Bộ đồ ăn bằng bạc, giá cắm nến mạ vàng, tranh phong cảnh phong cách cổ Xưa, phù điêu trên vách thật sinh động. Đi vào gian phòng chỗ Karla đang ngồi, nhìn thấy tất cả trang trí trong phòng, Lý Dật phải thừa nhận, đây là một gian phòng cực kỳ Xa hoa. Nguyên bản, ở trong gian phòng như vậy ăn cơm không thể nghi ngờ là một loại hưởng thụ. bất quá lúc này Lý Dật cũng không có tâm tình này.
Mặc dù Karla đã ngồi trong phòng đợi Lý Dật suốt bốn mươi phút, bất quá nhìn thấy Lý Dật đẩy cửa đi vào phòng, trên mặt hắn không hề có chút bất mãn. thậm chí một tia lo nghĩ cũng không có. ngược lại trên mặt hắn vẫn lộ dáng tươi cười Sáng lạn. Chỉ thấy hắn nhanh chóng đứng lên, nhìn Lý Dật đưa tay ra mời: “Lý tiên Sinh, mời ngồi.”
Bởi thân thể quá mức mập mạp, lúc Karla khom lưng cảm thấy CỰC kỳ khó chịu, cả người giống như một trái cầu thịt, thoạt nhìn cực kỳ buồn cười. Thấy một màn như vậy. Lý Dật cũng khống chế cười Karla, mà gương mặt không chút biểu tình đi tới đối diện Karla ngồi Xuống.
“Tôi đã chọn rượu. là một chai rượu vang có niên đại lâu nhất của khách sạn.” Thấy Lý Dật ngồi Xuống, Karla vừa cười vừa nói: “Ngài Xem, ngài muốn ăn món gì?”
“Uống rượu là tôt rồi, thực vật thì không cần.” Lý Dật tùy ý nói.
Tựa hồ nhìn ra tâm tình của Lý Dật có chút không Xong. Karla không phản bác ý kiến của Lý Dật, mà mỉm cười rót một ly rượu cho hắn. Hai người cụng ly, Karla châm chước một chút, nói: “Rất Xin lỗi, Lý tiên sinh, tiểu thư muốn tôi chuyển cáo ngài, cô ấy có chuyện rất quan trọng cần Xử lý. không cách đến bồi tiếp ngài. chuyện hợp đồng do tôi Xử lý.”
“Nga” Lý Dật tựa hồ đã đoán được điều này từ lâu. biểu tình không có chút nào biến hóa.
Nhìn biểu tình bình tĩnh như nước của Lý Dật. Karla hơi nhíu mày, tựa hồ hắn thật không ngờ Lý Dật lại biểu hiện bình tĩnh đến như vậy!
Karla thế nhưng rõ ràng, Lý Dật sẽ lợi dụng cợ hội lần này hung hăng trả thù Gia Cát Minh Nguyệt, theo lý mà nói, Lý Dật hẳn là nên hưng phấn mới đúng.
“Lý tiên sinh, đây là hợp đồng, mời ngài Xem qua.” Karla tuy rằng không biết vì sao tâm tình Lý Dật trở nên có chút không đúng, bất quá hắn cũng không hỏi, mà là cẩn cẩn thận thận lấy ra bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn từ lâu đưa tới trước mặt Lý Dật. Tiếp nhận bản hợp đồng do Karla đưa qua. Lý Dật cũng không nhìn, trong biểu tình trợn tròn mắt há hốc của Karla, nhanh chóng ký tên, tốc độ cực nhanh làm Karla thậm chí hoài nghi hai mắt của mình có Xảy ra vấn đề hay không.
vẻ mặt nghi hoặc tiếp nhận hợp đồng, nhìn chữ ký của Lý Dật, hầu kết của Karla thoáng nhúc nhích một chút, muốn nói gì đó, cuối cùng không nói ra một chữ. mà cổ quái liếc mắt nhìn Lý Dật.
