Hùng Âm tất nhiên mong còn không được. Anh cẩn thận giúp Tinh quay người lại, từ ôm sau lưng thành ôm từ phía trước.
Nói ôm từ phía trước thì cũng không đúng lắm. Hai chân Tinh vòng qua thắt lưng người đàn ông, có lẽ vì quá mất thăng bằng, cậu vòng tay qua luôn, ôm lấy cổ Hùng Âm.
Tư thế này tuy không thể tuốt đằng trước, nhưng làm mặt sau rất tiện. Hùng Âm cầm lọ gel bôi trơn lại, thấp giọng nói. “Cậu tự làm nhé?”
Như vậy sẽ dễ để chuẩn bị hơn.
Tinh lúng túng gật đầu, nhìn gel bôi trơn trong suốt dính nị giữa các ngón tay, đỏ mặt mà nắm lấy hạ bộ bản thân, lên xuống chậm rãi.
Hùng Âm cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội, thuốc kia đang làm tốt nhiệm vụ của bản thân, anh lại càng phải tranh thủ.
Một đốt ngón tay tiến vào, vách thịt của thiếu niên gắt gao thu chặt sợ hãi, dường như lo lắng mà căng cả thân mình lên.
“Đừng sợ, thả lỏng người một chút nhé.”
Tinh muốn nói là bản thân đang cố, nhưng thực sự nói thì dễ, làm mới khó. Cậu khổ sở ôm chặt lấy Hùng Âm, phía trước cũng quên làm.
Vách thịt cũng chỉ gắt gao cắn một lúc, sau một hồi xoa nắn cũng chậm rãi thả lỏng ra, để cả ngón tay tiến vào. Hơi thở thanh niên thoáng trở nên nặng nề, giống như đang kìm nén gì đó.
Hùng Âm thấy Tinh đã ngừng làm, bản thân liền giúp cậu làm tiếp, một ngón cũng đổi thành hai, chậm rãi tiến công. Phải chừng mười lăm phút mới xem như nới lỏng được hai ngón tay.
“Cảm giác… kì quá…” Tinh chôn đầu vào vai Hùng Âm, vành mắt đỏ hoe trách mắng người đàn ông cao lớn.
“…Có muốn hôn không?”
Hai người nhìn nhau, lời Hùng Âm đề nghị vừa rồi cả hai đều nghe thấy. Cũng rất hợp lý trong tình huống này.
“Một chút thôi.” Tinh đáp.
Hùng Âm phì cười trước yêu cầu kì lạ này. “Đã hôn lại còn hôn một chút.”
Tinh đỏ mặt cắn người một cái. Nhưng mà cũng rất phối hợp, đầu óc nóng lên, còn chủ động hôn trước.
Môi Hùng Âm dày, còn có hơi khô. Mà môi Tinh thì cũng không mềm như trong tưởng tượng. Tuy vậy cả hai đều ấm, đều khiến đối phương nhộn nhạo toàn thân thể.
Hùng Âm chủ động tấn công trước, bằng không cứ mãi như này thì cũng chỉ đơn thuần là môi dán môi.
Môi lưỡi dây dưa, Tinh bị đè ngược ra, nằm trên giường chịu người đàn ông không ngừng tấn công chiếm đất bên trong khoang miệng. Vi diệu hơn là cậu còn cảm thấy thoải mái.
“Ưm… Đừng cắn…”
Hôn môi xong, cũng nên thưởng thức chỗ bên dưới. Nhìn người đàn ông đang **** *** ngực mình, Tinh đỏ mặt muốn đẩy ra, nhưng mà đầu lưỡi rê trên phần núm nhô lên, thân thể người trẻ tuổi run lên vui sướng, tiếng rên rỉ đột ngột bật thốt.
Thấy có tác dụng, Hùng Âm càng được đà lần tới. Anh tách hai chân Tinh ra, bàn tay làm dạo đầu cũng càng lúc quá quắt, tiến sâu bên trong tìm tòi hòng mở rộng đường đi.
Tinh u mê cảm giác cơ thể đang lâng lâng như lúc này, từng tế bào đều có cảm giác thoả mãn, lại quyến luyện sự mơn trớn của người đàn ông. Cuối cùng là thả lỏng mặc người định đoạt.
Đến tận lúc tiếp nhận thân dưới của Hùng Âm, Tinh cũng không tránh một lần nào hết, còn nhiệt tình quấn chân lên hông anh.
Hùng Âm phì cười, bàn tay vẫn tiếp tục giúp cậu thư giãn thân thể, một bên lại không ngừng tiến vào bên trong. Dù rằng dạo đầu lâu, nhưng ít nhất, lúc tiến vào, thân thể Tinh cũng không đau hay bài xích gì cả.
“Cảm giác kì quá đi…” Tinh thều thào, môi hơi mím lại như bất mãn gì đó. Đúng hơn là cảm giác ngứa ngáy nhè nhẹ từ sâu bên trong cơ thể, đang chào mời người tới khám phá.
Người đàn ông cảm nhận được mông Tinh hơi nhấc lên đưa đẩy, thân mình thoáng căng chặt, cũng không để người bên dưới đợi lâu, nặng nề và trầm thân mình xuống.
Hoạt động giao hợp nguyên thuỷ nhất của con người, tuy có xấu hổ, nhưng khoái cảm mang lại là sung sướng không thể chối từ.
Nhìn thanh niên liên tục bị đẩy lên, hai tay lại chới với chẳng nắm được đệm giường, anh đề nghị. “Ôm cổ tôi này.”
Tinh chỉ chờ có thể, ôm chặt lấy cổ Hùng Âm, tiếng nức nở lại càng vang lên rõ hơn. “Nhẹ một chút đi mà…”
Có lẽ là quá thương tình, Hùng Âm làm nhẹ lại thật, chỉ đơn giản lên xuống giúp cậu làm quen, sợ mình động mạnh là lại nứt toác. Nhưng chẳng được bao lâu thì Tinh đã thỏ thẻ nói tiếp.
“Hay anh làm như cũ đi? Cà hẩy mãi như thế sao thích được?”
Tức mình, Hùng Âm đẩy mạnh một cái, còn hung ác mà nói. “Là cậu đòi nhẹ còn gì.”
Tinh kinh hô một tiếng hoảng sợ, sau đó trừng trừng nhìn anh, tức giận cắn một cái. “Tôi nằm dưới cho anh làm, anh còn mắng tôi? Đồ vô lương tâm. Đồ… khốn kiếp.”
“Tôi không những làm cậu, tôi còn muốn cho cậu không xuống được giường.” Nói rồi Hùng Âm chống chân quỳ trên đệm giường, tay cũng nâng eo Tinh lên, cẩn thận đem gối lót ở bên dưới.
“Á, anh làm cái gì đấy? Nhẹ thôi, sắp nứt rồi. Hư…”
Người đàn ông có lẽ tức giận thật rồi nên cũng không nghe lời Tinh nữa, mặc sức ra vào. Nhìn thì hung ác thế, nhưng mà mỗi lần tiến vào đều kiếm chế lực vừa phải, va chạm bên trong thành ruột. Tinh nức nở mấy tiếng, thân thể đung đưa lên xuống, bị đâm đến nỗi đầu đụng đầu giường.
“Cho ôm đi mà. Đau đầu lắm…” Thanh niên nức nở cầu xin, còn vươn tay đòi ôm.
Hùng Âm cười khẩy một cái, cũng cúi người xuống cho cậu ôm cổ, tranh thủ cắn một cái cho bõ tức. Cắn không nặng không nhẹ, cắn xong còn liếm, thích thú hơn thì hôn. Không chỉ một chỗ, mà mấy chỗ khác cũng đều sẽ mút ra mấy vết hôn. Trên cổ, vai, sau tai, đều sẽ để lại dấu vết.
Mà dấu vết sâu nhất lại là thân dưới.
Thân mình cùng thể lực của Hùng Âm là thứ mà Tinh luôn ngưỡng mộ nhất, hiện tại còn có thêm một thứ khác, đó là độ kéo dài. Liên tục bị tấn công như thế, cũng không biết cậu đã ra mấy lần rồi. Chỉ là Hùng Âm mãi vẫn chưa ra.
“Mấy phút rồi, sao anh còn chưa ra? Không chịu được nữa đâu…”
Bên dưới lầy lội như nào, Hùng Âm cũng đều nhìn rõ. Thanh niên mệt mỏi đến cỡ nào, anh cũng càng nhìn rõ. Thoả mãn nhìn người bị mình đâm đến mệt lử phải cầu xin, có người đàn ông nào mà không thích thú.
Thân dưới mạnh mẽ hoạt động, khí tức giống đực tràn lan khắp căn phòng khiến ai nấy đều choáng ngợp. Mà Tinh như con cá mắc cạn, chỉ biết không ngừng bấu víu lấy mảnh gỗ chắc chắn của bản thân. Không chỉ mặt trước, mà mặt sau cũng đều cảm nhận được sự thoả mãn hiếm có.
“Hôn một cái được không?” Hùng Âm cúi đầu hỏi ý, nhìn người đang rơi vào cơn đê mê, đoán chừng không nghe được gì rồi.
Anh cúi đầu, đem cảnh tượng trong mơ làm thành thật, mạnh mẽ chiếm đoạt thân thể của người thanh niên, khiến cậu phải nức nở, rên rỉ cầu xin dưới thân mình. Những vết cắn, vết hôn ngân, còn có ánh mắt long lanh đang nhìn anh, ỷ lại, quyến rũ, chờ xâm phạm mạnh mẽ hơn, đem cậu lên đỉnh cao trào.
“Gọi tên tôi, Tinh. Gọi tên tôi.” Hùng Âm nhẹ nhàng hôn trán Tinh, hưng phấn chờ đợi cảnh tưởng bản thân luôn mong chờ.
“Anh bắt nạt tôi…” Tinh hu hu đem người đẩy ra, cậu vừa bắn, nhưng người này vẫn không chịu dừng.
“Gọi xong liền không bắt nạt cậu nữa… Được không, Tinh?” Âm cuối còn thả nhẹ đầy mời mọc.
“Hùng… Hùng Âm…”
“Ngoan, ngoan.”
Hùng Âm thoả mãn ôm ghì lấy thân thể của Tinh, đem chất lỏng của giống đực gieo vào bên trong cơ thể của cậu. Sống lưng anh căng cứng, cơ bắp cũng chẳng thả lỏng cái nào. Nhưng mà cái ôm với Tinh, lại nhẹ nhàng hết sức có thể.