Cao Trình bàng hoàng, anh không tin vào mắt mình. Một người chỉ vài giờ trước thôi mới thoát khỏi tay thần chết nay lại trong cảnh thập tử nhất sinh. Sự đời đúng là khó lường.
Trình Ngạn Thâm được chuyển vào phòng phẫu thuật kể từ lúc đấy, đã ba giờ trôi qua. Trong khoảng thời gian này, Cao Trình liên tiếp nhận được các cuộc gọi hỏi thăm của đồng nghiệp và cấp trên. Đến bây giờ, anh mới biết được sức ảnh hưởng của Trình Ngạn Thâm lại lớn đến như thế. Càng ngày, trong đầu Cao Trình càng nghi ngờ về thân phận thật sự của TRình Ngạn Thâm. Có phải chăng, anh ta không chỉ đơn thuần là một bác sĩ?
-Người có khả năng làm được việc này thì ngoài đặc công được huấn luyện chuyên nghiệp thì không ai làm được. Họ được rèn luyện kỹ năng ngừng thở tạm thời, cùng các kỹ năng khác để chống lại việc hít phải các Khí độc trong chiến tranh....
Lời nói của bác sĩ Nguyễn không ngừng vang bên tai anh. Cao Trình tin, có một ngày mình sẽ điều tra được thân phận thật sự của TRình Ngạn Thâm nhưng không phải bây giờ. Ở thời điểm này, có quá nhiều việc phải làm. Hung thủ là ai? Và còn việc mất tích của Chương Hiểu nữa? Bây giờ cô đang ở đâu, còn sống hay đã chết?
'' Ác quỷ xuất hiện
Xóa sạch mọi thứ"
Hắn muốn xóa sạch thứ gì? Người? Vật? Hay thứ gì đó? Trong ba giờ, Cao Trình luôn vây mình trong những câu hỏi, hàng ngàn nghi vấn, tưởng như nút thắt đã sắp được mở nay lại càng mở, càng rối. Bỗng có người vỗ vào vai anh, đưa cho anh một ly socola nóng:
- Tổ trưởng. Anh uống đi. Hôm nay anh đã có gì vào bụng đâu
Cao Trình mỉm cười, nụ cười đầu tiên trong ngày. Nhưng nụ cười ấy vẫn không thể nào xua đi sự mệt mỏi, căng thẳng trên gương mặt anh.
- Diệp Như nảy, cô làm cảnh sát bao nhiêu năm rồi?
- Gần một năm rưỡi rồi ạ
- Vậy cô thấy sao?
- Nói thật, càng làm cảnh sát lâu, em càng cảm thấy hoảng sợ. Hình như cuộc sống này có quá nhiều bức màn đen tối. Em không muốn bước vào, em sợ sau khi vén nó lên, em sẽ không chấp nhận được. NHững lúc ấy, em luôn nhớ đến câu nói của bác sĩ Chương: Bức màn nào thì ẩn sau nó cũng là sự đen tối. Nếu sợ hãi vậy thì cầm ngay con dao và kết liễu đi.
Cao Trình bật cười, anh có thể tưởng tượng được vẻ mặt của Chương Hiểu lúc nói câu ấy. Chắc chắn rất ngông cuồng, tự đại. Con bé này. Luôn luôn như thế.
- Tổ trưởng này, anh quen bác sĩ Chương bao lâu rồi.
- Rất lâu...rất lâu...Từ khi cô ấy còn rất nhỏ. Nhà tôi ở gần nhà cô ấy.
- Vậy là thanh mai trúc mã rồi?
- Gì chứ. Cô ấy đâu giống con gái. Thanh mai chứ chả trúc mã.
- Cười, cười rồi. Lần nào nhắc đến bác sĩ Chương anh cũng cười rất chân thành. Em rất thích anh như thế
Cao Trình không nói gì, tình cảm anh giành cho CHương Hiểu, không cần ai biết, ai cảm thông. Chỉ cần anh mãi là bóng cả trong lòng cô là đủ rồi. Qúa đủ rồi.
- Cảm ơn em. Diệp Như.
Diệp Như biết, Cao Trình đã hiểu lầm. Anh nghĩ cô đang an ủi anh. Nhưng có lẽ, không ai biết, những lời nói ấy đều xuất phát từ đáy lòng. Ngay cả câu nói em rất thích anh cũng là thật. Cô biết, trái tim người con trai này không giành nơi cô và có lẽ, mãi mãi nó cũng không thuộc quyền sở hữu của cô. Nhưng yêu thì vẫn yêu. Cô là người như vậy.
- Bác sĩ ra rồi.
Diệp Như gọi Cao Trình, anh đang xem lại hình của vụ án.
- Sao rồi bác sĩ
- Xem như may mắn. Đã không sao rồi. Việc tăng áp suất não là do khi tim phục hồi, huyết áp tăng dẫn đến, hành não thực hiện chức năng giảm áp quá mức gây tăng áp suất đột ngột kết hợp với chấn thương ở đầu dẫn đến tình trạng nguy hiểm. Bây giờ đã trở lại bình thường.
- Vậy khi nào thì tỉnh
- Khoảng vài giờđến vài ngày nữa . Bệnh nhân có ý chí sinh tồn rất lớn vàkhả năng phục hồi cũng rất nhanh nên chắc sẽ sớm thôi.
- Cảm ơn bác sĩ. Bác sĩ đã vất vả rồi.
- Trách nhiệm thôi. Hơn nữa, tôi cũng rất quý bác sĩ Trình.
Có thể, đây là tin vui đầu tiên trong ngày. Ở phương trời xa, những tia sáng đầu tiên của ngày mới đang dần dần tỏa ra, sưới ấm, chiếu rọi nhân gian.
- Tổ trưởng, điện thoại anh reo
- ALO, tôi Cao Trình nghe.
- Tổ trưởng Cao,chúng tôi đã tiến hành xét nghiệm các vật chứng ở hiện trường, và thông qua kết quả mới nhất, đã xác định được hung thủ. Tôi sẽ gửi báo cáo qua di động cho anh.