Làm phụ trách của gia tộc Gambino tại Las Vegas, đời này Karla từng ký rất nhiều hợp đồng thương nghiệp với người khác, thế nhưng chưa từng nhìn thấy người nào không đọc qua hợp đồng thì ký ngay lập tức như Lý Dật. Theo hắn Xem ra, đây quả thực là chuyện không có khả năng!
Bởi vì không có một thương nhân nào không biểu hiện sự e ngại mình sẽ bị thiệt thòi trong hợp đồng!
Lẽ nào giữa hắn và tiểu thư thật sự có quan hệ người yêu?
Trong lòng Karla thầm hỏi chính mình, cũng không biết được đáp án chân chính. Đầu tiên hắn cầm ly rượu nhẹ nhàng uống một ngụm đợi sau khi tâm tình ổn định, nghiêm mặt nói: “Lý tiên sinh. về tư liệu Sòng bạc tôi đã cho bảo tiêu đưa đến trong phòng của ngài. Nguyên bản hai song bạc này là do tôi phụ trách. Nhưng bắt đầu từ ngày mai, tôi không cần tổn hao tinh lực quản lý nữa, ngài cần tìm một người thích hợp đi quản lý.”
Karla nói đến đây tựa hồ nghĩ có chút Xấu hổ, lại vội vã bổ sung: “Đương nhiên. ngoại trừ tôi, toàn bộ sòng bạc vẫn như cũ, nhân viên công tác cũng sẽ không phát sinh biến hóa."
Những lời này của Karla thật rõ ràng nói cho Lý Dật, chỉ cần Lý Dật tìm một người phụ trách cũng không ngu ngốc, như vậy có nhân viên cũ của sòng bạc, Sòng bạc vẫn có thể tiếp tục kinh doanh.
“Karla tiên Sinh, nếu như tôi cam kết nhờ ngài tạm thời quản lý Sòng bạc, tiền lương là bao miêu?” Lý Dật thốt lời thật kinh người.
Ngạc nhiên nghe được Lý Dật nói. con ngươi Karla bỗng nhiên phóng lớn. vẻ mặt kinh ngạc hỏi: “Lý tiên sinh, ngài nói muốn đem Sòng bạc đưa tôi tiếp tục quản lý?”
“Ðúng vậy, tôi sẽ trả tiền lương cho ông” Lý Dật gật đầu. nguyên hắn muốn để Lưu Tư Cầm quản lý Toàn Cầu Ảnh Nghiệp lẫn sòng bạc. bất quá Lưu Tư cầm nói cho hắn, cả hai bên nàng không lo Xuể, chỉ đành buông tha quyết định này.
Lưu Tư Cầm không thể quản lý cả Sòng bạc, như vậy bên người Lý Dật cũng không còn nhân tài nào khác.
Nhận thấy được giọng nói của Lý Dật cũng không giống nói giỡn, sự kinh ngạc trong lòng Karla càng thêm rõ ràng. Rất hiển nhiên, hắn không hiểu được cách làm của Lý Dật!
Theo hắn Xem ra. Lý Dật làm như vậy căn bản không có đạo lý. dù sao từ ý nghĩa nào đó mà nói, hắn và Lý Dật là lần đầu tiên gặp mặt. Mà quản lý sòng bạc phải là người mà Lý Dật cực kỳ tín nhiệm, bằng không đối phương động quỷ tâm tư nuốt tiền là chuyện rất dễ dàng.
“Lý tiên sinh, vì sao ngài lại đưa ra yêu cầu như vậy?” Karla không giải thích được hỏi.
Lý Dật không lập tức trả lời Karla nói, mà lấy ra một điếu thuốc lá châm khói. Rít mạnh một hơi, gắt gao nhìn chằm chằm con ngươi của Karla, gằn từng chữ: “Bởi vì ông là người của Annie.”
