Ngày Đêm Khát Tình

Chương 25: Yêu em



Tác giả: Đông Tầm Vấn Tửu

Dịch: Maccaoo

Kỳ phát tình lần này của Trì Cảnh kéo dài suốt sáu ngày. Do không có sự kề cận an ủi của Alpha trong thời kỳ đầu mang thai, kỳ phát tình của Omega kéo dài hơn, tần suất sóng tình kéo đến cũng dày hơn.

Lâu Độ rất tận chức tận trách, có cầu ắt có cung, không cầu cũng cung luôn. Anh đắm chìm trong cơn say, không thể dứt ra được. Mỗi lần tạm dừng một lát thôi là lại hồi phục ngay lập tức, ôm hôn, sờ mó Trì Cảnh mãi không buông.

Nếu như ngày thường, Trì Cảnh có thể kháng cự, né tránh, nhưng trong thời kỳ phát tình lại khác hẳn. Mỗi lần lườm Lâu Độ hai cái xong là cậu sẽ bị hôn tới tấp, rồi không thể chống đỡ được Lâu Độ làm nũng, xuôi theo ý anh luôn. Cứ vài lần như thế, Trì Cảnh hoàn toàn bỏ cuộc việc kháng cự, mặc kệ công việc đang chất dần lên trong quang não, giao hết toàn bộ thời gian của mình cho Lâu Độ, trao hết cơ thể mình cho Lâu Độ hoành hành.

Giống như mỗi lần phát tình trước đó của họ.

Sáu ngày trôi qua, toàn thân Trì Cảnh đều tê rần, mềm nhũn. Cơ thể cậu không còn nóng nữa, cũng không còn khát vọng được giao hợp, chỉ cảm thấy cực kỳ mệt mỏi. Đang nói chuyện dở với Lâu Độ, Trì Cảnh đã chìm vào giấc ngủ rồi. Lâu Độ ngắm nhìn Trì Cảnh cuộn tròn trong lòng mình, cảm thấy sung sướng tột cùng. Anh hôn lên trán, lên tóc cậu, ôm cậu, vuốt ve eo và đùi cậu rồi từ từ thiếp đi.

Ngủ một lèo mười mấy tiếng đồng hồ, lúc tỉnh dậy, làn sóng tình đã rút đi, cơ thể thoải mái. Lâu lắm rồi Trì Cảnh mới cảm thấy thoải mái thế này, thấy Lâu Độ ngủ nướng bên cạnh, cậu cũng không tức giận chút nào.

Trì Cảnh cẩn thận ngồi dậy, không đánh thức Lâu Độ, tự đi đánh răng rửa mặt. Cậu tắt hệ thống cảnh báo phòng vệ của biệt thự đi, để quản gia vào đưa bữa sáng.

Lúc tỉnh dậy, Lâu Độ không thấy Trì Cảnh cậu, hốt hoảng chạy ra ngoài. Thấy Trì Cảnh đang ngồi trên sô pha dưới tầng đọc sách, anh mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng đột nhiên kêu một tiếng làm Trì Cảnh chú ý. Sáu ngày xõa thả phanh, bây giờ cái chân của Lâu Độ bắt đầu đau rồi.

Trì Cảnh vừa buồn cười, vừa đau lòng. Cậu lấy máy giảm đau cho anh, sau đó còn giúp anh lau qua người, thay quần áo. Lâu Độ mặt dày sáu ngày không mặc quần áo, còn định tồng ngồng cởi truồng tiếp. Dù sao Trì Cảnh cũng thấy anh khỏa thân rồi, hai người cũng đã thực hiện đánh dấu cuối cùng. Đánh dấu cuối cùng đồng nghĩa với việc họ là cặp chồng chồng thân mật, gần gũi nhất trên đời, chỉ có cái chết mới có thể chia lìa hai người. Mới nghĩ đến thôi mà trái tim Lâu Độ đã bùng cháy, mềm nhũn cả ra.

Trì Cảnh là của anh rồi. Hoàn toàn thuộc về anh.

Vốn dĩ sáng hôm qua, Lâu Độ không định thực hiện đánh dấu cuối cùng với Trì Cảnh. Mặc dù cực kỳ cực kỳ muốn, mấy lần rồi chỉ bắn ở bên ngoài, xém chút nữa là hình thành kết ở bên trong, nhưng anh vẫn nhịn. Trì Cảnh mang thai, không thể chịu được kích thích mãnh liệt của đánh dấu cuối cùng. Vả lại, vừa mới xác định ở bên nhau, lần đầu làm tình đã làm đánh dấu cuối cùng thì có vẻ như nhanh quá.

Ừ, đối với Trì Cảnh mà nói, đây đã là lần thứ N rồi. Nhưng đối với Lâu Độ lại là lần đầu tiên. Anh không nhớ trước đây như thế nào, nên không thể vồ vập như vậy được. Lâu Độ vừa khóc vừa nhịn. Anh cọ cọ ở bên ngoài cửa mình, thúc nhẹ vài cái cho đỡ nghiền.

