Nhan Vũ Trúc là một cô gái ham hư vinh, người trong đoàn phim ai cũng nghĩ cô ta và Lưu Thiên Hàn là một cặp, đương nhiên là cô ta phải dùng thân phận bạn gái chính thức để nói bóng nói gió vài câu, khiến mọi người đều nghĩ rằng Lưu Thiên Hàn giúp đỡ Nhan Nhã Tịnh là vì cô ta.
Cho dù không thể thành công lật đổ Nhan Nhã Tịnh, cô ta cũng muốn người khắp thế gian này biết rằng Nhan Nhã Tịnh có thể rửa oan thoát tội đều là nhờ hưởng ké phúc phận của người chị gái Nhan Vũ Trúc này đây.
Trên thế giới này, quan hệ của biết bao nhiêu cặp chị em, bạn thân đều là cô sống tôi chết, nhưng trong thế giới của người trưởng thành, phần nhiều là hòa bình giả tạo, dù Nhan Vũ Trúc có hận Nhan Nhã Tịnh đến mức muốn lột da róc xương cô, nhưng trước mặt công chúng, cô ta vẫn sẽ tỏ ra mình rất quan tâm người em gái Nhan Nhã Tịnh này.
Sau khi nhìn thấy Lưu Thiên Hàn mở đoạn video này lên, Trịnh Kiều giật mình quên luôn mình phải tiếp tục quay video, nhưng Rose vẫn rất có mắt nhìn, cô ta tìm một góc độ thích hợp quay lại video Nhan Vũ Trúc dùng đôi mắt chan chứa tình cảm nhìn Lưu Thiên Hàn rồi nhanh chóng tung lên mạng.
Rose không hổ danh là người đại diện hàng đầu, năng lực làm việc của cô ta thật sự rất mạnh, trong video cô ta quay có thể nhìn thấy Lưu Thiên Hàn và Nhan Vũ Trúc chính là một đôi yêu nhau sâu đậm.
Người đàn ông vẫn lạnh lùng xa cách như trước giờ, nhưng ánh mắt lại chan chứa sự cưng chiều khó mà phát hiện, còn cô gái luôn là nữ thần cao quý trước mặt công chúng lại hóa thân thành một cô gái yểu điệu nép vào lòng người, khung cảnh trông có vẻ hài hòa và tốt đẹp đến không ngờ.
Trịnh Kiều biết, nếu có đoạn video này, bọn họ sẽ không thể nào tiếp tục làm hại Nhan Nhã Tịnh được nữa. Đương nhiên là cô ta không cam lòng, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Nhan Vũ Trúc, cô ta vẫn thức thời không lắm miệng nữa.
Trịnh Kiều hung hăng trừng Nhan Nhã Tịnh một cái, Nhan Nhã Tịnh là cái thá gì! Người chống lưng cho cô ta chính là Nhan Vũ Trúc đó!
Nhan Vũ Trúc là ai cơ chứ?
Là ảnh hậu quốc tế tiếng tăm lừng lẫy, là bạn gái chính thức của anh Lưu, có Nhan Vũ Trúc chống lưng, chẳng lẽ cô ta còn không hành Nhan Nhã Tịnh cho ra bã được à?
Nghĩ như thế, trong lòng Trịnh Kiều lập tức thoải mái hơn rất nhiều, cô ta quay mặt sang, vẻ mặt u mê ngắm Lưu Thiên Hàn nổi bật giữa đám đông, Nhan Vũ Trúc thật hạnh phúc, lại có thể làm bạn gái của một người đàn ông ưu tú như anh Lưu.
Chân anh Lưu dài như thế, dù cô ta không thể làm bạn gái chính thức của anh Lưu, có thể lên giường với anh Lưu một lần thôi thì cả đời này cô ta cũng không còn gì hối tiếc nữa.
Nếu anh Lưu yêu đương với người khác, có lẽ Trịnh Kiều còn thấy bất bình, nhưng người đó là Nhan Vũ Trúc, Nhan Vũ Trúc ưu tú như thế, Nhan Vũ Trúc cho cô ta vô số lợi ích, Nhan Vũ Trúc có thể làm bạn gái của Lưu Thiên Hàn, cô ta tâm phục khẩu phục.
Trong mắt Trịnh Kiều tràn đầy vẻ ao ước, cô ta cho rằng một giây sau Lưu Thiên Hàn sẽ vừa bá đạo vừa cưng chiều nắm tay Nhan Vũ Trúc.
Nhưng chuyện không ai ngờ tới là Lưu Thiên Hàn chỉ nhếch môi, cười mỉa một tiếng đầy khinh miệt.
“Ha! Nhan Vũ Trúc, tôi ra mặt giúp người phụ nữ của tôi, liên quan quái gì đến cô!”
Nếu là người đàn ông khác ăn nói thô lỗ thế này, có lẽ sẽ rất thô tục. Nhưng vì là Lưu Thiên Hàn nói ra, nên dù có nói tục thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến khí thế cao quý trời sinh đã có kia của anh.
Thế giới này thật sự rất không công bằng, một số người cả đời chỉ thấp bé tầm thường như cây cỏ, nhưng có một số người từ khi sinh ra đã đứng ở vạch đích, bễ nghễ nhìn thiên hạ. Đương nhiên Lưu Thiên Hàn là loại thứ hai.
Mỗi một động tác của anh đều mang theo khí chất cao quý tự nhiên, khiến người ta vô thức thần phục.
Nhan Vũ Trúc, tôi ra mặt giúp người phụ nữ của tôi, liên quan quái gì tới cô!
Nhan Vũ Trúc sửng sốt, cô ta không thể ngờ rằng Lưu Thiên Hàn sẽ khiến cô ta bẽ mặt không xuống nước được trước mặt nhiều người thế này.
Lưu Thiên Hàn của trước kia không phải thế này, dù anh luôn mang dáng vẻ lạnh lùng xa cách, nhưng trước mặt mọi người anh vẫn sẽ nể mặt cô ta.
Trịnh Kiều cũng sửng sốt, cái gì mà anh ra mặt giúp người phụ nữ của anh, liên quan quái gì tới Nhan Vũ Trúc?
Người phụ nữ của anh Lưu không phải chị Vũ Trúc sao?
Ý của anh Lưu chẳng lẽ là Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của anh ư? Sao có thể thế được? Anh Lưu và chị Vũ Trúc mới là một đôi trời sinh, Nhan Nhã Tịnh là cái thá gì chứ!
Người trong đoàn phim cũng sững sờ, bỗng chốc bọn họ thấy không hiểu lắm quan hệ hỗn loạn giữa Nhan Vũ Trúc, Nhan Nhã Tịnh, Lưu Thiên Hàn và cả Hách Trung Văn là sao nữa.
Nhan Vũ Trúc vẫn luôn tuyên bố rằng mình là bạn gái của Lưu Thiên Hàn, lần trước cậu Hách còn tự xưng là người đàn ông của Nhan Nhã Tịnh, bây giờ anh Lưu lại nói Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của anh.
Tình tay ba? Tình tay tư? Hình như còn có một cậu Giang tiếng tăm lừng lẫy nữa...
Quan hệ loạn quá loạn!
Ai cũng nói gia đình quyền thế giàu có ngoài mặt tô vàng nạm ngọc, bên trong lại là các loại quan hệ hỗn loạn không thể nói rõ, bây giờ xem ra quả đúng là thế.
Nhà giàu ấy mà, nước thật sự quá sâu, tình tay ba tay tư, ngược luyến tình thâm gì gì đó, trái tim nhỏ bé của những người bình thường như họ đây thật sự chịu không nổi.
Người đang cực kỳ ngơ ngác ngỡ ngàng còn có cả Nhan Nhã Tịnh.
Cô vẫn luôn cố gắng vạch rõ giới hạn với anh Lưu, bây giờ anh Lưu lại nói cô là người phụ nữ của anh Lưu trước mặt nhiều người như vậy? Sao anh có thể nói thế được!
Anh chính là ông cậu của con cô cơ mà, bây giờ chắc chắn mọi người đều cho rằng cô đã sinh con với cậu Hách rồi còn muốn dụ dỗ anh Lưu nữa, ai cũng thấy cô không biết xấu hổ.
Nhan Nhã Tịnh cảm thấy cô phải đính chính hiểu lầm nghiêm trọng này mới được, nhưng cô còn chưa nghĩ ra nên nói thế nào thì giọng nói lạnh lùng sắc bén của Lưu Thiên Hàn lại vang lên.
Anh lạnh lùng nhìn người đàn ông đang cầm con rắn cạp nia kia, gằn từng chữ một: “Lâm Bảo, chủ cửa hàng thú cưng, buôn bán các loại rắn độc trên một số trang mạng đúng không?”
Người đàn ông cầm rắn cạp mia, cũng chính là Lâm Bảo, nghe lời Lưu Thiên Hàn nói thì lập tức biến sắc.
Anh ta không thể ngờ rằng trong thời gian ngắn như vậy mà Lưu Thiên Hàn đã có thể đào ra hết gốc gác của anh ta.
Anh ta từng nghe người khác nói anh Lưu là kỳ tài ngút trời, tàn nhẫn quyết đoán không ai bì kịp. Có đôi lúc anh ta cảm thấy do người đời tâng bốc nên đã thổi phồng hơn thực tế một chút thôi. Bây giờ tận mắt nhìn thấy Lưu Thiên Hàn, anh ta mới hiểu Lưu Thiên Hàn còn lợi hại hơn những gì người đời đồn đại, cũng đáng sợ hơn nhiều.
Đứng trước một người đàn ông mạnh như vậy, nói dối chính là tự tìm đường chết.
Lâm Bảo quả quyết quyết định, thẳng thắn được khoan hồng.
Lâm Bảo bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn: “Đúng, tôi là Lâm Bảo, tôi sai rồi, tôi không cố ý hãm hại cô Nhã Tịnh đâu! là Dương Mai, cô ta cho tôi tiền, bảo tôi bán cho cô ta con rắn này, cô ta còn bảo tôi thả rắn độc cắn chết cô Nhã Tịnh giúp cô ta nữa!”
“Không ngờ Dương Mai tự mình hại mình, không thể hại chết cô Nhã Tịnh mà chính cô ta lại bị rắn độc cắn trúng!”
Sau khi xem video xong mọi người đều đã biết sự thật, bây giờ nghe thấy lời của Lâm Bảo, những người đang có mặt đều kinh ngạc thảng thốt.
Sao Dương Mai lại ác độc như vậy! Lại còn bỏ tiền mua rắn độc cắn chết Nhan Nhã Tịnh!
Chuyện đáng cười là bọn họ đều giúp đỡ Dương Mai, ác ý công kích Nhan Nhã Tịnh!
Dương Mai đúng là khiến bọn họ phí công thương cảm một hồi, người ác độc như thế, bị rắn độc cắn chết cũng đáng đời thôi!
Chuyện tối nay chuyển biến quá nhanh, mãi cho đến khi Lưu Thiên Hàn và Nhạc Dũng rời đi, mọi người mới lấy lại tinh thần.
Trịnh Kiều ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng Lưu Thiên Hàn, cô ta như nghĩ tới gì đó, vội vàng hỏi Nhan Vũ Trúc: “Chị Vũ Trúc, vừa rồi anh Lưu sao thế? Anh ấy... sao anh ấy lại mắng chị, còn nói... còn nói Nhan Nhã Tịnh là người phụ nữ của mình nữa?”