Những ngày tiếp theo, Hoàng làm theo khoảng vài chục mẫu mỳ nữa để nêm nếm lại cho hoàn hảo nhất có thể. Mẫu thử cuối cùng của hắn hoàn thành trông rất chuyên nghiệp, với một vắt mỳ nằm gọn trong cốc, bên trên là phần súp cùng gia vị pha sẵn chia làm hai gói bắt chước hệt như mỳ ăn liền ở Trái Đất. Đây sẽ là mẫu thứ nhất để giới thiệu cho Helen, về sau Hoàng sẽ cải tiến thêm để làm cô ta chú ý hơn, hắn chắc chắn là không một học giả nghiên cứu về thực phẩm nào ở thế giới này lại không có hứng thú với mỳ ăn liền được.
Sau khi chuẩn bị hết cả xong xuôi, Hoàng chọn lấy khoảng chục cốc mỳ mẫu và dắt Ethas sang nhà ông già quản lý trưởng, dù sao không có buổi nói chuyện với Skad thì hắn chắc vẫn còn đang đứng quấy đám nước dùng kia, ít nhiều cũng nên cảm ơn một chút. Ethas là người trực tiếp giúp Hoàng làm ra thứ này, gọi là đồng sáng tạo cũng không sai, vả lại cũng phải tập cho cậu ta quen để về sau còn sai bảo cho dễ.
Thế nên cả hai kéo nhau sang chỗ của Skad, do ông già này mấy năm nay gần như chẳng hề tham gia việc của học viện, nên các học viên như Ethas không biết có một quản lý trưởng như vậy tồn tại, lúc bị Hoàng kéo đi thì chỉ nghĩ đơn giản là bạn bè của hắn mà thôi. Rất may cho cả hai là Skad có nhà, thấy Hoàng tới thì rất vui vẻ chào đón:
- Cậu đấy à, sao nào, chắc đã tìm ra cách giải quyết vấn đề hôm trước rồi chứ?
Căn nhà của Skad vẫn tối tăm lạnh lẽo như mọi khi, có cảm giác ông ta sống như ẫn sĩ lánh đời giữa học viện vậy. Hoàng không vội trả lời câu hỏi của Skad mà lôi Ethas đang ngần ngừ ở ngoài vào trước, liếc sang trên bàn thấy bình trà hoa đinh tử vừa mới nấu vẫn còn đang bốc khói thì rất tự nhiên rót một cốc đầy, sau đó đưa sang cho Ethas rồi nói:
- Cậu uống thử thứ này đi, đồ tốt đấy.
Ethas thận trọng cầm lấy cốc trà, nhìn vào thấy toàn một màu xám xịt thì trên mặt hiện rõ sự bất an, nhưng tới lui thì cũng không thể bất lịch sự mà từ chối được. Thành ra cậu ta giơ tay cám ơn Skad trước rồi nhắm mắt uống một mạch hết sạch, cũng chả biết là ngon dở thế nào nữa.
Hoàng thì hiển nhiên chẳng quan tâm tới việc Ethas có uống hay không, hắn kéo ghế ngồi xuống tự nhiên như ở nhà, sau đó lên tiếng giới thiệu hai người với nhau:
- Đây là Ethas, bạn học cùng tôi ở khoa Khoáng thạch học. Còn đây là chú Skad, hiện đang là… là cái gì ấy nhỉ?
Skad thấy Hoàng ăn nói lấc cấc như vậy cũng không tỏ ra phật ý, kéo ghế cho Ethas ngồi xuống rồi mới từ tốn lên tiếng:
- Cứ tính ta là quản lý trưởng đi.
- Ừ đúng rồi, chú Skad đây là quản lý trưởng, người đứng đầu toàn bộ nhân viên làm việc trong học viện.
Trái ngược với thái độ tự nhiên như ruồi của Hoàng, thái độ của Ethas sau khi nghe đến ba từ “quản lý trưởng” thì thay đổi hẳn, rất lễ độ khép nép ngồi xuống, y hệt như học sinh lớp một ngày đầu gặp hiệu trưởng vậy. Hoàng thấy vậy thì vỗ vai cậu ta một cái thật mạnh, không tim không phổi lên tiếng:
- Không cần phải căng cứng như vậy đâu, chú Skad là người tốt đấy, chỉ phải cái là tiếp đãi khách hơi kém, cái thứ trà này đúng như cám lợn vậy.
Hoàng vừa nói vừa gõ gõ vào cốc trà đinh tử trước mặt, thái độ khinh bỉ không thèm che dấu. Skad nghe vậy thì chỉ cười cười không nói, nhưng Ethas thì ngược lại, cuống cuồng lao lên như muốn ấn đầu Hoàng xuống đất, giọng gần như là rít lên với hắn:
- Anh nói linh tinh gì vậy, tại sao có thể loạn ngôn như vậy trước mặt quản lý trưởng?
- Hả, có gì không ổn sao, hôm trước chúng tôi cũng giống thế này thôi mà, có gì đâu mà khách sáo?
Hoàng trả lời xong thì quay ra nhìn xung quanh như kiểu cái này nó là chuyện dĩ nhiên, ông già Skad thì chỉ lắc đầu cười không đáp. Điều này càng khiến Ethas long lên sòng sọc, cậu ta dí sát vào người Hoàng và gằn lên từng chữ:
- Anh có biết là ở học viện Ilumina nà, Quản lý trưởng có quyền hạn chỉ thua kém hiệu trưởng Grandall không hả, tại sao lại có thể vô phép như thế được?
Nhìn thấy bạn học của mình vẫn trơ ra như phỗng, Ethas đành phải giải thích cho Hoàng về mấy vụ thứ bậc này.
Ở học viện Ilumina, hiệu trưởng Grandall là người tối cao duy nhất, tất cả mọi thứ trong trường nếu không được ông ta đồng ý thì đừng hòng mà thực hiện. Tuy vậy do đặc thù công việc vẫn là một giáo sư, nên Grandall chỉ chủ yếu quản lý và giúp đỡ các thứ có liên quan tới việc đào tạo của học viện.
Nhưng một tổ chức lớn như học viện Ilumina đâu chỉ có mỗi giảng dạy và đào tạo, nó còn cần một lượng tài chính và nhân lực khổng lồ để vận hành. Tuy nói là tại đây nhận dạy tất cả dân chúng mọi tầng lớp, nhưng không có nghĩa là không tốn tiền, đó là còn chưa nói tới số lượng lớn nhân viên đi kèm phục vụ học viên và giáo sư nữa. Chính quản lý trưởng Skad là người quản lý đống hổ lốn này và giữ cho học viện Ilumina có tài chính ổn định, ông ta là sếp lớn nhất của toàn bộ nhân viên trong trường, cũng như tính toán lợi nhuận một cách tối ưu nhất có thể.
Quản lý trưởng tuy không có quyền lực gì với các giáo sư, nhưng ai cũng nể ông ta vài phần vì là tiền lương của họ đều đến từ người này. Địa vị của Skad chỉ dưới đúng một mình Grandall, thậm chí khi muốn chi một số tiền lớn bất thường, thì phải đích thân hiệu trưởng phải đến bảo quản lý trưởng xuất ra, vì mật mã quỹ trong trường là do Skad nắm toàn bộ.
Chỉ có điều là cách đây khoảng hơn mười năm, Skad đã chuyển giao gần hết công việc lại cho cấp dưới, bản thân lui về ngôi nhà này dưỡng già, do đó rất ít người biết đến sự tồn tại của ông ta. Tuy vậy Skad vẫn là người có tiếng nói quan trọng trong học viện, vì ngày nào còn chưa về hưu hẳn, thì quyền lực của ông già này vẫn nguyên vẹn như cũ.
- Ồ, hóa ra là chú có quá khứ hoành tráng như vậy, tôi không ngờ đấy.
Hoàng nghe Ethas “giảng” cho một chặp thì quay sang phía ông già Skad gật gù tỏ vẻ đã hiểu, thực ra là do hắn không quan tâm, chứ chuyện này không phải là thứ bí mật gì, sách nội quy học viện đều có liệt kê tên và chức vụ rõ ràng từng người trong ban quản lý. Tất nhiên đối với Hoàng thì chuyện Skad có là ai chăng nữa cũng chả có tí gì khác biệt, hắn không có động cơ cũng như mục đích nào để bòn rút lợi ích từ ông ta.
Hơn nữa do chuyện vào học viện Ilumina này là bất đắc dĩ, nên Hoàng chẳng hề có chút tinh thần cầu thị gì của học viên với giáo sư, thành ra hắn không câu nệ hay sợ sệt gì khi đứng trước mấy trùm cuối của học viện. Có lẽ vì thế Hoàng mới nói chuyện thoải mái được như vậy, chứ không phải khép nép giống như Ethas. Ông già quản lý trưởng Skad thấy Hoàng vẫn điềm nhiên nói chuyện với mình như mình như bình thường thì khóe miệng hơi nhếch lên, cười nói:
- Ta đúng là quản lý trưởng, nhưng giờ thì cũng chả mấy khi tham gia việc trong học viện nữa, yên phận làm một ông già ngồi đây uống trà qua ngày thôi.
- Đúng, phải cái là trà của chú dở tệ.
Hoàng ở ngoài thản nhiên đế thêm một câu, sau đó mặc kệ Ethas mặt đang đỏ ké như tôm luộc đứng bên cạnh, hắn lôi ra mấy cốc mỳ đem theo, để lên trước mặt Skad rồi nói:
- Hôm trước nhờ có chú mà tôi cuối cùng cũng làm ra sản phẩm tạm gọi là ra hồn, tiện thể đem tới đây nhờ chú nếm thử luôn.
Skad nhìn đống cốc trước mặt, bên trong đựng thứ gì đó màu vàng nhạt đi cùng mấy gói nhỏ bằng con mắt tò mò không hề dấu diếm. Hoàng để Skad săm soi mấy cốc mỳ này một lúc, sau đó sai Ethas đi chế nước giúp cho ông ta, hắn quá lười để làm mấy công việc thủ công này.
Món thức ăn nhanh dùng nước sôi để sơ chế này đúng là lần đầu tiên xuất hiện, khiến Skad ngồi xem đến không chớp mắt, chỉ thoáng chốc đống đồ khô khan trong cốc mỳ kia đã nở ra và bốc khói nghi ngút, tỏa hương ngào ngạt đầy cả căn phòng. Mùi ớt, sả và dầu, đi kèm các loại hương liệu khác nồng nặc tới mức khiến Skad muốn hắt xì, cái này là do Hoàng cải tiến sau khi bắt Ethas ăn mỳ trừ bữa, hắn nhận thấy rằng mùi càng đậm càng gợi lên cảm giác thèm ăn.
Skad chầm chập lấy chiếc nĩa xoắn vài vòng trong cốc mỳ rồi đưa lên miệng nếm thử, mùi cay của ớt cộng thêm dầu nóng từ gói gia vị chảy ra khiến Skad hít hà liên hồi, sau khi ăn hết nửa cốc thì trán của ông ta cũng hơi đỏ lên và lấm chấm mồ hôi. Skad rất nhanh giải quyết xong cốc mỳ, thậm chí còn không chừa cả nước dùng, một tín hiệu khá là khả quan.
Hoàng không hỏi ngay, mà kiên nhẫn chờ cho Skad với tay lấy cốc trà nhấp vài ngụm để thông họng sau khi ăn món mỳ quá cay kia, sau đó mới chậm rãi lên tiếng:
- Chú thấy thế nào, thứ này gọi là “mỳ ăn liền”, vừa dễ chế biến lại để được lâu, mùi vị cũng không đến nỗi tệ nhé.
Skad không vội trả lời ngay câu hỏi của Hoàng, mà nhìn sang đống mỳ còn lại trên bàn rồi nói với hắn:
- Thứ “mỳ ăn liền” này là do cậu nghĩ ra và làm hết toàn bộ à.
- Nói vậy cũng không hẳn, tôi chỉ nảy ra ý tưởng chính thôi, còn việc chọn nguyên liệu, cách nấu và thử nghiệm thì toàn do Ethas làm hết, có thể coi như đây là sản phẩm chung của cả hai đi.
Hoàng sau đó nói qua về thời gian ngồi ở khoa Khoáng thạch học nghiên cứu, hắn đặc biệt nói nhiều về việc Ethas có thể nhận diện và phân loại nguyên liệu tốt đến mức nào, cũng như sự chăm chỉ của cậu ta. Dù sao nếu không có Ethas thì Hoàng cũn không thể làm ra món mỳ ăn liền này, cho nên nói đây là thành quả của hai người cũng không sai. Chỉ có điều là bình thường trong quá trình làm việc, Hoàng nếu không bắt Ethas làm việc khổ sai thì cũng chửi bới vô cùng thậm tệ, thành ra khi thấy hắn lên tiếng khen làm cậu ta hơi ngượng ngùng giả lả cúi đầu không nói.
Skad nghe vật thì gật đầu coi như đã hiểu, ông ta cầm lấy mấy cốc mỳ còn lại đưa lên quan sát một lúc, sau đó hỏi tiếp:
- Những mẫu thử này… chúng đều giống nhau cả à?
- À về cơ bản là chế biến giống nhau, tất cả đều chỉ cần cho nước sôi vào chờ một lúc là dùng được. Có điều tôi đã làm nhiều hương vị cho đa dạng, cái hồi nãy chú ăn là vị cay, ở đây còn mỳ mặn và mỳ chua cay… về sau có thể còn nhiều hơn nữa.
Dù sao thì Hoàng cũng chỉ là một người hiện đại bình thường chứ không phải chuyên gia ẩm thực, hiểu biết của hắn về mỳ ăn liền chỉ dừng lại ở mấy thứ đã từng ăn qua mà thôi, nhưng dù sao để làm màu với Helen thì thế là quá đủ rồi. Hoàng cũng không muốn cuộc nói chuyện này kéo lung tung hơn nữa, vì thế hắn hỏi trực tiếp Skad luôn:
- Được rồi, vào vấn đề chính, chú thấy món mỳ ăn liền này thế nào, đủ sức để thay thế đám thức ăn nhanh hiện tại không?
Skad nhìn xuống cốc mỳ vừa ăn xong, suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
- Ta không biết hai cậu lấy ý tưởng từ đâu, nhưng món mỳ ăn liền này đúng là đột phá đấy, dễ dùng, dễ chế biến và bảo quản, quan trọng là nóng sốt và hương vị cũng khá nữa. Nếu được đầu tư đúng, thì ta nghĩ trong vòng vài năm nó sẽ thay thế hoàn toàn số thức ăn nhanh hiện tại.
Là quản lý trưởng của một trong những học viện lớn nhất đế quốc, hiển nhiên Skad có thừa vốn kiến thức để hiểu tầm quan trọng của thức ăn nhanh, cũng như thị trường của nó là lớn tới mức nào. Với một thứ quá tiện lợi như cốc mỳ ăn liền này, tầm ứng dụng của nó là vô tận nếu biết phát triển và được đầu tư đúng cách. Nhưng đáng tiếc là Hoàng hoàn toàn chả quan tâm gì tới điều đó, hắn nghe xong chỉ gật đầu rồi nói:
- Chú đã nói vậy thì tôi yên tâm rồi, coi như là thành công.
Mục đích của Hoàng đến gặp Skad chủ yếu là thông báo cho ông ta mình đã thành công, chứ hắn hoàn toàn có mười phần tin chắc về chất lượng của món mỳ ăn liền này. Hoàng nói chuyện với Skad thêm một lúc nữa rồi cáo từ ra về, trước khi đi không quên bảo Ethas uống sạch số trà đinh tử ông ta vừa làm coi như là quà tặng kèm, chuẩn bị cho mục đích chính làm thân với Helen.