Bẩn?
Khuôn mặt đẹp trai kiêu ngạo của Lâm Tiêu lập tức lạnh đi, nếu không phải do người phóng viên đặt câu hỏi này là phụ nữ, hơn nữa Tô Thu Quỳnh còn đang nắm chặt tay anh thì anh đã vung tay đấm vỡ mặt cô ta từ lâu rồi.
Nhưng dù lần này anh không ra tay thì sự lạnh lẽo thấu xương trong mắt anh cũng đủ khiến nữ phóng viên vừa rồi sợ hãi.
Cô ta đã chuẩn bị một số câu hỏi sắc bén hơn để hỏi Lâm Tiêu, nhưng ánh mắt của Lâm Tiêu thật sự rất đáng sợ, như thể nếu cô ta còn dám hỏi thêm một câu, anh sẽ lập tức phanh thây xé xác cô ta.
Nữ phóng viên không kìm được run rẩy, môi cô ta khẽ mấp máy, cuối cùng vẫn thức thời câm miệng.
Nghe thấy lời của nữ phóng viên kia, Khổng Minh Luân như được tiếp đồng minh, ông ta nói với Lâm Tiêu bằng giọng điệu nịnh nọt: “Đạo diễn Lâm, tôi khuyên cậu một câu với tư cách là người từng trải, tìm phụ nữ không thể chỉ nhìn mặt đâu, còn phải nhìn nhân phẩm nữa. Nói thật, tôi thật sự không dám tâng bốc nhân phẩm của loại phụ nữ như Tô Thu Quỳnh, cậu nên vừa phải thôi, đừng để bị cô ta lừa!”
Lâm Tiêu không đánh phụ nữ, nhưng anh sẽ không nương tay với loại người giả nhân giả nghĩa trơ trẽn như Khổng Minh Luân.
Anh ta giơ nắm tay lên đấm mạnh liên tiếp hai phát vào mắt Khổng Minh Luân, mắt ông ta lập tức biến thành mắt gấu trúc.
Buổi họp báo này được phát sóng trực tiếp, sự việc Lâm Tiêu đánh người đã tạo thành ảnh hưởng rất xấu trên mạng.
Dù sao cũng là người của công chúng, dù có nóng tính đến đâu thì việc đánh người khác ở nơi công cộng vẫn là sai.
“Vừa rồi anh Lâm đánh kẻ hắt nước bẩn kia thì không sao, nếu anh ta hắt nước bẩn vào người tôi, tôi mà không đánh anh ta bầm dập thì tên của tôi sẽ viết ngược lại luôn! Nhưng đạo diễn Khổng vô tội mà, chẳng phải ông ấy chỉ nói vài lời tri kỉ với anh Lâm thôi sao? Thế mà lại bị anh ta đánh thành gấu trúc, thật đáng thương!”
“Tôi rất muốn ôm đạo diễn Khổng để an ủi quá, ông ấy đã lớn tuổi, bị bỏ thuốc đã thảm lắm rồi, bây giờ còn bị đánh nữa chứ, thật thê thảm!”
“May mà bà Khổng thông minh, kiên quyết bảo vệ quyền lợi của đạo diễn Khổng, nếu không đạo diễn Khổng sẽ khóc rất đáng thương!”
“Tất cả là do người phụ nữ bị chồng bỏ Tô Thu Quỳnh này, hại đạo diễn Khổng chưa đủ mà còn muốn hại anh Lâm, muốn phối loại đàn bà lẳng lơ này với chó thật đấy!”
...
Lúc này Lâm Tiêu không có tâm trạng đâu mà chú ý đến tình hình trên mạng, anh ta chỉ cười khẩy nhìn chằm chằm Khổng Minh Luân, trên khuôn mặt đẹp trai kiêu ngạo kia tràn đầy khinh thường và mỉa mai.
“Vợ của Lâm Tiêu tôi cần tài nguyên gì mà không có! Muốn thăng tiến còn phải cần tìm đến một lão già trọc như ông à?”
Cả hội trường kinh hãi.
Vừa rồi Lâm Tiêu nói Tô Thu Quỳnh là người phụ nữ của anh ta, mọi người còn cho rằng Tô Thu Quỳnh đã quyến rũ Lâm Tiêu bằng thủ đoạn hèn hạ để nhân cơ hội thăng tiến, không ngờ Lâm Tiêu lại bảo cô ấy là vợ của mình!
Họ đã bí mật kết hôn từ lâu rồi ư?
Vẻ mặt của các phóng viên ở hiện trường đều hơi phức tạp.
Nếu Tô Thu Quỳnh thật sự đã trở thành mợ Lâm, có vẻ cô thật sự không cần phải đi quyến rũ một người đạo diễn già có tuổi đủ làm ba mình.
Suy cho cùng, mặc dù tài nguyên dưới tay Khổng Minh Luân cũng ổn, nhưng so với Lâm Tiêu và nhà họ Lâm thì vẫn có chênh lệch khá lớn.
Nghe thấy lời này của Lâm Tiêu, cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp lập tức sôi trào.
Các anh hùng bàn phím chỉ có thể bày tỏ sự kinh ngạc trong lòng mình bằng những dấu chấm than đầy màn hình.
Khổng Minh Luân cũng không ngờ Lâm Tiêu sẽ nói ra lời này, ông ta vô cùng kinh hoảng, nghĩ đến cụm “lão già trọc” trong miệng Lâm Tiêu, ông ta tức giận tới mức vội vàng tìm thuốc hoạt huyết tim của mình.
Tuy Khổng Minh Luân kiêng dè thế lực của nhà họ Lâm, nhưng với tư cách là một đạo diễn, ông ta cũng có lòng tự trọng, hơn nữa ông ta cũng một mực cho rằng người phụ nữ tối qua chính là Tô Thu Quỳnh.
Khổng Minh Luân cầm lấy thuốc hoạt huyết tim Lưu Ninh đưa qua bỏ vào miệng, sau đó thở gấp vài hơi mới tức giận lên tiếng.
“Đạo diễn Lâm, tôi tốt bụng nhắc nhở cậu, cậu không biết ơn thì thôi đi, vậy mà còn ra tay với tôi, hành vi này của cậu quá đáng quá rồi đấy! Tôi ở đây lặp lại một lần nữa, tối qua chính Tô Thu Quỳnh đã bỏ thuốc tôi, còn cưỡng ép leo lên giường của tôi! Cho dù tôi lừa cậu, thì chẳng lẽ video còn lừa lọc được ư!”
“Đạo diễn Lâm, tôi ở đây tốt bụng nhắc nhở cậu thêm một câu, đừng để bị phụ nữ trong ngoài không đồng nhất này lừa gạt! Có một số người giả vờ ngây thơ, giả thành liệt nữ trong sạch, nhưng ai biết được sau lưng cô ta dơ bẩn thế nào!”
Lúc đầu nghe Lâm Tiêu nói Tô Thu Quỳnh là vợ anh, các phóng viên và đám đông hóng hớt còn đang nghi ngờ tính chân thật của sự việc tối qua, nhưng bây giờ nghe Khổng Minh Luân nói như vậy, mọi người không còn nghi ngờ gì nữa.
Dù Khổng Minh Luân nói dối thì video cũng không thể lừa lọc được, tối qua Tô Thu Quỳnh thật sự đã làm chuyện dơ bẩn ấy!
Hơn nữa, dù Tô Thu Quỳnh đã kết hôn với Lâm Tiêu thì đã sao? Có một số người không biết đủ, ăn trong bát còn ngó trong nồi, ai biết cô ta có thể làm chuyện gì mờ ám sau lưng Lâm Tiêu hay không!
Chẳng phải cách đây không lâu Tô Thu Quỳnh còn dùng cái chết để đe doạ trong lễ cưới của cậu Chiến sao?
Các phóng viên ở hiện trường im lặng một lát rồi lại kích động, họ giơ micro lên chen lấn nhau đặt câu hỏi cho Lâm Tiêu.
“Đạo diễn Lâm, lời anh nói có phải là thật không? Anh đã bí mật kết hôn với Tô Thu Quỳnh thật ư?”
“Tô Thu Quỳnh giấu anh quyến rũ đạo diễn Khổng, bằng chứng vô cùng xác thực, bây giờ anh ở bên cô ta lẽ nào không cảm thấy ghê tởm sao?”
“Tổng giám đốc Lâm và bà Lâm nói thế nào ạ? Sau khi biết tai tiếng của Tô Thu Quỳnh, họ có nhất quyết phản đối anh và Tô Thu Quỳnh ở bên nhau không?”
“Đạo diễn Lâm, anh và cậu Chiến là anh em tốt, anh quen vợ cũ của anh ấy, chuyện này cậu Chiến có biết không?”
...
“Tôi lặp lại một lần nữa, vợ tôi không thể nào quyến rũ lão già trọc Khổng Minh Luân này được! Hôm qua vợ tôi ở cạnh tôi cả ngày, sao cô ấy có thể xuất hiện trong khách sạn! Người phụ nữ trong video hoàn toàn không phải vợ tôi, các người bị mù hết rồi phải không!”
Các phóng viên ở hiện trường nhìn nhau, họ muốn nói rằng ‘người phụ nữ trong video rõ ràng là Tô Thu Quỳnh, đạo diễn Lâm, anh mới bị mù đấy’, nhưng họ không dám.
Nhưng vẫn có một nam phóng viên trẻ tuổi, nghé con mới sinh không sợ cọp, cậu ta can đảm lên tiếng: “Đạo diễn Lâm, tất cả chúng tôi đều có thể nhận ra người phụ nữ trong video chính là Tô Thu Quỳnh! Đạo diễn Lâm, Tô Thu Quỳnh cắm cho anh một cái sừng dài như thế, chẳng lẽ anh vẫn muốn bảo vệ cô ta?”
Vẻ mặt cáu kỉnh của Lâm Tiêu là điềm báo anh sắp nổi giận, Tô Thu Quỳnh sợ anh lại gây gổ trước mặt bao người thế này, bèn vội vàng nắm chặt tay anh.
Tay Tô Thu Quỳnh có tác dụng xoa dịu thần kỳ, một giây trước Lâm Tiêu còn đang giận dữ muốn giết người, một giây sau anh đã bình tĩnh lại.
Cô ngửa mặt lên nhìn Lâm Tiêu bằng ánh mắt phức tạp, cô không ngờ Lâm Tiêu sẽ nói cô là vợ anh ngay trước công chúng, lẽ nào anh không biết giờ đây cô đang tai tiếng đầy mình, anh nói như vậy, cô sẽ liên lụy đến anh ư?
Tô Thu Quỳnh ngẩng mặt lên nhìn đám phóng viên rõ ràng đang cố ý làm khó dễ, nói gằn từng câu từng chữ: “Người phụ nữ trong video không phải tôi!”
“Không phải cô?” Không đợi các phóng viên lên tiếng, Lưu Ninh đã trả lời với giọng the thé: “Tối qua cô đâu có nói thế? Chính cô đã nói Tô Thu Quỳnh cô trơ trẽn, sau này cô không dám làm vậy nữa cơ mà!”
Tô Thu Quỳnh không tranh cãi với Lưu Ninh, cô chỉ lạnh nhạt nhìn bà ta, khẽ nhếch môi như đang giễu cợt thế giới này không phân biệt trắng đen đúng sai, chiếc cằm hếch lên kia như đoá hoa mai kiên cường đứng thẳng trong cơn gió tuyết mùa đông.
Soạt!
Tô Thu Quỳnh mạnh tay cởi phăng áo khoác trên người ra.