Lệ Thịnh Quân không nói gì, xem như cam chịu.
Anh vẫn hiểu tính cách của mẹ mình. Chiêu này tám phần có tác dụng. Lệ Kinh Lâm trước đây đồng ý xung hỉ chắc chắn là bởi vì Tần Nguyệt làm ầm ĩ. Bản thân ông ấy không phải người mê tín, hơn nữa đứa con trai này đối với ông ấy cũng không quan trọng đến thế.
“Tôi vào nhà vệ sinh chút.”
Lệ Thịnh Quân buông ly rượu đứng dậy.
Sau khi bóng dáng anh biến mất ở bên trong bình phong, Lương Mộ Nguyên mới lặng lẽ nói với Hoắc Đình Diễn: “Anh Lệ biến thành như vậy, em luôn cảm thấy anh ấy bây giờ giống như một chú chó ngao Tây Tạng với ngoại hình xinh đẹp.”
“Khụ khụ.” Hoắc Đình Diễn thiếu chút nữa bị sặc khói thuốc. Thế nhưng lại cảm thấy hình như có cũng chính xác.
Lúc này, cửa bị gõ, có người đẩy cửa ra.
Lương Mộ Nguyên ngẩng đầu nhìn lại, một nữ phục vụ bước vào, mái tóc đen nhánh rũ xuống như thác nước rối tung trên vai, ánh mắt đen nhánh trong sáng, sống mũi cao thẳng tinh xảo, làn da màu trắng sữa trong căn phòng tối mờ ảo tỏa ra ánh sáng mê người. Quần áo phục vụ màu đen trắng bao lấy dáng người cao gầy quyến rũ của cô, phía dưới là tất chân màu đen cùng giày cao gót, có vẻ ngọt ngào lại gợi cảm.
“Mẹ nó, cậu lạc bộ này của anh Lệ từ khi nào lại có cô gái xinh đẹp như vậy.” Lương Mộ Nguyên kinh ngạc, nhịn không được lẩm bẩm cảm thán, nhưng mà người phụ nữa nào sao nhìn có chút quen mắt.
Đang cố gắng nhớ lại trong đầu, nữ phục vụ nhìn anh ta với ánh mắt sáng rực, “Lương tổng.”
Lương Mộ Nguyên vội vàng lười biếng ngồi vào sô pha, khóe miệng không tự chủ được hơi nhếch lên. Với thân phận của anh ta, thường xuyên được phụ nữ chủ động đến gần, nhưng anh ta cũng không thấy phản cảm. Điều này chứng minh người ta có ánh mắt tốt, anh ta tôn trọng phụ nữ có ánh mắt tốt.
Lương Mộ Nguyên đắc ý vỗ vỗ bả vai Hoắc Đình Diễn, “Đừng quá khó chịu, tuy rằng giữa anh và em, em so anh luôn luôn được phụ nữ hoan nghênh. Ai bảo phụ nữ bây giờ luôn thích đàn ông đẹp trai.”
Hoắc Đình Diễn: “……”
“Xin chào, Lương tổng.”
Vu Mộc Hi đi đến trước mặt hai người, mỉm cười tự giới thiệu, “Tôi là…….”
“Phục vụ mới tới phải không?” Lương Mộ Nguyên nhướng mi đánh gãy lời cô, “Trông không tồi.”
“……”
Nụ cười Vu Mộc Hi trên mặt cứng đờ, căng da đầu nói: “Anh hiểu lầm rồi, tôi là Vu Mộc Hi, trước đây là chủ trì livestream của Vũ Đồng.”
Lương Mộ Nguyên ngẩn ra, ánh mắt dừng trên khuôn mặt trang trang điểm đậm của cô vài giây, lúc này mới nhận ra cô.
Anh ta khẽ nhướng mày, lập tức nhăn lại, ánh mắt cũng lạnh nhạt, “À, hiện tại không làm chủ livestream nữa mà tới chỗ này làm phục vụ sao. Nhưng mà cũng có thể hiểu được, nơi này luôn có một số phụ nữ đua đòi trà trộn vào làm phục vụ, muốn chim sẻ biến phượng hoàng.”
Vu Mộc Hi bị nghẹn lại, cô có chút cạn lời. Lương Mộ Nguyên này đầu óc chắc là có vấn đề, “Anh hiểu lầm rồi, tôi là cố tình tới tìm anh. Tôi mong anh có thể đồng ý cho phép tôi mở cửa hàng online ở Black Five. Tôi đã nhiều lần gửi đề nghị được mở cửa hàng trên sàn thương mại của anh nhưng vẫn luôn bị từ chối.”
Lương Mộ Nguyên nhíu mày, đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước, lúc ăn cơm cùng một vị cổ đông của Black Five, nghe đối phương nói qua chuyện này. Hình như là bên Vũ Đồng yêu cầu nội bộ phong sát Vu Mộc Hi. Vũ Đồng kỳ thật trước mắt có vài người là chủ livestream có danh tiếng, đặc biệt là Tô Miểu Miểu, năng lực mang hàng rất mạnh, hiện tại có rất nhiều sàn thương mại điện tử đều muốn hợp tác với Vũ Đồng, Black Five mới vừa phát triển không lâu, tự nhiên cũng muốn lôi kéo Vũ Đồng qua.
Vì một người không hề có chút giá trị nào Vu Mộc Hi mà đắc tội với Vũ Đồng, hoàn toàn không đáng.
“Tôi vì sao phải đồng ý, cô là cái gì của tôi?”
Lương Mộ Nguyên ghét nhất người khác muốn đi cửa sau, ngữ khí cũng rất không kiên nhẫn.