Chương 494 QUÁ KHỨ CỦA HẮN THẬT KHIẾN NGƯỜI TA ĐAU LÒNG
Hoắc Vi Vũ cúi đầu ra vẻ đang bận việc, nói khẽ: “Mai… chắc mai là ổn.”
“Ừ.” Cố Hạo Đình đáp một tiếng rồi vào phòng bếp rửa tay. Sau đấy, hắn ra ngồi đối diện cô, giúp cô làm sủi cảo.
Hoắc Vi Vũ thấy hắn làm rất thành thạo bèn hỏi: “Anh từng học làm à?”
“Trước kia anh sống một mình nên những việc thế này đều phải tự mình lo liệu.” Cố Hạo Đình đáp.
“Chẳng phải anh luôn có phụ tá với lính cần vụ sao?” Hoắc Vi Vũ thắc mắc.
“Anh đang nói đến thời đại học.”
Nói đến đại học, Hoắc Vi Vũ lại nhớ tới những chuyện Diêu Linh Mễ kể.
“Anh từng đến trường em à?” Cô hỏi khẽ.
“Ừ.” Cố Hạo Đình không nói thêm nhiều.
“Điều hòa trong trường cũng là anh tặng sao?” Hoắc Vi Vũ vội hỏi.
“Ừ.”
“Thế chuyện nhà trường tổ chức cho các sinh viên xuất sắc nhất đi du lịch hằng năm cũng là do anh đầu tư à?” Hoắc Vi Vũ hỏi mà tim đập thình thịch.
“Không thì ai?”
Hoắc Vi Vũ hiểu rồi. Cô có chút cảm động, có chút ngọt ngào, cũng thầm thấy may mắn. Nếu không gặp Diêu Linh Mễ, cô sẽ không biết gì về mấy chuyện này.
“Để em đi luộc sủi cảo cho anh ăn.” Cô bưng khay vào phòng bếp rồi đun nước.
Cố Hạo Đình cũng vào rửa tay, rồi ôm lấy cô từ đằng sau, ngửi mùi hương trên tóc cô, bàn tay to lớn luồn vào trong quần áo.
Hoắc Vi Vũ bỗng thấy nóng rực. Lồng ngực hắn nóng, hơi thở cũng nóng. Cô vô thức đẩy tay hắn ra.
Hắn cúi đầu nỉ non bên tai cô với chất giọng trầm khàn đầy kiềm chế: “Đừng từ chối anh, được không, Vi Vũ?”
Hoắc Vi Vũ rung động.
Tiệc mừng công sắp tới đây thực ra là Hồng Môn Yến. Mà ở trước mặt họ là một con hào sâu. Cô còn chưa biết tương lai trước mắt thế nào, như vậy thì chí ít cô phải biết trân trọng hiện tại.
Cô ngẩng lên nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đẹp mê hồn của hắn, thấy hình bóng mình phản chiếu rất rõ ràng trong đôi mắt ấy. Cô vòng tay ôm cổ hắn, kiễng chân hôn lên bờ môi mềm mà mình cũng rất đỗi khao khát.
Cố Hạo Đình hôn càng say đắm hơn, cởi móc cài áσ ɭóŧ sau lưng cô, dễ dàng ôm lấy bầu ngực mềm mại ở nơi gần với trái tim cô nhất. Hắn muốn cuộn mình trong trái tim cô, không bao giờ ra ngoài. Chỉ khi được ở trong tim cô, hắn mới thấy lòng mình yên ổn.
Hơi thở ngày một nặng nề, nhiệt độ trong phòng bếp cũng dần tăng cao.
Hầu kết hắn lên xuống thật gợi cảm, Cố Hạo Đình nhíu mày vì cơ thể đã kiềm chế tới mức cực hạn, đây đúng là một sự giày vò với hắn.
“Chưa hết thật sao?” Hắn hỏi mà hơi thở đã dồn dập. Đọc truyện tại truyendkm.com
Hoắc Vi Vũ cảm nhận được khát vọng của hắn đang bùng nổ, đang gồng mình chịu đựng. Cô đỏ lựng hai má, nói: “Trưa nay em kiểm tra thì không ra nữa, chắc là… sắp hết hẳn rồi.”
Khát khao cháy bỏng cùng tình yêu cuồng nhiệt nhuốm đầy đôi con ngươi của Cố Hạo Đình. “Vậy có được không?”
Lúc trước cô lên mạng tra, thấy trên mạng nói là con gái có thể quan hệ bất cứ lúc nào, chẳng qua nếu làm khi đang trong kỳ kinh nguyệt thì dễ bị nhiễm khuẩn, nên tốt nhất là tránh làm chuyện đó. Hết kỳ kinh nguyệt rồi thì có thể làm bình thường. Với lại, khoảng một tuần trước và sau kỳ kinh nguyệt là ngày an toàn.
Hoắc Vi Vũ lưỡng lự vài giây rồi cúi đầu, ngượng ngùng nói: “Thế bây giờ để em đi tắm đã.”
Đôi mắt ngập tràn sướng vui, Cố Hạo Đình vồn vã hôn cô, cánh tay như gọng kìm ôm chặt lấy eo cô, kéo vào lòng mình, ghì chặt như thể muốn hòa làm một với cô.
Hoắc Vi Vũ sắp bị hắn hôn đến không thở nổi rồi.
Hắn buông môi cô ra rồi nói: “Cùng tắm đi.” Dứt lời, hắn bế bổng cô lên.
“Bếp ga… bếp ga chưa tắt kìa.” Hoắc Vi Vũ nhắc.
Cố Hạo Đình tắt bếp rồi bế cô vào phòng tắm…