Nhưng không ngờ, Trì Cảnh lại chủ động mở lời: "Anh cho vào đi, chậm một chút."

Lúc này, phân thân của Lâu Độ đã ở sâu bên trong Trì Cảnh rồi, còn cho vào đâu nữa? Chỉ có thể là nơi Alpha luôn khát khao kia...

"Thật, thật sao?" Lâu Độ ngơ ngác.

Trì Cảnh nằm nghiêng, vẻ mặt bình tĩnh, không giống với các Omega dịu dàng đáng yêu khác, nhưng lại làm Lâu Độ chết mê chết mệt. Trì Cảnh nói khẽ: "Ừ, có thể đánh dấu, nhưng nhẹ thôi."

Lâu Độ nhổm dậy, hôn lấy hôn để lên môi Trì Cảnh. Hôn xong, anh xoay người Trì Cảnh lại, hôn lên mặt cậu.

"Trì Cảnh ơi, Trì Cảnh... Tôi được phép cho vào thật sao?"

Trì Cảnh bị anh hôn liên tục, ngứa hết cả mặt, lấy tay đẩy mặt anh ra. Cậu trả lời đứt quãng: "Được. Vốn dĩ... em... ừm... là Omega của anh. Đừng hôn nữa. Ngứa lắm."

Trái tim Lâu Độ như bùng cháy, suy nghĩ rối bời, thấp thỏm hỏi: "Lỡ như tôi... sau này không thể nhớ lại được thì sao? Em có trách tôi không?"

Trì Cảnh trầm mặc một lúc, không trả lời ngay lập tức, dường như đang suy nghĩ về giả thuyết ấy. Lâu Độ bất giác nín thở, mắt nhìn Trì Cảnh đăm đăm, vừa mong chờ vừa sợ hãi, như thể đang đợi phán quyết vậy.

Thấy anh căng thẳng như thế, Trì Cảnh đưa tay xoa nhẹ gáy Lâu Độ để anh bình tĩnh một chút: "Không trách anh, không phải lỗi của anh. Nếu không nhớ lại, để em xem nào, ừm... vậy làm lại từ đầu. Dù sao anh cũng muốn thế mà, không phải sao?"

Lâu Độ hít sâu một hơi, thầm nhủ: Em nói trúng tim đen luôn.

Sau đó, anh ôm lấy Omega mềm mại, ấm áp của mình vào lòng, hết hôn lại sờ. Anh đưa phân thân của mình vào sâu hơn nữa, thúc vào ngoài khoang sinh sản, nhẹ nhàng để nó mở cửa ra.

Dưới bàn tay của Lâu Độ, cơ thể Trì Cảnh như tan chảy ra thành nước. Cậu cảm nhận sự dịu dàng, ấm áp trong từng cái chạm của Lâu Độ. Trì Cảnh mặc cho anh sờ, hôn, xâm chiếm, mặc cho anh tiến vào khoang sinh sản, hình thành kết, bắn tinh, đánh dấu... Dáng vẻ khiến Lâu Độ say mê đến phát điên lên được.

Phía sau mềm mại, ấm nóng, cực kỳ nhiệt tình, hút chặt lấy phân thân của Lâu Độ. Lúc ra vào, chất lỏng dâm đãng trào ra ngoài. Đó là bằng chứng động tình rõ ràng nhất của Omega.

Lâu Độ đã sướng đến mức không biết tên mình là gì, không dám nghĩ đến chuyện được tiến hẳn vào khoang sinh sản sẽ sung sướng đến mức nào. Anh ôm lấy eo Trì Cảnh, đỡ lấy cái bụng bầu tròn tròn của cậu. Lúc ngồi thẳng dậy, anh không kiềm chế được, muốn nói mấy lời hư hỏng. Ví dụ như "Vợ ơi, tiến vào một chút nữa thôi là chạm đến bé con nhà mình rồi", "Có phải bé con cũng cảm nhận được động tác của chúng ta không? Để tôi chào hỏi con nhé", "Tôi và bé con đều ở trong cơ thể em, em có thích không?"... Nhưng còn thiếu kinh nghiệm nên không thể nói thành lời được, anh không dám nói mấy lời quá đáng như thế với Trì Cảnh.

Lâu Độ chỉ dám nói mấy câu như "Nóng quá, sướng quá", "Vợ anh giỏi quá", miễn cưỡng thỏa mãn một chút tâm tư đen tối của mình.

Lâu Độ thăm dò ở ngoài khoang sinh sản một hồi lâu. Mới đưa phần quy đầu vào một chút thôi, cửa mình đã kẹp chặt đến mức da đầu anh tê rần.

Khi mới bị tiến vào trong, cơ thể Trì Cảnh còn hơi căng cứng. Khi bị thúc mấy lần, cơ thể cậu lại mềm nhũn ra. Cửa mình ở phía sau không đóng chặt kín, không thể đâm vào được như mọi khi nữa, mà hơi mở ra một khe nhỏ, dẫn lối cho thứ quen thuộc kia tiến vào bên trong. Chỉ cần Lâu Độ dùng sức hơi mạnh một chút là đã có thể tiến thẳng vào khoang sinh sản rồi.

Lâu Độ dừng ở bên ngoài cửa mình rất lâu, mấy lần xém chút nữa là tiến vào rồi, nhưng vẫn dằn xuống ham muốn mãnh liệt, chỉ đưa nửa phần quy đầu vào thôi. Hơi thở anh trở nên nặng nề. Nhịn đến mức mồ hôi chảy đầy đầu, anh gian nan thì thầm bên tai Trì Cảnh: "Bảo à, tôi không vào thì hơn."

Trì Cảnh bị cách làm khơi khơi nhưng lại không cho của Lâu Độ làm cho vừa ngứa vừa đê mê. Nghe thấy anh nói vậy, cậu tỏ vẻ khó hiểu: "Anh không muốn à?"

"Không phải!" Lâu Độ vội vàng phủ nhận. Anh nuốt nước bọt, giọng khàn đặc: "Tôi sợ mình không kiềm chế được..."

Dường như Trì Cảnh có chút mất mát, nhưng cách nói của cậu hệt như đang dụ dỗ: "Không vào thật à?

"..." Trời má ơi.

Trái tim Lâu Độ gào thét điên cuồng.

Đáng yêu quá trời!

Không thể chịu nổi!

"Bảo bối, tha cho tôi đi."

"Nhưng em thấy em chịu được mà." Hiếm khi Trì Cảnh mới nói nhiều thế này: "Vào đi, cho anh trải nghiệm một lần nữa cảm giác đánh dấu một Omega."

Thực sự Lâu Độ đã đến bên bờ sức chịu đựng rồi. Bị Trì Cảnh khiêu khích như thế, lập tức đầu hàng, anh vừa hôn lên mặt Trì Cảnh, lồng ngực nóng bỏng áp lên bụng cậu, hơi thở nặng nề, nói: "Vậy tôi sẽ nhẹ một chút. Rất nhẹ thôi. Nếu như đau, em phải nói với tôi ngay lập tức."

"Ừ."

Mắt Lâu Độ đã đỏ ngầu cả rồi. Món ngon thèm khát đã lâu, cuối cùng cũng được ăn. May sao còn chút lý trí sót lại, cố gắng kiềm chế dục vọng của mình.

Lâu Độ thì thầm bên tai Trì Cảnh, gọi tên cậu, những cái tên thân mật. Tất cả biệt danh ngọt ngào trên đời này mà anh có thể nghĩ ra được, đều dùng để gọi cậu.

"Trì Cảnh..."

"Tôi thích em."

"Tôi yêu em."

Đa số cặp bạn đời sau khi đánh dấu cuối cùng xong sẽ không muốn tách nhau ra. Lâu Độ ôm Trì Cảnh không buông tay, không làm gì hết, chỉ hôn cậu, gặm tới gặm lui.

Trì Cảnh đi tỉa hoa, Lâu Độ cũng muốn ôm cậu, cùng đi tỉa hoa, vừa hôn vừa tỉa, khiến mấy bông hồng đỏ Trì Cảnh thích nhất trụi lủi.

Trì Cảnh pha thuốc dưỡng thai, Lâu Độ cũng đẽo đẽo đi theo đòi pha cho mình với. Pha xong, thấy dòng chữ "dành cho thai phu" thì anh không biết làm sao cho phải.

Trì Cảnh đọc sách, anh cũng đòi xem cùng. Trì Cảnh lật trang, Lâu Độ cũng lật. Đến lúc phát hiện ra mình làm hỏng hết mấy cái dấu trang Trì Cảnh để, anh vội vã gập sách lại, giả vờ không có chuyện gì xảy ra.

Trì Cảnh đi vệ sinh, Lâu Độ cũng đi theo bằng được, thậm chí còn muốn đỡ cậu đi đi vệ sinh.

Cuối cùng, Lâu Độ vinh hạnh bị ăn đập. May mà Omega lương thiện, nếu không với lý do bạo lực gia đình mà bị thương lần thứ hai, khéo lên báo thật ấy chứ.

Quản gia cho người đến dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, chuẩn bị bữa sáng và bữa tối xong xuôi rồi lặng lẽ ra khỏi nhà, để lại cặp chồng chồng "xa cách lâu ngày mới được gặp lại".

Sau khi họ rời đi, sự chiều chuộng của Omega lạnh lùng miễn cưỡng kéo dài được nửa tiếng thì mặc kệ Alpha cá muối mất trí nhớ, vuốt gương mặt toàn nước bọt, lạnh lùng đóng sầm sửa phòng đọc lại, xử lý công việc của mình.

Lâu Độ: Hức.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv