biệt thự hay cổ phần của Carville trong các xí nghiệp đúng là thập phần trắc trở.
Dưới đất, Carville tựa hồ thấy được biểu tình xấu xí của Lý Dật, hắn lộ ra nụ cười nhạt làm cho người ta dựng tóc gáy: “Lý Dật, ngươi chỉ hợp tác với ta mới có khả năng được tất cả của ta! Bằng không, ngươi tưởng muốn lấy đồ của ta, đó là chuyện không có khả năng!”
Nói xong lời cuối cùng, Carville đột nhiên cười ha hả lên, cười đến cực kỳ kinh khủng.
Nhìn Carville đang lăn lộn cười trên mặt đất như con chó chết, Lý Dật phải thừa nhận hắn là một tên cố chấp, tời hiện trạng này hắn vẫn còn nhớ mãi không quên nguyện vọng của mẹ hắn. Hơn nữa, Lý Dật thực sự rất khó tưởng tượng, trong lòng Carville tràn ngập cừu hận đối với gia tộc Qiesi Jarno, thế nhưng bao nhiêu năm qua hắn cũng có thể nhẫn nhịn điệu thấp, càng tôn sùng hòa khí phát tài.
“Carville, không nên nằm mơ, đối với ta mà nói, hơn bốn triệu đô la tiền mặt còn giá trị hơn những tài sản cố định.” Lý Dật suy nghĩ một chút, cuối cùng buông tha kế hoạch nỗ lực tranh đoạt tài sản cố định của Carville: “Hơn nữa ta không tin trên thế giới này lại có chuyện hợp tác tốt như vậy, nếu như ta đoán không sai, dù ta đáp ứng cùng ngươi hợp tác, bút tiền của ngươi cũng không dễ lấy, trong này nhất định có âm mưu không muốn người biết.”
Tập đoàn buôn lậu Non-Gothic có thể tổ kiến một vương quốc buôn lậu tại biển Tây nước Mỹ, thế lực dính dáng trong đó thật sự rất nhiều. Lý Dật có thể giết chết Carville, nhưng nếu thực sự thò tay muốn lấy tài sản của hắn, như vậy người hợp tác với Carville tuyệt đối sẽ không đồng ý, đến lúc đó Lý Dật sẽ trêu chọc vô số cường địch. Điều này đối với Lý Dật mà nói cũng không phải là chuyện tốt.
Dù sao, từ ý nghĩa nào đó mà nói, hiện tại Lý Dật cũng không thiếu tiền, vô luận là sản nghiệp hiện tại hay vụ buôn bán súng ống trong tương lai của hắn đều là những cây rụng tiền, căn bản không cần vì tài sản mờ tịt hư vô của Carville mà tạo nên một đám địch nhân cường đại.
Ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói, đầu tiên Carville sửng sốt, sau đó trong con ngươi hắn lộ ra tuyệt vọng.
Giờ khắc này Carville tuyệt để triệt vọng.
Mà đúng như Lý Dật suy nghĩ, bút tiền kia cũng không dễ lấy, nếu như Lý Dật thực sự hợp tác với hắn, ngày sau Lý Dật sẽ chết rất thảm.
Một tiễn ba chim!
Đây là kế hoạch cuối cùng trước khi chết của Carville, thế nhưng hôm nay kế hoạch đã thất bại.
Xử lý xong chuyện Carville, tảng đá trong lòng Lý Dật hạ xuống, thế nhưng hắn cũng không lợi dụng thời gian để nghỉ ngơi. Mà gọi Ngưu Lâm Sinh thông tri toàn thể thành viên nòng cốt của Hoa Nhân Bang, chín giờ sáng đến nhà kho tại bến tàu tập hợp, tham gia nghi thức tế điện!
Nhìn biểu tình tiều tụy cùng vành mắt đỏ tươi của Lý Dật, Jester kiến nghị nói: “Lão bản, thân thể anh tuy rằng rất tốt, thế nhưng anh đã lâu không nghỉ ngơi, anh cần nghỉ một chút, cho dù thời gian ngắn cũng được.”
“Jester, tôi không ngủ được.” Lý Dật cười khổ: “Kỳ thực anh hẳn là có thể cảm nhận được loại tâm tình này của tôi, nếu như chiến hữu của anh đã chết, trước khi anh còn chưa triệt để báo thù cho bọn họ, anh cũng sẽ không ngủ được.”
Nghe được Lý Dật nói như thế, Jester trầm mặc, bởi vì Lý Dật nói chính là sự thực.
“Jester, tôi muốn xác định một điểm, đám huynh đệ của anh thực sự sau này sẽ làm việc cho tôi sao?” Mặc dù Lý Dật cho rằng đám thủy đặc chủng của Jester đều chịu ở lại Mỹ, nhưng hắn cũng tuyển chọn xác nhận một chút.
Jester gật đầu: “Đúng vậy! Lão bản, bọn họ đã tập thể rời khỏi quân đội.”
“Nếu nói như vậy, sắp tới tôi sẽ tổ kiến một tổ chức Hắc Dạ.” Lý Dật suy nghĩ một chút nói: “Tổ chức này do anh phụ trách, mà thành viên tổ chức ngoại trừ anh cùng đám huynh đệ ra, anh có thể từ bên ngoài thu nạp thành viên ưu tú.”
“Tổ chức Hắc Dạ?” Jester có chút nghi hoặc. Nhìn ánh mắt nghi hoặc của Jester, biểu tình Lý Dật bỗng nhiên có chút phức tạp, lúc kiếp trước tổ chức Hắc Dạ do chính Jester tự mình thành lập, mà hôm nay Jester lại hoàn toàn không biết gì về Hắc Dạ.
Điều nay tuy rằng khó tin, nhưng cũng là sự thực!
“Kiến nghị của tôi chính là tổ kiến một tổ chức sát thủ, ngoại trừ lúc tôi cần giúp đỡ, thời khắc khác anh có thể mang theo các huynh đệ đi tiếp nhận nhiệm vụ. Như vậy sau này cả anh và bọn họ cũng sẽ không cảm thấy cuộc sống quá mức tẻ nhạt.” Lý Dật nghiêm mặt nói.
Hiển nhiên Lý Dật cũng rõ ràng, đối với những người xuất thân từ bộ đội đặc chủng như đám người Jester mà nói, bọn họ đã có thói quen chém giết trên chiến trương, để bọn họ trải qua sinh hoạt người thương, thật là một chuyện rất khó khăn.
Trên thực tế, khi biết được đám huynh đệ của mình cùng làm một chuyện sau đó tập thể trốn tránh, Jester đã có quyết định cho tương lai các huynh đệ, lúc này nghe được kiến nghị của Lý Dật, trước mắt không khỏi sáng ngời.
“Trong mấy ngày này anh nên tự hỏi một chút phương án cụ thể.” Suy nghĩ một chút, Lý Dật cũng không đem phương pháp quản lý quen thuộc của Hắc Dạ cùng kế hoạch phát triển nói cho Jester, mà là để cho Jester tự mình làm kế hoạch. Bởi vì Lý Dật biết Jester sẽ nghĩ ra kế hoạch tốt hơn chính mình nói cho hắn rất nhiều, dù sao ngày sau Hắc Dạ lại do Jester quản lý. Hơn nữa, chờ sau khi Jester xuất ra kế hoạch cụ thể, Lý Dật có thể đem thêm một ít kế hoạch trong dĩ vãng đưa thêm cho Jester bổ sung, sửa lãi những gì còn lệch lạc trong đó, như vậy kế hoạch sẽ càng trở nên hoàn mỹ.
Khác nhau chính là một do Lý Dật toàn quyền xử lý, một do Lý Dật phụ đao.
Khác nhau không lớn, ý nghĩa lại khác biệt rất lớn.
“Tốt, lão bản.” Jester trịnh trọng gật đầu, hiển nhiên hắn cũng rõ ràng chuyện này đối với hắn và các huynh đệ trọng yếu phi thường.
Lý Dật trầm ngâm vài giây, sau đó nói: “Mặt khác để tránh bại lộ thân phận của huynh đệ anh, tôi sẽ dùng thời gian ngắn nhất cho người chế tạo cho họ thân phận mới, anh giải thích cho bọn họ một chút.”
“Cảm ơn anh, lão bản!” Nghe được Lý Dật nói, trong lòng Jester khẽ động, hắn tự nhiên rõ ràng vì sao Lý Dật làm như vậy, chỉ là vì muốn tốt cho đám huynh đệ của hắn.
Trải qua hành động tảo hắc đại quy mô của đêm qua, sáng sớm ngày thứ hai toàn bộ trị an trong các thành phố tại nước Mỹ chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều, căn bản không còn nhìn thấy tung tích chém giết của các hắc bang, mà trong ngục giam ở các cục cảnh sát cũng chứa đầy tội phạm.
Để ngăn chặn sự công kích của chính phủ, gia tộc Gambino và gia tộc Qiesi Jarno đều tìm vài người trong thành viên làm người thế tội sơn dương, mà những sơn dương thế tội cũng giống như lời nói trước kia của Carville, là trong hình phạm từ trong tù chọn ra.
Hành động tảo hắc trải qua một tuần đặt dấu chấm hỏi, một gã đại lão chính giới vì hành động tảo hắc mời dự cuộc họp báo, trong buổi họp báo tên đại lão kia vẻ mặt tức giận quơ nắm tay nói: “Đây chỉ là một sự bắt đầu, chính phủ sẽ tiếp tục đả kích những hoạt động trái pháp luật.”
Sidon thân là người phụ trách cảnh sát Los Angeles, bởi vì hành động tảo sắc liền dốc hết sức, xem như bù đăp khuyết điểm trước đó, nên cũng không bị mất mũ cánh chuồn.
Đối mặt phỏng vấn của ký giả, Sidon cũng biểu hiện hình dạng ghét ác như cừu, lực mạnh đả kích hành động bạo lực tội phạm.
Mà chính bản thân hắn lại hợp tác với Lý Dật, đây không thể nói chính là một loại châm chọc, đồng thời cũng là chuyện thực không cách thay đổi.
So sánh với vài lần hành động tảo hắc mà nói, một ít người biết được tin tức hỗn loạn lần này càng thêm quan tâm từng cử động của gia tộc Gambino.
Theo những người này xem ra, gia tộc Gambino nhất định sẽ không bỏ qua, khẳng định sẽ còn tiếp tục báo thù!
Hơn nữa bọn họ có thể khẳng định, đợi khi thời gian mẫn cảm qua đi, chân chính quyết chiến mới có thể đến, đến lúc đó sẽ quyết định gia tộc Gambino và gia tộc Qiesi Jarno ai mới chân chính thống trị ủy ban mafia!
Về phần phương pháp trả thù và thời gian cụ thể bọn cũng không cách suy đoán, mà trên thực tế, lão đầu Edward hoàn toàn tuân thủ ước định với Nick, cũng không lập tức lợi dụng mạng lưới quan hệ trong tay triển khai trả thù, mà đang bí mật chuẩn bị một tuần sau sẽ cho đám gia tộc tham dự hành động chính biến lần này một đả kích trầm trọng!
Gia tộc Gambino chưa hành động, Lý Dật đã hành động!
Lý Dật tiêu diệt toàn bộ thành viên Địa Ngục Hỏa, tin tức ngay sáng sớm ngày thứ hai truyền tới lỗ tai rất nhiều người, mà Carville ly kỳ mất tích tuy không có bất luận chứng cứ gì có thể chứng minh là Lý Dật làm, thế nhưng tất cả mọi người đều cho rằng Lý Dật thực hiện.
Nếu như nói trước đó Lý Dật giúp đỡ gia tộc Gambino huyết tẩy gia tộc Profaci và gia tộc Jarrow Veysel chỉ làm cho một ít người có sự nhận thức mới đối với thế lực của Lý Dật, như vậy Lý Dật tiêu diệt toàn bộ thành viên Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn cùng Carville đã làm mọi người thất kinh!
Dù là Edward và Nick cũng cảm thấy kinh ngạc đối với thủ đoạn của Lý Dật.
Hai người bọn họ tuy rằng biết Lý Dật muốn hạ thủ với Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn và Carville, thế nhưng thật không ngờ quá trình lại thuận lợi như vậy, đủ để dùng từ thần không biết quỷ không hay để hình dunh.
So sánh với hai người mà nói, bao quát gia tộc Qiesi Jarno bên trong, một ít gia tộc hắc đạo đối với Lý Dật cảm thấy một tia sợ hãi.
Theo bọn họ xem ra, Lý Dật chỉ là người ngoại lai lại dám vi phạm mệnh lệnh chính phủ, hơn nữa thần không biết quỷ không hay giết chết Carville, điều này có thề dùng từ kinh khủng để hình dung.
Càng quan trọng là cuộc chiến tại nhà kho bến cảng đêm qua cũng không hề tạo thành ảnh hưởng gì quá lớn, vì thế gia tộc Hyde Gú cũng không cần giúp Lý Dật “chùi đít”, chỉ để Sidon giấu diếm chuyện phát sinh huyết chiến mà thôi.
Chín giờ sáng, bao quát Lưu Lâm Sinh cùng Tiểu Thất, toàn bộ thành viên nòng cốt Hoa Nhân Bang đi tới nhà kho bến tàu, bọn họ ăn mặc tây trang màu đen thống nhất, ngực cài hoa trắng.
Vết máu bên trong nhà kho vẫn còn chưa tẩy rửa, mùi máu tươi trong không khí vẫn còn chưa nhạt bớt.
Ngay giữa chiếc bàn hình chữ nhật đặt ngay giữa nhà kho, trên bàn chải một lớp bố trắng, bên trên đặt linh vị của nhóm người Phương Cảnh Minh. Mà tro cốt của nhóm người Phương Cảnh Minh đều được đặt vào hai quan tài. Đây không phải Lý Dật không muốn chuẩn bị cho họ mỗi người một quan tài, mà là đầu và thân thể bọn họ phân tán, Lý Dật không cách nào phân rõ thân thể ai là ai.
Diện tích nhà kho rất lớn, hơn một trăm người đứng trong đó cũng không có vẻ chật chội, bọn họ đứng thành một đội ngũ hình vuông, nhìn những tên tuổi quen thuộc trên linh vị, các thành viên nòng cốt Hoa Nhân Bang đều lộ ra biểu tình phẫn nộ!
Con mắt bọn họ đỏ rực, nắm tay nắm chặt lại, hơn trăm người đứng bất động.
Đứng ngay phía đầu tiên là Ngưu Lâm Sinh và Tiểu Thất.
Hiện tại Ngưu Lâm Sinh đã triệt để trở thành tâm phúc của Lý Dật, mà còn là đối tượng được trọng điểm bồi dưỡng.
Ngày đó đối mặt chuyện huyết tẩy của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn, Tiểu Thất bởi vì ra ngoài làm việc nên may mắn còn sống, thế nhưng hắn bởi vì chuyện này mà bị đả kích trầm trọng, cả người như bị phát điên!
Nhưng hôm nay Tiểu Thất đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường, chỉ là nhìn những linh vị trước mắt, nhớ tới tình hình sinh hoạt cùng một chỗ trước đây với nhóm người Phương Cảnh Minh, thân thể hắn không thể khống chế run lên, biểu tình trên mặt thật dữ tợn, thậm chí viền mắt cũng ướt đẫm!
Rất hiển nhiên, trong số những người ở đây, cảm tình giữa Tiểu Thất và nhóm người Phương Cảnh Minh là sâu nhất.
Lúc trước Phương Cảnh Minh nói với Lý Dật sẽ làm thêm hai năm rồi thoái ẩn, mà Tiểu Thất được Lý Dật đưa tới học tập Phương Cảnh Minh để sau này nối nghiệp, vì thế, Phương Cảnh Minh lúc bồi dưỡng Tiểu Thất cũng dùng rất nhiều tâm huyết.
Thấy thân thể Tiểu Thất không thể khống chế run lên, Ngưu Lâm Sinh vỗ nhẹ lên vai hắn, dùng loại phương pháp âm thầm này an ủi hắn.
Mà trên thực tế, trong lòng Ngưu Lâm Sinh làm sao mà không phẫn nộ?
Chỉ là năng lực khống chế của hắn mạnh hơn một chút, hơn nữa được Jester chỉ đạo, cả người trưởng thành hơn không ít.
Sau đó bên ngoài truyền đến thanh âm của xe hơi, Lý Dật trong bộ tây trang màu đen cùng Anh Hoa đi vào trong nhà kho.
Bởi dự họp nghi tế điện, Anh Hoa không mặc áo gió màu đỏ, vẫn mặc áo gió màu đen như đêm qua. Ở phí sau hai người chính là Jester, hai tay cầm hai túi, từ trong túi mà nhìn, mọi người đều rất rõ ràng bên trọng đựng hai người sống.
Đoàn người tự động tránh đường cho Lý Dật, mọi người đều tôn kính nhìn Lý Dật, bọn họ đã biết Lý Dật đã giết chết đám hung thủ giết nhóm người PHương Cảnh Minh, đồng thời bắt sống nội gián của bang hội và kẻ sau màn bày ra vụ huyết tẩy.
Nếu như nói trước đây Lý Dật chỉ dùng thực lực để chình phục thành viên Hoa Nhân Bang, như vậy sau chuyện này, Lý Dật triệt để chinh phục trái tim thành viên Hoa Nhân Bang.
Có thể do biết trong hai túi kia là kẻ phản bộ Phòng Tam và người bày sau màn Carville, bao quát Ngưu Lâm Sinh bên trong mọi người đều rất kích động, bọn họ chăm chú nắm chặt tay, tư thế như muốn giết chết hai người tại chỗ.
Trong đó Tiểu Thất là người kích động nhất.
Tiểu Thất chăm chú cắn chặt môi, bởi quá cố sức nên môi bị cắn vỡ, máu chảy ra, mà hắn nắm chặt tay vì quá cố sức mà móng tay bấm vào da thịt, bàn tay bị nhiễm đỏ máu tươi.
“Ta từng nói qua, không giúp Phương Thúc bọn họ báo thù, như vậy chúng ta sẽ không có mặt mũi tiếp tục sống trên thế giới này, mà ta cũng không có tư cách tiếp tục làm lão đại của các ngươi!” Giọng nói Lý Dật trầm thấp, thanh âm khàn khàn, bởi thiếu ngủ nên đôi mắt của hắn đỏ đến dọa người: “Hung thủ đã giết Phương thúc bọn họ là một đám dong binh, tối hôm qua ta đã dẫn người giết chết bọn chúng! Trên mặt đất đều là đầu của bọn hắn!”
Nói đến đây, Lý Dật bỗng chuyển giọng: “Thế nhưng, vẫn còn lại hai người chưa chết, kế tiếp ta giao cơ hội tự tay giết chết cừu nhân cho các ngươi.”
Lý Dật dứt lời, đưa cho Jester một ánh mắt, người sau liền đưa tay trực tiếp mở hai cái túi.
Sau khi túi mở, hai người sống từ bên trong lăn ra, một là Phòng Tam, một là Carville.
Ngay tức khắc, hầu như toàn bộ ánh mắt thành viên Hoa Nhân Bang đều hướng về phía Phòng Tam!
Không sai! Là Phòng Tam!
Đối với họ mà nói, Carville đương nhiên đáng hận, thế nhưng Phòng Tam là người đáng hận nhất.
Bởi vì Phòng Tam phản bội bọn họ!
Ngày xưa Hoa Nhân Bang bị đuổi ra khỏi quốc nội chạy đến nước Mỹ quật khởi, hoàn toàn bởi vì nguyên lão đời thứ nhất Hoa Nhân Bang thập phần đoàn kết. Đối mặt sự chèn ép và khiêu khích của những hắc bang khác, đám nguyên lão kia kết thành một sợi dây thừng cứng rắn liều mạng hợp lại mới lập nên Hoa Nhân Bang ngày hôm nay.
