Ngài Cố Thân Mến!

Chương 565



Chương 565

TỪNG BƯỚC ÂU LO

Nửa tiếng sau.

Hoắc Vi Vũ mệt rã rời dựa lên vai Cố Hạo Đình, đôi mắt buồn ngủ khép hờ như một con mèo nhỏ lười biếng.

“Cố Hạo Đình, em sắp đến ngày không an toàn rồi, lần sau anh đừng có xả thẳng vào như thế, mang thai đấy. Trong ngăn kéo của em có ba con sói, anh nhớ phải dùng biết không.” Cô nhẹ giọng lẩm bẩm, hưởng thụ cảm giác ấm áp và an bình hiếm hoi này.

Ngón tay của Cố Hạo Đình quấn lấy tóc cô, đôi mắt sắc bén nhìn đăm đăm vào không khí rồi hắn trầm giọng nói: “Hoắc Vi Vũ, sinh con cho anh nhé?”

Hoắc Vi Vũ bỗng nghĩ đến gì đó, bèn kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn hắn: “Sinh con vào lúc này đâu có tiện?”

“Duật Cẩn có thể bỏ thuốc em một lần thì có thể bỏ được lần hai, chắc chắn em phải mang thai thì ông ta mới có thể yên tâm kê cao gối ngủ. Em đến thủ đô thuộc phạm vi thế lực của ông ta, chúng ta khó mà phòng bị được. Chỉ khi em mang thai mới có thể đảm bảo an toàn.” Cố Hạo Đình phân tích đầy lý trí.

Hoắc Vi Vũ giật thót, đầu óc vang lên ong ong. Cô sẽ lấy Duật Nghị khi đang mang trong mình giọt máu của Cố Hạo Đình sao? Vậy thì chẳng phải Duật Nghị sẽ đáng thương y như ba của cô ư? Cô không thể thoải mái và ung dung như mẹ mình, cũng không thể bước qua được cánh cửa lương tâm.

Mà chuyện quan trọng hơn là…

“Sau khi đứa bé được sinh ra, Duật Cẩn làm giám định ADN thì biết ngay nó không phải là con của Duật Nghị. Ông ta sẽ giết con của chúng ta mất.” Hoắc Vi Vũ lo lắng.

“Anh sẽ không để em lấy Duật Nghị. Chuyện em nói cũng không thể xảy ra được. Anh chỉ muốn đảm bảo an toàn cho em một cách tuyệt đối trước khi nghĩ ra cách mà thôi.” Cố Hạo Đình khẳng định chắc nịch.

“Làm sao dám chắc được đây? Tương lai có rất nhiều biến số, chúng ta lại có quá nhiều ràng buộc bất đắc dĩ, nếu không thì đã chẳng đến nỗi bây giờ vẫn chưa thể bên nhau.” Hoắc Vi Vũ kháng cự.

Cố Hạo Đình chau mày: “Em không tin anh đến vậy sao?”

“Đây không phải là vấn đề tin hay không tin. Vấn đề là anh chẳng phải thần tiên, làm sao có thể đảm bảo mọi việc đều tiến triển theo ý mình? Em không muốn có một ngày, con của chúng ta trở thành cái thóp để Duật Cẩn uy hiếp chúng mình không thể ở bên nhau.” Hoắc Vi Vũ cũng hơi kích động.

“Có phải em đã hạ quyết tâm lấy Duật Nghị rồi không?” Cố Hạo Đình đanh mặt nhìn cô, lạnh lùng hỏi.

“Không phải em hạ quyết tâm, mà là chúng ta không thể nghĩ mọi chuyện theo hướng quá tốt đẹp, nếu không hiện thực sẽ khiến chúng ta không kịp trở tay.” Hoắc Vi Vũ giải thích.

Trước kia cô cứ nghĩ nhất định mình sẽ lấy Ngụy Ngạn Khang, Ngụy Ngạn Khang sẽ yêu cô thay mẹ, ai ngờ cuối cùng Ngụy Ngạn Khang lại phản bội cô để kết hôn với người phụ nữ khác.

Cô cho rằng mẹ mình đã chết, nhưng thực ra bà chỉ không cần cô mà thôi.

Từng bước cô đi đều phải thận trọng vô cùng, tránh để sau này mình phải hối hận. Chuyện lén lút qua lại cùng Cố Hạo Đình lúc này đã là giới hạn cuối cùng của cô rồi. Cô có thể gánh lấy tiếng xấu vì hắn, nhưng cô không muốn con của bọn họ phải đau khổ như mình, hoặc là rơi vào tình cảnh còn nguy hiểm hơn chính cô. Nếu con của cô sinh ra mà không hạnh phúc thì cô không dám mang thai.

“Rốt cuộc em có muốn sinh con cho anh không?” Cố Hạo Đình ra tối hậu thư.

“Muốn, nhưng không phải lúc này.” Hoắc Vi Vũ cũng đáp lại đầy quả quyết.

“Vậy em làm sao bảo đảm được an toàn cho chính mình? Đừng có nói với anh là em sẽ cố hết sức. Ví dụ như hôm nay, nếu không phải anh đã sắp xếp từ trước thì em nghĩ rằng mình có thể an toàn thoát thân sao?” Cố Hạo Đình nổi giận. Bạn đang đọc truyện tại Vietwriter.vn

Chỉ cần nghĩ đến khả năng cô trao thân cho gã đàn ông khác rồi sinh con cho gã đó là hắn đã cảm thấy máu toàn thân mình sôi lên sùng sục, trong đáy mắt là sát khí ngùn ngụt đang trào dâng.

Hắn nghĩ, nếu chuyện đó xảy ra thì mình nhất định sẽ phát điên, sẽ mất sạch lý trí, sẽ kéo cả cái quốc gia này chôn cùng trong lửa giận của mình.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv