Tử Ngạn cùng Huyết hồ được đưa đến một phòng thí nghiệm với nhưng thiết bị tối tân nhất. Ánh mắt của những người mặc áo blouse trắng vẫn luôn chằm chằm về phía cô.
-"Tiểu thư, xin hỏi cô đã tách chất độc khỏi đất ?"- Sau mấy phút đối mắt với nhau, một trong những kẻ đó không thể nào nhịn được mà lên tiếng hỏi.
Tử Ngạn lúc này mới nhìn đến chiếc bình chứa dung dịch màu xanh còn pha lẫn một ít đất do chưa tách lọc kỹ. Nàng đảo mắt một cái, cũng không gật đầu cũng chẳng lắc đầu. Chỉ cúi đầu suy tư về vấn đề khác.
Bọn họ cảm thấy không dễ nói chuyện với nàng, đành cho người giam vào ngục. Tạm thời không thể làm tổn thương Tử Ngạn, có thể chắt lọc được cả chất độc ra khỏi đất, quả thật là người không tầm thường.
-"Nếu như là nhân tài, chúng tôi nhất định sẽ không tổn thương đến tiểu thư, chỉ cần tiểu thư phục vụ tốt cho tổ chức thì nửa đời phú quý yên ấm là điều dễ dàng"- Một tiến sĩ tập trung lập trình các dung dịch cho nhà máy ở cổ đại cũng không nhịn được khuyên bảo.
Lần này nàng cũng chọn cách im lặng, đợi đến khi bốn bề là vách ngăn ẩm mốc, phía trước còn là bức tường đầy rong rêu, Huyết hồ thì bị đưa đến một nơi khác, Tử Ngạn mới mở đôi tay nãy giờ vẫn nắm chặt ra. Một vết xước lớn không biết từ lúc nào đã xuất hiện trên tay nàng. Tử Ngạn không tìm cách khống chế lượng máu chảy ra, mà còn cố ý đập mạnh tay vào tường để vết xước càng được mở lớn. Máu càng ồ ạt, dồn dập chảy ra.
Một cảnh ngục đang tuần tra, thấy Tử Ngạn cứ dựa mãi vào tường, một chút động đậy cũng không có. Do đã được phân phó phải bảo vệ người này, cảnh ngục quyết định mở cửa ngục ra kiểm tra, khi chân chạm phải những giọt máu trên nền đất lạnh giá cùng gương mặt tái nhợt do thiếu máu khiến cảnh ngục hốt hoảng mà hô hào -"Tù nhân tự sát, nhanh nhanh gọi bác sĩ"-
Tử Ngạn cảm nhận được mọi người đang sốt sắng cứu sống mạng của mình. Nàng chỉ đơn giản khiến nhịp tim ở trên bất ổn hơn. Nàng sẽ không lùi bước, sẽ tìm mọi cách giành chiến thắng dù rằng đổi lại bằng tất cả mọi thứ kể cả mạng sống...
Đến khi nhịp tim của Tử Ngạn ổn định, những kẻ mặc áo blouse trắng mới thở phào nhẹ nhõm mà liên lạc với cấp trên. Ngay lúc định truyền tin thì gã quân chủ cùng nữ nhân từng ân ái với Dylan đi vào.
-"Quân chủ War, tiểu thư Jade"- Mọi người cúi đầu đầy kính trọng với hai người.
-"Nàng ta sao rồi ?"- War hướng mắt về nữ nhân khuôn mặt tái nhợt trên giường bệnh, híp mắt hỏi.
-"Đã qua nguy kịch. Nhưng trạng thái tinh thần có vẻ không ổn lắm, sợ rằng sẽ còn tự làm hại bản thân"-
-"Chúng ta chỉ cần biết công thức tách lọc chất độc, không cần gì nhiều ở ả, nếu như tự sát thì trực tiếp phế tứ chi ả đi. Giữ lại cái miệng và cái đầu là được"- Tiểu thư Jade đầy kiêu kỳ, tàn nhẫn nói.
-"Nếu còn cố chấp không mở miệng thì đem đứa nhóc này đẩy vào miệng trùng tộc, xem ả còn lì lợm thế nào"- Khác biệt với vẻ ngoài hòa nhã, xinh đẹp, nhân cách nàng ta quả thật không khác gì rắn độc.
Bọn người nghiên cứu đều âm thầm khinh bỉ hướng về vị tiểu thư chỉ được cái mã còn cái não trống rỗng. Nếu như không phải là em gái của lão đại thì có thể sống được ở cái thế giới này sao.
-"Anh hai, hôn lễ của em và Dylan nhất định phải lớn nhất hành tinh này"- Jade nũng nịu với gã quân chủ của tổ chức.
-"Đương nhiên, chẳng phải Dylan đã mang vỏ trứng của trùng tộc trở về làm vật đính ước cho em sao"- War cực kỳ yêu chiều đứa em gái này, bất kỳ thứ gì Jade muốn gã nhất định sẽ mang hết cho cô ta.
Tử Ngạn động đậy ngón tay, một tia năng lượng cứ thế mà tiêu diệt của vỏ trứng của trùng tộc đang đeo trên cổ Jade. Ngay cả War có tinh thần lực cấp S cũng chẳng kịp phản ứng.
Jade kinh ngạc, lại thêm tức giận vì vật tín ước của mình thế mà lại hủy trong phút chốc. Nhưng đồng thời lại cảm nhận được sự sợ hãi trong tận đáy lòng. Trứng trùng tộc cho dù là laser hiện đại nhất của bọn họ cũng chưa chắc phá hủy được. Nhưng Tử Ngạn thế mà một chốc đã đem niềm tự hào đó của trùng tộc về với cát bụi.
-"Cô muốn gây sự ?"- Jade tuy kiêu ngạo nóng nảy nhưng vẫn biết kìm hãm lại bản thân trước kẻ mạnh.
Tử Ngạn vẫn im lặng, một ánh mắt cũng không cho Jade.
-"Nếu như cô có thể giúp tổ chức thì đứa trẻ đó cùng cô muốn bất cứ thứ gì cũng sẽ có. Vinh hoa, phú quý, bất cứ thứ gì trong vũ trụ"- War không chỉ là sinh vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, đối với gã trên tình dục chỉ có duy nhất quyền lực. Dù có muốn chạm vào nhưng chỉ cần người có thể giúp ích cho gã thì gã vẫn sẽ kìm lại. Đợi hết giá trị lợi dụng liền có thể chơi đùa.
Tử Ngạn xa xôi nhìn hướng về đôi tay của mình, cuối cũng thốt lên -"Muốn công thức chắt lọc chất độc sao ? Được. Nhưng ta muốn Dylan"-