*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghiêm Trạch xuyên tạc ý của Lê Hạo, mà Lê Hạo cũng lơ mơ bị Nghiêm Trạch lừa vào tròng.
—– cái gọi là hiểu lầm, chính là như vậy.
Sau khi trở về khách sạn, hai người mới chú ý tới tin nhắn của Hoàng Hách. Xem xong, Lê Hạo xấu hổ hiểu được mình hiểu lầm vị Hoàng đạo này.
Đối phương hẹn Nghiêm Trạch, chỉ vì chuyện này thôi.
Và… đề nghị của Hoàng Hách làm hai người sáng mắt.
Đúng vậy. Nếu Nghiêm Trạch có thể làm hai vị trí phát ngôn, chắc chắn sẽ tốn rất nhiều giấy bút đây.
Lê Hạo đang sầu vì không có cơ hội xuất hiện, đề nghị của Hoàng Hách đúng là buồn ngủ tặng gối đầu.
Nhưng….
Dù Hoàng đạo chen ngang, nhưng không khí giữa hai người vẫn rất kì lạ.
Lê Hạo vừa vào phòng, đặt mông lên giường, tâm tư rối loạn.
Cậu thế nào với Nghiêm Trạch?
Ngay từ đầu, cậu coi Nghiêm Trạch là sao may mắn, trông mong đối phương nổi tiếng, cũng kéo theo phòng làm việc. Theo lý thuyết, hai người chỉ là hợp tác, nhưng….
Cậu đường đường chính chính là đờn ông, vậy mà lại muốn đào móc quá khứ người ta, tại sao?
…. Nghĩ nghĩ, Lê Hạo cũng thấy cậu gei vãi lọ.
– Tóm lại…. chắc chắn đây là hiểu lầm. Người có tính thiện, tôi chắc chắn không có gì với anh đâu. Hôm nay anh nghỉ trước đi, cuộc thi tuyển gamer đại diện còn vài hôm mới bắt đầu.
Vội ho khan, Lê Hạo đánh vỡ bầu không khí vi diệu.
– Đến lúc đó, chỉ sợ anh sẽ phải vừa đuổi bên Hoàng đạo, một bên thi đấu game —- rất vất vả đấy. Hơn nữa, anh nhớ kỹ anh là nghệ nhân của tôi, tôi là người đại diện của anh, quan hệ chúng ta là vậy, sẽ không có quan hệ khác.
Nghiêm Trạch không hé nửa lời, chỉ im lặng chăm chú nhìn Lê Hạo, nghi ngờ.
Lê Hạo khó hiểu chột dạ.
– Cậu không có ý với tôi?
Nghiêm Trạch hỏi.
– Không có, thiệt đó, tôi mà thích anh thì tôi gặm bàn phím liền.
(Tui: Ha, chuẩn bị bàn phím đầy đủ đi, tui sẽ chờ hahahahah)
Lê Hạo thề độc, não còn chưa nghĩ kỹ đã lập một lá cờ quyết tâm.
Nghiêm Trạch:
– Không thấy sắc nảy lòng tham?
Lê Hạo: “…”
Nhưng thấy Lê Hạo liều chết không thừa nhận, Nghiêm Trạch cũng thở phào. Dù sao Lê Hạo cũng là người đại diện của anh, năng lực không tệ. Nếu có thứ tình cảm đó thì… là tối kỵ. Lê Hạo phải rõ điểm này.
Cho dù cậu có ý, cũng phải nén vào cho được.
Chỉ là—-
Trong lòng anh vẫn vướng mắc.
– Được rồi.
Anh cầm khăn vào phòng tắm.
– Tôi tắm, cậu mở máy tôi lên, xem có gì lưu ý trong báo danh tuyển gamer không.
Vì khi bỏ phiếu, ảnh cần là ảnh COS, Nghiêm Trạch một thân cổ trang nóng muốn chết, cả người đầy mồ hôi.
– Biết rồi.
Lê Hạo giơ dấu ok.
Nhưng chờ Nghiêm Trạch vào phòng tắm, Lê Hạo mới nhớ ra một vấn đề.
Hai người ở trong phòng cho thương nhân, chỉ là không hiểu kiến trúc sư của khách sạn trong đầu chứa mọe gì, mà thiết kế phòng tắm là kính mờ, KÍNH MỜ nha má. Người trong phòng, nhìn vào phòng tắm, là có thể thấy bóng người mơ hồ bên trong.
—— Khá là tình thú đấy.
Lúc trước Lê Hạo còn “chong sáng”, chưa bị Nghiêm Trạch bôi đen, thì thấy khá ok. Cậu còn thưởng thức một phen, tán dương kiến trúc sư thấu lòng người.
Nhưng giờ thì….
Nhìn thấy bóng hình mờ mờ ẤY, Lê Hạo muốn giết chết kiến trúc sư.
ĐM xấu hổ vl!!!!!
—–
Mặt khác.
Kỳ hai của《Hơi thở sinh tồn》có mặt Nghiêm Trạch đúng giờ phát sóng.
Ở kỳ một, khá nổi bật, Nghiêm Trạch cũng được kha khá người chú ý, nên có rất nhiều người kỳ vọng ở kỳ này.
—– trong đó cũng có anh em họ Hướng.
Trước khi phát sóng, hai anh em đã canh giờ cẩn thận…. ngồi trước màn ảnh, chờ.
Tại lúc này, Hướng Dĩ Lâm & Hướng Tây Đông đang ngồi trong phòng họp ở công ty Hướng gia.
Hướng Dĩ Lâm mặc đường trang(1) đỏ sậm, chân bắt chéo, trong tay cầm chén trà, dù bận vẫn ung dung ngồi trước bàn chờ chương trình. Còn Hướng Tây Đông, cậu ta chỉ có một feeling thôi, như đứng đống lửa như ngồi đống than.
Hương Tây Đông không hiểu nổi anh cậu đang nghĩ cái quần gì.
Mặt thì như muốn mời chào Nghiêm Trạch, nhưng sau《Hơi thở sinh tồn》, chẳng những không ra tay, còn giống cậu, tìm hiểu về Nghiêm Trạch.
Thậm chí ngay cả những lời thoại của Nghiêm Trạch trong kịch nói năm ấy còn biết rõ nữa chớ!!!
Nếu không biết rõ Hướng Dĩ Lâm làm vậy vì nghĩ Nghiêm Trạch là người mà hiệp hội muốn tìm, thì suýt nữa cậu đã tin anh cậu là học theo đuổi thần tượng.
– Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Hướng Dĩ Lâm said that.
Hướng Tây Đông: “….”
Để chắc chắn xem thoải mái rõ nét, trước khi chiếu ‘chân nhân tú’, Hướng Dĩ Lẫm đã sai bí thư của mình dọn dẹp phòng họp, nối máy tính với máy chiếu. Vậy là có thể coi bằng máy chiếu rồi.
– Bắt đầu rồi.
Thấy đã đến giờ, Hướng Tây Đông cũng không thèm quan tâm anh mình trong đầu chứa cái gì nữa, nhìn lên hình chiếu, Hướng Tây Đông vô thức hưng phấn.
Mà Hướng Dĩ Lâm vẫn bình tĩnh như trước.
Lại một ngụm trà, Hướng Dĩ Lâm âm thầm thầm suy tính nói với Nghiêm Trạch chuyện hiệp hội.
Cái gọi là đạo pháp, là huyền thuật, đã tồn tại từ xa xưa. Hồng quân giảng đạo, Bàn Cổ khai thiên, tu hành đắc đạo, Đạo giáo thành lập, phát triển phồn thịnh(2).
Nhưng, thịnh cực tất suy(3), qua đại chiến phong thần, Đạo Phật tranh đấu, đạo Nho chính thống dần suy yếu. Đến thời đại mạt pháp, chớ nói huyền thuật, ngay cả yêu tà đều còn rất ít, gần tuyệt tích.
Hướng gia, là gia tộc đạo phái truyền thừa nghìn năm, nghe đâu còn là một nhánh của Tiệt giáo(4), lai lịch rất lớn. Đáng tiếc, đạo Nho chính thông không còn, Hướng gia đã không còn cảnh hưng thịnh ngày xưa.
Thời cải cách, tổ phụ Hướng Dĩ Lâm cùng bậc cha chú kiên quyết gan dạ, xuôi Nam buôn bán, mới cứu được Hướng gia — chỉ là, Hướng gia cũng từ bỏ một nửa truyền thừa Đạo pháp, thay da đổi thịt, thành nhà thương.
Tuy vậy, Hướng gia từ xưa tới nay, chưa từng buông bỏ Đạo Nho chính thống, vẫn luôn mong muốn phục hưng.
Làm người thừa kế Hướng gia, khác với người em buông thả, Hướn Dĩ lâm rất sớm đã phải tiếp xúc với các môn phái lớn. Đồng chịu lãnh đạo bởi một vị đại sư, các môn phái sẽ đồng loạt tụ họp, gọi hiệp hội Đạo phái, chấn hưng Đạo Nho.
Nhưng có người muốn chấn hưng, tất có người bảo thủ ngoan cố, chết sống không gia nhập hiệp hội. Bọn họ cho rằng, thành lập hiệp hội là “Trái với ý trời”, trời đã muốn đạo phái sụp đổ, thì thà rằng sụp, cũng tuyệt không muốn chấn hưng.
Vì phái bảo thủ quá ngoan cố, nên người thuộc phái phục hưng đã phải tốn rất nhiều công sức.
—– Hướng Dĩ Lâm chính là một người trong số đó.
Nhưng Nghiêm Trạch xuất hiện, hắn thấy được một tia hi vọng: hắn biết chuyện của Lê Chính Thù, cũng nghe qua “trách nhiệm” của Lê gia.
Hiện giờ thấy Nghiêm Trạch, biết đối phương có quan hệ với Lê Chính Thù, lại kết hợp thêm một số điều tra…
Hướng Dĩ Lâm chắc chắn, Nghiêm Trạch có một số khả năng mà người ở niên đại mạt pháp không có, ví như pháp thuật! Đối phương rất có thể là kiếp sau của một vị đại năng(5) ở thời Hồng Hoang(6)…
Nếu Nghiêm Trạch trở thành người đứng đầu hiệp hội, thì chắc chắn ai cũng sẽ nghe theo. Phái ngoan cố, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà thôi.
Nhưng để Nghiêm Trạch đồng ý, cũng là một vấn đề.
Thân phận hiện tại của Nghiêm Trạch, là cơ hội cho Hướng Dĩ Lâm. Thân là ngôi sao, thì Hướng Dĩ Lâm liền làm nhà đầu tư, lấy điện ảnh, cùng tài nguyên đi đàm phán. Nếu Nghiêm Trạch cứng đầu như Lê Chính Thù, thì trực tiếp dùng bạo lực đóng băng đối phương, không sợ không nghe!
Hơn nữa….
Hướng Dĩ Lâm nhìn về phía Hướng Tây Đông đang chăm chú xem.
Đứa em ngu ngốc của hắn, hình như rất thích Nghiêm Trạch. Hay là, để Hướng Tây Đông đi do thám trước…. Hắn dời mắt về Nghiêm Trạch, xem xét tính cách của đối phương.
Phải tìm hiểu kĩ, mới dễ làm.
Hướng Dĩ Lâm nghĩ.
Nhưng mà….
Mỗi tập của《Hơi thở sinh tồn》đều kéo dài chín mươi phút, Hướng Dĩ lâm còn chưa uống hết trà, chương trình đã kết thúc.
– Chương trình này tên《Hơi thở sinh tồn》hử?
Hắn thì thào tự hỏi:
– Người ta đến để khiêu chiến sinh tồn, hoặc làm thuê, hay hát rong…. sao Nghiêm Trạch tên này, anh ta….
Nhìn Nghiêm Trạch thoải mái nhận tiền còn mua hàng, Hướng Dĩ Lâm nghẹn lời.
Hướng Tây Đông bổ sung:
– Anh ta như khách du lịch vậy!
Hướng Dĩ Lâm: “….”
Ừ.
Du lịch.
Đối với Nghiêm Trạch, chương trình này hẳn tên《Du lịch phố phường》.
Hướng Tây Đông chống cằm.
– Không hổ là người đờn ông em coi trọng, oai quá!
Còn Hướng Dĩ Lâm, hắn chỉ thấy nhức đầu.
Nghiêm Trạch… có vẻ khó chơi hơi hắn nghĩ.
—
Tập này của《Hơi thở sinh tồn》làm rất nhiều người ấn tượng!
So với đám Nguyên Sướng đau khổ, Nghiêm Trạch nhìn rất thoải mái, cứng rắn bẻ chương trình khiêu chiến với sinh tồn thành trải nghiệm chơi bời, làm khán giả trợn mắt há mồm. Trừ việc đó, biểu hiện trong chương trình của Nghiêm Trạch làm cho người xem cười chết —- chỉ xem thôi, mọi người đều không nén được nghĩ, rốt cuộc Nghiêm Trạch còn cái gì là không làm được không?
Đóng phim chạy Parkour còn biết chơi game, ngay cả cosplay cũng y bản gốc…. Thật hoàn mỹ mà.
Lê Hạo cũng thuận thế, sau khi chương trình phát sóng, cũng liên hệ với truyền thông.
