Ngày Tháng Sống Cùng Sủng Phi

Chương 048: Hoàng thượng lòng dạ hẹp hòi



Tiết Tiệm Ly trong lòng nhủ thầm, không ngờ "Sơ Ảnh" lại chủ động phối hợp với nàng như vậy, nhưng cũng không quan tâm lắm, càng muốn làm mấy chuyện quá phận, đưa môi qua, nàng muốn xem Sơ Ảnh có thể chịu đựng được đến mức nào, một bên cũng âm thầm đề phòng Sơ Ảnh ra tay điểm huyệt, phóng ngân trâm, vân vân.

Từ Sơ Đồng âm thầm suy nghĩ, đã sớm nhận ra đây Tiết Tiệm Ly là ngũ công chúa, nên nàng không sợ, chính là. . . . . . Ánh mắt nàng quét đến một nơi, phát hiện một thân ảnh màu vàng đang di chuyển đến dây, bước chân đặc biệt nhẹ nhàng, Từ Sơ Đồng mỉm cười, có trò hay để xem rồi.

Tiết Ý Nồng bãi triều, ra hiệu cho Nhâm công công không cần tiền hô hậu ủng. Nàng bước vào chính điện, chuẩn bị dọa đám người Từ Sơ Đồng nhảy dựng lên. Nhưng cái nàng bắt gặp chính là có người ôm lấy Từ Sơ Đồng, không chỉ ôm mà còn muốn hôn. Cả người cứng đờ, cước bộ cũng dừng lại, sắc mặt âm trầm, như mùa đông kết băng khắp nơi, lạnh buốt.





"Còn không dừng tay!" Lời Tiết Ý Nồng vừa nói, làm cho Tồn Tích giật mình hoảng sợ, nàng đang tập trung xem náo nhiệt, bỗng nhiên có người mở miệng, quay lại liền thấy, thêm một Hoàng thượng.

Tồn Tích quay qua quay lại, trời ạ, hai Hoàng thượng lận!

Tiết Tiệm Ly ngẩng đầu lên, nhìn thấy vẻ mặt không tốt của Tiết Ý Nồng, hơn nữa ánh mắt kia nhìn chằm chằm vào tay nàng. Tiết Ý Nồng đã đi đến, "Còn chưa buông nàng ấy ra." Giọng điệu của nàng chậm rãi, nhưng mệnh lệnh chân thật rõ ràng, bước chân của nàng tuy cũng thong thả nhưng nhanh hơn so với bình thường. Nàng kéo Từ Sơ Đồng qua, ôm chặt trong lòng, giống bảo vệ món đồ yêu thích của mình.

Tuyệt đối không để cho bất luận kẻ nào nhúng tay vào, chiếm lấy, đây là của nàng. Tiết Ý Nồng đã biết đây là muội muội của mình. Đáng tiếc chính là, ấn tượng đầu tiên của nàng đối Tiết Tiệm Ly là kém đến cực điểm.



Một nữ tử học cách bỡn cợt của nam tử với người khác. Nàng cúi đầu nhìn thoáng Từ Sơ Đồng, còn có Từ Sơ Đồng này, thậm chí không tìm cách thoát thân, còn tựa vào lòng người khác như vậy, chẳng phân biệt được nam nữ, tùy ý người ta làm xằng làm bậy.

Rất nhiều ngôn từ lướt qua trong đầu Tiết Ý Nồng.

Tiết Tiệm Ly giật mình, bởi vì nàng phát hiện tứ ca của mình có chút khác thường, loại ngữ khí này,loại cảm xúc này, đều làm cho nàng nhất thời khó có thể nhận ra, tính tình mềm mỏng ngày xưa đâu rồi. Dường như so với trước kia, trở nên cường đại hơn rất nhiều, còn mang theo khí thế bức người.

Phải chăng sau khi đã làm hoàng đế nên không còn như xưa?

Tiết Tiệm Ly bỏ tay xuống, thỉnh an."Tiệm Ly tham kiến Hoàng huynh." Trong lòng nàng nghĩ thầm: "Hoàng huynh có biết đây là Sơ Ảnh không?" Nhưng rồi nàng nghĩ, Sơ Ảnh xuất hiện ở hoàng cung, có phải có người ra giá để nàng ấy vào đây ám sát không? Phải chăng lần này đối tượng là hoàng huynh của mình? Việc này mình có nên nói cho hoàng huynh biết không.



