Cậu ấy kéo một hơi hai chúng tôi chạy đến cổng sau của trường, cậu ấy bỗng dừng lại. Mục An nói:
- " Triệu Việt, tớ cho cậu hai lựa chọn. Một là chúng ta trốn ra khỏi trường, hai là chúng ta kiếm cách phá ông ta. Cậu chọn đi".
||||| Truyện đề cử: Đội Trưởng! Xin Dừng Tay! |||||
Tôi hỏi: " Phá ông ta bằng cách nào".
Mục An trầm mặc rồi đáp lại thật nghiêm túc: " Chưa nghĩ ra".
Tôi bỗng không có cảm giác nào để hình dung cậu ấy bây giờ - " Chưa suy nghĩ gì mà cậu lại kéo tới ra đâu rồi lại bắt tớ lựa chọn".
Mục An đáp rằng: " Không phải lúc nảy ông ta hét to tức giận lắm sao. Lúc đó cậu hài lòng lắm mà".
Tôi bỗng bật cười: "Chưa từng mãn nguyện như thế. Cảm Ơn cậu".
- " Bây giờ chắc trốn học thôi. Chứ đứng đây một lát là bị giám thi bắt. Tớ thì không sao, không biết cậu ra sao thôi"- Mục An nói.
Tôi đáp rằng: " Đi thôi, đi cho thoải mái, tớ chán ghét bản mặt của ông ta lắm rồi".
Tôi bỗng nhớ ra một trò hay, thật ra là hơi ấu trĩ.
Tôi bỗng hốt lên: " Tớ có đáp án rồi".
- " Đáp án gì"- Mục An hỏi.
- " Đáp án cho câu hỏi của cậu và sự lựa chọn của tớ ".
Đáp án là: " Tớ sẽ chọn cả hai".
- -------------------------
Lựa chọn yêu cậu là một sự chọn lựa đầy đau thương.