Giới Tu Tiên đầy rẫy thương tích, các môn phái đều bị thương nặng, lúc này hôn lễ của Thiên Sơn tông chủ giống như một tin vui mở ra bầu không khí mới, tràn đầy vô số lời chúc phúc nhiệt liệt và kỳ nguyện tốt đẹp.
Mộ Sân Cừ bị vải hồng che mắt, nhưng khi thị giác biến mất, xúc giác và cảm giác càng thêm rõ ràng.
Ngón tay mảnh dài tháo mở quần áo nàng, ấm áp dọc theo xương quai xanh trượt xuống, mãi cho đến khi đầu v* được nhẹ nhàng xoa ấn.
Thân thể Mộ Sân Cừ cực kỳ mẫn cảm, chỉ có như vậy đã hô hấp dồn dập.
Nàng thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng tầm mắt đặt trên người mình có bao nhiêu nóng cháy.
"Phu quân..."
Mộ Sân Cừ xinh đẹp đến mức câu hồn nhiếp phách.
Áo cưới đỏ thẫm làm nàng càng thêm diễm lệ, mặt mày tràn đầy phong tình vạn chủng, vải đỏ bị Mạch Tân Diệc lột ra từng lớp, tựa như nghi thức trước khi nhấm nháp chiến lợi phẩm, trong lòng hắn lại vui mừng phát run.
Màu đỏ ánh lên da thịt trắng nõn, nổi bật lên màu tuyết trắng, trong lòng Mạch Tân Diệc đều là dục hỏa kích động, chỉ muốn hung hắng ấn xuống màu thuần trắng đó từng đoá hồng mai diễm lệ, phong tình lay động.
"Phu quân?"
Mộ Sân Cừ không biết giọng nói nàng có bao nhiêu mị hoặc, làm Mạch Tân Diệc nghe thấy dương v*t đã căng đau, hận không thể lập tức cắm vào tiểu huyệt khẩn trí.
Mộ Sân Cừ hoảng loạn vươn tay ra sờ, Mạch Tân Diệc nắm tay nàng để mười ngón tay đan vào nhau.
"A Cừ,"
Mộ Sân Cừ thuận theo dựa vào lòng ngực Mạch Tân Diệc,
"Vợ ta A Cừ."
Từ hôm nay trở đi, hai người lập khế ước thành phu thê, không bao giờ chia cắt.
Vải đỏ che đi đôi mắt xinh đẹp của nàng, lại càng câu ra vài phần mị hoặc, Mộ Sân Cừ nhấp môi, tay nhỏ sờ soạng muốn cởi quần áo hắn.
Da thịt nóng bỏng cơ hồ không hề có khoảng cách, Mộ Sân Cừ dọc theo cơ bắp cứng rắn xuống tìm, tiểu gia hỏa tràn đầy tinh thần gãi vào lòng bàn tay nàng, vừa nóng vừa ngứa.
"Phu quân ~"
Mộ Sân Cừ kêu hắn cực nhỏ, giọng nói vừa kiều vừa mềm, câu ra dục vọng sôi trào bồng bột.
Mộ Sân Cừ đã ướt đẫm, nàng không cởi ra miếng vải đỏ, cứ như vậy nắm dương v*t thô dài ngồi xuống, lấp đầy nàng.
Thật thoải mái.
Vừa nóng vừa cứng, hoàn mỹ phù hợp với phần mà nàng khuyết thiếu, giống như Mạch Tân Diệc xuất hiện là để lấp đầy thân thể của nàng, đồng thời cũng lấp đầy sinh mệnh nàng.
Mạch Tân Diệc vô cùng ôn nhu, mang Mộ Sân Cừ đi từng bước lên cao trào.
Nhưng người đã hưởng qua tư vị làm tình kịch liệt làm sao sẽ cảm thấy thỏa mãn với tiết tấu nhẹ nhàng như vậy.
Mộ Sân Cừ ôm chặt Mạch Tân Diệc, từ trên nhún xuống đem nó phun ra nuốt vào nhấm nuốt.
"Mạnh một chút... Phu quân..."
Mạch Tân Diệc ngoan ngoãn kỳ lạ, đối với Mộ Sân Cừ chính là nói gì nghe nấy, Mộ Sân Cừ kêu hắn mạnh một chút, hắn liền mạnh mẽ thao lộng, kêu hắn sâu một chút, hắn liền ngang ngược đẩy ra thịt mềm đẩy vào càng sâu.
Tử cung nho nhỏ bị cắm mở, hoa dịch tràn ra bên ngoài liên tục, òm ọp lên men trong bóng đêm mờ mịt.
Thở dốc pha lẫn hơi thở nóng rực, Mộ Sân Cừ vẫn còn chưa thỏa mãn mà quấn chặt vật cứng rắn nóng rực thật lâu không chịu phóng thích của Mạch Tân Diệc.
"Bắn vào, phu quân, tiến vào..."
Mạch Tân Diệc đỉnh đi vào thật mạnh, đem tinh dịch bắn vào chỗ sâu nhất thân thể nàng.
Như là vĩnh viễn không thấy thỏa mãn, Mộ Sân Cừ quấn lấy Mạch Tân Diệc nhét vào lần nữa, tinh dịch nóng bỏng tràn đầy lắc lư trong tử cung.
"A... Ha..."
Âm thanh thỏa mãn sung sướng tùy ý tràn lan dưới bóng đêm, Mộ Sân Cừ run rẩy, cuối cùng không chịu đựng được tiết ra một cổ hoa dịch, khăn trải giường đỏ tươi ướt đẫm, nơi nơi đều là hỗn hợp tinh dịch và huyệt dịch.
Tóc đen quấn lấy da thịt trắng nõn, cực diễm cực đẹp.
Mạch Tân Diệc ấn bụng nhỏ phồng lên, ánh mắt âm u, linh khí của người tu tiên bài xích con nối dõi, nhưng hiện tại bản thân và Mộ Sân Cừ chính là linh lực cùng căn, kinh mạch cùng nguyên, có lẽ dựng dục huyết mạch sẽ càng dễ dàng hơn chăng.
"A Cừ,"
Cắm mở tử cung, Mạch Tân Diệc đem dương v*t đẩy vào tử cung chứa đầy tinh dịch,
"Cho ta một đứa con được không."
[Chính văn hoàn]