Lý Dật nói giống như một tiếng sấm sét nổ ngang trời nổ tung trong đầu Karla trong óc Karla trống rỗng. vẻ mặt ngây ngốc nhìn Lý Dật. tựa hồ hiếu kỳ vì sao Lý Dật có thể nhìn ra điểm này.
Vài giây qua đi, Karla lại lần nữa điều chỉnh biểu tình, lúc nầy hắn hoàn toàn thu liễm dáng tươi cười trên mặt, Cặp mắt hẹp dài cũng lóe lên ánh mắt khôn khéo: “Nếu Lý tiên sinh đã nhìn ra điểm này. như vậy tôi sẽ không giả ngu nữa. Đầu tiên. tôi rất cảm ơn Lý tiên sinh đã tín nhiệm tiểu thư. còn nữa, tôi cũng rất cảm ơn Lý tiên sinh đã tín nhiệm tôi. Bất quá tôi không thể đáp ứng lời đề nghị của ngài.”
Lý Dật không nói gì, chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Karla. ý bảo hắn tiếp tục.
“Rất Xin lỗi, Lý tiên Sinh, làm thành viên trung tâm của gia tộc Gambino, tôi chỉ có thể qnản lý sản nghiệp của gia tộc, đây là quy củ của gia tộc, tôi không thể đánh phá quy củ này." Karla lộ ra vẻ mỉm cười áy náy.
Nghe Karla vừa nói như thế, Lý Dật cũng không tiếp tục cưỡng cầu: “Xin lỗi, tôi không suy nghĩ đến điểm này.”
“Lý tiên Sinh, tôi có thể giới thiệu cho ngài một người thích hợp.” Karla nhíu mày Suy tư một phen, nói:" Theo tôi được biết, tại Las Vegas có một ít sòng bạc có người Trung Quốc nhập cổ(cổ đông). mà tôi cũng biết một ít nhân tài ưu tú"
“Nga.?” Lý Dật tựa hồ thật không ngờ điểm nầy, nghe Karla vừa nói như thế nhiều ít có Chút hiếu kỳ. Bất quá hắn cũng không tiếp tục trọng tâm Câu Chuyện! mà trầm giọng nói: “Chuyện này sau này chúng ta hãy nói, ông thuật lại lời Annie nói đi.”
Lý Dật nói làm khóe mắt Karla nhẩy lên vài Cái, hắn dùng một loại ánh mắt quái dị liếc mắt nhìn Lý Dật, bất quá biểu tình lập tức khôi phục lại bình thường:“ Tiểu thư muốn tôi nói cho ngài, tối nay Gia Cát Minh Nguyệt sẽ cùng bàn chuyện tẩy tiền đen với ngài. Mặt khác tiểu thư nói. chuyện lần nầy nàng phải có ăn nói.”
Ăn nói?
Hai chữ này lập tức làm trái tim Lý Dật trầm xuống, Lý Dật tựa hồ đoán được Câu này của AndreW h chỉ cái gì.
“Còn có không?” Giọng hỏi của Lý Dật có vẻ có chút trầm thấp.
Karla lắc đầu.
Thấy Karla lắc đầu. Lý Dật chậm rãi dụi tàn thuốc trong tay, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Karla, chậm rãi nói: “Karla tiên Sinh, tôi nghĩ lo lắng của ông sẽ dư thừa, Chuyện như trong tưởng tượng của ông sẽ không phát Sinh.”
Nguyên bản, lúc nầy Karla đã hoàn toàn khôi phục lại khi phải có thể một minh đảm đương một phía, bất quá nghe được những lời nầy của Lý Dật, thân thể hắn rõ ràng Chấn động một chút. Hắn muốn nói gì đó, thế nhưng Lý Dật cũng không cho hắn cơ hội, mà trực tiếp rời khỏi phòng.
Tám giờ tối, Gia Cát Minh Nguyệt cùng lãọ Miêu đi Xuống phòng Lý Dật.
Sau khi đi vào phòng Lý Dật, lão Miêu thủy chung vẫn duy trì cự ly một thước với Gia Cát Minh Nguyệt, bước chân hắn rất nhẹ, giẫm lên thảm hầu như không có bất luận thanh âm gì, nhưng khi Chân tiếp Xúc thảm, trên thảm sẽ lộ ra vết Chân nhợt nhạt, rất hiển nhiên, công phu chân của lão Miêu đã luyện được lô hỏa thuần thanh. Dưới ngọn đèn, con ngươi hắn Sáng đến Chói mắt, giống như ánh mắt cú mèo trong đêm đen, làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào.
Tuy rằng hắn không rời Gia Cát Minh Nguyệt một tấc bước. thế nhưng nếu người không lưu tâm sẽ không chú ý được hắn. Hắn giống như một u linh màu đen, làm cho người ta có loại cảm giác phiêu hốt bất định.
Khác với lão Miêu. tiếng bước chân Gia Cát Minh Nguyệt có chút trầm trọng, tiếng giày giẫm lên thảm phát sinh thanh âm cực kỳ nặng nề, phảng phất giống như biểu tình hiện tại của nàng. Lúc này nàng ta chăm chú cau mày, cặp mắt có chút âm trầm, bất quá đôi môi khêu gợi Vẫn là màu đỎ tươi tiên diễm!
Trong đại Sãnh, trong tay Lý Dật đang cầm điếu thuốc lá nhẹ nhàng hút. Anh Hoa đứng ngay sau lưng hắn một thước. giống như một pho tượng ma thần. toàn thân toát ra khí tức băng lãnh, ánh mắt âm lãnh đảo lên người Gia Cát Minh Nguyệt. làm toàn thân nàng ta cũng không thoải mái.
Bất quá, lực khống chế của Gia Cát Minh Nguyệt cực kỳ Xuất sắc. trên mặt nàng không hề lộ ra bất luận điều gì không khỏe.
Rất nhanh, Gia Cát Minh Nguyệt đi tới đối diện Lý Dật, nàng ta không chờ Lý Dật phân phó liền trực tiếp ngồi lên sô pha, mà lão Miêu lại yên lặng thủ hộ sau lưng nàng ta.
“Lý Dật, tôi nghĩ, giữa Chúng ta có thể hảo hảo bàn Chuyện.” Gia Cát Minh Nguyệt ngẩng đầu, dùng một loại giọng nói thoáng trầm thấp: “Chỉ có hai người chúng ta."
“ĐượC!” Lý Dật rất Sảng khoái đáp ứng thỉnh Cầu của Gia Cát Minh Nguyệt, sau đó làm thủ thế đối với Anh Hoa.
Thấy thủ thế của Lý Dật, Anh Hoa Chần chờ một Chút, cuối cùng cũng rời đi. So Sánh với Anh Hoa mà nói. lão Miêu cũng không làm theo lời Gia Cát Minh Nguyệt rời đi. mà giống như một cây thương đứng nơi đó, vẫn không nhúc nhích.
“Ði ra ngoài." Trong giọng nói của Gia Cát Minh Nguyệt mang theo ý tứ trách cứ.
Lão Miêu không hề cử động, mà lạnh lùng nhìn Lý Dật.
Đón nhận ánh mắt lạnh lùng của lão Miêu, Lý Dật thản nhiên nói: “Ta muốn giết Cô ta ngươi ở bên cạnh cũng vô ích.”
“Ngươi có thể thử Xem” Lão Miêu rít giọng, thanh âm u lãnh, giọng nói kiên quyết. Trện người càng bộc phát ra Chiến ý dày đặc.
Tựa hồ hắn đã làm Xong sự Chuẩn bị quyết đấu với Lý Dật!
“Ta sẽ không động cô ta” Lý Dật ở trên người lão Miêu thấy được một thứ chấp nhất.
Lão Miêu nhìn chằm chằm Lý Dật vài giây, Sau đó lạnh lùng nói: “Nhớ kỹ lời ngươi nói. bằng không ta sẽ giết ngươi.”
Dứt lời, lão Miêu không đợi Lý Dật đáp lời, trực tiếp Xoay người rời đi, bước Chân vẫn mềm mại như cũ.
Nhìn bóng lưng của lão Miêu, Lý Dật lộ ra dáng tươi cười khinh miệt. cũng chưa nói gì.
Mà Gia Cát Minh Nguyệt tựa hồ đối với cuộc nói chuyện giữa Lý Dật và lão Miêu tuyệt không cảm thấy hứng thú, nàng ta không hề nói gì, mà chờ lão Miêu đóng cửa phòng lại. mới mở miệng nói: “Lý Dật. ta nghĩ, giữa chúng ta có thể làm một bút giao dịch.”
“Ta không tiếp thu giữa ta và ngươi có vụ giao dịch gì có thể làm." Lý Dật lạnh lùng cự tuyệt.
Lý Dật nói làm Gia Cát Minh Nguyệt hơi nhíu mày, bất quá nàng ta rất nhanh ổn định nỗi lòng, trầm giọng hỏi: “Vậy ngươi muốn thủ tiêu hợp tác với Tiêu tiên sinh?”
“Thủ tiêu?” Lý Dật lắc đậu: “Vì sao ta phải thủ tiêu?"
“Vậy ngươi muốn làm gì?" Gia Cát Minh Nguyệt rõ ràng nhận thấy được trong dáng tươi cười của Lý Dật tràn ngập khí tức nguy hiểm
Lý Dật lần thứ hai châm một điếu thuốc lá, nhẹ nhàng hút một hơi, nói: “Gia Cát Minh Nguyệt, nếu như ta nhỚ không lầm, ngay từ đầu, bút sinh ý nầy là ta thúc đẩy phải không?”
Nghe được Lý Dật nói, trong đầu Gia Cát Minh Nguyệt theo bản năng hiện ra chuyện Xẩy ra tại sòng bạc Hoàng Quan hƠn nữa năm trước. Lần đó, AndreW Luofu đại biểu gia tộc Gambino đi tới Thượng Hải cùng Tiêu Thanh SƠn bàn chuyện tẩy tiền đen. Lúc đó. AndreW dùng một loại tư thái cực kỳ cường ngạnh đưa ra muốn phân đi bốn thành lợi nhuận, mà Tiêu Thanh Sơn trước đó đã thương lượng với AndreW Luofu là ba thành!
Ngày đó, đối mặt AndreW cường thế. Gia Cát Minh Nguyệt không hề có biện pháp. kết quả Lý Dật đứng ra đàm phán với AndreW, vừa mở miệng đã kinh người, không chỉ đổi cho gia tộc Gambino chỉ hai thành lợi nhuận, còn đổi năm phần trăm cổ phần của sòng bạc.
Chuyện lần đó, Gia Cát Minh Nguyệt tuy rằng không biết ẩn ý trong đó, thế nhưng cũng rất bội phục Lý Dật.
Mà cử động đó của Lý Dật lại trực tiếp giúp cho Tiêu Thanh Sơn có được hơn mấy triệu thu nhập!
Chỉ là có chút châm chọc chính là. hôm nay Lý Dật thành tân chủ nhân của sòng bạc. hƠn nữa hai Sòng bạc mà Tiêu Thanh SƠn muốn tẩy tiền đen đều thuộc về Lý Dật. Nghĩ tới đây, Gia Cát Minh Nguyệt khẽ thở dài, phức tạp liếc mắt nhìn Lý Dật, gật đầu nói: “Đúng vậy."
"Kỳ thực chúng ta đều thật không ngờ, chuyện hợp tác hơn nữa năm trước lại phát triển đến loại tình trạng như bây giờ." Lý Dật lộ ra dáng tươi cười trào phúng. Không biết đang trào phúng Gia Cát Minh Nguyệt hay đang cười nhạo chính hắn. Đối mặt cảm thán của Lý Dật, Gia Cát Minh Nguyệt rất thức thời tuyển chọn trầm mặc, nàng ta từ lâu phát hiện Lý Dật đã không còn là Lý Dật của trước kia. trước đây
những cử động của Lý Dật vốn không nhập được pháp nhãn nàng ta, nàng ta vẫn không quen nhìn một ít cách làm của Lý Dật, thậm chí trong lòng còn phản đối Lý Dật kế thừa y bát của Tiêu Thanh Sơn. Chỉ là ngại mệnh lệnh Tiêu Thanh Sơn nên không nói ra mà thôi!
Thế nhưng hôm nay, Lý Dật lại cấp nàng ta một loại cảm giác thâm sâu khó lường, loại cảm giác nầy càng cường liệt hơn khi đối mặt AndreW Luofu!
“Hợp tác vẫn có thể tiếp tục. nhưng năm phần trăm kia ta phải thu hồi!" Lý Dật thản nhiên nói: “Mặt khác, lợi nhuận ta lấy sáu thành, các ngươi bốn thành!”
Lý Dật nói làm Gia Cát Minh Nguyệt nhíu mày. nói: “Giá tiền này hơi quá đáng."
“Quá đáng?” Nghe hai chữ nầy, Lý Dật đột nhiên nở nụ cười, cười thật âm trầm:“ Ngươi dám theo ta để cấp hai chữ quá đáng này? Lẽ nào ngươi cho rằng ta làm như vậy thực sự quá đáng?” Có thể nhận thấy được Ly Dật đang tức giận, vô ý thức hắn nhích lại gần Gia Cát Minh Nguyệt.
“Gia Cát Minh Nguyệt. năm phần trăm cổ phần trong các Sòng bạc là ta tranh thủ cho các ngươi! Tỉ lệ bốn sáu cũng là ta tranh thủ cho các ngươi!” Lý Dật tàn bạo nói: “Về phần ta muốn thu thêm hai phần lợi nhuận, ân, ngươi có thể Xem như là phí lợi tức ta muốn thu thêm”
“Lý Dật. ngươi phải rõ ràng, cho dù chúng ta không hợp tác với ngươi, cũng có thể hợp tác với người khác!” Có thể tư thế cường mãnh của Lý Dật làm cho Gia Cát Minh Nguyệt có chút khó chịu, nàng ta liền lộ ra biểu tình không cam lòng tỏ ra yếu kém
Lý Dật cười lạnh nói: “Vậy ngươi có thể thử Xem tại Las Vegas, nga, không, là ở nước Mỹ, có một nhà sòng bạc nào dám tẩy tiền đen cho các ngươi!”
“Chúng ta có thể tìm Sòng bạc tại Ma Cao. Đông Nam Á hoặc Châu Âu!" Gia Cát Minh Nguyệt vẫn mạnh miệng như trước, chỉ là giọng nói yếu đi vài phần.
“Bên Ma Cao các ngươi không dám đi. các ngươi sợ chính phủ nhúng tay.” Lý Dật khinh miệt cười cười: “Đông Nam Á và Âu Châu các ngươi không có đường dây. mặc dù có đường, Song phương không quen biết, loại sinh ý nầy căn bản không cách nào làm"
Lý Dật nói phảng phất giống như một con dao sắc bén cắm vào trong trái tim Gia Cát Minh Nguyệt, nhất thời làm nàng ta nhụt chí.
Đúng như lời Lý Dật, Gia Cát Minh Nguyệt không có lựa chọn nào khác.
Sau thoáng trầm mặc ngắn ngủi, Gia Cát Minh Nguyệt bỗng nhiên ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn Lý Dật, gằn từng chữ: “Còn nhớ rõ vừa rồi ta nói với ngươi. giữa chúng ta có thể bàn một vụ làm ăn không?"
“Giữa chúng ta ngoại trừ việc tẩy tiền đen ra, tựa hồ không có gi đáng để nói.” Lý Dật nhíu mày.