Thái độ của Tiết Ý Nồng thoáng chút hòa hoãn, "Hoan nghênh trở về!" Vốn dĩ nàng vô cùng cao hứng, nhưng vì hình ảnh lúc nãy mà ngữ khí cũng phai nhạt ít nhiều, lại giới thiệu Từ Sơ Đồng với nàng ấy, "Đây là Sơ Đồng, là khách của trẫm, không thể lỗ mãng, còn không mau giải thích với người ta."

Nàng này chính là Từ Sơ Đồng, chính là cái vị "hồng nhan tri kỷ" của tứ ca mà Mai ma ma nhắc đến? Tiết Tiệm Ly bối rối, Sơ Ảnh đến nơi này bao lâu rồi? Tính ra lần trước gặp mặt cách đây cũng không có lâu ! Nhất thời cũng không rõ ràng lắm, dựa theo lời nói của Tiết Ý Nồng, nàng đành phải nói: "Gặp qua Sơ Đồng. . . . . . Vừa rồi là bản cung lỗ mãng , Thật ngại." Nàng nói xong nghịch ngợm le lưỡi ra.

Từ Sơ Đồng cười đáp lại. Nhưng ánh mắt liên tục lưu luyến nhìn gương mặt của Tiết Ý Nồng, thái độ vừa rồi của Tiết Ý Nồng thật sự là dọa người. Lúc vào cửa còn cười tủm tỉm, như tiểu thử đi trộm gạo, nhưng sau khi vào, nhìn thấy muội muội và mình, vẻ mặt lập tức thay đổi.
Nàng ấy hẳn là đã nhận ra người này là muội muội của mình, Tiết Tiệm Ly, tại sao còn có thể giận dữ như vậy? Cơn giận dữ này, bức bách giống như lồng hấp, dường muốn thiêu chết người.

Từ Sơ Đồng tinh ý phát hiện ra điều bất thường, Tiết Ý Nồng có tính chiếm hữu đối với nàng mãnh liệt, không chỉ là tình bằng hữu đơn giản như vậy đi!

Trong lòng nàng rung lên, lại nhìn Tiết Ý Nồng thêm vài lần. Dựa theo các biểu hiện của Tiết Ý xem ra chính nàng ấy cũng không phát hiện chuyện này.. nhưng mình bây giờ mình lại phát hiện ra, .... có nên thử một chút không?

Đối việc này, nàng vẫn cực kỳ có hứng thú.

Từ Sơ Đồng giống như mới vừa phát hiện ra manh mối, chỉ vào Tiết Tiệm Ly nói: "Ngươi này. . . . . . Ngươi thế nhưng. . . . . . Hoàng Thượng, ngài nên vì dân nữ làm chủ. . . . . ."
Lời nói Từ Sơ Đồng đứt quãng, khiến cho Tiết Tiệm Ly chết lặng, nghẹn họng nhìn trân trối, cái nữ nhân này vừa rồi còn mỉm cười với mình, như là tha thứ cho mình, tại sao chỉ trong chớp mắt, lại kêu oan, cáo trạng mình chứ.

Tiết Tiệm Ly toát mồ hôi, nữ nhân trong cung này cũng phiền phức quá đi, đủ chiêu trò để gây chuyện .

Quả nhiên Tiết Ý Nồng không thoải mái , nàng một mặt giải thích với Từ Sơ Đồng, "Đây là muội muội của trẫm." Một mặt nhíu mày, ngữ khí cũng trầm đi một ít, "Tiệm Ly, về sau không được đùa giỡn như vậy nữa, nếu truyền ra đi, ảnh hưởng không nhỏ đến thanh danh của Sơ Đồng. Mà muội cũng là một nữ tử, hẳn là biết, thanh danh đối với nữ tử mà nói, quan trọng như thế nào. Huống hồ hoàng cung vốn là nơi thị phi, đối với muội hay Sơ Đồng đều không có lợi. Muội hồ nháo như vậy, nếu như bị người khác biết, ai còn dám thú muội." Tiết Ý Nồng nghĩ rằng chỉ cần nói ra những lời này, Tiết Tiệm Ly sẽ thu liễm.
Nhưng nàng sai rồi, Tiết Tiệm Ly hét lên: "Ai nói muội phải kết hôn , ai nói muội mong người khác thú , muội không cần." Lời của nàng nghe đầy vẻ giận dỗi.

