Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, những người như Cao Bắc Vinh hay Hách Trung Văn làm nũng là chuyện khá bình thường, nhưng người vừa mới làm nũng lại là anh Lưu đó!
Anh Lưu cao cao tại thượng, không người dám lại gần mà lại làm nũng sao?
Hơn nữa còn ai oán như thế, cứ như cô đã làm chuyện gì ghê gớm lắm khiến trời đất không dung tha.
Không, cô không thể tiếp tục ăn đạn bọc đường của anh Lưu được!
Nhan Nhã Tịnh hắng giọng, cô ngồi thẳng người lên, định lực của cô có thể sánh với Liễu Hạ Huệ luôn rồi.
Anh Lưu làm nũng với cô, cô muốn giận cũng không giận nổi. Nhưng cô vẫn phải nghiêm túc chỉ ra, kiểu hành vi túng dục quá độ của anh không hề đúng.
Nhưng anh Lưu lại nhìn cô bằng đôi mắt đáng thương...
Trước dáng vẻ giả vờ ngây thơ vô tội của anh Lưu, trái tim Nhan Nhã Tịnh lập tức mềm nhũn.
Anh Lưu, hành động này quá sai, quá xấu hổ rồi.
Nhưng lời vừa đến môi thì lại biến thành: “Anh Lưu, sao em không thích anh được! Anh tốt như thế, em thích anh suốt mấy kiếp cũng không đủ, sao em có thể bỏ rơi anh!”
Nghe Nhan Nhã Tịnh nói thế, khoé môi Lưu Thiên Hàn không nhịn được mà cong lên.
Đàn ông làm nũng xấu hổ thay, nhưng chỉ cần có thể nếm được ngọt ngào, làm nũng chút thì sao chứ!
Lưu Thiên Hàn ôm Nhan Nhã Tịnh rồi tiếp tục giả vờ đáng thương: “Nhưng em không muốn cùng tôi vận động buổi sáng..."
"Anh Lưu, em không nói là không muốn mà, em......chuyện gì em cũng bằng lòng.”
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mình đã mất hết liêm sỉ rồi, nhưng mất liên sỉ thì mất liêm sỉ thôi, ai bảo anh Lưu đẹp trai hấp dẫn như thế chứ! Vận động buổi sáng ấy à…..chỉ là đau eo thôi mà, đau eo thì đau eo, chỉ cần anh Lưu vui là được!
"Nhan Nhã Tịnh, đây là em nói đó!”
Lưu Thiên Hàn đột ngột lật người Nhan Nhã Tịnh lại, trên mặt chẳng còn chút đáng thương, chỉ sót lại sự nham hiểm của loài sói.
Nhan Nhã Tịnh thầm oán trách mình lại bị lừa rồi nhưng lúc này đã quá muộn. Thành trì của cô đã sớm sụp đổ, cô bị tên đàn ông mặt dày nào đó ăn sạch đến xương cốt cũng không còn…..
Lưu Thiên Hàn sung sướng thoải mái, khi anh vừa định ôm Nhan Nhã Tịnh cùng đi tắm thì điện thoại anh lại rung lên.
Là Cung Tư Mỹ gọi, anh nghĩ một lúc rồi nhấc máy.
"Anh Cửu, không ổn rồi! Anh Hai mất tích rồi! Anh Cửu mau sang đây đi! Phòng thí nghiệm như mớ hỗn lộn, anh họ em cũng bị đánh ngất rồi, em chỉ sợ anh Hai bị người khác….”
Trái tim Lưu Thiên Hàn nhảy thịch, gần đây sức khoẻ của Lưu Gia Thành đã khá hơn một chút, không lâu nữa sẽ tỉnh lại, sao lại đột nhiên biến mất rồi?
Lưu Thiên Hàn không dám chậm trễ, sau khi cúp điện thoại anh liền cầm chìa khóa xe phóng nhanh hết sức có thể đến phòng thí nghiệm của anh họ Cung Tư Mỹ.
Nhan Nhã Tịnh nhìn theo bóng dáng vội vã của Lưu Thiên Hàn, trong lòng cô đột nhiên có linh cảm xấu, cô lắc lắc đầu, không để bản thân tiếp tục suy nghĩ vớ vẩn.
Cô không nghe được Cung Tư Mỹ đã nói gì trong điện thoại nhưng anh Lưu ra ngoài vội vàng như thế thì rất định đã có chuyện gì gấp, cô phải tin tưởng tình cảm của anh Lưu giành cho mình.
Cung Tư Mỹ rất xuất sắc nhưng người anh Lưu yêu là cô, Cung Tư Mỹ có dùng nhiều thủ đoạn thế nào cũng không thể giành anh Lưu lại được!
Nhan Nhã Tịnh luôn tin tưởng vào tình cảm của Lưu Thiên Hàn, nhưng cô không ngờ rằng, hai ngày tiếp theo, Lưu Thiên Hàn không hề tới tìm cô. Mỗi khi cô gọi cho anh đều liên lạc không được.
Vào buổi chiều ngày thứ hai sau khi anh rời đi, cô bỗng nhìn thấy tin Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đính hôn đăng trên mạng.
Nhà họ Lưu luôn chú trọng việc bảo mật đời sống cá nhân nên trên mạng không hề có tấm ảnh nào chụp lễ đính hôn của hai người họ, nhưng những tin tức đầy rẫy trên mạng không giống tin giả lắm, quan trọng nhất là còn có cả thư tay của Thịnh Vân Hiên và thông báo trên trang chính thức của tập đoàn Lưu Thị.
Hôm nay, Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ đã thực sự đính hôn, trên mạng còn nói mồng tám tháng sau, hai người họ sẽ tổ chức một hôn lễ hoành tráng.
Đính hôn, hôn lễ...
Hai tay Nhan Nhã Tịnh run bần bật, điện thoại trên tay cũng cầm không nổi nữa.
Rõ ràng anh Lưu đã nói rằng, trong tim anh chỉ có mình cô, giữa anh và Cung Tư Mỹ hoàn toàn không có gì, sao anh lại đính hôn với Cung Tư Mỹ chứ!
Nhan Nhã Tịnh muốn tìm chân tướng! Cô lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Thiên Hàn nhưng liên tiếp mấy cuộc đều không có người nghe.
Khi Nhan Nhã Tịnh tưởng rằng Lưu Thiên Hàn sẽ không nghe máy thì bỗng điện thoại được kết nối.
Nhưng tiếng từ đầu bên kia truyền tới không phải là giọng của Lưu Thiên Hàn mà là Cung Tư Mỹ.
Giọng của Cung Tư Mỹ rất hay, dù là ngoại hình, gia thế hay tài năng, cô ta như sở hữu tất cả mọi thứ khiến phụ nữ ngưỡng mộ, nhưng Nhan Nhã Tịnh không thích Cung Tư Mỹ, sao cô thích tình địch của mình được chứ!
Giọng nói dịu dàng của Cung Tư Mỹ chát chúa bên tai cô: "Nhan Nhã Tịnh, cô tìm anh Cửu có chuyện gì vậy? Lễ đính hôn hôm nay khá rắc rối khiến anh Cửu rất mệt nên đã đi ngủ rồi. Hay cô nói với tôi đi để tôi nói lại với anh Cửu cho?”
“Cung Tư Mỹ, cô đang làm cái quái gì vậy?” Nhan Nhã Tịnh không muốn tin bất cứ lời nào từ Cung Tư Mỹ: “Cung Tư Mỹ, tôi không tin anh Lưu sẽ đính hôn với cô! Mấy bài báo trên mạng là sao?! Cô mua chuộc nhà báo đúng không?”
"Nhan Nhã Tịnh, tôi không hiểu tại sao cô lại nghĩ như vậy, sao tôi có thể mua chuộc nhà báo chứ! Dù tôi có mua chuộc họ thật thì cũng không mua chuộc nổi mẹ và trang chính thức của Lưu Thị mà! Nhan Nhã Tịnh, tôi và anh Cửu thực sự đã đính hôn rồi, tôi nghĩ chắc cô cũng thấy tin trên mạng, mồng tám tháng sau, bọn tôi sẽ kết hôn, nếu có thời gian thì hoan nghênh cô tới tham dự đám cưới của bọn tôi!”
"Cung Tư Mỹ, bảo anh Lưu nghe điện thoại! anh Lưu là bạn trai tôi, cô dựa vào cái thá gì mà nghe điện thoại của bạn trai tôi!”
Nhan Nhã Tịnh tức giận, thực sự rất tức giận, sao anh Lưu lại có thể tuỳ tiện để người phụ nữ khác nghe điện thoại của cô! Anh có biết chuyện này khiến cô rất khó chịu hay không!
“Bạn trai?” Cung Tư Mỹ bật cười, một nụ cười nho nhã khuynh quốc khuynh thành, nhưng trong đó còn mang chút giễu cợt không thể giấu nổi.
"Nhan Nhã Tịnh, bạn trai là cái thá gì? Anh Cửu là vị hôn phu của tôi, là chồng tương lai của tôi! Nhan Nhã Tịnh, cô cùng lắm chỉ là tình nhân mà anh Cửu bao nuôi bên ngoài thôi. Cô nói xem cô dựa vào cái gì mà tranh cãi với tôi!”
"Dựa vào người anh Lưu yêu là tôi!” Nhan Nhã Tịnh nhả ra từng chữ, cô quyết không nhượng bộ: “Cung Tư Mỹ, rốt cuộc cô đã làm gì với anh Lưu! Cô ép anh Lưu đính hôn với cô đúng không?!”
"Nhan Nhã Tịnh, lời này nực cười thật! Một người đàn ông như anh Cửu, nếu anh ấy không muốn thì dù trời có sập cũng không ai ép nổi! Anh Cửu bằng lòng đính hôn với tôi, tóm lại là trong lòng anh ấy có tôi thôi!”
"Nhan Nhã Tịnh, đừng quấy rầy anh Cửu nữa! Lát nữa tôi sẽ sai người đưa thiệp mời cho cô, mồng tám tháng sau, hi vọng bọn tôi sẽ nhận được lời chúc phúc từ cô!” Nói xong, Cung Tư Mỹ trực tiếp cúp máy.