Sau khi cuộc vây bắt kết thúc, những cơn gió lạnh của buổi sáng sớm bắt đầu tràn vào, xua tan sự căng thẳng đang dần dịu lại.
Đội đặc nhiệm đã hoàn thành nhiệm vụ, và Cựu Vãn - kẻ tội phạm đáng sợ mà họ săn đuổi suốt thời gian qua -.
cuối cùng cũng đã bị bắt.
Không gian tràn ngập cảm giác nhẹ nhõm nhưng cũng đượm chút mệt mỏi. Jow cùng Vince bước ra từ căn phòng của đội trưởng Davis, sau khi kết thúc buổi báo cáo chi tiết về cuộc truy bắt.
"Anh nghĩ chúng ta đã làm đủ chưa?" Vince lên tiếng, đôi mắt mờ mịt nhìn ra con đường phía trước. "Cựu Vãn đã bị bắt, nhưng tất cả vẫn cảm thấy có gì đó không đúng."
Jow im lặng một lúc. Những lời nói của Vince gợi lên nỗi bất an mơ hồ trong lòng anh. Hắn ta đã bị còng tay, bị áp giải, và mọi bằng chứng chống lại hắn đã rõ ràng.
Tuy nhiên, điều gì đó khiến Jow không thể yên lòng. Không chỉ là những gì họ đã trải qua trong suốt cuộc truy bắt mà còn là cảm giác kỳ lạ từ sâu bên trong anh - rằng Cựu Vãn vẫn còn một kế hoạch nào đó mà họ chưa thể lường trước được.
"Chúng ta đã bắt hắn, nhưng sự nguy hiểm chưa thực sự chấm dứt," Jow trả lời sau một lúc trầm tư. "Có điều gì đó về Cựu Vãn khiến tôi không thể hoàn toàn tin tưởng vào việc này."
Họ cùng bước về phía xe, Vince không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt của anh cũng không còn sự nhẹ nhõm như khi vừa hoàn thành nhiệm vụ.
Thay vào đó, nó ẩn chứa một chút lo lắng. Những cảm giác bất an từ cả hai bùng lên khi nghĩ về Halieg - người đang nằm trong bệnh viện, vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau cuộc phẫu thuật.
Cả hai không hẹn mà cùng đồng ý rằng việc đầu tiên họ cần làm là đến bệnh viện, để thăm người con gái mà Jow yêu thương và cũng để kiểm tra xem cô có thông tin hay linh cảm gì về tình hình hiện tại.
Bệnh viện nằm cách đó không xa, nhưng mỗi bước chân của Jow càng lúc càng trở nên nặng nề. Anh nhớ lại khoảnh khắc lần đầu tiên thấy Halieg nằm trong phòng cấp cứu, cơ thể cô yếu ớt và gương mặt cô hốc hác sau những sự kiện khủng khiếp mà cô phải trải qua.
Từng giây phút trong cuộc đời anh lúc đó dường như ngưng đọng, mọi thứ đều dồn vào việc mong chờ cô mở mắt ra và trở lại bên cạnh anh.
Bước chân vào hành lang bệnh viện, Jow và Vince không nói gì. Mỗi người đều đắm chìm trong dòng suy nghĩ của riêng mình.
Khi tới cửa phòng của Halieg, Jow dừng lại một chút, bàn tay anh nắm chặt lấy tay nắm cửa như muốn tìm lại sự bình tĩnh.
Anh biết rằng Halieg đã phải chịu đựng rất nhiều. Những mất mát, những nỗi đau thể xác và tinh thần đã để lại dấu vết sâu trong cô. Và giờ đây, dù Cựu Vãn đã bị bắt, anh vẫn cảm thấy chưa đủ an toàn cho cô
Bước vào phòng, Jow thấy Halieg đang nằm trên giường bệnh, khuôn mặt cô dần trở nên hồng hào hơn, nhưng ánh mắt vẫn mờ mịt, tràn ngập nỗi lo âu. Cô quay đầu nhìn họ, đôi mắt đen láy dường như đang tìm kiếm sự an ủi.
"Anh đã về rồi," cô thì thào, giọng cô yếu ớt nhưng lại chất chứa đầy sự tỉnh táo và cảnh giác.
Jow ngồi xuống cạnh giường cô, đôi mắt anh đầy tình cảm nhưng cũng không giấu nổi sự lo lắng. "Chúng ta đã bắt được Cựu Vãn. Hắn không còn là mối đe dọa nữa. Em không cần phải lo lắng nữa."
Halieg nhìn anh, rồi lặng lẽ lắc đầu. "Không... Em không biết, Jow. Có gì đó không đúng. Hắn... không dễ bị bắt như vậy. Em cảm thấy có điều gì đó mà chúng ta vẫn chưa biết."
Jow ngạc nhiên trước phản ứng của cô. Halieg luôn có trực giác nhạy bén, và những linh cảm của cô hiểm khi sai lầm. Anh cảm nhận được sự bất an trong lời nói của cô, điều mà anh cũng đã cảm thấy từ trước nhưng không dám thừa nhận.
"Em nói đúng," Vince bất ngờ lên tiếng từ phía sau. "Tôi cũng cảm thấy không yên lòng. Cựu Vãn có quá nhiều bí mật. Chúng ta cần phải cảnh giác hơn, không chỉ dừng lại ở việc bắt hắn."
Halieg nhắm mắt lại, hơi thở của cô chậm rãi và nặng nề. "Em biết rằng hắn có kế hoạch khác. Hắn sẽ không dễ dàng bị bắt như vậy... Anh hiểu điều đó mà, Jow."
Jow nắm chặt tay cô, cảm nhận được sự lạnh lẽo từ làn da mềm mại. "Anh biết, Halieg. Anh sẽ không để điều gì xảy ra với em nữa. Chúng ta sẽ điều tra mọi ngóc ngách, không để hắn có cơ hội thoát thân."
Vince nhìn Jow, ánh mắt đầy cương quyết. "Chúng ta cần phải tiến hành khám xét những cơ sở khác mà hắn có thể còn đang hoạt động. Nếu không muốn để hắn thoát, chúng ta không thể bỏ qua bất kỳ dấu vết nào. Tôi sẽ báo lại cho cơ quan để họ tập trung vào việc này ngay lập tức."
Thời gian trôi qua một cách chậm chạp, và trong khi Vince ra ngoài để thực hiện các cuộc gọi cần thiết, Jow vẫn ngồi bên cạnh Halieg, lặng lẽ lắng nghe tiếng thở đều của cô. Anh không muốn rời xa cô, nhất là khi cô vẫn chưa hoàn toàn khỏe mạnh và cảm giác bất an vẫn ám ảnh cả hai.
Trong cơn im lặng, Jow nhìn ra cửa số, đôi mắt đăm chiêu. Ký ức về Cựu Vãn khiến anh không thể yên lòng. Mỗi lần nhớ đến khuôn mặt lạnh lùng và nụ cười ngạo mạn của hắn, một cơn giận dữ lại trào lên trong lòng Jow.
Cựu Vãn không giống bất kỳ kẻ tội phạm nào mà anh từng đối đầu. Hắn là một kẻ điên cuồng, nhưng lại thông minh và tinh ranh đến đáng sợ.
Những thí nghiệm mà hắn tiến hành, những sinh mạng mà hắn đã phá hủy - tất cả đều khiến Jow cảm thấy như chưa thể hoàn toàn an tâm, dù cho hắn đã bị còng tay và áp giải về trụ sở cảnh sát.
"Jow?" Halieg thì thào, đôi mắt cô mở ra, nhìn anh với ánh nhìn yếu đuối nhưng tràn đầy sự kiên định.
"Em cảm thấy thế nào rồi?" Jow nhẹ nhàng hỏi, cố gắng giấu đi những cảm xúc đang dâng trào trong lòng.
"Em ổn hơn rồi," cô trả lời, nhưng rồi cô nhắm mắt lại, hơi thở dồn dập hơn một chút. "Nhưng em vẫn không thể thoát khỏi cảm giác rằng có gì đó không đúng. Cựu Vãn... hắn không đơn giản là một tên tội phạm bình thường.
Em lo lắng rằng hắn sẽ làm điều gì đó mà chúng ta không ngờ tới."
Jow nắm chặt tay Halieg, cảm nhận được nhịp đập nhẹ nhàng của cô. "Anh biết, Halieg. Anh sẽ không để điều gì xảy ra với em nữa. Nhưng em cần nghỉ ngơi. Đừng lo nghĩ quá nhiều, để anh và Vince lo mọi chuyện."
"Anh nói đúng, nhưng... em cảm nhận được điều gì đó. Linh cảm của em về Cựu Vãn không thể sai," cô thì thào, trước khi mắt cô nhắm lại, hơi thở đều dần trở lại.
Vài giờ sau, khi Vince quay lại, anh mang theo những tin tức mới về tình hình truy quét các cơ sở của Cựu Vãn.
Mặc dù một số phòng thí nghiệm đã bị phong tỏa, nhưng vẫn còn nhiều nơi chưa thể khám xét kỹ lưỡng. Họ sẽ cần thêm thời gian và nhân lực để đảm bảo rằng không có bất kỳ cơ sở ngầm nào bị bỏ sót.
Jow đứng lên, nhìn thẳng vào mắt Vince. "Chúng ta sẽ không dừng lại cho đến khi mọi thứ được phơi bày. Cựu Vãn đã gây ra quá nhiều tổn thương, và giờ là lúc phải chấm dứt tất cả."
Vince gật đầu, ánh mắt anh tràn đầy quyết tâm. "Tôi sẽ phối hợp với cảnh sát để bắt đầu cuộc điều tra sâu hơn vào các cơ sở còn lại. Chúng ta sẽ không để hắn có cơ hội trở lại."
Trong khi đó, ở một nơi xa xôi, một bóng đen lướt qua màn đêm, để lại dấu vết mơ hồ