Nhưng Tiết Ý Nồng buồn cười nói: "Không cần, không muốn gả đi?"

"Không kết hôn."

"Muội đây là muốn làm ni cô đi? Muội từ bỏ, nhưng trẫm thấy phụ hoàng, mẫu hậu chắc chắn không bỏ được." Tiết Ý Nồng biết, là tính tình tiểu hài  tử của Tiết Tiệm Ly trỗi dậy, mười tám, mười chín tuổi vẫn còn chưa trưởng thành, kết hôn cũng sớm quá đi, nhưng trong thời cổ đại này, không thể quơ đũa cả nắm.

Tiết Tiệm Ly cũng không đồng ý với suy nghĩ của Tiết Ý Nồng , "Muội không kết hôn, muội muốn sống một mình, ung dung, tự tại, ai nói nữ tử nhất định phải kết hôn, thật là nhàm chán. "

Tiết Ý Nồng vô cùng tán thưởng sự nổi loạn của Tiết Tiệm Ly. Nhưng mà những lời này không thể nói thẳng ra, miễn cho nâng cao sĩ khí của tiểu nha đầu.
"Nhưng có một số việc, về sau vẫn là không nên tái phạm." Ý tứ rõ ràng, là ám chỉ việc nàng ấy động tay chân với Từ Sơ Đồng .

Tiết Tiệm Ly cười tươi, đem chuyện này đặt sang một bên. Khi ánh mắt nhìn về phía Từ Sơ Đồng liền hỏi, "Ngươi là Từ Sơ Đồng, sủng phi tiền triều, không phải Sơ Ảnh?"

Tuy câu nói của nàng không đầu không đuôi nhưng vẫn ảnh hưởng đến Tiết Ý Nồng. "Không phải, nàng là Từ Sơ Đồng, không phải Sơ Ảnh, trẫm nghĩ ngươi nhận lầm người rồi. Nhưng mà Sơ Đồng có muội muội, tên là Sơ Ảnh. Người muội đang gặp dĩ nhiên không phải là Sơ Ảnh."

Tiết Tiệm Ly gật gật đầu, đây là vô cùng có khả năng. Lúc này mới nhận ra, tại sao lúc nãy gọi "Sơ Ảnh" mà Từ Sơ Đồng vẫn đáp lại. . . . . . Tiết Tiệm Ly xấu hổ , phối hợp đến như vậy. Tưởng rằng bỡn cợt người ta, thì ra chính mình bị người ta chiếm tiện nghi trêu chọc mà không hề hay biết?
Nhìn thấy Tiết Tiệm Ly gật đầu. Tiết Ý Nồng mừng rỡ, liếc mắt nhìn chằm chằm Từ Sơ Đồng, hai người bọn họ hiểu được ý tứ của cái liếc mắt này, rất có có thể, ngươi kia chính là muội muội của Từ Sơ Đồng.

Tiết Ý Nồng hỏi: "Hai người nhìn giống nhau không?"

"Giống, giống như sinh đôi vậy, Nhưng mà, muội chưa từng nghe Sơ Ảnh nói qua là có tỷ tỷ, tứ ca huynh cũng biết, bây giờ, người giống người cũng không hiếm lạ."

"Đúng vậy . . . . ." Tiết Ý Nồng trầm ngâm trong chốc lát, "Việc này cần bàn bạc kỹ hơn." Nói xong câu này cũng không có nói tiếp. Hôm nay là tỷ muội hai người gặp mặt, cũng không gấp tìm hiểu sự việc này. Một mặt trấn an, vỗ vỗ vai Từ Sơ Đồng. Nhẹ nhàng nói: "Không cần gấp, kiên nhẫn một chút."

Từ Sơ Đồng thả lỏng một ít. Vừa rồi nghe Tiết Tiệm Ly nhắc tới muội muội của mình, xem ra ' Sơ Ảnh ' này, rất có có thể là muội muội của mình đây, hơn nữa tướng mạo, danh tự có thể tương tự, còn giống cả dáng vẻ, không thể có sự giống nhiều đến như vậy, trong thiên hạ trùng hợp như vậy, e là cũng không nhiều.
Từ Sơ Đồng nhận được tin tức của muội muội, nội tâm tự nhiên thập phần vui vẻ, lại nghe Tiết Ý Nồng nói việc này cần bàn bạc kỹ hơn. Nàng lập tức nói: "Hoàng Thượng nếu đã trở lại, vậy chúng ta cùng nhau dùng thiện đi, ngũ công chúa cũng dùng chung nha." Trong nháy mắt, nàng lập tức gạt bỏ nghi ngờ trước đó qua một bên.

