Tinh còn đang tò mò rốt cuộc Hùng Âm có cảm thấy “cái việc của đàn ông” kia thiếu thốn hay không. Kết quả hay rồi, giờ anh ta hỏi thẳng luôn, còn muốn cậu đẻ thêm đứa nữa.
“Không muốn, có chết cũng không đẻ thêm đứa nào nữa.”
Nhìn Tinh phản ứng gay gắt như thế, Hùng Âm cũng không có muốn làm khó. “Không muốn thì thôi vậy.”
Nhẹ nhàng bỏ qua như thế, ngược lại Tinh cảm thấy ở đằng nhau nhất định còn hậu chiêu.
Nhưng mà thẳng đến khi bên cạnh gối vang lên tiếng ngáy nho nhỏ, Tinh mới hoang mang nghĩ, thế là xong sao? Thế mà cậu lại còn ra vẻ chờ mong chưa xong sao? Cậu điên rồi, điên rồi.
Kết quả của việc tự dằn vặt tâm trí bản thân đó là một đêm chập chờn, đến sáng hôm sau đi học cũng không thể tỉnh táo mà tiếp thu kiến thức.
Cô gái sau khi bị “thuyên chuyển công tác”, hiện tại lại ngồi mở sách sử cùng sách địa, nhìn Tinh vẽ biểu đồ địa lý nguệch ngoạc, xấu đến tệ. “Tinh hôm nay không muốn học sao?”
Tất nhiên là không thể đáp không được rồi. Tinh thẳng người, lắc lắc đầu ra vẻ bản thân không phải. Nhưng mà chẳng hiểu sao, lại chạy đi hỏi cô. “Này, tôi hỏi một chút. Cô có… bạn trai chưa?”
Câu hỏi này hơi đột ngột, cô gái cũng quên mất nên trả lời. Không phải là không biết nên trả lời như nào, mà là quá hưng phấn đến độ quên nên trả lời như nào. “Chưa có, tôi chưa có.”
Tinh nghe thấy thế lại càng ỉu xìu. “Chưa có thì sao mà hiểu được chứ.”
Thấy tình hình không đúng như mình tưởng tượng, cô gái gấp lại quyển sách dò hỏi. “Có chuyện gì khó sao? Có cần tôi giúp không? Hoặc là… đưa ra ý kiến cũng được.”
Lời này khiến cho Tinh phải ngước mắt lên nhìn thêm một lần nữa. Đúng là thêm một cái đầu thì sẽ dễ nghĩ ra nhiều thứ hơn thật. Thế là cậu lựa lời, cố gắng hết mức để kể lại.
“Hùng Âm… Anh trai tôi í, anh ta… Lúc trước tôi nói với cô là anh ấy với vợ cũ ly thân á. Thì, thời gian dài thiếu vắng như vậy, đàn ông có phải… nên ra vẻ gì đó… Kiểu…”
“Ham muốn sao?”
“Đúng, chính nó. Là nó đó. Lúc trước không có đâu. Chỉ là tự dưng, thời gian này lại thay đổi. Tôi có chút… lạ lẫm?”
“Từ bao giờ thế?”
Tinh ngẫm lại, cậu không thường xuyên để ý, tất nhiên cũng không đưa ra được cái mốc nào cụ thể. Chỉ đành lắc đầu nói không biết.
Cô gia sư kìm nén hơi thở gấp gáp của bản thân, cô ta đoán rằng, thời điểm của bản thân đã tới rồi. Bước đầu, nên tiếp cận từ người nhà anh ta đã.
“Đàn ông ấy mà, ai mà chẳng có ham muốn. Có lẽ là do công việc quá bận rộn nên phải kìm nén thôi.”
Tinh gật gù cho là có lý.
“Do tính chất công việc của mình, tôi e là anh Âm không tiện đi tìm… tìm người ngoài đường đâu.”
Cái này lại càng hợp lý. Đầu cậu sắp gật thành cái chày giã rồi.
“Nếu vậy chẳng phải tự dưng tôi phải đi tìm tiểu… à, đi tìm vợ cho anh tôi à?”
“Đúng vậy.” Cô hô lên vui sướng. “Anh cậu không tiện nói ra, có lẽ là còn lo cho hai đứa nhóc trong nhà hẵng còn bé. Lại còn công việc quấn thân. Càng như vậy, trong nhà càng nên cần có một người quán xuyến công việc.”
Nhưng mà Tinh cảm thấy, mình quán xuyến công việc cũng rất ổn mà. Chung quy lại, kêu cậu đi tìm vợ bé cho Hùng Âm đã là quá mức rồi, thậm chí còn cần lôi cô ta về lo việc nhà, thế khác nào tự mình đá mình xuống khỏi ghế chính cung? A, phi, chính cung cái gì mà chính cung. Cậu là chồng cơ mà, có làm chính cung, cũng là Hùng Âm.
Hai người “hội họp ý”, cuối cùng cũng chẳng đi đến đâu, rõ ràng là ông nói gà, bà nói vịt, mỗi người một ý, một mưu đồ.
Thời điểm Hùng Âm trở về nhà sau một ngày lăn lộn trên thao trường tập luyện, thấy Tinh ngoan ngoãn ngồi đợi, cũng không làm phiền, liền có chút cảnh giác.
Đến lúc đi ngủ, tiện người đang thư giãn mát xa thả lỏng cảnh giác, Tinh nói. “Hùng Âm, anh có muốn đi chơi gái không?”
Hùng Âm giật nảy mình, lật người một cái, Tinh bị hất xuống, kinh hô một tiếng sau đó thẳng tắp ngã khỏi giường. Tưởng đâu đầu sẽ u lên một cục, không nghĩ tới vẫn được níu lại, tránh một kiếp đau khổ.
Hùng Âm hoảng sợ không để đâu cho hết, kéo người lên liền trách mắng. “Đang yên đang lành, cậu ăn nói lung tung cái gì đấy? Tôi giữ thân rất tốt, cũng biết kiềm chế. Lần đó với cậu cũng là lần đầu. Không có chuyện ra ngoài ăn vụng hay là chán cơm thèm phở. Tôi khinh nhất loại hai lòng, không thành thật trong hôn nhân.”
Bị mắng xối xả như thế, Tinh liền cúi đầu hối lỗi, cũng phát hiện ra, bản thân quả nhiên không hợp nói mấy cái lời khuyên nhủ này. Nhưng mà ý định của bản thân, vẫn là muốn nói ra, đề phòng Hùng Âm nghĩ cậu thực sự có ý cho anh ta đi ăn chả.
“Còn không phải tôi nghĩ cho anh sao. Hôm trước tự dưng đòi sinh thêm đứa nữa, doạ tôi sợ phát khiếp. Nhỡ đâu có ngày anh nhịn không được…”
“Tôi không cho phép cậu sỉ nhục tôi như thế đâu.” Hùng Âm nghiêm nghị xếp bằng chân, tức giận bày tỏ thái độ của bản thân.
Này là lần đầu tiên Tinh thấy anh ta tức giận đến mức như vậy. Thanh niên bất giác ngồi xếp bằng lại, hối lỗi. “Tôi xin lỗi, là tôi lỡ lời.”
Hùng Âm hít sâu một cái, lại thở hắt ra, kìm nén lửa giận trong lòng. Anh cũng muốn làm cho rõ ra ngô, ra khoai việc này. “Sao tự dưng lại nhắc tới chơi gái? Mấy người đó… Không phải tất cả, nhưng mà dính tới cũng không tốt đẹp gì đâu.”
“Tôi biết chứ.” Tinh gật gật đầu. “Nhưng mà cùng là đàn ông, tôi cũng biết cái kia khó chịu như nào. Tính ra, cũng được một năm rưỡi rồi còn gì. Anh lại còn đột nhiên… đòi cái kia.”. Truyện Cung Đấu
Nghe thế nào cũng ra là do Hùng Âm nói nên Tinh mới nghĩ nhiều. Anh mím môi một cái, quyết định nói cả ra.
Mẹ Hùng muốn bọn họ sinh một đứa nữa, là con trai, nhưng sẽ mang họ Lương, để tiếp quản gia nghiệp nhà họ Lương.
“Tôi nghe nói, nhà của cậu là cha truyền con nối. Lúc trước cậu cũng nói rồi còn gì, cha cậu muốn truyền sản nghiệp cho con của cậu. Hiện tại thì có bé Thư rồi, nhưng mà là con trai vẫn sẽ tốt hơn. Cậu cũng thích con trai mà, đúng không?”
“Tôi thích con tôi, chứ không có thích con trai. Tôi không có gay nhé.” Tinh khẳng định lại một lần nữa. Câu cuối của Hùng Âm, nghe xong, cậu đã thấy cấn cấn rồi.
Nói một tràng dài như thế, lại bắt trọng điểm đâu đâu. Hùng Âm thở hắt thêm một cái ngao ngán. “Tóm lại chuyện là thế. Nên là tôi mới hỏi cậu có muốn sinh thêm một đứa hay không. Nếu như không thì thôi, mà nếu như có, thì chúng ta sẽ thụ tinh ống nghiệm. Phương pháp đó có thể can thiệp giới tính thai nhi.”
Tinh chống cằm, lưng gù xuống phía trước. “Có nghĩa là tôi có thể có đứa con cho riêng mình, đúng không?”
“Đúng.”
“Nhưng như thế có quá bất công với Thư không? Chỉ vì nó là con gái…” Mà không thể tiếp quản gia nghiệp, lời này Tinh lại ngập ngừng không nói ra được.