Trịnh Kiều cảm thấy, Ngô Minh Triết tới đây vào lúc này nhất định là do Nhan Vũ Trúc sắp xếp.
Trong lòng Trịnh Kiều không khỏi kính nể Nhan Vũ Trúc thêm vài phần, chị Vũ Trúc siêu thật đó. Nếu hôm nay Ngô Minh Triết thừa nhận anh ta có phát sinh qua quan hệ với Nhan Nhã Tịnh trước mặt mọi người, rồi lời đó sẽ được lan truyền trên mạng. Như vậy thì cả đời này Nhan Nhã Tịnh sẽ không thể trở mình được nữa!
Ngô Minh Triết không thèm liếc mắt nhìn Trịnh Kiều lấy một cái, anh ta đẩy những người đang cản trước người anh ta ra, ung dung đi về phía trước. Lúc nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, anh ta lập tức cười xun xoe nói: “Cô Nhan, trùng hợp vậy sao, chúng ta lại gặp mặt rồi!”
Lại gặp mặt…
Những người ở đây lập tức trở nên vô cùng mơ màng, Nhan Nhã Tịnh thật sự nhập nhằng với Ngô Minh Triết. Không ít người còn muốn đổ thêm dầu vào lửa, lấy điện thoại ra bắt đầu quay lại, bọn họ đều đang chờ Ngô Minh Triết chứng thực quan hệ của anh ta với Nhan Nhã Tịnh!
Vừa nãy bị Ngô Minh Triết lơ đi như vậy, trong lòng Trịnh Kiều rất khó chịu. Nhưng khi nghe được một tiếng “Lại gặp mặt” kia của Ngô Minh Triết, tâm trạng của cô ta lập tức trở nên tươi sáng như ánh mặt trời.
Nếu giữa anh ta với Nhan Nhã Tịnh không có bất cứ giao lưu “sâu sắc” nào thì sao anh ta lại có thể nói một câu lại gặp mặt mập mờ như vậy được chứ!
Câu chào hỏi kia của Ngô Minh Triết với Nhan Nhã Tịnh đã bị người ta lan truyền lên mạng.
Trên mạng đã có không ít người chú ý, rất nhiều người đều tỏ ra vô cùng khinh thường Nhan Nhã Tịnh.
“Vừa nãy Ngô Minh Triết nói với Nhan Nhã Tịnh là lại gặp mặt đấy! Có ai cảm thấy những lời này có thâm ý khác không?”
“Chắc chắn là có thâm ý! Có khi vào lần gặp mặt trước, bọn họ gặp nhau ở trên giường cũng nên!”
“Nhan Nhã Tịnh không thật sự nhiễm loại bệnh này đấy chứ?”
“Còn phải nói nữa hả! Đã giao lưu sâu sắc đến tận trên giường rồi mà còn không bị nhiễm nữa à!”
…
Trịnh Kiều yên lặng tắt trang web kia đi, vui đến mức nở luôn cả hoa trên mặt. Cô ta hắng giọng, hỏi lại Ngô Minh Triết: “Cậu Ngô, anh có quan hệ gì với Nhan Nhã Tịnh thế?”
Ngô Minh Triết sẽ nói gì tiếp theo, trong lòng Trịnh Kiều đã tính sẵn cả rồi. Chỉ cần Ngô Minh Triết nói anh ta với Nhan Nhã Tịnh là loại quan hệ kia thì cho dù Nhan Nhã Tịnh có đến bệnh viện làm kiểm tra, chứng minh bản thân không mắc loại bệnh kia thì thanh danh của cô cũng sẽ tuột dốc không phanh thôi.
Mấy cái báo cáo kiểm tra đó rất dễ dàng làm giả, nếu Ngô Minh Triết thật sự khẳng định anh ta có quan hệ với Nhan Nhã Tịnh thì dân mạng chắc chắn sẽ tin rằng cái báo cáo Nhan Nhã Tịnh không mắc phải loại bệnh kia chỉ là giả.
Đến lúc đó, Nhan Nhã Tịnh nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không tẩy sạch được!
Khóe môi Trịnh Kiều cong lên thành một nụ cười âm độc tàn nhẫn. Nếu Nhan Nhã Tịnh có quan hệ với loại người như Ngô Minh Triết thì đời này của cô sẽ hoàn toàn bị huỷ hoại!
“Tôi với cô Nhan có quan hệ gì ư?”
Ngô Minh Triết cười bí ẩn, anh ta không lập tức trả lời Trịnh Kiều mà nói: “Cô cảm thấy tôi với cô Nhan có quan hệ gì?”
“Cậu cả Ngô, tôi cũng không biết anh có quan hệ gì với Nhan Nhã Tịnh cho nên mới hỏi anh đó! Không ít người nói rằng anh với Nhan Nhã Tịnh còn từng lên giường với nhau kìa!”
“Từng lên giường á!” Nghe Trịnh Kiều nói xong, Ngô Minh Triết hết hồn kêu lên: “Cô đừng có mà hại tôi! Cô Nhan là… là người phụ nữ của bạn thân tôi, là vợ bạn đấy, không thể khinh nhờn, sao tôi có thể lên giường với cô ấy được!”
Ngô Minh Triết nói những lời này thật ra là có chút dát vàng lên mặt mình. Dạng người như anh ta thì thật sự không xứng làm bạn với Lưu Thiên Hàn.
Trịnh Kiều hoàn toàn không ngờ được Ngô Minh Triết sẽ nói như vậy, làm cô ta không khỏi sửng sốt. Cô ta vừa định nói thêm gì đó để đẩy Nhan Nhã Tịnh vào hố lửa thì Ngô Minh Triết đột nhiên bắt được tay cô ta.
“Trịnh Kiều đúng không?” Không đợi Trịnh Kiều trả lời, Ngô Minh Triết lại nói tiếp: “Hôm nay cô lại tới tìm tôi làm cái gì? Có phải là lần trước sau khi cô ngủ với tôi, cô đã tiêu hết 15 tỷ tôi đưa cho cô rồi, giờ lại thiếu tiền phải không?”
Nghe Ngô Minh Triết nói thế, mặt mày Trịnh Kiều biến sắc.
Lời này của Ngô Minh Triết rõ ràng là đang nói hai người bọn họ đã từng phát sinh quan hệ!
Thân ở trong giới giải trí, đời sống cá nhân của cô ta tất nhiên là không sạch sẽ gì cho cam. Nhưng loại người như Ngô Minh Triết cô ta cũng chỉ dám đứng xa mà nhìn thôi.
“Anh nói bậy bạ gì đấy! Tôi với anh không có quan hệ gì hết! Anh đừng có mà ở đây ngậm máu phun người!” Trịnh Kiều thấy mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ cô ta, cô ta không khỏi đỏ mặt quát.
“Cái gì mà không có quan hệ gì hết?” Ngô Minh Triết cười mỉa: “Giường cũng đã lên rồi, bây giờ cô lại nói với tôi là không có quan hệ gì hết? Mà cũng được thôi, cô trả 15 tỷ kia cho tôi đi, sau này chúng ta sẽ không có quan hệ gì hết!”
Trịnh Kiều thở hổn hển trừng mắt nhìn Ngô Minh Triết, trước đó cô ta chưa từng tiếp xúc gì với Ngô Minh Triết hết, sao có thể cầm 15 tỷ của anh ta được!. Truyện Nữ Phụ
Rõ ràng Ngô Minh Triết nói như vậy là đang đào cho cô ta một cái hố, cho dù cô ta trả lời như thế nào thì mọi người đều sẽ nhận định giữa cô ta với Ngô Minh Triết thật sự có quan hệ không rõ ràng.
“Ôi, hôm nay nhộn nhịp quá nhỉ!”
Tầm mắt của Ngô Minh Triết lướt qua Trịnh Kiều cùng Bùi Ninh Hinh, rồi từ từ dừng lại trên mặt Nhan Vũ Trúc và Cao Trúc.
“Vũ Trúc với Cao Trúc cũng ở đây sao! Lần trước hai cô cùng nhau hầu hạ tôi thật sự rất thoải mái đó. Hay là đêm nay chúng ta lại chơi cùng nhau thêm lần nữa được không?”
“Ngô Minh Triết, anh câm miệng lại cho tôi!”
Nghe Ngô Minh Triết nói, Nhan Vũ Trúc cùng Cao Trúc đồng thời gào lên.
Gần đây Nhan Vũ Trúc không liên hệ với Ngô Minh Triết nhưng trước đó quan hệ giữa bọn họ cũng không đến nỗi nào, thậm chí Ngô Minh Triết còn từng hợp tác làm ăn với cô ta không ít lần.
Cô ta hoàn toàn không ngờ hôm nay Ngô Minh Triết lại đột nhiên cắn ngược cô ta một phát như vậy.
Sắc mặt của những người xung quanh đều hơi vi diệu, bọn họ thật sự không dám tưởng tượng Ngô Minh Triết lại tiết lộ ra một sự thật bất ngờ như vậy.
Ảnh hậu lạnh lùng xinh đẹp với người đẹp thanh thuần giới giải trí lại cùng ngủ với cậu Ngô. Má, khẩu vị này nặng quá đấy!
Giới thượng lưu loạn quá loạn!
Nhan Vũ Trúc ra sức xoa ngực, nghĩ đến việc cô ta còn phải duy trì hình tượng nữ thần cao quý ưu nhã trước mặt công chúng, cô ta hít sâu một hơi, kìm nén ý muốn chửi cho Ngô Minh Triết một trận.
Cô ta cố gắng hết sức để nói chuyện với Ngô Minh Triết bằng giọng điệu bình tĩnh nhất: “Ngô Minh Triết, tôi không biết tại sao anh lại muốn hắt nước bẩn lên người tôi. Giữa tôi với anh thật sự không có một chút quan hệ gì hết, tôi cũng không biết rốt cuộc tôi đã đắc tội anh chỗ nào, tại sao anh lại muốn bôi nhọ tôi như vậy?”
“Ngô Minh Triết?” Ngô Minh Triết không trả lời Nhan Vũ Trúc mà cười đến mức thịt mỡ tung bay: “Vũ Trúc à, lúc trên giường tôi cô có gọi tôi như vậy đâu! Lúc đó cô gọi tôi là anh Triết cơ mà! Sao? Lấy tài nguyên từ chỗ tôi xong là quay ra phủi sạch quan hệ với tôi luôn thế à?”
“Tôi không có!”
Nhan Vũ Trúc vội vàng phủ nhận, cuối cùng cô ta đã không thể nào giữ vững được phong độ như trước nữa: “Ngô Minh Triết, anh đừng có ngậm máu phun người!”
“Vũ Trúc, cô cũng đừng qua cầu rút ván nhé! Cô có dám nói, vai nữ chính trong “Trường Ca Hành” mà cô lấy được là do thực lực của cô mà không phải là vì có tôi giúp không?” Ngô Minh Triết cười xấu xa nhìn Nhan Vũ Trúc nói.
“Tôi… “
Nhan Vũ Trúc bỗng nghẹn họng, tuy cô ta với Ngô Minh Triết thật sự không phải loại quan hệ này nhưng vai nữ chính trong “Trường Ca Hành” thật sự là nhờ Ngô Minh Triết lấy giúp cô ta.
Trịnh Kiều kiên định cho rằng cô ta với Nhan Vũ Trúc là người cùng thuyền, Ngô Minh Triết nói Nhan Vũ Trúc như vậy, đương nhiên cô ta phải nói giúp Nhan Vũ Trúc.
“Ngô Minh Triết, anh có biết xấu hổ không vậy! Sao chị Vũ Trúc có thể tìm anh xin vai diễn được! Chị Vũ Trúc của chúng tôi chính là bạn gái của anh Lưu đấy! Từ chỗ anh Lưu chị Vũ Trúc của chúng tôi muốn loại vai diễn gì mà không lấy được? Còn cần phải tìm anh để xin vai chắc!”
Nghe Trịnh Kiều nói thế, trong đám đông đã có người bắt đầu phụ họa: “Đúng vậy, ảnh hậu Nhan với anh Lưu là một đôi. Có anh Lưu ở đây, cô ấy còn cần phải đi tìm loại người như Ngô Minh Triết chắc? Ôi, anh Lưu? Anh Lưu, có người bắt nạt bạn gái anh này!”