Sau khi thi đấu kết thúc, tổ tiết mục mở một cuộc họp ngắn với các thí sinh, xác định lịch trình quay chụp mấy ngày kế tiếp, lúc các tổ luyện tập sẽ phải quay một đoạn video, tổ tiết mục sẽ cắt nối biện tập chiếu ra làm tư liệu sống. Chờ đến khi tất cả những chuyện vặt vãnh được giải quyết xong, đã đến hai giờ sáng.
Thẩm Hoài lái xe đưa Diệp Thương về nhà, trên đường không biết như thế nào lại nói tới 《 Hạ Trùng 》.
Từ trước đến nay Lục Dương không thích nhận phỏng vấn, cho nên về bối cảnh sáng tác《 Hạ Trùng 》phần lớn là do mọi người lan truyền bịa đặt, Thẩm Hoài vốn tưởng rằng có nội tình gì, cho nên rất săn sóc không hỏi đến.
Diệp Thương lại chủ động mở miệng: "Làm gì nội tình gì, là do trước đây công ty phát hành đĩa nhạc không cho tôi nói."
Thẩm Hoài lập tức có chút tò mò.
Diệp Thương ho khan một tiếng: "Tôi trước kia rất nghèo, sống ở một căn gác mái vừa bé vừa tối, vừa mưa dột lại lọt gió, đặc biệt là khi đến mùa hè, rất nhiều côn trùng chui vào, che bóng đèn lúc có lúc không, rất phiền lòng, tôi liền bôi keo nước lên bóng đèn, lũ côn trùng đó vẫn ngu ngốc đâm đầu vào bóng đèn, sau đó toàn bộ đều bị dính......"
Tuy rằng lấy hiểu biết của Thẩm Hoài đối với Diệp Thương, sẽ không nghĩ đến loại chuyện xưa ngoan cường theo đuổi ước mơ, nhưng nghe Diệp Thương nói vẫn làm mí mắt anh giật mạnh liên tục, anh cho rằng chỉ có học sinh tiểu học mới làm loại chuyện trẻ trâu như vậy.
Anh đánh gãy Diệp Thương: "Sau đó thì sao?"
"Ah." Diệp Thương mở tay ra, "Sau đó bóng đèn nổ, cả tòa lầu bị cắt điện, nửa đêm mới sửa được."
Thẩm Hoài: "......"
Anh cảm thấy công ty đĩa nhạc làm vậy là đúng, nếu không thiết lập tính cách vỡ thành như vậy, bao nhiêu lăng kính fans cũng vô dụng.
Thẩm Hoài không nói lời nào, nhưng chuyện xưa của Diệp Thương còn chưa xong: "Buổi tối hôm đó tôi lên sân thượng, dưới ánh trăng viết nhạc, viết cả một đêm, chờ đến khi tôi ý thức được, chân đã tê rần. Tôi không nhúc nhích được, liền dựa vào lan can tầng thượng, khoảng khác nhìn thấy mặt trời mọc, tôi bỗng nhiên cảm thấy, tôi với lũ côn trùng ngu xuẩn kia cũng không khác nhau lắm, nhưng làm sao được? Ánh sáng ở nơi đó mà."
Hắn đương nhiên nói, nhưng Thẩm Hoài lại ngơ ngẩn, một lúc lâu sau cũng không thấy nói chuyện.
Diệp Thương nói xong, không thấy Thẩm Hoài đáp lại, liền chẳng hề để ý cúi đầu chơi di động.
Thẩm Hoài nghe âm thanh của trò chơi điện tử phía sau, mím chặt môi, nhưng đôi mắt bị che khuất sau lớp kính kia lại ẩn chứa ánh sáng.
Về đến nhà, Thẩm Hoài thay tây trang trên người, rửa mặt xong, đổi thành đồ ở nhà, tóc mềm mại rũ ở trên trán, dưới ánh đèn ánh lên màu đay nhợt nhạt, về đến nhà, thần sắc của anh cũng trở nên mềm mại hơn, so với thiết lập tinh anh bên ngoài, người trước mắt giống như trẻ ra vài tuổi, giống như một sinh viên mới ra trường.
Anh không có ngủ, mà là mở máy tính ra, tìm tòi tất cả các ca khúc ngẫu nhiên từ lúc bắt đầu《 Sao sáng ngày mai 》, từng hàng tên bài hát xẹt qua trước mắt anh, tương quan nội dung của các bài hát cũng xuất hiện trong đầu, đây là công việc của anh khi mới tiếp nhận Diệp Thương, hiện giờ chẳng qua là xác nhận lại một lần.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Diệp Thương trúng phải 《 Hạ Trùng 》 là do mệnh không tốt, chỉ có Thẩm Hoài nhận ra có điều không thích hợp, chẳng qua lúc ấy anh không muốn gây náo loạn, hiện giờ anh đem tất cả các ca khúc xem lại một lượt, xác nhận trong đó không hề có một đầu là các ca khúc yêu cầu cao độ như《 Hạ Trùng》.
Ca khúc có độ khó ngang《 Hạ Trùng》cũng không ít, nhưng từ khi bắt đầu cuộc thi tới nay tổng cọng có 135 bài hát, chắc chắn không có khả năng chỉ có Diệp Thương "vừa vặn" chọn trúng.
Ánh mắt Thẩm Hoài dần lạnh đi, anh không muốn phải nhúng tay vào quá trình thi đấu, nhưng nếu có người âm thầm phá rối......
Thẩm Hoài suy nghĩ, viết một bưu kiện chuyển đi.
Phát sóng trực tiếp thi đấu Top 10 của《 Sao sáng ngày mai》tuy rằng kết thúc, nhưng các đề tài về nó bây giờ mới bắt đầu. Cư dân mạng hôm nay cực kỳ bận rộn, đầu tiên là đăng bài lên vòng bạn bè phát bieur một chút tâm tihf của mình, sau đó lêm Weibo trào phúng Hạ Phi tự vả mặt, sau đó vây xem chuyện cười của các Blog lớn, cuối cùng đầy phấn khởi mà gia nhập cuộc battle với antifans.
Diên đàn Ngu Thanh là diễn đàn giải trí lớn nhất trong nước, lưu lượng cực lớn, 《 Sao sáng ngày mai》 là chương trình giả trí đang nóng gần đây, chiếm cứ một nửa giang sơn trang đầu, vì thế chỉ một bài đăng được đăng lên, lập tức thu hút được rất nhiều người chú ý.
—— Vãi nồi, tôi vốn là người ghét Diệp Thương hôm nay lại phải chuyển sang thành người hâm mộ!
lz Không hâm mộ ai, chỉ ghét Diệp Thương, phát sóng trực tiếp hôm nay vốn muốn xem cậu ta bị loại như thế nào, tram triệu không nghĩ tới! Tôi mẹ nó nghe cậu ta hát xong, thế mà lại trở thành người hâm mộ!!! 【 video 】【 video 】
1l: Người hâm mộ Diệp Thương hôm nay không giả đáng thương mà lại đi diễn kịch?
2l: Vãi chưởng tôi cũng giống với chủ lầu, xem xong phát sóng trực tiếp hôm nay liền trở thành người hâm mộ, đoạn cậu ấy đáp lại Trịnh Triệu kia quá đàn ông! Đẹp trái đến mức tôi không khép được chân!
3l: Tự thẩm cút đi!
......
35l: Tò mò đi xem, tôi chỉ muốn nói vãi loz!
36l: vãi loz +1
37l: vãi loz +2
......
123l: Tự sát một lần mà giống như thoát thai hoán cốt! Biểu hiện này mẹ nó giống hệt bị xuyên!
188l: Kỳ thật giọng hát của cậu ấy vốn không kém nhỉ, hiện tại tìm được đúng con đường, có lòng tin, cùng với trước kia khác nhau thật sự bình thường!
189l: Chủ lầu là fans khen người cũng phải có tâm chút chứ? Dùng loại video đã qua chỉnh sửa để khen giọng hát? 【 nôn mửa 】
200l: Tôi ở hiện trường, tôi làm chứng cậu ấy hát ở hiện trường hay hơn cả trên video, bọn tôi ở hiện trường đều khóc......
......
Nhiệt độ của Diệp Thương cơ hồ trong nháy mắt tăng lên, chỉ qua một buổi tối đã chiếm được Top1 hotsearch.
Minh Vi sáng sớm tỉnh dậy nhìn thấy hot search liền sợ ngây người, cô không nghĩ tới Thẩm Hoài có thể khiến cho một cái cây chết sống lại, cô vội vàng gọi điên hỏi đã xảy ra chuyện gì, phản ứng của Thẩm Hoài lại rất bình tĩnh.
Chỉ trong một buổi sáng, anh gần như bị gọi cháy máy, bởi vì trước kia không ai xem trọng Diệp Thương, nên mới để rơi vào tay Thẩm Hoài, bây giờ tự nhiên không ít kẻ hổi hận, lại chỉ có thể nương nhờ những lời chúc mừng để bày tỏ một hai câu ghen tị.
Đối với những ghen ghét không đau không ngứa đó, Thẩm Hoài không them quan tâm, anh nhìn thoáng qua đồng hồ, đã 10 rưỡi, nhưng cửa của căn phòng trên lầu vẫn đóng như cũ.
Ngay khi Thẩm Hoài định lên gọi Diệp Thương, của phòng cuối cùng cũng mở ra, Diệp Thương mang theo đầu tóc rối như tổ chim, lung lay xuống lầu.
Thẩm Hoài nhìn hắn vẫn còn buồn ngủ, đến dép cũng không muốn lê, mặc dù đã nhìn thấy cảnh tượng này nhiều lần, Thẩm Hoài vẫn lo lắng đối phương dsex dùng một chân giẫm không khí rồi lăn xuống cầu thang như cũ.
Diệp Thương như du hồn rửa mặt xong, lúc này mới ngồi trước bàn ăn, trong miệng ngậm một lát bánh mì nướng, vừa chơi điện thoại vừa ăn sáng.
Thẩm Hoài tắt ipad, đứng lên: "Chút nữa tôi có việc phải đi một chuyến, giữa trưa sẽ có dì tới nấu cơm, anh nhớ phải ăn đấy."
Diệp Thương mơ mơ màng màng lên tiếng.
Thẩm Hoài có chút bất đắc dĩ, chỉ có thể vội vàng dặn dò vài câu liền ra khỏi nhà.
Thẩm Hoài tới một tiệm ăn gia đình, một lát sau, một người đàn ông mang mũ lưỡi trai ngồi xuống ghế lô, nhìn thất Thẩm Hoài, anh ta gỡ mũ xuống, lộ ra một gương mặt anh tuấn.
"Loại người bận rộn như cậu, cuối cùng cũng có thời gian gặp mặt người bạn già này?" Đối phương vừa cười vừa cho Thẩm Hoài một đấm, "Hôm qua tôi thấy bưu kiện cậu gửi có chút không thể tin được."
Thẩm Hoài cũng lộ ý cười, không phải nụ cười mỉm đầy khắc chế khi xã giao, mà là mang theo sự thoải mái khi nhìn thấy bạn bè.
Người đàn ông này tên là Trần Trì Vũ, hai năm trước anh ta về nước sau khi tốt nghiệp bằng giỏi ở nước ngoài, sáng lập công ty khoa học kỹ thuật Trì Vũ, một bước trở thành một nhà mạng mới phổ biến.
Anh ta và Thẩm Hoài là bạn thân, quan hệ của hai người vẫn luôn tốt, chăng qua hai năm nay công việc bận rộn, cho nên không thường xuyên liên hệ như trước, nhưng sau khi Trần Trì Vũ nhận được bưu kiên của Thâm Hoài, lại cực kỳ coi trọng, cố ý tạm hoãn công viêc của bản thân để tới gặp anh.
Thẩm Hoài không nói loằng ngoằng, hỏi: "Cậu đã xem video tôi gửi chưa? Loại phần mềm tùy chọn ca khúc này có khả năng gian lận không?"
Trần Trì Vũ dở khóc dở cười: "Loại chuyện này, cần cậu quan thế thế à? Còn đặc biệt gọi tôi tới." Nói thì nói như vậy, anh ta vẫn nghiêm túc trả lời, "Loại tùy chọn này rất dễ dàng can thiệp, giống như cậu nói tình huống chỉ định bài hát không phải khó làm được. Chẳng qua cứ cho rằng cậu có chứng cứ về việc can thiệp của đối phương, nhưng nguồn gốc của chứng cứ lại không hợp pháp, không có hiêu lực pháp luật cũng vô dung."
