Chương 479 MẬT NGỌT TÌNH YÊU THẤM ĐƯỢM VÀO TIM
“Không cần, cảm ơn.” Hoắc Vi Vũ từ chối thẳng.
Duật Nghị hụt hẫng, thấy vẻ dứt khoát của Hoắc Vi Vũ thì vô cùng chán nản. Gã có cảm giác nếu còn ở lại sẽ bị cô ghét. Thế nên gã đành đứng dậy, nói với cô thật nghiêm túc: “Trong buổi tiệc mừng công của Cố Hạo Đình tổ chức vào thứ Bảy tới đây, ba tôi muốn tôi chọn ra ba cô gái làm bạn nhảy, nhưng thực ra đó sẽ là ba ứng cử viên cho vị trí vị hôn thê của tôi. Tôi muốn mời cô tới.”
“Không rảnh.” Hoắc Vi Vũ đáp chẳng buồn suy nghĩ.
“Cô đừng vội từ chối tôi, biết đâu đến lúc đó lại rảnh thì sao. Thứ Sáu tôi sẽ hỏi lại cô lần nữa. Thế nhé, tôi đi ăn đây. Bye bye.” Duật Nghị không để cô nói thêm gì đã lẩn mất.
Hoắc Vi Vũ đóng cửa lại, nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao Duật Nghị lại thích mình. Mắt cậu ta có vấn đề hay vấn đề nằm ở hoóc môn?
Cô mở lòng bàn tay nhìn nét bút phóng khoáng đầy kiêu ngạo nhưng cũng bay bổng và đẹp đẽ của Cố Hạo Đình. Cô lưu số vào di động với tên X-man. Có cách liên lạc với Cố Hạo Đình khiến cô vững dạ hơn rất nhiều.
Cô về phòng lấy quần áo, vào phòng tắm xả nước rồi ngâm mình trong bồn. Chốc chốc cô lại nhìn dãy số trong lòng bàn tay, nhớ về cảnh tượng ban nãy. Càng nghĩ, mặt cô càng đỏ lựng, khóe môi cũng bất giác cong lên.
Đây chính là cảm giác yêu sao? Ngọt ngào thấm đượm vào tim, cả người cứ như đóa hoa yêu kiều nở rộ.
Tối hôm đó, chẳng cần đến thuốc ngủ, cô vẫn ngủ rất ngon. Đến khi cô tỉnh lại thì nắng đã rọi qua cửa sổ, chiếu sáng cả căn phòng.
Hoắc Vi Vũ đi đến mở cửa sổ, hít thở bầu không khí trong lành của ngày mới rồi nhìn xuống dưới. Một người phụ nữ kỳ quặc đội mũ lưỡi trai đang ôm một cái túi, cúi gục đầu lén lút lượn lờ dưới đó. Chắc vì chột dạ nên cô ta suýt thì va vào chiếc xe đang chạy tới phía này. Cô ta giật mình, né sang một bên, rồi ngẩng lên nhìn tầng bốn.
Hoắc Vi Vũ nhìn rất rõ mặt người đó, chính là Lý Nghiên Hiền. Bà ta đúng là rảnh thật đấy.
Lý Nghiên Hiền vừa nhìn thấy cô, mắt liền hiện rõ vẻ căm hận. truyendkm.com
Hoắc Vi Vũ có dự cảm chẳng lành. Lý Nghiên Hiền là một kẻ cứng đầu, cô không địch nổi. Bà ta mà điên lên thì sức chiến đấu phải ngang với chó Ngao Tây Tạng.
Cô vớ lấy di động, xách túi lên, lao ra khỏi nhà và khóa cửa lại. Nghĩ một hồi, cô không xuống dưới mà lên tầng trên. Vừa lên đến nơi, cô đã nghe thấy tiếng Lý Nghiên Hiền đá cửa rầm rầm.
“Hoắc Vi Vũ, cô ra đây cho tôi. Đừng tưởng tôi không tìm được cô, cứ chờ xem.” Lý Nghiên Hiền quát ầm lên.
Hoắc Vi Vũ men theo lối thang bộ chạy từ tầng 5 xuống dưới để tránh Lý Nghiên Hiền, sau đấy bước tản mạn trên đường.
Cô không thể ở khách sạn vì chỗ đó có camera, Cố Hạo Đình không tiện tìm cô, nhưng cô cũng không thể về nhà được nữa, mà cứ trốn thế này cũng không ổn.
Lý Nghiên Hiền cho rằng cô mách Cố Hạo Đình nên cuối cùng mới làm chồng bà ta quyết định ly hôn. Nhưng trên thực tế Ngụy Tịch Phàm vốn là một tên cặn bã. Có điều, bây giờ mà cô quay về nói với bà ta như vậy thì chắc chắn bà ta sẽ không tin.
Nghĩ một hồi, Hoắc Vi Vũ quyết định gọi cho X-man. Điện thoại được kết nối. Không hiểu sao cô bỗng thấy căng thẳng.
“A lô.” Đầu dây bên kia truyền tới một giọng nam.
“Ừm… tôi là Hoắc Vi vũ, tạm thời tôi không về nhà được nên… anh có thể giúp tôi sắp xếp một chỗ ở an toàn không?” Hoắc Vi Vũ dè dặt nói.
“À.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia khẽ cười, rồi nói với giọng điệu trêu chọc pha mấy phần xấu tính: “Nóng lòng muốn được hẹn hò với Cố Hạo Đình rồi cùng nhau xây tổ ấm tình ái hả? Cô cũng vồn vã thật đấy.”
Hoắc Vi Vũ: “…”
“Được thôi, tôi sẽ tạo cơ hội để hai người hoạt động bí mật.” Người đó trêu chọc.