Miệng áp sát vào vành tai nhạy cảm của Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn thì thầm:"Anh thoa thuốc cho em"
Nụ cười trên môi của Tần Tử Văn cứ thế nở rộ rồi dần trở nên lệch lạc.
Bế Đường Cảnh Nghi vào thẳng trong nhà vệ sinh, Tần Tử Văn đặt cô ngồi ngay ngắn trên bệ rửa tay, xoa lấy đầu cô anh dặn dò:"Ngồi đây đợi anh một lát, sàn nhà lạnh lắm đừng chạm chân xuống nhớ chưa?"
Đợi đến khi Đường Cảnh Nghi ngoan ngoãn gật đầu, Tần Tử Văn mới an tâm xoay người mà đi tìm thuốc. Một lát sau quay lại, Tần Tử Văn đã thấy Đường Cảnh Nghi tựa đầu vào tấm gương lớn trên bồn rửa tay mà ngủ thiếp đi.
Không phải khi nảy còn quyến rũ muốn anh làm cô sao? Mới đó đã ngủ trước rồi?
Tần Tử Văn cố gắn không phát ra tiếng động khẽ bước đến trước mặt Đường Cảnh Nghi, anh ngồi xổm xuống sàn, vén nhẹ chiếc váy của cô lên, tay dễ dàng cởi bỏ quần nhỏ trên người cô, anh nhẹ nhàng tách hai chân Đường Cảnh Nghi ra.
Cảm nhận có người đụng chạm vào trong cơ thể mình, Đường Cảnh Nghi chau mày, hai mắt mở to.
Thì ra là Tần Tử Văn!
Nhưng tư thế này có hơi ái muội thì phải? Tần Tử Văn lại đang chăm chú nhìn vào nơi tư mật của mình, tuy không phải là lần đầu nhưng vẫn có chút xấu hổ Đường Cảnh Nghi cắn chặt môi. Đưa tay che chắn nơi đó của mình lại.
Tần Tử Văn nhìn hành động của cô có vẻ không được vừa ý cho lắm, vươn tay gỡ từng ngón tay của Đường Cảnh Nghi ra, không nói không rằng anh cho một ít thuốc ra tay, sau đó trực tiếp bôi lên tâm hoa đã sưng tấy của cô. Cơ thể Đường Cảnh Nghi run lên cửa hoa bị ngón tay anh xoa tới lui, rất nhanh đã chảy nước.
Đầu ngón tay của Tần Tử Văn dừng lại chốc lát, sau đó lấy thêm ít thuốc, lần này là đưa vào bên trong h.uyệt động.
Sự khít chặt bên trong ngăn cản ngón tay của anh, anh lại lấy thêm chút thuốc, ở trong mật h.uyệt bôi xung quanh vách thịt mềm mại, sau đó ngón tay trực tiếp đâm vào trong.
Đường Cảnh Nghi cong người lên, không chịu đựng được mà cắn môi kêu thành tiếng:"Ưm....Tử Văn....Đau....Ưm...."
Nhìn Đường Cảnh Nghi không ngừng rên rĩ, Tần Tử Văn cố trấn an cô:"Nghi Nghi, nhịn một chút. Anh đang thoa thuốc, sắp xong rồi"
Tay của Tần Tử Văn ướt đẫm mật dịch, cố bôi hết thuốc vào trong, lúc rút ngón tay ra thì thấy đã bị ướt tự khi nào. Mật h.uyệt nóng ẩm dường như lưu luyến ngón tay anh, khoảnh khắc anh rút tay ra, anh dường như cảm nhận ngón tay bị vô số miệng nhỏ hút vào, không muốn anh rời đi.
Tần Tử Văn cúi đầu nhìn vào chiếc quần mình đã nhô cao lên.
Chết tiệt nó lại muốn nữa rồi, Tần Tử Văn đứng lên cúi đầu cắn mạnh vào vành tai của Đường Cảnh Nghi:"Em lại khiến nó hưng phấn nữa rồi"
Đường Cảnh Nghi đưa mắt nhìn vào hạ thân của Tần Tử Văn, cánh tay có phần hơi thuần thục, cô vươn tới cách một lớp vải mà vuốt ve, Tần Tử Văn sướng tới mức thở hổn hển, tay nhanh chóng cởi tất cả nhưng thứ vướng víu trên cơ thể ra. Anh đỡ lấy vật nóng bỏng của mình, hướng bên trong trực tiếp tiến vào, còn không quên trêu đùa bên tai Đường Cảnh Nghi:"Nghi Nghi, em hư mất rồi"
Đường Cảnh Nghi bị anh đâm đến cong người, hít vào một hơi: “A....Tử Văn....”
Vừa tiến vào, bên trong nóng ướt ấm áp, vừa tiến vào đã bị vô số miệng nhỏ bao quanh, mút lấy anh một cách nhiệt tình.
Tần Tử Văn sướng đến mức da đầu tê rần. Anh cúi đầu hôn lên cổ của cô, một tay nắm lấy bầu ngực đầy đặn tùy ý nhào nắn, tay kia bóp lấy eo cô, thắt lưng ra sức, dùng lực đút vào rút ra bên trong cơ thể cô.
Khoái cảm lạ thường, Đường Cảnh Nghi trào ra nước mắt, giọng nói của cô trở nên khó khăn:"Ha...A....A....A....Tử Văn....Đừng....Sâu quá rồi....Sâu quá....Ưm....Ưm...."
Bóp mạnh vào mông Đường Cảnh Nghi, Tần Tử Văn dùng sức ấn eo Đường Cảnh Nghi xuống, sau đó đưa hai cánh tay cô gập ra sau lưng, nắm chặt trong tay, tay kia trêu đùa với nhũ hoa mẫn cảm, khiến nó trở nên cứng lại.
Thân dưới lại thúc vào vừa nhanh vừa mạnh.
Đường Cảnh Nghi bị anh đâm đến trồi lên tuột xuống, cơ thể run rẩy không ngừng: “A...Tử Văn….”
Tần Tử Văn cúi đầu hôn lên cánh môi căng mọng của Đường Cảnh Nghi, hai tay bóp lấy mông cô, liên tục đâm vào trên dưới hai mươi mấy lần. Một lúc lâu sau, anh mới chống đỡ trên eo của cô rồi bắn ra.