Các vị ngồi đây đều là cao thủ tinh anh mà Thương Khung Thần Cái mang tới, chưa từng thấy qua chiêu thức nào hung tàn như vậy.
'Thấy một màn như vậy, ngay cả Thương Khung Thần Cái cũng cảm thấy da đầu tê dại một trận.
Sau khi giết chết Mộ Dung Song, hai chân Vương Viễn đạp lên mặt đất, tung người nhắm về phía Thương Khung Thần Cái.
Lúc này Kháng Long Hữu Hối của Thương Khung Thần Cái cũng đã hồi chiêu, họa quyển bên tay phải, xuất chiêu một lần nữa.
Tuy rằng Kháng Long Hữu Hối có uy lực mạnh mẽ không gì sánh được, nhưng chiêu thức cũng rất đơn giản, chỉ có mở và đóng, không quá vi diệu. Vương Viễn chỉ cần khom người xuống là chớp mắt tránh thoát công kích của Thương Khung 'Thần Cái, đồng thời hơi nghiêng mình, hai tay cùng lúc tóm được vào cánh tay phải của Thương Khung Thần Cái.
Vương Viễn có lực chiến cao, là vì thuộc tính cao của bản thân Vương Viễn, 'Thương Khung Thần Cái có lực chiến cao, lại là vì công pháp võ học mạnh mẽ.
Thuộc tính của Vương Viễn là tùy theo ý muốn của hắn, còn chưởng pháp của 'Thương Khung Thần Cái chỉ có một chiêu lặp đi lặp lại như vậy.
Giờ phút này chém ra một chưởng, chưởng pháp đã tiến vào trạng thái chờ, muốn phản kích cũng không thể ra đòn được.
Không đợi Thương Khung Thần Cái hồi phục tinh thần, Vương Viễn đã đứng vững vàng trên mặt đất, trong chớp mắt xoay người, vận chuyển sức mạnh, hai
tay dồn sức đánh ra.
Nhất thời Thương Khung Thần Cái đứng không vững, bị Vương Viễn trực tiếp đánh bay về phía đám người Hồng Hoa hội.
"Bịch bịch bịch!"
Sức lực của Vương Viễn vô cùng kinh khủng, Thương Khung Thần Gái bị đánh bay về phía đám người, trực tiếp kéo đám người Hồng Hoa hội bay thẳng vào trong quán khiến bàn ghế bị phá hủy hoàn toàn, cùng với đám người lăn lộn thành một đống. Mà Thương Khung Thần Gái vẫn không có xu hướng ngừng lại, đập thẳng về phía cửa chính của quán rượu.
"Uỳnh!"
Một tiếng vang lên, cửa quán bị đập đến lung lay, lúc này Thương Khung Thần Cái mới dừng thế bay lại được.
"Ta liều mạng với ngươi!"
Lúc này, Cao Lão Đại nằm dưới đất cũng đã bò dậy, cầm lấy hồ lô phía sau, uống vào miệng một ngụm rượu, nhất thời khí huyết khôi phục được một phần ba, đồng thời trên người phát ra một vòng ánh sáng màu xanh.
Nhất Túy Thiên Niên! !
Tuyệt kĩ độc môn của Cái Bang!
Sau khi uống rượu lượng máu lập tức hồi phục 30%, công kích và phòng thủ tăng thêm 50% trong vòng mười giây.
Kích hoạt Nhất Túy Thiên Niên, Cao Lão Đại xoay người đạp một cước về phía mặt Vương Viễn.
Túy Đả Tứ Phương! !
Hồn Thiên Chưởng là chiêu duy nhất sử dụng chân, kết hợp với Nhất Túy. Thiên Niên, lực công kích tăng thêm tới 50%.
Chắc chắn Cao Lão Đại không cam lòng nhìn vị trí đà chủ của mình bị người khác cướp đi, lúc này cũng không che giấu nữa, vừa ra tay là đã dùng đến sát chiêu mạnh nhất.
Cao Lão Đại cũng là kẻ hay quên, nhưng lại không biết mưa to gió lớn, cũng chẳng rõ bản thân mình có bao nhiêu bản lĩnh hay sao?
Các chưởng pháp tuyệt học của Thương Khung Thần Cái còn không mảy may làm Vương Viễn bị thương được, vậy một cước này của hắn ta có thể phát huy bao nhiêu tác dụng.
Thấy Cao Lão Đại đá một cước về phía mình, Vương Viễn không trốn cũng chẳng tránh, hắn giãm chân phải lên trước, nghiêng người sang bên, rồi đẩy mạnh bả vai về phía trước.
Lưu Manh Phố Chợ!
"Răng rắc!"
Chân của Cao Lão Đại còn chưa đá tới, thì bả vai Vương Viễn đã đánh vào. giữa hai chân Cao Lão Đại.
Hai chân mở ra như chó, sơ hở lớn như vậy, Vương Viễn không đánh một cái thì lại cảm thấy có lỗi với động tác gợi ý đầy mờ ám như vậy của Cao Lão Đại.
"ÁIt
Trong trò chơi không có cảm giác, nhưng nết này, dù có đau hay không thì cũng rất khủng khiếp.
¡ người ta lên gối vào loại vị trí
Cao Lão Đại kêu lên một tiếng thảm thiết xuyên qua nóc nhà thẳng đến trời xanh.
Đám người Hồng Hoa hội nghe thấy tiếng kêu, sắc mặt đều tái nhợt.
Mẹ nó, chiêu này cũng thật tàn nhẫn, bóp ngực cũng thôi đi, mọi người đều là những quý ông, sờ một chút cũng không thiệt hại gì, nhưng đánh vào giữa hai chân thì, ác, chậc chậc chạc...
"Đừng lại gần hắn! Tấn công tầm xal”
Cùng lúc đó, Thương Khung Thần Cái cũng bò lên cửa, ra chỉ thị cho chúng đệ tử Đường Môn đứng sau tấn công Vương Viễn.
'Thương Khung Thần Cái mang tuyệt học Kháng Long Hữu Hối trên người, nghiễm nhiêm trở thành cao thủ cận chiến số một của Hồng Hoa hội, ngay cả y còn không đánh nổi một hiệp với Vương Viễn, những người khác chỉ là Bạch cấp, cho nên đối phó với Vương Viễn chỉ có thể dựa vào thả diều đường xa.
Sau khi nhận được mệnh lệnh, chúng đệ tử Đường môn đều giơ cung nỏ và rút ám khí ra, rồi quăng về phía Vương Viễn.
So sánh ra thì tuy lực công kích của Lưu Manh Phố Chợ không kinh thiên động địa, nhưng được cái đây lại là một chiêu thức đẩy lùi.
Vương Viễn dùng bả vai đánh lên người Cao Lão Đại, Cao Lão Đại không tự chủ được bay ngược ra sau.
Nói thì chậm mà diễn ra thì nhanh, Vương Viễn đột nhiên duỗi tay phải ra phía trước, nắm lấy mắt cá chân của Cao Lão Đại, rồi xoay người vung một cái.
Cao Lão Đại bị xoay tròn, quét rụng toàn bộ ám khí và mũi tên.
"Lạch cạch lạch cạch!"
Chỉ nghe thấy một loạt tiếng vang, toàn bộ mũi tên và ám khi bay về phía Vương Viễn đều bị quét sạch.
nan Nghe được lời này của Thương Khung Thần Cái, Vương Viễn hơi kinh ngạc.
Vương Viễn không phải là loại người tự tin đến mù quáng, hiển nhiên biết một mình mình có mạnh đến đâu, thì đánh chính diện cũng không phải là đối thủ của một bang hội lớn.
Phải biết rằng, thân pháp của Vương Viễn cũng không cao, nếu bị bao vây thật thì cũng khó mà trốn thoát được, chỉ có thể tấn công bằng sức mạnh.
Vương Viễn ngược lại có thể dễ dàng đối phó với những người chơi Hồng Hoa Hội ở trong tửu điếm, nhưng Hồng Hoa hội ước chừng có hơn một nghìn người, và cũng phải có ít nhất hai, ba trăm người chơi môn phái tầm xa như Đường Môn và Ngũ Độc.