Mấy người đi đến bên cạnh bàn, Tiết Tiệm Ly ngồi xuống, Tiết Ý Nồng cũng tranh ngồi, an vị ở bên cạnh Tiết Tiệm Ly, nhưng lại lệnh cho Trầm Ngư, Lạc Nhạn, Tồn Tích ngồi lấp đầy bên kia của Tiết Tiệm Ly để ngăn cách Tiết Tiệm Ly ngồi gần Từ Sơ Đồng.

Hành động của nàng quá mức rõ ràng, mọi người kinh ngạc không thôi. Tồn Tích cười cười, nàng biết Hoàng Thượng suy nghĩ cẩn thận, trong lòng mừng thay cho Từ Sơ Đồng.

Tiết Tiệm Ly lại xấu hổ, hoàng huynh nhà nàng rõ ràng biết nàng là nữ tử, hơn nữa thân phân của đôi bên cũng đã nói rõ ràng, có cần phải làm quá mức như vậy không, đừng xem nàng là kẻ trộm chứ, nàng chỉ đùa giỡn một chút thôi.
Nhất thời, bầu không khí có chút cứng ngắc. Từ Sơ Đồng vội mở miệng hòa hoãn, nói: "Được rồi, được rồi, mau ngồi xuống, cùng nhau ăn đi. Nếu không ăn sẽ nguội , nguội rồi sẽ ăn không ngon ." Nàng vừa nhấc nắp một đĩa thức ăn ra, một cỗ hương khí "hôi thúi" tràn ra. Người thích nó sẽ cảm thấy nó thơm, người không thích nó sẽ thấy nó thúi chết được.

Thức ăn xuất hiện trong đĩa chính là đậu hũ thúi trong truyền thuyết. Hơn nữa đậu hũ được chiên rất lâu, nên da vẫn còn giòn, phồng lên. Tiết Ý Nồng động đũa, chấm vào nước sốt dấm chua, có tương ớt trước mặt, vị nước chấm vừa ngọt vừa chua..

Cắn một cái, nhai một miếng, phần thịt bên trong trắng noãn lộ ra, có mấy phần rỗng. Bên ngoài giòn rộp, bên trong mềm mềm, đây chính là đậu hủ thúi chiên rất ngon.
Tiết Ý Nồng ăn thật thỏa thích, một bên bị ớt cay làm chảy nước mắt, nàng lè lưỡi ra, không quan tâm đến hình tượng. Từ Sơ Đồng ngồi bên cạnh, rót cho nàng một ly nước ấm, nàng ậm ờ ' đa tạ'.

Tiết Tiệm Ly ở bên cạnh trợn mắt há mồm.

"Tứ ca, huynh không phải không thích ăn đồ ăn vặt sao." Mấy đồ ăn dạng này, trước giờ tứ ca nhà nàng tránh xa còn không kịp, đồ ngọt mới là thứ tứ ca yêu thích nhất! Tiết Tiệm Ly vừa thốt lên xong, bầu không khí đột nhiên cứng ngắc lại.

Tiết Ý Nồng cười ha ha vài cái, "Trước kia không thích ăn, là do người khác làm không ngon." Ngụ ý, chính là trù nghệ của Từ Sơ Đồng rất tốt, nàng ăn nhiều một chút thì có sao đâu. Nàng ở hiện đại thích ăn đậu hủ thúi nhưng không chịu bỏ tiền ra mua, vì sao chứ? Không phải là chiên không ngon, mà là sợ lão bản cho nhiều dầu, chiên quá lửa, vừa nóng thì lại vớt ra, làm cho đậu hủ bị mềm, vụn, nhiều dầu mỡ, ăn không ngon, lại hay bỏ thêm tương ngọt, các chế phẩm từ đậu nành làm cho ngọt thêm, nói thật rất là khó nuốt xuống.
**** 03/02/2022 ****


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv