Review trên Trường Bội
Êm tai êm tai êm tai: Lại là một câu chuyện về yêu giai thẳng, tuy mang hơi hướm hiện thực nhưng cũng rất kịch tính. Đọc truyện cảm thấy vừa tức vừa đau lòng, thực sự là cảm xúc lẫn lộn chẳng muốn nói gì nữa, cuối cùng chỉ ngọt có xíu thôi mà còn đan xen thật nhiều chua xót.
Lời nhắn của editor
Các bạn nhớ đọc kĩ phần thể loại nhé, kim bài miễn tử của mình đấy! Tiến trình truyện là thế này: hơn bốn chục chương đầu nhẹ nhàng êm đềm, đoạn giữa ngược ở nhiều cấp độ và vì nhiều nguyên nhân, hơn hai chục chương cuối lại dễ thương. Cá nhân mình thấy đoạn sau công hơi tra và thụ hơi tiện thật, nhưng không phải kiểu nhìn là muốn mắng cho không ngóc đầu lên được như công thụ trong mấy bộ cẩu huyết, mà là kiểu sắp mắng đến nơi rồi nhưng thương nên lại không nỡ.
Nếu đặt mình vào hoàn cảnh của Dương Thư Dật, mình không dám chắc là có thể làm tốt bằng bạn. Nếu buộc phải lựa chọn như Thiệu Ngô, mình sẽ không chọn như bạn nhưng mình nể bạn vì trung thành với mong muốn của bản thân và bằng lòng chịu trách nhiệm. Nói chung cả hai nhân vật chính và phần lớn các nhân vật phụ đều đáng được tôn trọng và yêu thương. Tuy tác giả kêu chửi nhân vật ok nhưng nếu có chửi thì nhè nhẹ xíu nha mấy bạn.