Ngạo Nghễ Trảm Thần

Chương 87: Hắn ta đâu chỉ lợi hại



Trong một chốc, quần chúng vây xem bên ngoài tửu điếm đều bàn tán. "Đuổi theo cho ta, sao có thể để cho hắn chạy mất chứ!"

Trong tửu điếm, Thương Khung Thần Gái vốn là một người rất lý trí, nhưng nay bị Vương Viễn chơi khăm một phát, bị nắm đầu đập vào cửa thì y đã hoàn toàn mất đi lý trí, lồm cồm bò dậy chỉ tay lên cửa mà bắt đầu kêu gào lên như phát bệnh tâm thần.

Giời ạ, tên trọc gian xảo cũng quá gian xảo, Thương Khung Thần Cái cho rằng Vương Viễn gọi y lại là để thương lượng chuyện tốt, kết quả lại bị người ta dùng làm cột phá cửa, một phát đập đầu vào cửa, bây giờ y còn đang thấy đầu óc quay cưồng.

Dẫu gì Thương Khung Thần Cái cũng là người đứng đầu một bang, hơn nữa còn là người có lòng tự trọng rất cao, y chưa từng bị người khác chơi khăm đến vậy, ngay lúc này Thương Khung Thần Cái có làm ra bất kỳ việc gì cũng không kỳ lạ cả.

Thế nhưng đối mặt với mệnh lệnh của y, mọi người trong Hồng Hoa hội ta ngươi nhìn nhau không ai dám động đậy.

Giốn hoài cha, tên hòa thượng kia xuống tay hơi bị ác, mấy người này đuổi theo thì làm được gì chứ? Thi thể của Cao lão đại và Mộ Dung Song gần đó vẫn chưa lạnh mà ngươi đã quên mất hòa thượng đó hung bạo như thế nào ư?

"Các ngươi!"

Thương Khung Thần Cái đang nổi điên lại thấy thủ hạ làm lơ mệnh lệnh của y, suýt chút nữa tức chết ngay tại chỗ.

"Đại hiệp!"

Đúng lúc này đột nhiên vạt áo phía sau của Thương Khung Thần Cái bị người ta khẽ kéo, đồng thời phía sau vang lên một giọng nói quen thuộc.

an

Thương Khung Thần Cái vội vã xoay người lại, chỉ thấy chưởng quầy tửu điếm một tay cầm vạt áo y, tay kia cầm bàn tính đen như mực nói: "Mọi người hòa thuận phát tài, sao ngươi đập cửa tửu điếm ta nát thành như thế, Hoàng mỗ đây mở cửa hàng buôn bán chứ không phải để cho các ngươi phá hoại."

"Có cái rắm ấy!"

'Thương Khung Thần Cái đáp lời một cách thô bạo: "Liên quan gì đến ta chứ, do tên hòa thượng kia đập cơ mài"

Dứt lời Thương Khung Thần Cái hung hăng rút vạt áo, định hất chưởng quầy béo ra.

Nhưng ai ngờ một bàn tay chưởng quầy đặt trên người Thương Khung Thần Cái, thân mình lão lại không hề nhúc nhích.

Thương Khung Thần Cái thấy vậy liền bình tĩnh ngay lập tức. Rất rõ ràng, chưởng quầy béo này rất có bản lĩnh. "Ha hai"

Chưởng quầy cười nói tủm tỉm: "Hoàng mỗ đây từng nói người nào đập bàn thì người đó đền, thế nhưng vị hòa thượng kia lại không động vào cái bàn của ta."

"Thì..."

Nghe những lời chưởng quầy vừa nói, Thương Khung Thần Cái hơi sững sờ, sau đó khóc không ra nước mắt.

Nghĩ kỹ lại thì Vương Viễn thật sự không động vào cái bàn chút nào! Con mẹ nó hắn nắm người của Hồng Hoa hội mà đập lên bàn, dưới tình huống như này đương nhiên bàn bị ai đập thì người đó đền tiên, tên lừa trọc chết bầm này thật gian xảo mài

Bấy giờ chưởng quầy dùng chân dẫm lên chân Thương Khung Thần Cái, tay phải không biết từ đâu lấy ra một cây bút, lẩm bẩm nói: "Một bộ bàn ghế là mười lượng vàng, hết thảy ba mươi bảy lượng, cửa lớn bị ngươi đập nát hẳn, tính cho ngươi là một nghìn lượng vàng, việc buôn bán chúng ta chú trọng sinh lợi nhuận, bốn bỏ thành năm, ta cũng không ăn lời ngươi, thu ngươi một nghìn bốn trăm lượng vàng..."

"Bộp!"

Chưởng quầy vừa mới nói xong Thương Khung Thần Cái đã bệt mông xuống đất.

Đối với mà nói thì một nghìn bốn trăm lượng vàng có nhiều hay không? Quả thực không tính là nhiều.

Hồng Hoa hội có hơn một nghìn người, gom một người một lượng vàng là đủ thôi.

Nhưng đạo lý không thể giảng giải như vậy được.

Hôm qua chuộc Cao lão đại đã phải tốn không ít tiền rồi, bây giờ lại tốn nhiều tiền để chuộc bản thân như vậy, lâu dài về sau phải làm sao đây?

Trò chơi mới mở server được vài ngày, huynh đệ trong bang chưa được lợi ích gì, vất vả kiếm được dăm tiền lại bị bang chủ trấn lột hết, là ai thì cũng sẽ có ý.

Dẫu sao mọi người gia nhập bang hội lớn đều thực sự mưu cầu lợi ích tài nguyên từ đó, bây giờ một tí lợi lộc cũng chẳng vớ đưuọc, lại phải ngày ngày ra ngoài tặng tiền, bang chúng thật sự là bị thiểu năng trí tuệ hay sao?

"Lão đại!"

Ngay lúc Thương Khung Thần Cái bó tay, rốt cuộc Cẩu Tiểu Minh đã dẫn theo viện binh của Hồng Hoa hội đến tửu điếm, hắn ta thấy Thương Khung Thần Cái ngồi bệt dưới đất thì sốt ruột hô to: "Người đâu rồi? Bắt hay là đã giết?"

Thương Khung Thần Cái ngẩng đầu liếc nhìn Cẩu Tiểu Minh nói: "Chạy rồi!"

"Chạy rồi?" Cẩu Tiểu Minh khó tin nói: "Các ngươi nhiều người như vậy mà còn có thể để cho hắn chạy mất, hay các ngươi không tiến hành theo kế hoạch phải không?"

"Kế hoạch hả?" Thương Khung Thần Cái thoáng liếc nhìn gỗ vụn đầy trên mặt đất, vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Đây... Cẩu Tiểu Minh với vẻ mặt mờ mịt.

Bấy giờ những người khác của Hồng Hoa hội tụ lại, mồm năm miệng mười thêm mắm dặm muối kể lại chuyện vừa xảy ra.

Cuối cùng họ vẫn không quên nói với vẻ căm giận: "Trước khi đi tên chó chết đó đập phá khiến cho ông chủ tửu điếm bắt chúng ta bồi thường..."

Nghe lời kể của mọi người trong quán, Cẩu Tiểu Minh và viện binh vừa chạy tới ngốc ngay tại trận.

Người chơi đi theo Thương Khung Thần Cái đến tửu điếm bao vây Vương Viễn có chừng năm sáu chục người, ai ai cũng đều là cao thủ tinh anh Hồng Hoa hội, thậm chí Thương Khung Thần Cái còn là một cao thủ tuyệt học, với lại trước. khi đến mọi người còn vạch ra kế hoạch không hề sơ hở.

Thương Khung Thần Cái không tính kể những chuyện vừa rồi, nhưng nhiều người thì lắm chuyện, người chơi Hồng Hoa hội may mắn còn sống bắt đầu thảo. luận việc này trên kênh nội bộ bang hội.

Cũng không biết kẻ đần nào trong bang hội nói: "Tốt nhất mọi người phải cẩn thận một chút, lúc rời đi tên hòa thượng kia đã nói sau này thấy người chơi Hồng Hoa hội chúng ta, gặp người nào sẽ giết người đó!"

"Con mẹ nó!"

Nhìn những dòng chat bay lên, Thương Khung Thần Gái muốn bịt cái miệng. thối của tên đó cũng không kịp nữa rồi.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv