Ngạo Kiều Nữ Thần Nghịch Tập Đi

Chương 44: Tiêu cảnh phát giận



Đường Tịch nghe nói như vậy thì da gà rơi đầy đất, như thế này thì quá tài ba đi! Quả nhiên cô nghe được âm thanh châm chọc của của nam sinh và nữ sinh đó " Không phải cô vừa nói Tiêu Cấm Ninh là nữ thần hoàn mỹ hay sao? Như thế nào mà nhanh như vậy đã đi tình biệt luyến?"

Đương nhiên Tiêu Nhu vừa mới cười, xem các nữ sinh đều đỏ mặt tim đập, sao lại có mị lực như vậy a!

Đường Tịch nhướng mày, tâm tình liền rất tốt, đeo cặp sách của mình trên lưng cùng Ninh Kha đi ra bên ngoài trường học, Ninh Kha thấy cô hoạt bát, trên mặt mang theo ý cười, bất tri bất giác bị lây theo, trên mặt cũng mang theo ta cười,hắn bước đi nhanh hơn đuổi theo Đường Tịch nói " Bạn học Tiêu Nhu, cậu thật là đẹp mắt "

Đường Tịch ".........bạn học Ninh Kha cậu thật là thẳng thắn ".

Ninh Kha cười một tiếng, gãi gãi đầu mình " mình chỉ nói thật mà thôi ".

Đường Tịch cười, đúng lúc này bỗng nghe một tiếng rống dữ dội " Tiêu nhu, tan học không ra về, còn đang làm gì a!"

Đường Tịch nương theo hướng phát ra tiếng nói, quả nhiên là Tiêu Cảnh đang đen mặt đứng ở lề đường đối diện trường học.

Tiêu Cảnh một tay bỏ vào túi quần,quan sát thấy không có xe liền bước nhanh qua đường,hắn nói nếu thời gian còn sớm, nếu mà chạy thì có thể đón em gái tan học,hắn nghĩ tới đây nói cho em ấy biết em ấy đã trở thành đại ngôn của OLS, không nghĩ rằng vừa tới thì thấy em ấy cư nhiên lại cùng một nam sinh khác vừa đi vừa cười nói, mà cái nam sinh đó mặt mũi còn hồng hồng giống như là mới vừa đùa giỡn nhau!

Hắn chắc chắn rằng với khuôn mặt của nha đầu ở trường học sẽ gây ra bao rắc rối a! Hắn không nghĩ muốn em rể a! 

Hắn đến gần trừng mắt nhìn Ninh Kha một cái, cảm thấy Ninh Kha có chút quen mắt, nhưng bởi lúc này hắn đang xem Ninh Kha là kẻ địch, nên liền xem nhẹ việc thân phận của Ninh Kha là gì,một tay với lấy ba lô của Đường Tịch đeo lên vai mình, hừ hừ nói " Tiêu Nhu anh cảnh cáo em a, đi học ở trường không được yêu sớm có nghe không!"

Đường Tịch không biết nói gì nhìn Tiêu Cảnh liếc mắt một cái " cái gì yêu sớm, em hiện tại đã........."

" Im miệng!" Tiêu Cảnh biết đường tịch muốn nói rằng mình đã hai mươi ba tuổi, rõ ràng cô đã lớn như vậy chứ không còn con nít, hơn nữa hiện tại mới tốt!

Đường Tịch nhún vai không tiếp tục nói chuyện, lúc này Ninh Kha đang đứng một bên mới khôi phục lại bộ dạng công tử lãnh đạm, hắn hơi mỉm cười, nhìn Tiêu Cảnh chào hỏi " anh ba Tiêu, vẫn khỏe chứ a,"

Anh ba Tiêu.... Tiêu Cảnh nhíu mày, quay lại đánh giá Ninh Kha, một lúc sau mới chần chừ hỏi " Ninh tứ công tử?"

" Là tôi, Ninh Kha." Ninh Kha cười cười " thì ra bạn học Tiêu Nhu là em gái của anh ba, khó trách sao lại thông minh như vậy "

Hắn đây là thật sự khen Tiêu Nhu, bởi vì hắn cảm thấy mình đã đủ thông minh không nghĩ rằng Tiêu Nhu so với hắn còn thông minh hơn, hơn nữa lại rất xinh đẹp.

Trong lòng Tiêu Cảnh vang lên một hồi chuông cảnh báo, bỗng hắn nghĩ tới cái gì, hỏi " Em hiện tại không phải học cấp ba đúng không?"

Ninh Kha không phải mới mười ba tuổi sao? Tuy răng vóc dáng đã cao một nét tám, nhìn qua khí chất rất tốt, nhưng Tiêu Cảnh nhớ rõ Ninh Kha rõ ràng mới mười ba tuổi a!

Mẹ kiếp!Nghĩ đến một khả năng Tiêu Cảnh xoay người trừng Đường Tịch, một đứa trẻ mười ba tuổi mà cô cũng không tha!

Ninh Kha vào thời điểm này vẫn giữ được bình tĩnh, quả là lợi hại, hắn cười cười có chút ngượng ngùng nói " thi thử một chút, không nghĩ là sẽ đậu."

Đường Tịch nghe hai người nói chuyện thì trợn mắt nhìn, Tiêu Cảnh thấy Đường Tịch nhìn chằm chằm Ninh Kha, trong lòng rất khó chịu, nhìn Ninh Kha bỏ lại một tiếng " đi " rồi kéo Đường Tịch xoay người, hướng xe mình đi đến, Đường Tịch quay đầu chào Ninh Kha, Tiêu Cảnh liền nhét cô vào trong xe, tức giận nói " nhìn cái gì mà nhìn, không thấy hắn là tiểu thịt tươi a,hắn không có soái bằng anh của em đâu "

Đường Tịch lười cãi lại với Tiêu Cảnh, ngồi trên xe hỏi " Ninh Kha mới mười lăm tuổi hả?" Vóc dáng thật cao a.

Tiêu Cảnh hừ một tiếng, trực tiếp đả kích Đường Tịch " người ta hiện tại cũng mười ba tuổi, mười ba tuổi cũng đã cao như vậy sao? Con nít như vậy mà em cũng xuống tay được à!"

Đường Tịch trừng lớn đôi mắt, vẻ mặt như gặp quỷ " mười ba tuổi, cao thật a? Từ tốc độ này đi xuống, không phải mười lăm tuổi tốt nghiệp cấp ba, sau đó tốt nghiệp tiến sĩ khi chưa đến mười tám tuổi?

" Em lớn hơn người ta mười tuổi, em lại không biết xấu hổ mà thông đồng với hắn?" Tiêu Cảnh vẻ mặt ghét bỏ nhìn Đường Tịch một cái, khởi động động cơ, " Em không thấy được ánh mắt của bạn học khi nhìn em a?"

Đường Tịch trợn trắng mắt, trực tiếp phản bác Tiêu Cảnh " bởi vì người ta lớn lên xinh đẹp!"

Tieu Cảnh:"........" Lý do lớn như vậy, anh không có cách nào cãi lại.

Đường Tịch thấy chặn được miệng Tiêu Cảnh, trong mắt hiện lên một tia đắc ý, hỏi " bất quá anh Ba, anh nghĩ như thế nào mà đến đây đón em?"

Tiêu Cảnh liếc mắt nhìn Đường Tịch một cái " lúc nãy Hạ Hoàn Ninh gọi đến, nói là đã cùng Tiêu Cấm Ninh hủy hợp đồng, muốn ngày mai kí hợp đồng với em."

Đường Tịch nhíu mày, " anh nói với hắn là thứ bảy, ngày mai em có giờ học không đi được, hơn nữa nếu bọn họ không hoàn toàn hủy hợp đồng cũng không giải quyết tốt chuyện này, em sẽ không xuất hiện,anh trực tiếp nói với tổng giám đốc quảng cáo đi"

Sắc mặt Tiêu Cảnh đột nhiên tươi tắn hẳn, hắn cười haha, đắc ý nói " xem ra hai người chúng ta là anh em, vẫn là ăn ý sao, anh đã nói như vậy với Hạ Hoàn Ninh."

Đường Tịch hiện lên trên trán đầy vạch đen, anh ba, đây là suy nghĩ bình thường đi.....

Cô là đặc biệt muốn thu thập Tiêu Cấm Ninh..

" Đúng rồi, chiều nay có thầy giáo dám gây phiền toái cho em sao?" Tiêu Cảnh nghĩ, ai muốn khi dễ em gái hắn, hắn liền tự mình dạy cho em gái một khoá, không phải đi học!

Đường Tịch lắc đầu," có mọi người chống lưng, còn ai dám khi dễ em a?" 

Huống hồ cô vốn dĩ cũng có thực lực, cho dù có thầy giáo nghĩ muốn làm khó cô một chút thì cũng không có cơ hội. 

Đây là chỗ tốt của thiên tài a!

Đường Tịch càng nghĩ càng cảm thấy mình thật là một Tiêu Nhu vô cùng mạnh mẽ a, trừ bỏ thể lực không được phát ra ngoài, thì trí lực hoàn toàn không có vấn đề a!

Tiêu Cảnh thấy cô cười một cách không bình thường thì trên người toát ra khí lạnh " mẹ kiếp, em có thể cười bình thường một chút hay không!"

" Em vẫn bình thường a!" Đường Tịch nhấp miệng " rõ ràng là anh đang nghĩ không bình thường mới thấy em cười không bình thường sao!"

Tiêu cảnh đang muốn nói lại cô, bỗng đi động vang lên, anh nhìn Đường Tịch trừng mắt một cái, bắt điện thoại.

Đường Tịch nghiêng đầu nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ,bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, sau khi Tiêu Cảnh cúp máy thì ghé sát lại gác đầu lên vai của Tiêu Cảnh " anh trai.."

Tiêu Cảnh tức khắc trừng lớn đôi mắt, dẫm phanh, tức giận mắng " Tiêu tiểu Nhu, ông đây đang lái xe! Em làm vậy sẽ gây ra tai nạn thì sao!"

Nha đầu chết tiệt kia rốt cuộc là có biết hay không sức ảnh hưởng của chính mình rốt cuộc có bao nhiêu lớn a!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv