Chương 396 TÔI SẼ RƠI XUỐNG CÙNG ANH THEO TÌNH YÊU DẪN LỐI
Hoắc Vi Vũ nói xong thì nước mắt tuôn dài.
Quyết định này khiến cho cô vô cùng áy náy với Lâm Thừa Ân và ba mẹ cậu. Họ cho cô tiền, lo lắng cho cô, quan tâm đến cô, bảo vệ và yêu thương cô hết lòng hết dạ. Những hình ảnh ấy bây giờ vẫn còn in đậm trong tâm trí cô, nhưng trái tim cô đã thiên vị mất rồi.
Bởi vì cô biết, đúng như Trung tá Thượng nói, chim khôn chọn cành mà đậu, thế giới này thuộc về kẻ mạnh. Nếu như Cố Hạo Đình thất bại thì cấp dưới của hắn sẽ bỏ hắn mà đi, khiến cho hắn rơi vào tình thế bốn bề là địch. Mà không có cấp dưới tin theo, khác gì bẻ gãy cánh của Cố Hạo Đình. Hắn sẽ ngã xuống khỏi ngôi cao, ngã rất đau. Có lẽ cả đời cũng không thể đứng dậy được nữa.
Vì một câu nói của cô mà người đàn ông kia đã đánh cuộc tất cả. Nếu ngay cả cô cũng không ở bên cạnh hắn thì hắn quá đáng thương rồi.
Cố Hạo Đình không nên đáng thương như vậy. Nếu cô lấy Cố Hạo Đình, cả nhà Thừa Ân bị ép bức dưới trướng Tướng quân Mai, e là cũng chẳng dễ chịu gì. Cô không dám chỉ ích kỉ lo lấy thân mình mà đẩy cả nhà Lâm Thừa Ân vào địa ngục.
Cô phải hy vọng Cố Hạo Đình nhất định thắng! Chỉ có như vậy thì mọi tình thế không tốt của họ mới qua đi.
Sau khi Cố Hạo Đình rời đi, Hoắc Vi Vũ không sao ngủ được. Cảm giác muốn ngủ nhưng không ngủ được quả là cực kì khó chịu. Cơ thể đã mệt rã rời, đôi mắt đã đau nhức nhối, thế mà đầu óc lại tỉnh như sáo, chẳng hề buồn ngủ chút nào.
Nửa đêm, Hoắc Vi Vũ lên mạng, lướt weibo để đọc thông tin.
Nếu như phía Cố Hạo Đình mà có hành động gì thì ắt hẳn sẽ rất ồn ào náo động. Nhưng trên mạng chỉ có thông tin ngôi sao này nɠɵạı ŧìиɦ, ngôi sao kia bị “bóc phốt” dao kéo, ngôi sao khác khoe khoang yêu đương, trông có vẻ vẫn sóng yên bể lặng.
Cô tới tiệm thuốc 24h mua thuốc ngủ, uống xong mới chợp mắt được một giấc, khi tỉnh dậy đã là tám giờ.
Việc đầu tiên Hoắc Vi Vũ làm chính là lên mạng xem có tin tức quan trọng gì mới không, nhưng vẫn không hề có.
Cô rời giường, đi đánh răng rửa mặt. Cô đã nghỉ hơn mười ngày rồi, nếu còn không đi làm nữa thì sẽ bị đuổi việc mất thôi. Với lại cô cũng muốn đi làm gì đó để phân tán sự chú ý, nếu không sẽ sụp đổ mất.
Hoắc Vi Vũ ngồi xe buýt đi làm. Vừa mới đến văn phòng, Tần Vi đã quét mắt nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới rồi hỏi: “Giám đốc Ngụy nói cô bị tai nạn xe cộ để lại di chứng nên đã nhập viện rồi. Bây giờ khỏe hơn chưa? Sao nhìn sắc mặt vẫn kém thế?”
“Khỏe hơn rồi, cảm ơn nhé.” Hoắc Vi Vũ nói khách sáo một câu rồi ngồi vào bàn, bật máy vi tính lên.
“Cô biết không, trong mấy hôm cô đi vắng, công ty có nhiều chuyện lắm luôn. Có nhớ cô nàng Hoắc Thuần không? Cái cô bị bóc phốt dao kéo ấy.” Tần Vi bắt đầu buôn chuyện.
“Có.” Hoắc Vi Vũ đáp bâng quơ.
Cô không có tâm trạng mà quan tâm đến việc của kẻ khác, chỉ mở Tencent ra rồi nhìn chằm chằm vào mục tin tức quan trọng.
“Chẳng biết cô ả Hoắc Thuần kia dùng cách gì, rõ ràng giám đốc Ngụy đã loại cô ta rồi mà bây giờ cô ta lại thành nữ chính, cô nói xem có thần kì không? Không hiểu cô ta tìm được ông lớn nào chống lưng cho nữa.” Tần Vi nói với vẻ khinh bỉ.
“Ờ.” Hoắc Vi Vũ đáp một câu nhưng chẳng hề chú ý, sau đó tiếp tục tải lại trang.
Mục tin tức quan trọng vẫn không có tin mới gì. Cô rất lo lắng, muốn gọi điện cho Cố Hạo Đình nhưng lại sợ bên hắn đang bận chuyện gì quan trọng.
Bỗng nhiên, điện thoại di động đổ chuông. Hoắc Vi Vũ nhanh chóng cầm lấy. Người gọi đến không phải Cố Hạo Đình mà là một số máy lạ. Tâm trạng cô u ám hẳn đi.
“Ơ kìa, cô vẫn giữ ảnh nền kia à? Làm thế nào đấy? Tôi cũng muốn làm một cái.” Tần Vi trêu chọc.
“Đi photoshop là được.” Nói xong, Hoắc Vi Vũ nghe điện thoại.
Hãy vào truyendkm.com để đọc truyện nhanh hơn!
“Dám yêu thầm Cố Hạo Đình, cô liều thật đấy.” Tần Vi lại chọc cô.
Trong điện thoại vang lên tiếng cười của Cố Hạo Đình: “Thì ra là em yêu thầm anh hả?”