Gia Cát Minh Nguyệt lắc đầu nói: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không biện giải điều gì cho Tiêu tiên Sinh, sự tình tới loại tình trạng nầy, giải thích chỉ biết biến thành che giấu, là tái nhợt vô lực."
“Ngươi hiểu được là tốt rồi.” Giọng nói Lý Dật trầm thấp đến đáng sợ.
“Hay là, chúng ta có thể dùng loại phương thức khác giải quyết vấn đề nầy.” Gia Cát Minh Nguyệt đề nghị nói, vừa nói vừa tỉ mỉ quan sát biến hóa biểu tình của Lý Dật, tựa hồ muốn từ trong đó tìm ra một ít kẻ hở. Thế nhưng nàng thất vọng, nàng không tìm được bất luận thứ gì có giá trị trên mặt Lý Dật.
Lý Dật lắc đầu, giọng nói lạnh lùng mà kiên đinh: “Biện pháp giải quyết chỉ có một loại!"
Lý Dật nói làm thân thể Gia Cát Minh Nguyệt chấn động, khi nàng nghe được Lý Dật nói sẽ không giết mình, nàng ta liền hiểu được Lý Dật sẽ còn làm điều gì nữa.
Đây cũng là lý do mà ngay từ đầu nàng ta không lập tức bàn đến việc tẩy tiền đen, mà trực tiếp bàn chuyện giao dịch với Lý Dật.
“Lý Dật, ngươi nghĩ đôi môi ta có đẹp mắt không?” Gia Cát Minh Nguyệt bỗng nhiên nói Sang chuyện khác, khi hỏi cũng cố ý ưỡn ngực, bộ ngực cao vót ưỡn lên độ cong thật đáng sợ.
Lý Dật nở nụ cười, cười đến có chút âm trầm: “Khi ta ở tại Trung Quốc, toàn bộ nam nhân Thượng Hải đều muốn đôi môi của ngươi. có người nói nó giá trị một triệu. Ta nghĩ, điều đó đủ để chứng minh môi của ngươi đẹp.”
“Vậy ngươi thích không?” Gia Cát Minh Nguyệt vươn cái lưỡi thơm tho, nhẹ nhàng liếm liếm môi, biểu tình trở nên quyến rũ đến cực điểm.
Lý Dật gật đầu: “Ta thừa nhận vô luận là trước kia hay hiện tại, ta đều cảm thấy hứng thú với đôi môi của ngươi. Mặt khác có lẽ ngươi không biết, bởi vì đôi môi của ngươi, khi ta thưởng thức nữ nhân, nhiều ít cũng có ấn tượng về đôi môi của họ đẹp hay không đẹp."
“Thực sự?” Gia Cát Minh Nguyệt hiển nhiên không ngờ điểm nầy, Lý Dật nói làm cho nàng ta mơ hồ có chút hưng phấn.
Lý Dật không chút nào che giấu điểm này. rất thẳng thắn cấp ra đáp án: “Đúng VậY”
Thấy Lý Dật gật đầu. Gia Cát Minh Nguyệt không nói gì nữa. mà chậm rãi đặt hai chân lên bàn.
Mặc dù nàng ta chỉ cao một thước sáu, thế nhưng đôi chân lại chiếm tới hai phần ba của toàn bộ độ cao thân thể. hơn nữa thoạt nhìn cực kỳ cân Xứng. Có thể nói, đây là một đôi đùi đẹp đủ để mê hoặc bất luận nam nhân nào, nhất là đôi đùi được bọc bằng đôi vớ da màu đen. lực mê hoặc đối với nam nhân liền thẳng tắp bay lên.
Chậm rãi đặt hai chân lên bàn. Gia Cát Minh Nguyệt khom người. cởi giày. Trên thân nàng ta chỉ mặc một bộ áo hở cổ rất Sâu, lúc nầy vừa khom lưng, khe ngực thâm thúy lập tức lộ ra trước mặt Lý Dật.