Mà sau khi địa vị của Hỏa Nhân Bang trở nên vững chắc tại nước Mỹ, người trong Bang hội cũng không còn đoàn kết như trước đây, để đoạt quyền liên tục tranh đấu ùn ùn, tỷ như Đường Hải đã giết chết huynh đệ tốt của mình để thượng vị.
Nhìn thành viên Hoa Nhân Bang vẻ mặt hận ý cùng lửa giận, Lý Dật thập phần hiểu được tâm tình hiện tại của bọn họ.
Chính xác ra, Lý Dật so với bọn họ càng thêm hiểu được ý nghĩa của sự phản bội.
Đột nhiên Tiểu Thất động!
Thanh niên thông minh này thấy Phòng Tam liền không cách khống chế tình tự trong nội tâm, hắn rống giận nhào tới hành hung Phòng Tam, đồng thời rống giận nói: “Vì sao? Ngươi con mẹ nó vì sao phải làm kẻ phản bộ? Con mẹ nó sao ngươi nhẫn tâm nhìn huynh đệ của mình bị người ngoài tàn sát?”
Lý Dật cũng không ngăn cản hành vi phát tiết của Tiểu Thất, ngược lại còn cầm lấy con dao trên bàn đi tới trước người Tiểu Thất, đợi khi Tiểu Thất đánh không nổi nữa, vỗ nhẹ lên vai hắn: “Thủ hạ Phương thúc chỉ còn một mình cậu, vị do chính tay cậu giết kẻ phản bội đi!”
Lý Dật nói cũng không làm cho các huynh đệ khác bất mãn, dù sao Tiểu Thất là người sống sót duy nhất trong vụ huyết tẩy hôm đó.
Muốn nói hận ý, không thể nghi ngờ Tiểu Thất hận Phòng Tam hơn ai hết!
Nghe được Lý Dật nói trong con ngươi Tiểu Thất hiện lên một tia mờ mịt, nhưng chỉ trong nháy mắt, Tiểu Thất liền cầm con dao trong tay Lý Dật, nắm tóc Phòng Tam đâm loạn một trận!
Bắt đầu, Phòng Tam còn hung hăng giãy dụa, đến cuối cùng trực tiếp tắt thở, máu tươi nhiễm đỏ thân thể của hắn. Thế nhưng Tiểu Thất vẫn không dừng lại, mà chờ sau khi dùng hết khí lực trên người mới dừng tay, chờ khi hắn dừng lại, Phòng Tam đã biến thành một đống máu thịt.
“Đương!”
Con dao từ tay Tiểu Thất rơi xuống mặt đất phát ra một âm thanh trầm muộn, Tiểu Thất cũng không để ý tới thi thể của Phòng Tam,mà quỳ rạp xuống trước linh vị, ôm đầu khóc ròng.
Lý Dật biết sau khi tiểu Thất khôi phục bình thường cũng không hề kêu gào báo thù, mà vẫn trầm mặc ít lời, không phải hắn không phẫn nộ, mà là đem toàn bộ sự phẫn nộ che giấu thật sâu trong nội tâm.
Giờ này khắc này, hắn phát tiết sự phẫn nộ trong nội tâm, đồng thời cũng vì cái chết của đám người Phương Cảnh Minh mà cảm thấy trái tim vô cùng đau đớn.
Lý Dật cũng không đi an ủi Tiểu Thất, tuy rằng hắn dự định ngày sau sẽ giao cho Tiểu Thất quản lý buôn bán sinh ý buôn lậu, thế nhưng nếu như Tiểu Thất không vượt qua được cửa này, Lý Dật chỉ đành tuyển chọn người khác.
Sau đó, Lý Dật lài cầm dao đưa cho Ngưu Lâm Sinh, Ngưu Lâm Sinh quay đầu đâm Carville, cũng không trí mạng, rất hiển nhiên Ngưu Lâm Sinh nhìn ra ý tứ của Lý Dật, Phòng Tam là kẻ phản bộ do chính Tiểu Thất giết chết, mà Carville phải do các huynh đệ cùng nhau ra tay!
Carville bị thành viên thứ mười ba đâm chết. Thành viên kia bởi vì quá kích động đã đâm trúng trái tim Carville, hắn tắt thở tại chỗ.
Sau khi nghi thức tế điện kết thúc, Lý Dật để Ngưu Lâm Sinh đưa thi thể Phòng Tam và Carville nhét vào trong túi đựng đầy đá, sau đó ném xuống biển.
Làm xong tất cả, Lý Dật tự mình mang theo thành viên Hoa Nhân Bang hạ táng tro cốt đám người Phương Cảnh Minh.
Địa điểm hạ táng là một khu mộ địa tại Los Angeles, Đường Hải cũng được chôn ở đây.
Trong toàn bộ quá trình hạ táng, ngoại trừ thành viên Hoa Nhân Bang, cũng không có những người khác tham gia, một ít nhà truyền thông tin tức linh thông tuy biết tin tức này, thế nhưng cũng không dám phái ký giả đến hiên trường.
Rất hiển nhiên, đối với những nhà truyền thông mà nói, Lý Dật là người mà bọn hắn đắc tội không nổi, hơn nữa nghi thức hạ táng của hắc bang, truyền thông cũng rất ít xuất động.
Quá trình hạ táng cũng không phức tạp, nghi thức không tính là long trọng, bất quá có thể khẳng định chính là, bao quát Phương Cảnh Minh, toàn bộ những người đã chết đều được an bình.
Sau khi hạ táng kết thúc, Lý Dật về tới xe, Anh Hoa vẫn làm tài xế, mà Jester bởi vì muốn nhanh chóng lập ra kế hoạch tổ kiến Hắc Dạ, Lý Dật cũng không để hắn cùng đi.
Anh Hoa khởi động máy, xuyên thấu qua kính chiếu hậu len lén nhìn Lý Dật đang ngồi băng sau.
Lý Dật ngồi ở băng sau, vẻ mặt uể oải, hắn hơi nhắm mặt lại, nhìn như đang ngủ, thế nhưng Anh Hoa lại biết, Lý Dật cũng không hề ngủ, mà là đang tự hỏi điều gì.
Phát hiện điểm này, trong lòng Anh Hoa khe khẽ thở dài, cũng không nói gì thêm, mà cố ý cho xe chạy chậm lại.
Sau đó, một đoàn xe chậm rãi rời khỏi mộ địa.
Buổi sáng tại Los Angeles, ngoài vạn dặm tại Thượng Hải cũng là đêm tối.
Chiếc Jeep rất nhanh hướng sân bay quốc tế Thượng Hải lao tới, trong xe, Hạ Vũ Đình đưa ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ. Nhìn cảnh sắc lướt như bay qua cửa sổ, trong lòng nàng cũng không biết đang suy nghĩ điều gì, mà Trần Lâm vừa lái xe vừa cau mày, ai quen thuộc Trần Lâm đều biết mẫu bạo long đang tức giận, sẽ có người gặp tai ương!
Nửa giờ sau, xe đến sân bay, Trần Lâm cho xe dừng lại, sau đó mở cốp xe.
“Chị Lâm, chúng ta thật sự phải đi tìm hắn sao?” Hạ Vũ Đình thấy Trần Lâm lấy va ly, nhẹ nhàng hỏi.
Hạ Vũ Đình nói làm bước chân Trần Lâm thoáng dừng lại một chút, sau đó có chút bất đắc dĩ nhìn Hạ Vũ Đình nói: “Vũ Đình, nguyên bản chị cho rằng tên kia sẽ liên hệ chúng ta, thế nhưng đã lâu như vậy, tên kia cũng chẳng quan tâm đến chúng ta! Đây đối với chúng ta thật không công bình, chúng ta nhất định phải đi tìm hắn đòi một công đạo!”
Đối với ánh mắt phẫn nộ của Trần Lâm, Hạ Vũ Đình yếu ớt thở dài: “Thế nhưng, em vẫn nghĩ hắn sẽ trở về tìm chúng ta thôi.”</tbody>