Thẩm Hoài cũng biết, lại nói: "Tôi chỉ cần xác nhận có người động tay động chân hay không là được."
"Vậy rất đơn giản." Trần Trì Vũ lấy ra một cái USB nho nhỏ, "Cái USB này có một thuật toán nhỏ, đến lúc đó cậu nghĩ cách cắm cái USB này lên máy tính chủ, chỉ cần có người thay đổi trình tự bài hát, nó sẽ khởi động, đem tất cả các ghi chép gửi đến máy tính của cậu."
Thẩm Hoài nhận USB bỏ vào túi của mình: "Cảm ơn."
"Loại chuyện nhỏ này cậu không phải khách sáo."
Nói xong việc chính, đồ ăn cũng đã lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, Trần Trì Vũ nói: "Tôi nói này, laoij công việc trở thành người đại diện này cậu làm đến nghiện luôn rồi à? Không suy nghĩ trở lại?"
Thẩm Hoài hơi câu khóe môi, hỏi lại: "Làm người đại diện có cái gì không tốt?"
"Cũng không phải không tốt, tôi chỉ cảm thấy dùng dao mổ trâu giết gà, đáng tiếc cho cả một người bản lĩnh của cậu." Trần Trì Vũ tiếc hận tặc lưỡi.
Thẩm Hoài cười khẽ: "Không có gì phải tiếc, tôi thật sự cảm thấy mọi việc hiện tại, so với trò chơi tiền tài thuần túy kia thú vị hơn nhiều."
Anh nói như vậy, Trần Trì Vũ liền nhớ tới một việc, hỏi: "Nghệ sĩ nhỏ ngày trước cậu mang cùng cậu tan rồi? Tôi thấy cậu ta mấy ngày nay nào là tham dự hoạt động của nhãn hàng, nào là tham gia chương trình thực tế, nghe nói còn muốn tham gia diễn wed drama, chặc chặc, náo nhiệt thật sự."
Thẩm Hoài cười cười, trông có vẻ không có nửa phần hứng thú.
Trần Trì Vũ chống cằm: "Cậu thật sự không thèm để ý nhở?"
Thẩm Hoài: "Cậu ta không phải nghệ sĩ của tôi, tại sao tôi phải để ý?"
Trần Trì Vũ: "Không nên nói như vậy, dù sao cậu cũng dàng rất nhiều tâm huyết lên cái đóa hoa đen sì đó, cậu ta thiếu kiến thức, không biết giáo viên thanh nhạc và giáo viên dạy nhảy cậu mời cho caaujto đều là những người có tiếng có quyền, lại bởi vì chút chuyện nhỏ mà phản bội cậu, cậu chẳng lẽ không tức giận, không thấy buồn à?"
Thẩm Hoài nhàn nhạt nói: "Chưa đến bực tức khổ sở, chẳng qua chỉ là một lần đầu tư thất bại, có phần thất vọng thôi."
Trần Trì Vũ cười quái dị: "Cậu như vậy qua bạc tình rồi, bây giờ tôi thấy có chút đồng tình với cậu ta
Thẩm Hoài không để ý đến anh ta.
Trần Trì Vũ lại nói: "Ai, tôi thật sự tò mò, cậu mai danh ẩn tích đi làm người đại diễn cho mấy nghẹ sĩ nhỏ này làm gì, rốt cuộc có ý đồ gì đây?"
Thẩm Hoài còn chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề này, lúc này bị Trần TRì Vũ hỏi, anh nhíu mỳ suy nghĩ, lần đầu tiên lộ ra vẻ không chắc chắn: "Tôi cũng không biết, đại khái là muốn tìm............ý nghĩa tồn tại một chút?"
Trần Trì Vũ: "......"
Nếu là người khác, Trần Trì Vũ có lẽ sẽ cười nhạo đối phương bị trẻ trâu giai đoạn cuối, nhưng nhìn Thẩm Hoài nhíu mày nghiêm túc, anh ta chỉ có thể yên lặng thở dài.
Tâm tư anh lớn quả nhiên khó hiểu.