Lý Dật chỉ lẳng lặng thưởng thức biểu hiện của Gia Cát Minh Nguyệt, cũng không bởi vì cử động của nàng ta mà biểu lộ bất cứ cái nhìn nào. Gia Cát Minh Nguyệt hiển nhiên cực kỳ hiểu rõ nam nhân, nàng ta không lập tức bỏ giầy ra, ngược lại động tác cực kỳ thong thả.
Khi nàng bỎ đi đôi giầy, đã qua mất ba phút!
Cũng giống như cặp đùi của nàng. bàn chân nàng cũng thật mê người. Đó là đôi chân khéo léo lả lướt, bao bọc bởi vớ da màu đen, dưới ánh đèn, đôi chân nhìn thật mê người.
Gia Cát Minh Nguyệt nhếch lên đầu ngón chân, nhẹ nhàng đặt hai chân lên sô pha, bày ra tư thế nằm nghiêng, nhẹ nhàng hất mái tóc dài, vươn đầu lưỡi tròn trịa, liếm liếm môi. dùng một loại thanh âm cực kỳ mê hoặc nói: “Lý Dật, chỉ cần ngươi có thể quên đi đoạn ân oán kia, ngươi có thể dùng đôi môi của ta làm bất cứ chuyện gì!”
Dứt lời. Gia Cát Minh Nguyệt dùng đầu lưỡi liếm đôi môi, Sau đó lại nhẹ giọng nói: “Mặt khác. ngươi còn có thể Xong cả thân thể của ta."
Nghe được Gia Cát Minh Nguyệt nói, Lý Dật nở nụ cười
Sau đó trong biểu tình yêu mị của Gia Cát Minh Nguyệt. Lý Dật đứng dậy đi vài bước tới trước người Gia Cát Minh Nguyệt, sau đó cúi Xuống thân thể, tay trái nhấc lên cằm của nàng ta, vươn ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ tươi của Gia Cát Minh Nguyệt. gằn từng chữ: “Ngày trước ta vì hắn không để ý sống chết lên tử chiến lôi đài! Hắn Xem ta như rác rưỡi ném đi không nói. còn làm cho ta giống như một con chó nhà tang chạy trốn hết hơn nữa Trung Quốc. Sau khi đi tới nước Mỹ lại giống như một con chó điên gặp người liền cắn! Lẽ nào ngươi cho rằng, chỉ bằng vào thân thể của ngươi là có thể bồi thường tất cả?"
Lý Dật nói làm Gia Cát Minh Nguyệt không nói gì mà chống đỡ, nàng ta tuyển chọn trầm mặc.
“Gia Cát Minh Nguyệt, ta thừa nhận thân thể ngươi giá trị không ít tiền. Thế nhưng, chuyện nầy không phải tiền là có thể giải quyết. Cũng không phải do ngươi há miệng hay vạch ra hai chân thì có thể giải quyết! Ta nói rồi, biện pháp giải quyết chỉ có một loại! Ngươi trở lại nói cho Tiêu Thanh Sơn. không lâu sau tương lai ta sẽ về nước trả lại nhân tình của hắn, ân, nhanh!”
Nói Xong lời cuối cùng. Lý Dật đột nhiên đề cao thanh âm, trong lúc nhất thời. cả căn phòng đầy rẫy âm thanh của hắn!
Lý Dật nói làm thân thể Gia Cát Minh Nguyệt kịch liệt chấn động. Sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt như tờ giấy!
Giờ khắc nầy, trên mặt nàng ta tràn ngập một loại biểu tình như khuất nhục!
Nhìn khuôn mặt bởi vì sỉ nhục mà phẩn nộ vặn vẹo của Gia Cát Minh Nguyệt, Lý Dật nở nụ cười, cười đến không chút kiêng nể!
Chỉ là trong tiếng cười còn kèm theo một cổ thê lương mà người khác không cách nào hiểu được!