—- trừ mấy lần do Kỉ Trầm, cùng Lâu Ngộ Bạch, thì lần này, là lần thứ ba Nghiêm Trạch hot.
Nhưng, hai lần trước, là nhân vật phụ. Còn lần này, là chính anh, chính anh.
Hot lên, thì nhân khí Nghiêm Trạch cũng bùng nổ theo. Không chỉ fan tăng vọt, ngay cả hội fan cũng được lập. Lê Hạo vạn phần vừa lòng với kết quả này.
Tuy rằng, để được vậy, tiền tốn không ít, nhưng vì Nghiêm Trạch…. đáng!!!
Hot thì chỉ nhất thời, nếu muốn Nghiêm Trạch thực sự nổi tiếng, thì nhất định phải là phim.
Lê Hạo đã chuẩn bị cả rồi.
—- 《Nữ hầu robot của ta》do Nghiêm Trạch thủ vai, sắp công chiếu vào tuần sau.
Từ lần đầu Lê Hạo nhìn thấy bộ phim này, Lê Hạo đã thấy bộ phim này, chính là dành riêng cho Nghiêm Trạch đây mà.
《Nữ hầu robot của ta》là thể loại sitcom(9), là thể loại giống kịch nói.
Nghiêm Trạch xuất thân từ kịch nói, tuy thiên phú tốt, nhưng không quen thuộc kỹ xảo diễn phim, nên gặp rất nhiều bất lợi. Quay sitcom, có thể che lại các khuyết điểm đó, lộ rõ sở trường…
Với lại, sitcom rất được lòng khán giả, chỉ cần quay đúng điểm, gây cười đúng chỗ, chắc chắn có người xem. Quan trọng nhất là…. —- vai Nghiêm Trạch thủ vai rất…
Rất kì ba(10).
Tất nhiên, kì ba ở đây không mang nghĩa xấu, mà theo nghĩa tốt. Fan theo thần tượng, là vì tính cách thần tượng; còn thứ giữ cho người xem nhớ kỹ diễn viên, vĩnh viễn là vai diễn.
Một vai diễn tốt, sẽ giúp diễn viên rất nhiều.
Mà trong《Nữ hầu robot của ta》, vai diễn của Nghiêm Trạch, chắc chắn sẽ làm người xem —-
Nhìn, qua, nhớ, mãi!
—
Thế nhưng, Nghiêm Trạch vẫn hồn nhiên không biết mình hot.
…. Dù sao anh cũng không hứng thú với chuyện nổi tiếng.
Nếu không phải nhận ra fan weibo đột nhiên nhiều lên, thủy quân giảm bớt, thì Nghiêm Trạch có lẽ sẽ không bao giờ nhận ra hình như anh hot lên.
…. Lại nói tiếp, dù có biết chăng nữa, thì mọi người thử nghĩ Nghiêm Trạch sẽ phản ứng gì?
Chả phản ứng gì cả.
Nghỉ ngơi, chơi bời vài ngày, tiện đi nghe vài khóa diễn xuất, Nghiêm Trạch ngựa không dừng vó(11) đi thu kỳ bốn của《Hơi thở sinh tồn》.
Vì hiểu lầm với Lê Hạo, Nghiêm Trạch bắt đầu cố ý tránh Lê Hạo — tiêu biểu là, anh dừng chọc Lê Hạo.
Mấy ngày rồi không bị chọc ngoáy, Lê Hạo cảm thấy hơi hơi lạ.
….. A không không không! Nghiêm Trạch không lừa cậu, cậu phải vui chết mịa chứ, sao lại là lạ!
Kì 《Hơi thở sinh tồn》 lần này có chủ đề là sinh tồn ven hồ. Anh, cùng với người khác, sẽ cắm trại ven hồ Carlo ba ngày.
Ngồi trên máy bay, Lê Hạo cầm trên tay sách hướng dẫn du lịch hồ Carlo, một bên nhắc nhở Nghiêm Trạch:
– Kịch bản anh đã xem, mà nè, nghe đồn ở đó có dã nhân. Anh phải chú ý an toàn —- cái thể loại gì thế này.
– Dã nhân?
Nghiêm Trạch mơ màng chà xát ngón tay.
– Thì sao? Bình thường.
Lê Hạo tiếp tục lật sách:
– À mà, dã nhân có phải động vật được nhà nước bảo vệ không? Nếu đánh tàn phế có bị gì không?
Nghiêm Trạch thu tay:
– Thôi được, tôi sẽ cẩn thận…. À này.
Anh nhớ tới chuyện lần trước kịch tổ nói với mình.
– Nguyên Sướng bị bệnh, không quay nữa đúng không? Vậy ai thay cậu ta?
Hàng này không hề thấy tội lỗi, rốt cục Nguyên Sướng bị bệnh là do ai chứ!!!
Lê Hạo lắc đầu.
– Tôi cũng không rõ, kịch tổ còn không nói với tôi. Tuy bọn họ nói sẽ tìm người thay cho Nguyên Sướng.
– Ừm.
Nghiêm Trạch mặt không đổi.
– Có chỗ nào cần chú ý không?
Lê Hạo đóng sách.
– Cũng không còn.
Nghiêm Trạch xoa cằm, yên vị ngồi nghịch máy chơi game đốt thời gian. Lê Hạo trộm nhìn sang, mới phát hiện Nghiêm Trạch đang đánh quái. Mới ngày nào anh ta còn bị chết liên tục chín lần, vậy mà hôm nay đã một tay cầm máy game, cực kì chuyên nghiệp, bình đầy máu đánh chết Boss. Đôi tay lưu loát làm Lê Hạo há hốc mồm.
Nhận ra Lê Hạo lại gần, Nghiêm Trạch bản năng xích xa ra.
Lê Hạo tức giận:
– Anh làm gì đó?
Nghiêm Trạch giơ máy game lên:
– Để tiện chơi ấy mà…
Anh còn chưa dứt lời, con Boss trong game đã một búa cho tiểu Nghiêm Trạch trực tiếp đầu thai.
Game over
Dòng chữ đỏ tươi đỏ rực màn hình.
Nghiêm Trạch: “….”
Lê Hạo: “…”
Chuyến bay hạ cánh.
(1)Đường trang:
(2): Trong Phong thần diễn nghĩa, thì Hồng quân là nhân vật khởi đầu, xưng là Hồng quân đạo nhân, ông rất mạnh, sinh ra trước khi trời đất thành lập. Bàn Cổ, trong thần thoại Trung Quốc, chính là người khai thiên lập địa, trời đất đều là bộ phận trên cơ thể ông hóa thành.
Ý tác giả là nói lên lịch sử của Đạo giáo, đầu tiên là Hồng quân, sư tổ khai giáo, đạo giáo đã có từ lúc đó, rồi Bàn Cổ sinh thiên địa, đạo giáo bước lên thời kỳ huy hoàng.
(3) là Phồn vinh đến tận cùng thì sẽ bắt đầu suy yếu
(4)Tiệt giáo: một giáo trong ba giáo lớn nhất trong “Phong thần diễn nghĩa”, được xưng tụng là “Có giáo vô loại, vạn tiên đến hướng” (Tạm dịch: Giáo phái thu nhận mọi thứ, tức không phân biệt chủng loại, được vạn tiên triều bái)
(5) Đại năng: là người có phép thuật (theo nghĩa cảnh) rất lớn, kiểu bá vl ấy
(6)Hồng hoang: theo tôn giáo của con người là thời kỳ đầu tiên bắt đầu tạo ra vạn vật, nó mang nghĩa sơ khai.
(7)666: ngầu
(8)999: là 666 viết ngược á
(9)Tình huống hài kịch hay sitcom (viết tắt của từ tiếng Anh situation comedy) là một thể loại của hài kịch, lúc đầu được sản xuất cho radio nhưng hiện nay được trình chiếu chủ yếu trên ti vi. Sitcom có nhiều tập với những tình huống hài hước được lồng ghép vào nội dung câu chuyện phim và được thực hiện hầu hết trong trường quay, thu thanh đồng bộ, sử dụng cùng lúc 3 đến 4 máy quay phim ghi hình và bắt buộc phải dựng hình ngay tại trường quay để bảo đảm thời gian thực hiện một tập phim (khoảng 50 phút) chỉ trong thời gian 3 đến 4 ngày.
(10)Kỳ ba: Nghĩa là tuyệt vời, thường được sử dụng để so sánh các tác phẩm nghệ thuật tinh tế khác thường hoặc các nhân vật rất nổi bật . Đó là một phép ẩn dụ cho một ai đó (hoặc một cái gì đó) không phải là thế tục và đầy cá tính. Bây giờ từ này là vô lý hơn, có nghĩa là những điều đẹp là khác nhau. Nó cũng chỉ ra một số hành vi không thể tưởng tượng được ngoài những hành vi và suy nghĩ bình thường của con người