Sáng hôm sau
Nó mặc cho mình một cái váy xoè đơn giản màu xanh , đeo giày addidas màu trắng.
Nhìn nó rất năng động
Lên xe để tài xế lái tới địa điểm
Đi gần 15 phút mới tới nơi
Trước mặt nó lào một ngôi biệt thự thep lối hiện đại, màu vàng nhạt làm chủ đạo
Một người giúp việc ra mở cửa mà không cần nhấn chuông vì nó không thích tiểng ồn
Căn bệnh thứ ba: ghét tiếng ồn, ồn ào
Đi nhanh vào nhà
Trên chiếc ghế sofa có hai người 1 nam 1 nữ đang ngồi nhăm nhi ly trà, đứng trước mặt hai người , nó cất giọng :
- chào - mặt nó lạnh tanh nói ra 2 chữ
Hai người thấy vậy cũng “ chào “ một tiếng , mặt dù rất thương đứa nhỏ này rất muốn ôm nó vào lòng nhưng nó cực ghét người khác chạm vào người nó:
- lâu rồi ko gặp con - ông nở một nụ cười nhẹ
- 2 tuần , không qua nhà - nó nhăn mặt bất mãn trả lời
- con càng ngày càng khó tính - bà cũng lên tiếng đùa
- ba chịu đuợc
- đúng , đúng chỉ có ba con là thương con
Là tình hình gì đây, mặt nó thóng bối rối
- hai người cũng - nó nhẹ nhàng nói, không tí cảm xúc
- con càng ngày ...hết nói nổi- bà ấp úng
- rồi , xem như không quen
- thấy ghét thiệt ..khụ , xin chào cháu là Bảo An - bà ho khan rồi chỉnh giọng lại
Nó không nói gì chỉ gật đầu
- ta muốn cháu làm gia sư cho con ta , nó tên Hạo Nam..- chưa nói xong đả bị bà cắt ngang
- hì... Người nó cũng đẹp như tên, nó quậy , con là nguời thứ 12 trong 2 tháng hè cũa nó - bà cuời hì khoe con trai
- mẹ yêu ....- một giọng nam vang lên từ phía cầu thang
Từ xa , một nguời con trai rấ đẹp mặt quần thể thao dài , áo thun tay dài , tóc hơi rối mắt còn lim dim . buớc xuống cầu thang
Hắn buớc về phía 3 người
2 ông bà giật mình quay lại , còn nó vẫn ngồi nhâm nhi trà
Hắn đi lại ôm cổ rồi hôn cái “ chốc” vào má .....ba
- thằng cha mày , kêu mẹ mà hôn ba- bà bất mảng lên tiếng
Hắn chỉ cười , nụ cuời tỏa nắng nhưng chẳng lọt vào mắt ai
- ai vậy ba , vợ tương lai con à , xinh phết - hắn rất tự nhiên ngồi kế bên nó , cầm lu trà lên và uống
- tôi - nó đã không thèm chú ý tới hắn rồi mà vẫn mặt dày uống ly của nó
Mặt hắn đần ra , tôi tôi cái gì
- à, ly trà cuả nó - mẹ hắn nói
- à, không sao, tôi không lo cô lo cái gì
- gia sư mới của con đấy
- nữa , ba muốn con học rồi đeo mắt kính giốmg cô ta à
- ừm , mà con bị cận à ? _ mẹ hắn quan tân nhìn nó
- chỉ đường- ngắn gọn dễ hiểu, mặt nó nhăn lại , tuy dễ huểu nhưng hắn thì không hiểu gì
Ông biết nó đang khó chịu vì có người lạ
- thôi con lên nhà trước đi , chiều bắt đầu học- ông đuổi khéo hắn
lên phòng
- ơ , mẹ , mẹ nhìn nhỏ đó kìa , nó hỗn chưa kìa , đuổi cô ta đi - hắn nói lớn tiếng , tay chỉ vào nó, chânthì đạp nền nhà
- tịch thu xe... - mẹ hắn lẩm bẩm
- trời ơi ....- hắn vò vò mái tóc cho bớt giận , rồi đi lên lầu.
Hai nguời nhìn nhau lắc đầu.
( còn tiếp )