Lời đã nói đến mức này, tiếp theo hỏi cũng không còn ý nghĩa, dẫu sao mỗi người cũng đã có thu hoạch của riêng mình. Thanh âm nghi ngờ dần ít đi, mọi người bắt đầu hỏi về một ít vấn đề công tác của các nàng, vấn đề khuôn mẫu không còn oanh động, nóng bỏng như ban đầu, tâm tình truy đuổi tin bát quái cũng dần bình ổn.
Khi sắp kết thúc, Kỷ Dao Quang cùng Thường Du dự định rời đài, một phóng viên trẻ đột nhiên mặt đỏ, lớn tiếng hỏi: "Kỷ tiểu thư, trong tiết mục, cô rất hiểu biết về mỹ thực, đây là kịch bản của tổ tiết mục hay là do bản thân cô tự mình tích lũy? Mọi người đều biết, An Mộ Ngọc là trù nghệ trứ danh của Thử Tâm An, cô cũng đã ăn qua mỹ thực của cô ấy, cô có ý kiến gì không?"
Vốn Kỷ Dao Quang không cần trả lời vấn đề này, nhưng cô cong môi cười nhẹ, vén sợi tóc trước mặt, cười bỡn cợt nói: "Tôi hứng thú với những thực đơn cũng như một ít phương thuốc cổ truyền, đương nhiên năng lực động thủ không bằng lý luận, tổ tiết mục cũng không có kịch bản, không tin mọi người có thể hỏi khách mời khác hoặc nhân viên công tác. Còn trù nghệ của An lão bản, tôi chỉ có thể nói học không chừng mực. Có cơ hội, mọi người hãy đi dạo những quán khác ở phố của Thử Tâm An, tôi tin mọi người sẽ có thu hoạch mới."
"Kỷ tiểu thư, An lão bản là bạn của Lục tiểu thư, hai người lại có quan hệ tốt với Lục tiểu thư, mọi người biết nhau trước đây sao? Còn có An tiểu thư nhiều lần công bố mình là fans trung thành của Thường tiểu thư, về điều này, cô thấy thế nào?"
Kỷ Dao Quang chưa lên tiếng, giọng Thường Du nhàn nhạt vang lên: "Bạn của bạn chưa chắc là bạn, mọi người cũng biết, tôi cùng Dao Quang rất ít thân với ai, vì phải cần rất nhiều thời gian cùng sức lực mới hiểu biết được một người, có vài người từ ánh nhìn đầu tiên đã biết không thích hợp làm bạn." Thấy phóng viên mở to mắt nhìn có chút ngây người, Thường Du tiếp tục nói: "Còn fans, tôi đối xử bình đẳng với mọi người, đương nhiên tôi cũng hy vọng fans tôn trọng người bên cạnh tôi." Phóng viên xông đến trước vẫn còn rất nhiều vấn đề chưa kịp họ, thì hai người đã không cho nàng cơ hội, ai một tiếng, nàng nhìn hai người rời đi, suy nghĩ nên viết tiêu đề gì mới đủ sức chấn động.
Nhất cử nhất động ở hội trường đều được cư dân mạng thấy. Những người nghi ngờ, bôi đen Kỷ Dao Quang cũng im lặng, ngẫu nhiên nói vài lời tức giận bất bình cho rằng tất cả đều đã được sắp đặt. Còn fans của Kỷ Dao Quang đều đứng thẳng sống lưng, kiêu ngạo ngửa mặt cười to, đáp trả những bình luận bôi đen đó.
Sự việc thoạt nhìn như đã hạ màn, nhưng trên thực tế vẫn chưa kết thúc. Một đại V gần trăm vạn fans đột nhiên đăng một bài viết, nội dung phản bác nick Rễ Bản Lam Trên Vương Tọa, cùng những năm hắc Kỷ Dao Quang của nick. Trong văn còn nhắc vài chuyện, An Mộ Ngọc vô tội lập tức bị đẩy lên đầu đỉnh phong.
"Nhìn một vài thăm hỏi về mỹ thực, mọi người cho rằng trù nghệ của An lão bản là tài nghệ tổ truyền, thì theo tôi được biết, ba An cung không nổi danh, chỉ là một người bình thường làm cơm nhà. Còn những phương thuốc cổ truyền mà Kỷ Dao Quang tùy tiện nói thì người sử dụng chúng An Mộ Ngọc lại hoàn toàn không biết gì, chuyện này không phải rất kỳ lạ sao? Chân tướng từng chút bị vạch trần, mọi người còn nhớ rõ lúc trước An Mộ Ngọc trên talkshow từng nói bóng gió về tiệm đối diện Xuân Nhật Yến sao chép thực đơn bên tiệm cô ta dẫn đến Xuân Nhật Yến không người hỏi thăm sao? Thực tế lại tương phản, An Mộ Ngọc trước đây là học trò của Xuân Nhật Yến, học không ít thực đơn từ chủ quán, chỉ tiếc tài nghệ không đủ, không thể nào làm được chuyện trò giỏi hơn thầy, cô ta còn không cảm kích ân sư, ngược lại nhiều lần khiêu khích, trong tối ngoài sáng bôi đen ân sư, nhân phẩm thấp như vậy làm người ta tức giận. Lát nữa tôi sẽ đăng video chủ quán nghiên cứu thực đơn mới, cùng với khi nấu ăn, đương nhiên không thể nào mạnh hơn người nào đó trêu đùa trên phòng phát sóng trực tiếp được?"
Trước đây Rễ Bản Lam đăng bài trong tối ngoài sáng ủng hộ An Mộ Ngọc, nói Kỷ Dao Quang không chỉ sao chép, còn dựa vào kịch bản mà chèn ép người mới trong tiết mục khiến cho không ít người đồng tình với nàng, nhưng trên thực tế, bài viết đại V vừa đăng lên lập tức đổi gió, rất nhanh lên hot search. Chuyện sao chép là thật nhưng là ai mới là người chân chính sao chép? Người vốn ghét chuyện sao chép rất nhanh dời lực chú ý lên người An Mộ Ngọc. Đại V giữ lời, đăng không ít chứng cứ cùng video. Nhạc nền cũng tiếng thái đồ hòa vào nhau không chỉ không có vẻ phản cảm lại mang đến cảm giác hài hòa. Trong phòng bếp rộng lớn, bên cửa sổ là hàng cây xanh mọc tươi tốt, còn có một con mèo mập ngồi xổm bên trên. Không nhìn rõ thân hình chị chủ càng không nhìn mặt nàng, nhưng chỉ cần nhìn đôi chân dài, tay cầm dao cũng làm người miên man bất định.
"Tay khống thật thỏa mãn! Muốn thét chói tai! Hận không thể bay đến đó!"
"Hahahaha, tôi là người địa phương, tôi lập tức đến Xuân Nhật Yến, chờ tôi!"
"[hình ảnh] đây là lần trước tôi đến Xuân Nhật Yến chụp lén chị chủ đang đọc sách, thần thái quá ôn nhu, tôi thật sự muốn sa vào, nhưng theo lời mọi người thì nơi này không có người lui đến, lúc trước tôi cũng muốn đến Thử Tâm An của An Mộ Ngọc nhưng chỗ đó đông người quá. Một bên vắng vẻ, một bên đông đúc, tôi tò mò nên đi vào Xuân Nhật Yến, không nghĩ đến gặp được kinh hỉ lớn. Còn có tôi nói cho mọi người nghe, Hạc của mọi người cũng ở Xuân Nhật Yến! Tôi còn đến xin chữ ký."
Đại gia Trình Hạc Niên lúc này hai chân đang bắt chéo lướt bình luận, khóe môi tươi cười, nàng còn ngại chuyện này chưa đủ lớn, ngón tay vừa động đã bấm like, đồng ý với ý kiến của chủ bình luận, trong khoảng thời gian này nàng đến Xuân Nhật Yến cũng không phải vì bận việc. Nàng chưa chạm vào chén canh tuyết lê đường phèn, đã bị Triệu Hỉ bắt lấy. Giọng đầy oán giận nói: "Em nói chị sao lại như vậy? Còn muốn cọ ăn cọ uống ở tiệm của bọn em đến khi nào? Đại tim minh các chị không đáng tin chút nào, chị chủ để chị ở chỗ này, em cảm thấy cũng cần lấy tiền của chị! Bằng không chi tiêu trong tiệm sẽ thế nào?"
"Hỉ nhi đừng gấp, rất nhanh sẽ náo nhiệt." Trình Hạc Niên cong môi, tâm tình tốt đưa điện thoại của mình cho Triệu Hỉ, bỡn cợt chớp mắt nói: "Thế nào? Vui không? An Mộ Ngọc mà em oán giận mỗi ngày, hiện tại ác nhân có ác báo rồi."
"Sao?" Triệu Hỉ kinh ngạc hô một tiếng: "Tài khoản Weibo Rễ Bản Lam Trên Ngai Vàng là của Trương Hoa đối diện! Em biết cô ta, lúc trước quan hệ của bọn em cũng không tệ lắm, nhưng sau khi bị An lão bản đào đi, thì lạnh nhạt với em, gặp cũng không nói chuyện." Nói đến đây, giọng Triệu Hỉ có chút uể oải, đọc nội dung cũng không cảm thấy quá hứng thú, nàng vẫy tay nói: "Lúc trước chị nói đến Xuân Nhật Yên bọn em viết nhạc, sao không thấy động tĩnh gì? Chị không phải gạt bọn em chứ?"
"Trình Hạc Niên chị nói lời giữ lấy lời." Trình Hạc Niên vỗ ngực, hừ một tiếng: "Em click vào video sẽ biết."
Triệu Hỉ nghe xong mở video, nghe giai điệu, nàng ngẩng đầu có chút sợ hãi nói: "Sao chị lại có thể chụp lén chị chủ của bọn em?"
"Nhỏ giọng chút, sao có thể nói là chụp lén? Em không cần nói cho người khác." Trình Hạc Niên làm động tác im lặng, nhìn chị chủ ôn nhu bưng khay trà đi ra, Trình Hạc Niên cười hì hì đến giúp, chẳng qua lần này bị chị chủ đẩy ra. Sờ mũi, chị chủ hình như vừa lườm mình? Nàng chẳng lẽ biết những chuyện đó? Chị chủ không phải Phật tu không chú ý chuyện trên mạng sao? Trình Hạc Niên vẻ mặt vô tội nhún vai, đi theo chị chủ, mắt nàng nhìn một dãy bàn ghế trống. Lúc này trống không nhưng tin chắc không lâu sau sẽ đầy người ngồi. Nghĩ vậy, Trình Hạc Niên tươi cười.
"Nửa tháng này em ở đây là vì chuyện này sao?" Mang theo chút chất vấn nhưng giọng vẫn ôn nhu, không mang theo sắc thái khác như mặt hồ yên tĩnh.
Trình Hạc Niên chống cằm trầm ngâm nói: "Có thể xem là vậy." Nàng nhìn biểu tình điềm tĩnh của chị chủ, lại hỏi: "Em làm vậy chị không vui sao?"
"Mở tiệm ăn luôn hy vọng khách đến đông." Giọng chị chủ mềm nhẹ, không nghe ra cảm xúc phập phồng nào: "Dù có xảy ra chuyện này hay không, Xuân Nhật Yến vẫn tiếp tục mở cửa."
"Lúc trước An Mộ Ngọc thầm mắng chị, chị không để ý sao?" Này tương đương với bạch nhãn lang, nếu nàng gặp phải chuyện này, chỉ hận không thể ấn chết con bạch nhãn lang. Chị chủ thật sự quá ôn nhu, chuyện gì cũng không để trong lòng, cũng khó trách An Mộ Ngọc dám từng bước ép sát.
"Nếu chị để ý không phải cô ta sẽ càng vui vẻ sao?" Chị chủ bỗng hỏi lại.
Trình Hạc Niên cứng họng, rõ ràng có rất nhiều cách ứng đối, nhưng chị chủ lại chọn khoan dung làm lơ, trong mắt nhiều người thì sẽ mang theo chút ngốc, giống như có vài người đã định sẽ bị xã hội khi dễ. Nhíu chặt mày, Trình Hạc Niên không lên tiếng thì nghe chị chủ ôn nhu cười nói: "Chị tự có chừng mực, sẽ không để chuyện gì không tiếng động kết thúc, cô ta xem như nửa đồ đệ của chị, những thực đơn đó là chị dạy cô ta, cũng không thể hoàn toàn nói cô ta học trộm."
"Việc này đã xảy ra chị sẽ trợ giúp cô ta sao?" Trình Hạc Niên đột nhiên hỏi.
Chị chủ lắc đầu, rũ mi, biểu tình điềm đạm như ẩn sĩ.
"Cũng không hoàn toàn hệ Phật." Trình Hạc Niên nhỏ giọng lẩm bẩm.